Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2161: Rút đi




Lăng Hàn cười ha ha một tiếng. Quả nhiên, đây chỉ là một món bảo khí mà thôi. Tuy rằng không tầm thường, lại chỉ có thể bắt chước được hình dáng của hắn, không có khả năng mô phỏng ra thần thông.

Hắn dẫn dắt động lực của Hắc Tháp.

Ầm.

Quy tắc giết chóc phát động, phối hợp Diệt Thiên Cửu Kiếm, điên cuồng chém về phía Thư Nhã Dung.

Dẫn động Hắc Tháp, uy lực của một kiếm này tất nhiên cường đại đến mức không có cách nào hình dung.

Hiện tại lực mạnh nhất của Hắc Tháp chính là thời gian dừng lại. Nếu như có thể phát sinh tác dụng đối với cả Tiên Vương, vậy hiện tại Lăng Hàn có thể tàn sát Tiên Vương. Dĩ nhiên, cái này cũng phát sinh tác dụng, nhưng thời gian có khả năng ngắn đến mức, ngay cả Thăng Nguyên Cảnh cũng không cảm thấy được. Thoáng cái đã trôi qua. Nhưng tiếp theo, hai đại quy tắc không gian, giết chóc cũng cường đại không gì sánh được.

Mấu chốt là, quy tắc giết chóc cùng Diệt Thiên Cửu Kiếm chính là đồng nguyên. Bởi vậy uy lực của một kiếm này liền được tăng cường vô hạn.

Xoạt.

Một sóng kiếm lướt qua, giống như có thể hủy thiên diệt địa.

Thư Nhã Dung không khỏi biến sắc. Uy lực của một kiếm này khiến cho nàng cũng cảm nhận được tim đập nhanh.

Nàng triển khai toàn lực, va chạm cùng Lăng Hàn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Hai đại Đế giả đỉnh cấp triển khai va chạm kịch liệt. Trong khoảng thời gian ngắn khó phân cao thấp.

Trong lòng Lăng Hàn đã vô cùng chắc chắn. Nếu như còn đánh như vậy nữa, cuối cùng người giành chiến thắng nhất định là hắn. Bởi vì khí lực của hắn quá mạnh mẽ. Một trận chiến cũng đã đứng ở thế bất bại.

Thư Nhã Dung cũng điều tra được, ở trong trận chiến đấu kịch liệt như vậy, nàng không ngừng bị thương. Nhưng Lăng Hàn tuy rằng cũng bị nàng đánh trúng, bị bóng người biến ảo ra đánh trúng, nhưng hoàn toàn không có chút ảnh hưởng nào. Hắn chỉ nhận chút tổn thương ngoài da, căn bản không có vấn đề gì.

Tuy rằng khoảng cách này còn cách thời điểm khiến cho nàng mất đi chiến lực vẫn rất xa xôi. Nhưng trong lòng nàng biết rất rõ, tiếp tục như vậy nàng nhất định sẽ hỏng bét.

Khả năng là nửa năm sau, có thể là năm sáu năm sau.

Nàng cắn răng, đột nhiên xoay người rời đi.

Không đánh nữa. Chẳng có chút ý nghĩa nào.

Nàng muốn đợi tới khi bước vào Phân Hồn, sau đó sẽ giết chết Lăng Hàn. Đối với điểm ấy, trong lòng nàng tràn ngập niềm tin. Bởi vì kiếp trước của nàng chính là Tiên Vương. Vừa vào Phân Hồn, nàng có thể nắm giữ chiến lực kinh người. Cũng không một kẻ nào mới tiến vào Phân Hồn có thể sánh bằng.

Để người này sống lâu thêm mấy ngày.

Nàng quyết đoán vô cùng, nói đi là đi, hoàn toàn không dây dưa.

Không cần Liệt Diễm Lôi Kích Mộc sao?

Đương nhiên nàng muốn. Nhưng không cần phải ở chỗ này. Gốc cây tổ thụ này lớn vô cùng. Ở chỗ nào không thể nhận được. Lúc trước, bọn họ đi tới hoàn toàn là trùng hợp. Chỉ có điều cũng cắt ngang mấy người Lăng Hàn. Bằng không gốc cây tổ thụ này thật sự có thể bị bọn họ thu được.

Lăng Hàn đuổi theo vài bước sau đó liền ngừng lại. Lực phòng ngự của hắn tuyệt đối là vô địch trong cùng giai. Nhưng nói đến chiến lực lại chưa chắc. Nhất là tốc độ. Đối phương kiếp trước chính là Tiên Vương, nắm giữ tiên pháp nhiều tới mức dọa người. Chí ít ở trên phương diện chạy trốn mạnh phi thường.

