Năm xưa, nơi đây là một tòa kiến trúc hoa lệ, lớn tới kinh người. Nhưng bây giờ ngay cả cọng cỏ dại cũng không mọc. Chỉ còn lại có trơ trụi toàn đá. Ở trên một quảng trường cực lớn, một tấm bia đá rất lớn. Phía trên giăng đầy các loại chữ.
Một nam tử dáng vẻ thấp bé đang đứng ở phía trước tấm bia đá, màu tóc tái nhợt, ngửa đầu nhìn tấm bia đá này, thần sắc có chút chăm chú.
Chỉ có điều, khi bốn người Lăng Hàn xuất hiện, nam tử này lập tức quay người nhìn sang.
Đây không phải là Đường Minh Long thì là người nào?
Hắn không có đi ngọn núi bên trái, mà là đi thẳng tới đây.
Nếu như Lăng Hàn biết hắn đã từng va chạm với Kỷ Vô Danh một hồi, sẽ đoán được đối phương không có đi ngọn núi phía trái là bởi vì có liên quan đến Kỷ Vô Danh. Nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy có chút kỳ quái. Vì sao đối phương tới đây trước.
Phải biết rằng từ lối vào tiến tới, khoảng cách với ngọn núi phái trái thật ra rất gần. Tuy rằng ngọn núi nằm ở giữa sơn cốc, nhưng không phải thông đạo tiến thẳng vào sơn cốc.
- Thật sự không ngờ được, các ngươi lại là người đầu tiên đi tới nơi này.
Đường Minh Long cảm thấy vô cùng xúc động. Hắn biết rất rõ địa vị của Thư Nhã Dung. Một Tiên Vương chuyển thế lại còn không sánh bằng mấy hậu bối. Điều này khiến cho hắn rất ngạc nhiên.
Lăng Hàn cười nhạt, cũng không để ý tới.
Người không phạm hắn, hắn cũng lười phạm người.
Hắn đi tới, sau đó nhìn về phía tấm bia đá.
- Diệt Thiên Cửu Kiếm!
Lập tức, trên tấm bia đá có bốn chữ lớn vọt ra, hóa thành bốn đạo ánh sáng. Không, bốn đạo kiếm khí chém về phía Lăng Hàn.
Ầm!
Lăng Hàn giơ cánh tay lên ngăn cản, chít.
Toàn thân hắn bị kiếm khí đẩy lui về phía nhau. Hắn nhảy lên mấy cái, liền lùi lại mấy trăm bước sau mới ngừng lại được.
Nhìn từ chỗ này, chữ trên tấm bia đá nhất thời trở nên mơ hồ, chỉ có thể nhận ra được chữ viết ở trên đó.
- Diệt Thiên Cửu Kiếm?
Lăng Hàn đứng vững, thoáng lộ ra một vẻ tươi cười.
- Có nghĩa là không thể đứng ở trước mặt, liền không có tư cách tu luyện bộ kiếm pháp này sao?
Nữ hoàng, Hổ Nữu, Nghiêm Tiên Lộ cũng lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử.
Thiên kiêu bao giờ cũng không chịu thua.
Lăng Hàn thả Nhu Yêu Nữ ra, Năm người đều bước về phía tấm bia đá kia.
Oong, kiếm quang lại tới.
Lần này Lăng Hàn đã có sự chuẩn bị. Hắn lập tức vung tay phải lên, đánh về phía những kiếm quang kia, mà không phải là bị động phòng ngự. Có tấm gương của Lăng Hàn đi trước, đám người nữ hoàng bọn họ cũng có chuẩn bị, giơ tay lên liền đánh ra tiên thuật rất mạnh.
Ầm ầm ầm ầm.
Một mảnh ánh sáng hoa lệ xẹt qua. Vòng công kích đầu tiên của tấm bia đá đánh tới.
May là tất cả mọi người có sự chuẩn bị, nhưng vẫn bị bổ cho phải lui ra cực xa. Không có một người nào có thể không lùi mà tiến tới.
Kiếm quang này đặc biệt sắc bén.
Chỉ có điều, cùng là bị ép phải lui lại, nhưng số bước chân mỗi người lui ra phía sau cũng không giống nhau. Giống như Lăng Hàn lui ra phía sau ít nhất. Lần này là hơn hai trăm bước. Thứ hai là Hổ Nữu, lui lại nhiều hơn so với hắn hơ mười bước. Tiếp nữa lại là nữ hoàng, lui lại thêm bảy bước. Sau đó là Nghiêm Tiên Lộ. Hắn lùi lại phía sau hai mươi mấy bước. Cuối cùng là Nhu Yêu Nữ, lui tụt về phía sau hơn sáu trăm bước.
