Ầm ầm ầm, toàn bộ thung lũng đều là năng lượng Hắc Ám đang cuộn trào mãnh liệt, tựa như hóa thành một vùng biển, lực lượng quy tắc không thuộc về giới này đang sôi trào, nhưng bởi vì không được thiên địa cộng hưởng, bổ sung, tốc độ biến mất cũng nhanh đến quá mức.
Đối với thiên địa mà nói, loại năng lượng này, loại quy tắc này là một loại bệnh tật, bởi vậy thân thể sẽ mau chóng tự lành, đánh tan những năng lượng cùng quy tắc này.
- Người đâu?
Thân hình của Hắc Long Vương hạ xuống, nhưng trong cốc đã không có dấu vết của Lăng Hàn.
- Tuyệt không có bị tan xương nát thịt, mà trốn vào một Không Gian Thần khí.
Nàng thấy rõ, ở trong nháy mắt cơn bão năng lượng tập kích, thân hình của Lăng Hàn lóe lên, khẳng định là tiến vào Không Gian Thần Khí, chỉ là Không Gian Thần Khí gì có thể chịu đựng được một đòn của nàng mà không hư?
- Tiên Vương Bảo khí?
Nàng lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Mặc kệ tiểu tử này ở đâu, nhất định phải tìm ra hắn, lại thu đi sáu đạo Thiên Địa Bản Nguyên!
- Nơi này tổng cộng chỉ có chín đạo!
- Đáng ghét, thực sự là đáng ghét!
Hắc Long Vương giậm chân, nàng chỉ cho rằng Vĩnh Hằng Tiên Vương cùng Tiểu Cốt mới là đại địch, không nghĩ tới chân chính đâm nàng một đao là giun dế ở trong mắt nàng.
- Đừng để ta tìm được, bằng không, ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là địa ngục giữa trần gian!
Nàng hận hận nói, thần thức mở ra, bắt đầu tìm kiếm Lăng Hàn.
Nàng tìm được Lăng Hàn sao?
Đáp án là phủ định.
Cũng không phải bởi vì năng lực che giấu của Hắc Tháp mạnh mẽ đến mức nào, mà bởi vì Lăng Hàn đã không ở trên vùng đại lục này nữa.
Bị Hắc Long Vương đập trúng một đòn, Hắc Tháp cùng vô số đất đá sục sôi trời cao, sau đó cuốn vào trong hư không, bị cơn bão năng lượng thổi đi, rất nhanh liền không biết cách nơi này bao xa.
Trong Hắc Tháp, Lăng Hàn nằm thẳng trên đất thở dốc, vừa nãy thực sự là hiểm đến trình độ cực cao, nếu không có Sát Lục Bản Nguyên cùng Tiểu Cốt phân biệt thay hắn cản một cái, hắn hẳn là không có thời gian tiến vào Hắc Tháp.
- Quá mạo hiểm.
Hắn tổng kết nói, nếu ký thác tính mạng của mình ở trên người khác cứu giúp, vậy vạn nhất ngày nào đó không có ai đi ra cứu giá thì làm sao bây giờ?
- Có điều, lúc đó không mạo hiểm liền không thể nhận lấy Sát Lục Bản Nguyên, cái này cũng là việc không thể tránh được.
Hắn lại nói.
- Ta còn có thể Dục Hỏa Trùng Sinh, có tiền vốn chết một lần.
Hắn trước thả chuyện này xuống, bắt đầu quan sát bản thân.
Ròng rã tám đạo Bản Nguyên!
Khoảng cách cực hạn, vẻn vẹn chỉ thiếu một đạo mà thôi.
Đã từng nghĩ, muốn ở Phân Hồn ngưng ra chín phân hồn sẽ là sự tình cực kỳ gian nan, khả năng cần lấy mười tỉ, trăm tỉ năm, không nghĩ đến một lần liền thu hoạch được bốn Thiên Địa Bản Nguyên.
- Nói đến, còn phải hảo hảo cảm tạ Hùng Bang chủ kia một hồi.
- Còn nữa, con dâu ngay cả cha chồng cũng có vượng khí như thế, sau này khẳng định càng trợ giúp cho con trai, ân, cái con dâu này nhất định không thể bỏ qua.
- Có điều... Ta nên làm sao rời đi đây?
Đây là hư không, năng lượng cuồng bạo thậm chí có thể thắt cổ cường giả Thăng Nguyên Cảnh, thể phách của hắn mạnh mẽ đến đâu cũng không thể đạt đến cấp bậc Thăng Nguyên, đi ra ngoài chính là muốn chết.
Vậy làm sao bây giờ?
Ở trong Hắc Tháp, cho đến khi hắn tu thành Tiên Vương cảnh?
