Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2320: Hai đạo Thiên Địa Bản Nguyên




Hắc Long Vương nhìn ở trong mắt, tiện tay nổ ra một đòn, muốn đánh giết Lữ Hải Dung, nhưng Vĩnh Hằng Tiên Vương đúng lúc ra tay, hóa giải đòn đánh này, chỉ nháy mắt, Lữ Hải Dung đã phá không mà đi, tiến vào trong hư không.

Cơn bão năng lượng cuốn lấy, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng không thể lại tìm đến tung tích của nàng.

- Tiểu Tháp, chỉ dẫn nơi của Thiên Địa Bản Nguyên cho ta!

Lăng Hàn biểu hiện kiên định, hắn nhất định phải đạt được những Thiên Địa Bản Nguyên kia, coi như hắn không chiếm được, cũng phải để cho chúng nó chạy, tuyệt không thể rơi vào trong tay của Hắc Long Vương.

- Theo chỉ thị của ta.

Tiểu Tháp tựa hồ cũng biết tình thế nghiêm trọng, lại không đấu võ mồm với Lăng Hàn, mà chỉ dẫn phương hướng.

Lăng Hàn nhìn về phía chiến đoàn một chút, sau đó dứt khoát rời đi.

Hắn ở đây căn bản không giúp đỡ được gì, nhưng nếu như có thể tìm được Thiên Địa Bản Nguyên, thu lấy hoặc để cho chúng chạy, như vậy mục đích chuyến này liền hoàn toàn đạt đến.

Hắc Long Vương... kia cũng chỉ là một tên cường giả mà thôi.

Một người mạnh hơn, trước khi không có đạt đến Thiên Tôn, đối với vùng thế giới này ảnh hưởng có hạn, dù cho nàng là Tiên Vương tầng bảy.

Hắc Long Vương càng sẽ không để Lăng Hàn ở trong mắt, ngược lại Lữ Hải Dung đã chạy, nàng cũng lười đi để ý tới Lăng Hàn, mà toàn lực trấn áp Tiểu Cốt, Vĩnh Hằng Tiên Vương đã là cổ nhân, người chết, không cần thiết lãng phí thời gian cùng tinh lực ở trên người hắn.

Rầm rầm rầm, gợn sóng chiến đấu như biển, đây chính là đại chiến cấp Tiên Vương, hơn nữa còn tiếp cận cấp độ đỉnh cao nhất.

Lăng Hàn lặng yên mà đi, Tiểu Tháp chỉ dẫn phương hướng cho hắn, nhưng đường đi không dễ.

Tiểu Tháp chỉ thị rất đơn giản, chính là trên dưới phải trái, nhưng vấn đề là, phía trước khả năng có vách núi ngăn cản, bảo Lăng Hàn làm sao vượt qua?

Núi đá tầm thường tự nhiên là điều chắc chắn, nhưng nơi này là nơi nào?

Ngay cả Tiên Vương đại chiến cũng chỉ có thể tạo thành phá hoại có hạn, Lăng Hàn làm sao có khả năng đánh vỡ vách núi xông qua?

Mạnh hơn gấp một vạn lần cũng không được.

Hắn chỉ có thể quanh quẩn, có lúc vòng qua đầu, có lúc quanh quẩn rất xa, nói chung là vòng tới vòng lui, để Lăng Hàn có chút đau đầu.

Chỉ có thể nói, địa hình trong thung lũng này quá phức tạp, thậm chí có thể nói là một trận pháp.

Cái này cực kỳ có thể, bởi vì bản thân thung lũng là một cái lô, dùng để luyện chế Bảo khí chí cao, vậy trong lô có trận pháp lại có gì kỳ quái?

- Phía trước, phía trước, phía trước... Đến!

Tiểu Tháp chỉ thị.

Ở phía trước Lăng Hàn, nằm ngang một bộ thi thể, là một đạo nhân, bận đạo bào màu tím, trong tay còn nắm một cây phất trần, nhưng chỉ còn dư lại nửa đoạn. Ngực của hắn có một cửa động, trực tiếp xuyên thấu trái tim, ngoài ra liền không còn vết thương khác.

Đây chính là vết thương trí mệnh.

Trên trán của đạo nhân có một phù hiệu hỏa diễm, ở ngực mọc ra một đóa hoa, như lưu ly trong suốt, rõ ràng nằm ở đó, nhưng cẩn thận xem, nó lại tựa hồ không tồn tại, cực kỳ kỳ ảo.

- Hỏa Diễm Bản Nguyên sao?

Lăng Hàn có chút thất vọng, hắn đã có Cửu Thiên Hỏa, coi như lại thu lấy một đạo Thiên Địa Bản Nguyên hệ hỏa cũng không có ý nghĩa quá lớn.

Tăng lên là khẳng định có, nhưng sẽ không lớn.