Bởi vì Lăng Hàn đã đón đỡ một lần, mới có thể lui lại ít nhất. Hắn thì không tính. Nhưng thực lực mọi người vừa xem liề hiểu ngay.
- Trở lại!
Hổ Nữu hưng phấn kêu lên, một bước xa vọt ra ngoài.
Đám người Lăng Hàn cũng xông về phía trước công kích.
Ầm ầm ầm.
Sau mỗi lần công kích, tất cả mọi người lại bị ép lui. Nhưng số bước bị ép lui lại của Lăng Hàn, Hổ Nữu, nữ hoàng càng lúc càng ít. Cũng có nghĩa là sau mỗi lần bọn họ công kích, luôn có thể tiến thêm vài bước so với trước.
Nghiêm Tiên Lộ và Nhu Yêu Nữ cũng tiến về phía trước, nhưng mức độ chậm hơn. Nhất là Nhu Yêu Nữ, chậm thái quá.
Đường Minh Long nhìn thấy cảnh tượng đó, không khỏi đưa tay xoa chòm râu. Gương mặt đầy nếp nhăn cũng giãn ra, hình như đang vui mừng vô cùng:
- Không uổng công lão phu khổ đấu một phen, tiêu hao hết vài lá bài tẩy. Sau khi những người tuổi trẻ này trưởng thành lên, tuyệt đối chính là chủ lực để chống lại triều Hắc Ám.
Trong lòng hắn thầm nói. Đột nhiên hắn đưa tay ấn vào ngực, thân hình run lên, sắc mặt lập tức trở nên đặc biệt tái nhợt. Chỉ thấy bên trong lại có máu tươi chảy ra.
- Cho dù chuyển thế trùng tu, tất cả mọi người là Ngũ Trảm, nhưng lão phu cùng vị nào đó chênh lệch vẫn là lớn như vậy. Không nghĩ tới, lão phu không thật sự chết ở trong trận chiến chống lại triều Hắc Ám, lại phải chết ở chỗ này.
- Cũng tốt, thân về cố hương. Lão phu cũng có thể mỉm cười.
- Hơn nữa, chỉ cần những người này có thể trưởng thành lên, lão phu cho dù bỏ mạng thì như thế nào. Ở chỗ kia chiến đấu vô số năm, không phải là vì bảo vệ mảnh đất quê hương sao?
Hắn quay người đi, không để cho đám người Lăng Hàn thấy được tình cảnh bi thảm của hắn hiện tại. Thân hình bốc lên, rất nhanh lại biến mất không thấy bóng dáng.
Giống như lời Kỷ Vô Danh đã nói lúc trước. Đường Minh Long không có khả năng giết được hắn. Hắn muốn giết Đường Minh Long, chỉ cần tốn một con át chủ bài. Nhưng hiển nhiên Kỷ Vô Danh cũng tính sai. Hắn tiêu hết cũng không chỉ là một con át chủ bài.
Đây cũng nguyên nhân trước đó, Kỷ Vô Danh biết rất rõ ràng Lăng Hàn mang theo dị bảo trên người nhưng không có ra tay. Con át chủ bài của hắn đã tiêu hao quá nhiều, không có khả năng lấy ra bắt Lăng Hàn. Mà không phải là hắn thủ hạ lưu tình.
Lăng Hàn nhìn lướt qua, không khỏi kinh ngạc, Đường Minh Long lại đi như thế?
Hắn cũng không biết trong lúc đó phát sinh chuyện gì. Hắn chỉ cho rằng Đường Minh Long tới sớm, đã học môn kiếm pháp này, nên cũng không có để ở trong lòng. Người khác không trêu chọc đến hắn, hắn cũng không có hứng thú đi trêu chọc người khác.
Lực chú ý một lần nữa được đặt ở trên tấm bia đá. Lăng Hàn đi nhanh đi tới.
Vèo vèo vèo.
Kiếm quang lại kéo tới.
Lăng Hàn hừ một tiếng, vươn tay phải ra. Hắn lấy ra quy tắc giết chóc đối đầu.
Ầm ầm ầm ầm ầm.
Trong sự đối kháng kịch liệt, chân hắn lui về phía sau. Nhưng chỉ lui lại bảy bước, Lăng Hàn liền đứng vững lại. Sau đó hắn cường thế phản kích. Qua bước một, hắn kiên định tiến về phía trước.
Hắn đã có thể hoàn toàn đối kháng được với uy lực của Diệt Thiên Cửu Kiếm. Ít nhất là uy lực của bốn chữ này.