Chuyện không thể nào, hắn muốn ngưng Địa Hồn, Thiên Hồn cũng phải đi địa phương đặc biệt, Tiên Phủ, Thăng Nguyên cũng như vậy, chờ ở trong Hắc Tháp cũng chỉ có thể cả đời kẹt ở Âm Hồn cảnh, sau đó theo thời gian trôi qua, hắn sẽ bị Thiên Nhân kiếp quấn quanh người, một ngày nào đó, khi Thiên Nhân kiếp cường đại đến trình độ nhất định, hắn sẽ bị chém xuống tuổi thọ.
- Tiểu Tháp, có biện pháp gì không?
Lăng Hàn hỏi.
- Có hai cách.
Tiểu Tháp dùng ngữ khí bình thản nói.
Lại còn có hai cách?
- Nói nghe một chút.
- Thứ nhất ta để Hắc Tháp phát uy, xé ra hư không, như vậy quay về Tiên Vực tự nhiên là một việc nhỏ.
Tiểu Tháp nói.
- Có điều như vậy, mấy lão quái vật kia nhất định sẽ phát hiện tồn tại của ta.
Lăng Hàn thở dài, tuy này có thể lập tức giải quyết vấn đề, nhưng tạo thành vấn đề mới tựa hồ càng thêm vướng tay chân, chỉ có thể nhảy qua.
- Vậy thứ hai là gì?
- Ngươi dùng lực lượng Ngũ hành Bản Nguyên hộ thân, có thể ở trong thời gian cực ngắn chống đỡ Hư Không Phong Bạo, sau đó vận chuyển Bản Nguyên trùng kích, có thể đánh vỡ hư không.
Tiểu Tháp lại nói.
- Vậy được rồi.
Lăng Hàn không muốn lãng phí thời gian, lập tức ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu xử lý Thiên Địa Bản Nguyên trong cơ thể.
Đầu tiên, để tám đạo lực lượng Bản Nguyên ở chung hòa thuận chính là một sự tình rất đau đầu, lực lượng Bản Nguyên nào cũng muốn độc chiếm thế giới đan điền của Lăng Hàn, cái này tự nhiên cần Lăng Hàn đi điều hòa.
Nhưng những cái này đều là đại gia, nếu như thoát ly bản thân Lăng Hàn, đạo nào cũng có năng lực trong nháy mắt đánh giết hắn.
Như vậy Lăng Hàn chỉ có thể điều tiết, không thể bạo lực trấn áp, điều này làm cho hắn rất phiền muộn.
Cũng còn tốt, hắn dùng bảy ngàn năm rốt cục quyết định toàn bộ tám đạo Thiên Địa Bản Nguyên này, bởi vì trong Hắc Tháp có thời gian gia tốc, bởi vậy hắn kỳ thực chỉ dùng bảy năm hiện thực.
- Trước tiên thử xem phòng ngự của lực lượng Bản Nguyên.
Lăng Hàn tự nói, lực lượng Ngũ hành tương sinh tương khắc, có thể va chạm bùng nổ ra lực sát thương đáng sợ, cũng có thể tương sinh hình thành lực phòng ngự vô cùng mạnh.
Hắn bắt đầu thử nghiệm.
Cho dù có Hắc Tháp gia tốc thời gian, hắn vẫn dùng thời gian tương đương bốn ngàn năm hiện thực, cuối cùng mới đánh bóng lực lượng Ngũ hành, trong thời gian cực ngắn có thể hình thành phòng ngự cấp Tiên Vương.
Thời gian này ngắn đến cơ hồ không tồn tại, thả ở trong chiến đấu quá không thực dụng, bởi vì một đòn của cường giả lao tới, không thể trong nháy mắt toàn bộ dâng lên, vậy chỉ có thể chặn trong nháy mắt lại có ý nghĩa gì?
Nhưng đối với giải quyết khốn cảnh hiện tại của hắn lại có trợ giúp quá to lớn, bởi vì Lăng Hàn có thể khống chế mình lúc nào đi ra chịu đựng Hư Không Phong Bạo xung kích.
Hắn là người gan to bằng trời, không chút do dự mà lao ra Hắc Tháp.
Oanh, năng lượng bão táp cuồng bạo kéo tới.
Oành mà một hồi, Lăng Hàn lập tức lại lui về Hắc Tháp.
Xương cốt cả người hắn đều đứt đoạn chí ít một nửa, sắc mặt như giấy vàng, gần như mất đi nửa cái mạng.
- Mẹ kiếp, thời gian so với ta tưởng tượng còn muốn ngắn, một vào một ra ta vẫn bị cơn bão năng lượng quất một phát, suýt chút nữa bỏ mạnh.