Dưới cái nhìn của hắn, đạo nhân kia nắm giữ một Bản Nguyên hệ Hỏa, mà tu là quy tắc Không Gian, bởi vậy, sau khi hắn chết, trong thân thể mọc ra một cây Tiên dược thuộc tính Không Gian.

Đại dược tám kỷ nguyên a!

Không sai, Hỏa Diễm Bản Nguyên có thể cho Nữ Hoàng hoặc Hổ Nữu, đại dược thì có thể cùng một chỗ dùng, không lãng phí chút nào.

- Cũng không phải.

Tiểu Tháp nói.

- Ồ, lẽ nào là Không Gian Bản Nguyên?

Lăng Hàn sững sờ sau đó càng thêm kinh hỉ.

- Ngươi có thể có chút sức tưởng tượng hay không?

Tiểu Tháp giễu cợt nói.

- Đạo nhân này là Tử Hỏa Tiên Vương đại danh đỉnh đỉnh, năm đó hắn được thiên địa sủng ái, tổng cộng thu được hai đạo Thiên Địa Bản Nguyên.

- Ý của ngươi là, phù hiệu hỏa diễm cùng đóa hoa kỳ ảo kia đều là Thiên Địa Bản Nguyên?

Lăng Hàn vừa mừng vừa sợ.

Không có Tiên dược dĩ nhiên khá là đáng tiếc, nhưng hai đạo Thiên Địa Bản Nguyên càng thêm khiến người ta kinh hỉ.

- Hỏa là Tử Diễm Tâm Linh Hỏa, Không Gian Bản Nguyên là Hư Linh Lưu Ly.

Tiểu Tháp giải thích.

- Tử Diễm Tâm Linh Hỏa chuyên đốt thần hồn, Hư Linh Lưu Ly thì lại có thể hóa thân thiên thiên vạn vạn, một bước thiên nhai.

- Vậy chúng ta mau tới thu lấy!

Lăng Hàn kích động.

- Quy tắc cũ, vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, có thể thành công hay không liền xem vận mệnh của ngươi!

Tiểu Tháp nói.

Lăng Hàn gật gù, ngồi xếp bằng xuống, vù, vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, trên người hắn xuất hiện từng phù văn màu vàng, mà nhìn kỹ, trong màu vàng còn có ánh sáng chín màu nhàn nhạt.

Một ngày hai ngày ba ngày, thời gian lặng yên mà qua, nhưng hai đạo Thiên Địa Bản Nguyên trong cơ thể đạo nhân kia không phản ứng chút nào.

Lăng Hàn biết, Thiên Địa Bản Nguyên không phải dễ dàng liền có thể xúc động như thế, nhưng hiện tại then chốt là không có thời gian a.

Nhanh lên một chút, xin nhờ các ngươi nhanh lên một chút!

Lăng Hàn đưa ý chí của mình ra, tiếp cận về phía đạo nhân kia.

Đây là một hành động rất mạo hiểm..

Tuy Tiên Vương chết đi, nhưng cái gọi là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, chỉ cần Tiên Vương thi không hư, vậy liền nắm giữ lực phá hoại hủy thiên diệt địa, há là một Phân Hồn nho nhỏ có khả năng tiếp cận?

Nhưng thời gian cấp bách, Lăng Hàn không thể không thử một lần.

- Tiền bối, ngài vì chống đỡ thế lực Hắc Ám xâm lấn mới chết, hiện tại, thế lực Hắc Ám quay đầu trở lại, đang mơ ước hai đạo Thiên Địa Bản Nguyên của ngài, một khi để bọn họ đắc thủ, vậy đối với thế giới của chúng ta chính là một trọng thương.

- Vì lẽ đó, vãn bối cả gan mạo phạm di thể của tiền bối, hi vọng tiền bối có thể thứ lỗi.

Thần thức của hắn không ngừng đi tới, tiến vào khu vực nguy hiểm nhất, chỉ cần tiếp tục tiến lên một chút xíu, liền có thể gặp phải lôi đình thống kích.

Có vào hay không?

Đương nhiên tiến vào, sao có thể vào lúc này lùi bước.

Lăng Hàn cắn răng một cái, thần thức lại tiến lên một bước.

Không có bất kỳ phản ứng nào... Được!

Lăng Hàn thúc đẩy thần thức, tiếp tục hướng phía trước, đi tới bên người đạo nhân, thần thức của hắn tuôn vào trong cơ thể của đạo nhân.

Vù, hắn tiến vào một vùng trời mới.

Đạt đến độ cao như Tiên Vương, một người chính là một thế giới, thậm chí trong cơ thể hắn cũng có thể súc tích ra một tiểu thế giới.

Tử Diễm Tâm Linh Hỏa đâu? Hư Linh Lưu Ly đâu?