- Các ngươi đừng nên quên, Quảng Long Thiên có vài vị Tiên Vương bát trọng. Thời điểm người ta còn đang là Trảm Trần, người ta không phải là thiên tài nghiền ép một thời đại sao?
- Cũng đúng.
- Chỉ có điều, ở trước mặt Cuồng Nhân, tất cả đều là khoảng không.
- Cuồng Nhân quá mạnh mẽ!
- Đúng vậy. Lại còn có người nói Cuồng Nhân bại bởi một người tên là Kỷ Vô Danh. Thực sự quá buồn cười. Vậy cũng có thể sao?
Ầm!
Thời điểm mọi người ở đây nghị luận ầm ĩ, chỉ thấy một bóng người xẹt qua. Cuộc chiến đấu đã phân ra kết quả. Một người bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đụng trúng núi đá, toàn thân đều không thấy được.
Người kia là ai?
Bởi vì chưa đi đến chỗ núi đá, mọi người nhìn không thấy được. Nhưng điều này cũng không sẽ tạo thành quấy nhiễu gì. Bởi vì chỉ cần nhìn người còn đứng là ai là được.
Là Dị!
Người trẻ tuổi yêu dị vô cùng này được lại có thể đánh bại Thi Bân. Trời ạ.
Tất cả mọi người không thể tin được. Nhưng sự thực lại thắng hùng biện.
Quá nghịch thiên. Thế hệ trẻ của Quảng Long Thiên làm sao có thể mạnh như thế?
Dị cũng không đắc ý cười to, bộ dạng rất tùy ý, giống như hắn đánh bại cũng không phải là Đế giả xếp hạng thứ mười của Tam Đô Thiên, chỉ là con chó con mèo không quan trọng gì đó.
Nhưng chính là không thèm để như vậy ý, lại khiến cho mọi người càng thêm chấn động kinh sợ.
- Kế tiếp là ngươi sao?
Dị vươn tay, chỉ về phía La Sinh Nguyên.
La Sinh Nguyên thoáng lộ ra vẻ nổi giận, rất muốn xông lên, nhưng lại nhịn xuống.
Xếp hạng của hắn quả thực cao hơn so với Thi Bân, nhưng chỉ là một thứ hạng mà thôi. Thực lực cũng không mạnh hơn Thi Bân quá nhiều. Nếu đấu lại Dị, khả năng cũng bị thua là rất lớn.
Vậy hắn cần gì phải đi tự rước lấy nhục?
Mặc dù không có ứng chiến có chút tệ hại, nhưng lẽ nào dễ nhìn hơn bị thua hay sao?
Dị lộ ra nụ cười tà khí, nói:
- Sợ rồi sao? Đáng tiếc, các ngươi không nên chọc ta!
Vèo.
Thân hình hắn xông ra. Cần gì quan tâm ngươi có muốn đánh hay không, hắn trực tiếp ra tay.
Lần này, hắn thể hiện ra thực lực càng cường đại hơn. Hình như vừa rồi hắn chỉ mới làm nóng người, hiện tại mới là thật sự hành động.
Hắn thật sự quá mạnh mẽ. Đại đạo quy tắc hóa thành từng thần liên, quấn về phía La Sinh Nguyên. Đây tuyệt đối có thể sánh bằng tiên khí cấp bậc tam tinh. Đối với Dương Hồn thậm chí Âm Hồn đều có lực sát thương cực lớn.
Trong lòng La Sinh Nguyên thầm kêu biến thái. Thế nào Quảng Long Thiên lại xuất hiện phải thiên tài kinh khủng như vậy. Quả thực không thể nói lý, không có thể suy nghĩ.
Nhưng người ta cũng đã xông qua, hắn có thể không ứng chiến sao?
Trong nháy mắt cuộc chiến đấu trở nên gay cấn. Đáng tiếc, thứ nhất ý chí chiến đấu của La Sinh Nguyên không cao. Thứ hai Dị quả thực quá mạnh mẽ. Rất nhanh La Sinh Nguyên bị đánh cho chỉ còn lại có khả năng chống đỡ.
Tất cả mọi người đều hít khí lạnh. Dị cường đại khiến cho bọn họ hoàn toàn thật không ngờ.
Hóa ra Quảng Long Thiên lại có Đế giả như vậy!
Chỉ có điều, đây chỉ là hiện tượng cá biệt. Trong Thái An Thiên, Thích Vân Thiên hẳn không có thiên tài cấp bậc như vậy.
Ầm!
