Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2267: Huyết mạch Câu Trần




Có thể nói, đây là cọng cỏ cuối cùng đè chết lạc đà.

Tứ đại Đế giả bắt đầu chạy tán loạn, Thiên Hồn Cảnh khác như thế nào chống đỡ được uy thế của Tiên Khí, không bị chết chết, chính là chạy trốn.

Hình người màu đen thì vô tình giết chóc, để người sống trở nên càng ngày càng ít.

- Bạo hoa cúc của các ngươi!

Trong tay Hổ Nữu vung vẩy một thiết côn, giết về phía người may mắn còn sống sót.

Nàng là tặc tinh, nhìn chằm chằm đối thủ tự nhiên là nàng có thể đối phó, một côn chọc ra, chỉ nghe một tiếng hét thảm, một tên nam tử bị nàng chống lên, mà một đầu thiết côn là cắm vào trong cái mông của người kia, có máu đỏ thẫm chảy ra.

- Chơi vui!

Tiểu nha đầu tiện tay múa tung, thiết côn mang theo một người quét ngang, oành oành oành, nàng vận dụng Côn Bằng huyết mạch, phía sau hiện ra một hư ảnh Côn Bằng to lớn, gia trì cho nàng lực lượng kinh khủng.

Phải biết, tuy nàng không biến thái như Kỷ Vô Danh, nhưng trên thực tế cũng có một bộ phận năng lực của Tiên Vương tầng chín, chỉ là lấy loại hình thức Tiên Vương lạc ấn ở lại trong ý thức hải của nàng, cần nàng đi quen thuộc, vận dụng.

Bởi vậy, sức chiến đấu của tiểu nha đầu cực kỳ đáng sợ, đặc biệt là sau khi nàng kích hoạt Côn Bằng huyết mạch.

- Giết giết giết!

Nàng hung tính quá độ.

Nữ Hoàng thì khuôn mặt băng lạnh, Phân Hồn hiện, mười tám phân thân ra, hai mươi Nữ Hoàng đều đẹp tuyệt thiên hạ, nhưng động thủ lại không nhẹ dạ chút nào, triển khai tàn sát, thực lực ở dưới Thiên Hồn cơ bản là bị nàng thuấn sát.

Chỉ có Nhu yêu nữ kém rất nhiều, nàng đối phó một hình người màu đen cũng miễn cưỡng, sao có thể dư lực đi đối phó người khác, chỉ có dùng ánh mắt trợ uy thay các nàng Hổ Nữu.

Lần này Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh triển khai truy kích, đây chính là hẻm núi bịt kín, thời gian ít hơn mười ngày, ai cũng không thể từ bên trong đi ra. Hơn nữa, mọi người đều là lần đầu tiên tiến vào nơi đây, không thể bố trí cạm bẫy.

- Hổ Nữu, Loạn Tinh!

Lăng Hàn kêu một tiếng, thu hai nữ vào Hắc Tháp, sau đó nhìn về phía Nhu yêu nữ đang vô cùng đáng thương, tay phải cuốn một cái, cũng thu nàng vào.

Bọn họ muốn triển khai truy sát, đầu tiên phải giải quyết nỗi lo về sau, nếu như lưu ba nữ ở chổ này, vậy bị người bắt làm con tin thì làm sao bây giờ?

Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh triển khai thân pháp, đầu tiên truy kích Hạ Hậu Thông.

- Kỷ Vô Danh ta muốn giết người, trốn được sao?

Kỷ Vô Danh một bên truy kích, một bên cười gằn, hắn lấy ra cung nhỏ kia.

Tiểu Chư Thiên A Di Cung, Tiên Khí!

Hắn không lắp tiễn, chỉ mở thân cung, A Di Cung lập tức phóng to gấp mấy lần, cao bằng một người, một vệt sáng xuất hiện ở trên thân cung, ngưng tụ thành một đạo tiễn quang.

- Đi!

Kỷ Vô Danh khẽ quát một tiếng, xèo, mũi tên ánh sáng lập tức bắn ra, đánh tới Hạ Hậu Thông.

Nếu như hắn có thể sử dụng hết uy lực của Tiên Khí, vậy mũi tên này ra, Hạ Hậu Thông mạnh hơn gấp một vạn lần cũng chỉ có bị thuấn sát. Chẳng qua, cho dù là Kỷ Vô Danh hiện tại cũng không cách nào xúc động uy lực của Tiên Khí, mũi tên này thuần túy là uy năng của bản thân Tiên Kim.

Dù như vậy, đạo ánh sáng này cũng cực kỳ đáng sợ, hóa thành một vệt sáng, bắn nhanh về phía Hạ Hậu Thông.

