Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2188: Bán đá




Lăng Hàn hét dài một tiếng, nghênh tiếp về phía thiên kiếp.

Xoảng, thiên địa tức giận, Lôi Điện đan dệt.

Nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, hắn từ lúc Ngũ Trảm liền có thể trấn áp Âm Hồn, ngang hàng Địa Hồn, bây giờ đột phá sẽ nắm giữ sức chiến đấu cỡ nào?

Đế giả chân chính, có thể vượt qua hai cấp!

Nói cách khác, hiện tại hắn ngay cả Địa Hồn cũng có thể ung dung trấn áp, Thiên Hồn sơ kỳ cũng có thể ngang hàng một hồi.

Ở trước mặt thực lực như vậy, thiên kiếp lại coi là gì chứ?

Lăng Hàn lấy thiên kiếp tôi luyện bản thân, nhưng theo cảnh giới tăng lên, thể phách tăng lên cũng biến thành càng ngày càng chậm, càng ngày càng khó khăn.

- Xem ra, phải lợi dùng thiên kiếp của người khác.

Hắn thầm nói, hiện tại nửa ngày thiên kiếp rèn luyện đối với hắn mà nói căn bản là không đủ, không cách nào để cho thể phách đạt được rèn luyện hoàn toàn.

Hắn qua xong thiên kiếp, ba nữ Nữ Hoàng cũng đồng dạng hoàn thành bước đột phá cuối cùng, dồn dập phóng lên trung tâm

- Ha ha ha, lần này ai có thể cùng Nữu cướp đồ ăn!

Hổ Nữu cười to nói, hiện tại nàng không phải là một người, mà là hai người.

Lăng Hàn không khỏi bật cười, tiểu nha đầu quả nhiên không mất bản sắc kẻ tham ăn, người khác sẽ nghĩ thêm một phân thân, sức chiến đấu sẽ tăng lên bao nhiêu, nhưng nàng là đặt ở trên đồ ăn.

Nữ Hoàng không nói gì, nhưng thân hình run lên, hóa ra chín phân thân, mà thân thể Dương Hồn cũng đồng dạng run lên, lần thứ hai phân ra chín thân thể.

Hổ Nữu há hốc mồm, nguyên bản một cái cùng mười cái cướp liền bị thiệt lớn, hiện tại nàng mới gia tăng rồi một người trợ giúp, đối phương nhưng là mười cái, vậy không phải càng thiệt thòi sao?

Oa nha nha, quá bắt nạt Nữu.

Lăng Hàn cười ha ha, nói:

- Đến, tìm mấy khối Dương Hồn Thạch, chúng ta đi bán!

- Không biết chênh lệch với Kỷ Vô Danh còn lớn bao nhiêu.

Lăng Hàn nói.

Hắn cũng không tin Kỷ Vô Danh có thể được Dương Hồn Thạch màu tím thiên nhiên, mà cho dù đối phương là dùng Dương Hồn Thạch màu tím dung hợp đột phá, vậy thực lực so với Lăng Hàn cũng thu nhỏ lại.

Có thể vượt qua hay không?

Lăng Hàn không biết, Tiên Vương tầng chín chuyển thế thực sự là quá trâu bò, trời mới biết Kỷ Vô Danh có Tiên pháp khủng bố bao nhiêu.

- Vậy thì đến đánh đi!

Ánh mắt Lăng Hàn sáng quắc, chiến ý ngút trời.

Bọn họ lại ở trong hẻm núi tìm kiếm mấy tháng, nhưng không có tìm được càng nhiều Dương Hồn Thạch màu tím, bất quá màu xanh đậm lại không ít.

- Đi, đi bán đồ vật.

Bốn nữ một lần nữa tiến vào Hắc Tháp, Lăng Hàn lấy Tiên Ma Kiếm phá tan bức tường vô hình, vọt ra khỏi mặt nước, sau đó bơi về mặt biển.

Sau khi đột phá Phân Hồn, thể phách của hắn lại có bước tiến dài, lại thêm thực lực tăng lên, thủy áp ở đáy biển đối với hắn cũng không có uy hiếp gì, hơn nữa, bởi vì hắn là ở trong vùng biển này đột phá, thiên địa sẽ không hết sức nhằm vào hắn.

Nếu không thì, Phân Hồn tiến vào nơi đây đó là một con đường chết.

Lăng Hàn thả ra Cửu Thiên Hỏa Phân Hồn, hai người nhìn nhau nở nụ cười, Cửu Thiên Hỏa Phân Hồn cấp tốc rời đi.

Đương nhiên là đi bán Dương Hồn Thạch.

Lăng Hàn thả Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Nhu yêu nữ ra Hắc Tháp, Nhu yêu nữ thua kém một ít, Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu cũng đã có thể chịu đựng thủy áp ở đáy biển.

