Thân hình Kỷ Vô Danh lóe lên, giống như một con cá đang ngược dòng sóng lớn, mặc cho sóng lớn ngập trời, hắn vẫn có thể ung dung đi qua.
Lăng Hàn còn chưa có khôi phục hoàn toàn chiến lực, nên căn bản không có cách nào ngăn cản. Chỉ thấy Kỷ Vô Danh mở cái miệng lớn. Tên Hoàng giả Thái An Thiên kia liền bị nuốt sống.
- Trên người ngươi có thứ ta cần.
Thân hình Kỷ Vô Danh dừng lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.
- Bữa cơm lớn như vậy, ta cần lưu đến cuối cùng mới chậm rãi hưởng dụng.
Đối phương chắc hẳn cảm ứng được hai đạo thiên địa bản nguyên Huyền Âm Mẫu Thủy và Cửu Thiên Hỏa này. Chỉ có điều, Ngũ Trảm đã có thể làm được. Thần hồn nhạy cảm như vậy cũng quá kinh người.
Kỷ Vô Danh này rốt cuộc là ai?
Nếu như Lăng Hàn có thể nghe được đối thoại của Kỷ Vô Danh cùng Đường Minh Long trước đó, như vậy hắn liền có thể hiểu ra. Người ta lại Tiên Vương cửu trọng chuyển thế, có một ít năng lực cao hơn cảnh giới lại có là gì?
Trước đây người ta là đại nhân vật siêu cấp hoành hành Tiên Vực. Nếu như hiện tại không có một ít thủ đoạn đặc biệt và năng lực mới gọi là kỳ quái.
Lăng Hàn, nữ hoàng, Hổ Nữu, Thư Nhã Dung đồng loạt ra tay, triển khai truy sát về phía Kỷ Vô Danh.
Bốn người này liên thủ, chắc là vô địch trong Trảm Trần Cảnh.
Sự thực cũng vậy. Kỷ Vô Danh căn bản không liều mạng cùng bọn họ. Hắn chính là triển khai thân pháp, quay sang hạ thủ đối với người khác.
Thân pháp của hắn trượt đi giống như cá lội, ở dưới công kích của bốn người vẫn chạy như thường. Thỉnh thoáng không tránh khỏi công kích, hắn liền chém thân cung ra một cái, ngăn cản lại, liền hóa giải công kích. Sau đó hắn lại ung dung lướt về phía người khác.
Bốn người Lăng Hàn chỉ có thể phí công đuổi theo ở phía sau mông của hắn, nhưng căn bản không thể động tới hắn dù chỉ một ngón tay.
Không có cách nào, Lăng Hàn đành phải thu Nhu Yêu Nữ vào trong Hắc Tháp. Trong lòng hắn lại à hoảng sợ.
Cùng là Ngũ Trảm, hình như chiến lực của Kỷ Vô Danh cũng không có gì đặc biệt mạnh mẽ. Nhưng càn rỡ trêu chọc ở dưới tay của bốn đại Đế giả đứng đầu.
Đánh như vậy xuống không được. Chỉ là phí công.
Lăng Hàn công kích chậm lại, cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Kỷ Vô Danh. Dần dần hắn có phát hiện.
Cảnh giới của Kỷ Vô Danh quả thực giống như bọn họ. Nhưng nắm giữ của hắn đối với quy tắc lại đạt tới trình độ tinh tế nhập vi, quen thuộc mỗi một chi tiết biến hóa. Bởi vậy, thời điểm khi hắn bị công kích, thật giống như người nấu bếp mổ bò, đơn giản liền hóa giải được công kích.
Nhưng mặc dù Lăng Hàn biết điểm ấy, lại không có biện pháp chút nào. Thậm chí hắn không có cách nào mô phỏng.
Đây là thành lập ở trên phương diện nắm giữ đối với quy tắc vô tận, cần trải qua năm tháng vô tận mới có khả năng đạt được. Lại giống như mỗi ngày quan sát đại đạo chân giải, nắm giữ quy tắc cơ sở đến trình độ thuần thục.