Quá nhanh!

Hạ Hậu Thông nổi giận gầm lên một tiếng, hắn đã không kịp né tránh, hoặc là chặn, hoặc là ngạnh kháng.

Ngạnh kháng hắn là tuyệt đối không dám, tuy hắn không có xoay người lại, cũng đã cảm giác được một luồng hàn ý để cả người hắn run rẩy, thật muốn bị mũi tên này bắn trúng, tuyệt đối là ngay lập tức chết.

Hắn vội vã xoay người lại ra quyền, trên nắm tay bao vây một tầng ánh sáng dày đặc, có vô số phù hiệu lít nha lít nhít phát sáng.

Oành!

Một quyền đón nhận mũi tên ánh sáng, nhất thời, đại đạo va chạm, ánh sáng loạn dật.

Có thể rõ ràng nhìn thấy, mũi tên ánh sáng này cực kỳ đáng sợ, không ngừng phá tan quang tầng trên nắm tay của Hạ Hậu Thông, thật giống như tầng phòng ngự kia ở trước mặt nó căn bản không đỡ nổi một đòn.

Chẳng qua, Hạ Hậu Thông dù sao cũng là siêu cấp Đế giả, nếu không có niềm tin khá lớn, hắn sẽ ra một quyền như thế sao?

Khi mũi tên ánh sáng sắp đánh tới nắm đấm của hắn, mũi tên này đột nhiên hóa thành lấm ta lấm tấm, biến mất rồi.

Có thể hóa giải một đòn của Tiên Khí, cho dù không phải là trạng thái kích hoạt của Tiên Khí, thực lực của Hạ Hậu Thông xác thực mạnh đến nỗi kinh người.

Nhưng mà, cái này không có tác dụng gì.

Kỷ Vô Danh chỉ bình tĩnh mở cung lần thứ hai, xèo, lại bắn ra một mũi tên ánh sáng.

Hạ Hậu Thông ngươi có chặn hay không?

Chỉ có thể chặn.

Nhưng ngươi chặn được mũi tên này thì đã làm sao, Kỷ Vô Danh mở cung tiếp là được.

Một mũi tên lại một mũi tên, thế tiến công của Kỷ Vô Danh liên miên không dứt, mà Lăng Hàn thì đuổi theo làm bia đỡ đạn.

- Các ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Hạ Hậu Thông lớn tiếng kêu lên.

Lăng Hàn không khỏi bật cười nói:

- Thật giống như là các ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta a, sao hiện tại lại kêu oan rồi?

- Hừ, các ngươi cũng quá khinh thường!

Hạ Hậu Thông đầy mặt sát khí, oanh, cả người hắn đột nhiên bắn ra khí tức mạnh mẽ, có hư ảnh một con mãnh thú từ trong cơ thể hắn dựng lên.

Ong ong ong, trên người con mãnh thú này có bảy cái phù hiệu đại đạo, nhưng mỗi một cái không trọn vẹn, dù như vậy, vẫn toả ra khí tức cổ xưa tôn nghiêm, phảng phất như Nguyên Thú đến từ Hồng hoang.

Con mãnh thú này hình như nai, trên đầu có sừng, toàn thân che kín vảy giáp, mọc ra một cái đuôi trâu.

- Ồ, Câu Trần!

Kỷ Vô Danh lộ ra vẻ kinh ngạc.

Lăng Hàn nghe vào trong tai, nhất thời nha một hồi, Câu Trần chính là thượng cổ Nguyên Thú, cũng thuộc về hàng ngũ mạnh mẽ nhất. Hạ Hậu Thông có huyết mạch Câu Trần, hiện tại toàn diện kích phát, chẳng trách khí tức tăng vọt.

Nhưng kích phát như vậy tất nhiên cần bỏ ra cái giá khổng lồ, bằng không hắn hoàn toàn có thể lúc trước liền dùng.

Phỏng chừng như Hỏa Diễm Tiên Thai, chỉ có thể bạo phát trong thời gian ngắn mà thôi, hơn nữa sau khi bạo phát sẽ suy sụp.

- Không sai, tổ tiên ta chính là thượng cổ Nguyên Thú Câu Trần!

Hạ Hậu Thông ngạo nhiên nói, bộ phận lộ ra ngoài quần áo, như mặt, cổ, trên tay đều hiện ra từng lớp vảy màu đen.

Thời khắc này Hạ Hậu Thông hoàn toàn không như một người, mà là một Tiên Thú thượng cổ chân chính.

- Đáng tiếc ngươi cũng không biết, Câu Trần chính là bị ta tàn sát!

Kỷ Vô Danh lạnh nhạt nói.