Bọn họ một đường đi tới, một bên thuận tiện đánh giết sinh vật biển, ngược lại sau khi Dương Hồn Hải đóng cửa, hết thảy sinh linh đều sẽ tử vong, vậy còn không bằng làm chút cống hiến cho bọn họ.

- Ồ, phía trước có người.

Lăng Hàn mắt sắc, phát hiện phía trước có một người đang ác chiến với sinh vật biển.

Bốn người đều bơi tới.

Sử Đô, đây là một vị Vương giả, ở trong mảnh đất nhỏ của mình, hắn chính là thiên tài vô song, nhưng đi tới Dương Hồn Hải, hắn liền phát hiện Vương giả đi đầy đất, Hoàng giả cũng không ít, Đế giả càng cao cao tại thượng, chỉ có thể ngước nhìn.

Hắn thu hồi cuồng ngạo, đàng hoàng chiến đấu ở trong vùng biển này, săn giết sinh vật biển, dung luyện Dương Hồn Thạch. Mục tiêu của hắn rất đơn giản, chính là Dương Hồn Thạch màu xanh lam.

Nguyên bản chuyện này không có khả năng thực hiện lắm, nhưng ai bảo lần này Dương Hồn Hải mở ra thời gian dài đến kỳ lạ, hắn có gần tám trăm năm săn giết, sau đó sẽ dung hợp hết thảy Dương Hồn Thạch, vậy độ khả thi đạt được một khối Dương Hồn Thạch màu xanh lam liền không thấp.

Có điều, lần này gặp phải còn Đấu Ngưu Ngư này thật khó giết, thực lực hoàn toàn không kém hắn, nếu không phải thông minh có chút thấp, hắn thậm chí không muốn ham chiến, quá nguy hiểm, sẽ làm hắn trọng thương, thậm chí ngã xuống.

Oanh, Đấu Ngưu Ngư vận lực, lấy uy thế đáng sợ đánh tới, trên hai sừng nhọn có phù văn óng ánh phát sáng, làm cho uy lực va chạm này cực kỳ đáng sợ.

Sử Đô vội vã nhấc lên toàn bộ tinh thần, uy lực va chạm này cực mạnh, hắn tuyệt đối không thể coi thường.

Hắn đấm ra một quyền, nghênh tiếp về phía Đấu Ngưu Ngư.

Ồ?

Hắn đột nhiên sững sờ, bởi vì ở trong nháy mắt Đấu Ngưu Ngư sắp đụng vào hắn lại bất động.

Oành oành oành, quyền lực của hắn đánh vào trên người Đấu Ngưu Ngư, như mưa xối xả, đập đầu của Đấu Ngưu Ngư nát bét.

Xảy ra chuyện gì?

Sao Đấu Ngưu Ngư này không phản kháng, cố ý muốn chết sao?

Ngay ở lúc hắn nghi hoặc, chỉ thấy con Đấu Ngưu Ngư này lại động.

Kháo, trá thi (*xác chết vùng dậy) a!

Sử Đô giật nảy mình, sau đó hai mắt trừng ra.

Con Đấu Ngưu Ngư này không phải là tự mình động, mà là bị một người giơ lên.

Đó là một nam tử tuổi còn trẻ, nhìn hắn nhoẻn miệng cười:

- Huynh đệ, muốn Dương Hồn Thạch không?

Sử Đô vĩnh viễn cũng khó có thể quên tình cảnh này, sau đó hồi tưởng lại, hắn luôn cảm thấy lúc đó mình không khác tên ngu ngốc, chỉ biết kinh ngạc mà nhìn người trước mặt này, hoàn toàn không biết nên nói cái gì cho phải.

- Há, không muốn a, vậy ta đi tìm người khác hỏi một chút.

Lăng Hàn tiện tay vứt Đấu Ngưu Ngư qua một bên, đây chỉ là sinh vật biển Tứ Trảm đỉnh cao, súc tích Dương Hồn Thạch hắn căn bản khinh thường nhìn, dùng để dung hợp cũng lãng phí thời gian.

- Chờ đã!

Sử Đô cũng không biết tại sao mình sẽ mở miệng, hắn ôm hi vọng vạn nhất hỏi.

- Ngươi có Dương Hồn Thạch bán? Phẩm chất gì?

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:

- Xem ngươi có bao nhiêu tiền.

Hắn vung tay phải lên, trước người nhất thời có thêm một đống Dương Hồn Thạch, từ màu xanh lục bắt đầu, đến màu xanh đậm đều có.

Con mắt của Sử Đô lập tức sáng.

Dương Hồn Thạch màu xanh lam chính là mục tiêu cuối cùng của hắn, nhưng đối phương lại lấy ra Dương Hồn Thạch màu xanh đậm, để trái tim nhỏ của hắn oành oành oành nhảy lên.