Lại chiến đấu một hồi, chỉ thấy La Sinh Nguyên cũng bị Dị một quyền đánh bay. Mà lần này sát ý của Dị tăng mạnh, còn đuổi theo muốn giết chết La Sinh Nguyên. Nhưng đối phương lại sử dụng một loại độn thuật, trực tiếp di chuyển trong nháy mắt rời đi.
- Còn ai đứng ra?
Sát ý của Dị không có được phát tiết, hai mắt vàng bạc sáng ngời giống như ánh mặt trời. Hắn đưa mắt nhìn về phía mọi người ở bốn phía xung quanh một vòng, sau đó đột nhiên xông ra. Đúng là chẳng phân biệt được xanh đỏ đen trắng, giết lung tung một hồi.
Ầm ầm ầm ầm.
Chiến lực của hắn vô cùng cường đại. Chỗ nào thân hình hán xông qua, chỉ thấy từng bóng người bị đánh bay, gần như không ai có thể địch nổi một đòn của hắn. Có vài người còn bị giết chết trong nháy mắt, máu tươi bắn ra đầy đất.
Quả nhiên là người điên. Cuồng Nhân ở trước mặt hắn căn bản không thể so sánh được.
- Dị, ngươi điên rồi!
Thư Nhã Dung vội vàng xông ra ngoài, muốn ngăn cản Dị giết lung tung. Bằng không ngươi có thể làm loạn, các thiên kiêu khác cũng có thể tiến vào Quảng Long Thiên giết lung tung một hồi, vậy trên đời này sẽ càng lộn xộn.
Có vài quy định là mọi người phải giữ.
Dị căn bản không đáp lại. Hai con mắt vàng bạc càng thêm sáng ngời. Hắn đột nhiên nhìn về phía bốn người Lăng Hàn, xông qua.
Đây là một kẻ điên, cũng là một kẻ có thực lực cường đại khiến người ta suy sụp phát điên. Cho dù là Nghiêm Tiên Lộ chống lại Dị, chắc hẳn cũng chỉ ba đến năm chiêu đã bị đánh chết.
Cái gọi là yêu nghiệt nghịch thiên, chính là chỉ quái vật như vậy.
Dị xông qua. Trong tròng mắt màu vàng và màu bạc thoáng động ký hiệu đại đạo, giống như một vị ma thần có thể hủy thiên diệt địa, phía sau có quy tắc hóa thành nghiệp hỏa vô tận, bao phủ toàn bộ bầu trời.
- Hai mắt diệt thế!
Hổ Nữu lộ ra biểu tình nghiêm nghị. Lúc này ở trên người nàng biểu hiện ra ngoài vẻ thận trọng cực kỳ hiếm thấy.
- Sao?
Lăng Hàn cũng lộ ra vẻ ngưng trọng. Có thể làm cho Hổ Nữu thận trọng như vậy, Dị này tuyệt không đơn giản. Chỉ có điều, trong lòng mặc dù có nghi ngờ, nhưng người hắn đã xông ra ngoài.
Đối thủ như vậy, ngàn năm một thuở.
Ầm!
Lăng Hàn một quyền đón nhận, va chạm với cùng Dị một cái.
Quy tắc vô tận đánh, nghiền nát, vô cùng chói mắt.
Đang lúc mọi người đang chăm chú nhìn, chỉ thấy Lăng Hàn cùng Dị đứng đối mặt, cách nhau mười trượng, bọn họ đều vẫn duy trì tư thế ra quyền, rõ ràng kết thực không chạm nhau, nhưng lực quy tắc ở trên nắm đấm của bọn họ lại nhộn nhạo, khiến cho bọn họ ai cũng có không cách nào tiến lên dù chỉ một chút.
Đây là thế lực ngang bằng, vẫn tạm thời khó phân cao thấp?
- Hắc!
Chỉ nghe hai người đồng thời gào một tiếng. Đều bắn ra ra chiến lực mạnh hơn.
Ầm.
Đối phương chấn động bay ra ngoài.
Vèo, vèo.
Hai người đồng thời bay ngược ra hơn mười trượng, sau đó lập tức lại đứng vững bước chân, đạp ở trong hư không.
Thật sự chẳng phân biệt được trên dưới.
A!
- Này này này, sao có thể như vậy được!
- Ngay cả La Sinh Nguyên, Thi Bân cũng bị đánh bại. Thực lực của Dị này tuyệt đối vô cùng khủng khiếp. Nhưng người này lại có thể cùng Dị đánh không phân thắng bại.
- Người kia là từ Thái An Thiên đi ra, tên là Lăng Hàn. Hơn nữa còn là một đan sư. Có người nói hắn từng khai đàn qua, được vô số đan sư coi trọng gọi là đại sư.