Suy nghĩ một chút cũng bình thường. Tiên Vương thành đạo không dễ dàng gì. Điều quan trọng nhất, nhất định là bảo vệ mình, lại một lần nữa khổ công trên thân pháp là chuyện có thể hiểu được.

- Nào, chúng ta tiếp tục.

Lăng Hàn cười nói.

Trong ánh mắt của Nhu Yêu Nữ đều là vẻ ngưỡng mộ. Nam nhân này thực sự quá bất phàm. Ban đầu chỉ có thể xưng hùng ở trong Vương giả. Nhưng rất nhanh hắn đã trở thành vô địch ở Hoàng giả. Ngay cả Nghiêm Tiên Lộ, người được công nhận đứng đầu trong thế hệ trẻ của Thái An Thiên cũng ko bằng hắn.

Hiện tại hắn lại càng thêm lợi hại. Đệ nhị thiên kiêu của Quảng Long Thiên đối mặt với Lăng Hàn cũng chỉ có thể thất bại bỏ chạy.

Nam nhân như vậy, hơn nữa còn đối xử tốt với nàng, cho nàng thần vật Thiên Đạo Ngọc có thứ hạng cực cao, khiến nàng cứng rắn từ Vương giả tăng lên tới cấp bậc Hoàng giả. Còn có người nào có thể lấy ra được một khoản lớn như vậy hay không?

- Đại yêu tinh, không cần có ý tưởng quá phận. Lăng Hàn là của Nữu!

Hổ Nữu nghiến răng nghiến lợi. Tại sao những nữ nhân này cứ không biết xấu hổ như vậy? Nàng mới rời khỏi mấy năm ngắn ngủi mà thôi, lại có kẻ nhân cơ hội, dinh vào trên người Lăng Hàn.

Đáng giận, thật sự đáng giận.

- Tiếp tục.

Lăng Hàn nói.

Hắn đoán được Thư Nhã Dung tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhất định sẽ đổi chỗ khác thử thu Liệt Diễm Lôi Kích Mộc.

Đối phương... Rất có khả năng thành công.

Bởi vì đối phương chính là Tiên Vương chuyển thế, cũng không kém gì Liệt Diễm Lôi Kích Mộc, thậm chí cao hơn ra một đoạn cũng không phải là không có khả năng.

Cho nên bọn họ tuyệt đối không thể lơ là thiếu cảnh giác. Phải mau chóng thu Liệt Diễm Lôi Kích Mộc đi. Bảo vật này một ngày nào còn chưa vào túi của mình, vậy một khắc không thể thả lỏng được.

Bốn người lại ngồi xuống khoanh chân, vận chuyển công pháp của bản thân, hoàn toàn phóng ra năng lực, huyết mạch của mình, nỗ lực thu hút Liệt Diễm Lôi Kích Mộc.

Một ngày lại một ngày, nhưng lần này Liệt Diễm Lôi Kích Mộc lại không có chút phản ứng nào. Hình như sau khi bị trêu chọc một lần, khẩu vị cũng bị treo cao, không phải hai ba cái là có thể mắc câu.

Bốn người Lăng Hàn cũng không tức không vội. Nếu đã có một lần kinh nghiệm gần thành công, vậy dĩ nhiên không có khả năng sau đó lại buông tha.

Mười ngày, một tháng, ba tháng. Thời gian trôi qua nhanh chóng. Thời điểm sắp tới một trăm ngày, trên thân cây Liệt Diễm Lôi Kích Mộc cuối cùng một lần nữa xuất hiện từng mạch văn.

Là ai dẫn động?

Trên người bốn người Lăng Hàn đều có tiên quang lượn lờ.

Bọn họ đều là Tiên Thai, nhưng thuộc tính khác nhau, hơn nữa còn vô cùng cường đại. Ở dưới toàn lực kích phát ra, bọn họ đều triệt để phóng ra lực tiên thai, để thu hút đạo thiên địa bản nguyên này.

Có thể làm cho thiên địa bản nguyên công nhận, vậy dù sao cũng phải là cấp bậc Tiên Vương.

Tiên Thai, chính là huyết mạch Tiên Vương phản tổ.

Chỉ có Lăng Hàn là khác.

Tuy rằng hắn cũng dẫn động lực tiên thai. Nhưng đòn sát thủ thật sự lại là Bất Diệt Thiên Kinh. Đây là công pháp cấp bậc Thiên Tôn, vượt lên trên Tiên Vương.

Mạch văn trên thân cây Liệt Diễm Lôi Kích Mộc càng lúc càng sáng. Còn có từng đạo tiên quang quấn quanh, khiến cho cả gốc cây trở nên mỹ lệ vô cùng, ở trong sương mù dày đặc hiển hóa ra.

Rốt cuộc là ai dẫn động Tổ Thụ?

Oong, Liệt Diễm Lôi Kích Mộc run rẩy. Đột nhiên thân cây bắt đầu co lại.