Hắn không khỏi hoảng sợ, nhìn Kỷ Vô Danh sinh mệnh chi hỏa. Thời gian đối phương sống có lẽ cũng chỉ có khoảng mấy vạn năm, không kém hơn mình là bao nhiêu. Nhưng ở trên phương diện nắm giữ quy tắc, sự chênh lệch của hai bên lại giống như là thiên nhưỡng giống nhau.
Điều này làm cho hắn không có cách nào tiếp nhận nổi. Chẳng lẽ lại thật sự có yêu nghiệt nghịch thiên, chỉ cần sử dụng mấy năm là có thể đạt được độ cao mấy ức năm, mấy trăm ức năm người khác mới có khả năng đạt được?
Phải biết rằng, hắn đã là cấp bậc yêu nghiệt.
Vẫn trở lại câu nói kia. Nếu như Lăng Hàn biết tiền thân của Kỷ Vô Danh chính là Tiên Vương cửu trọng, hẳn sẽ lập tức có thể hiểu ra.
Tiên Vương cửu trọng, có khả năng sống mấy vạn ức năm. Thậm chí mấy kỷ nguyên. Hắn nắm giữ quy tắc đến trình độ tinh tế nhập vi lại có gì kỳ quái?
Người trên trận cheién càng lúc càng ít. Hơn nữa, không ai dám trốn. Bởi vì chỉ cần ra khỏi phạm vi bảo vệ của bốn người Lăng Hàn, bọn họ sẽ bị Kỷ Vô Danh dễ dàng đuổi theo, sau đó cắn nuốt.
Nhưng lưu ở trong trận chiến, bốn người Lăng Hàn cũng có không cách nào hoàn toàn bảo vệ được bọn họ. Chỉ là nhanh chóng chết đi biến thành chờ chết.
Điều này phát sinh ở trên người các Hoàng giả, khiến cho bọn họ vừa phiền muộn vừa đau xót căm phẫn.
Bọn họ ra ngoài có người nào không phải là nhân vật nổi danh. Sau này không thành Tiên Vương cũng chắc chắn sẽ thành cường giả Thăng Nguyên Cảnh. Hiện tại lại có thể rơi vào tình trạng như vậy.
Thảm!
Cũng chỉ có Đế giả giống như Nghiêm Tiên Lộ, Sơn Quý Đồng, Lao Tùng mới có thể có sống mạng. Bởi vì không bị Quảng Long Thiên quấy nhiễu, lấy thực lực của bọn họ dù thế nào cũng có thể cùng Kỷ Vô Danh đánh được hai chiêu. Bọn họ liền có thể chống đỡ đến khi bốn người Lăng Hàn chạy tới cứu viện.
Tiếp tục như vậy, chỉ sau nửa canh giờ, ngoại trừ Kỷ Vô Danh ra, chỉ có bảy người còn sống. Tất cả đều là Đế giả.
- Ngừng tay.
Kỷ Vô Danh thản nhiên nói.
- Các ngươi không có khả năng làm gì được ta. Ta tạm thời cũng không muốn lãng phí con át chủ bài ở trên người các ngươi. Không bằng mọi người cùng nhau ngồi xuống, nhìn đại đạo chân giải này.
- Người si nói mộng!
Thư Nhã Dung phẫn nộ chê bai một tiếng, công kích không ngừng.
Ý chí chiến đấu của Lăng Hàn cũng hiên ngang. Đối thủ như vậy quả thực khó có được. Cùng Kỷ Vô Danh giao đấu, hắn thu hoạch cực lớn. Ở trên phương diện vận dụng quy tắc như thế nào, Kỷ Vô Danh là tồn tại cấp bậc tông sư.
Chỉ cần sau đó Lăng Hàn đuổi kịp hắn ở trên phương diện chi tiết quy tắc, thực lực của hắn sẽ được nâng cao rõ rệt.
Mà đại đạo chân giải chính là bảo vật có thể phong phú chi tiết.
Ba người Nghiêm Tiên Lộ cũng gia nhập hàng ngũ công kích. Bảy Đại Đế liên kết với nhau chiến đấu cùng Kỷ Vô Danh. Nhưng cho dù là như vậy, Kỷ Vô Danh vẫn vô cùng ung dung, thậm chí còn thường xuyên tạo ra những uy hiếp đáng sợ đối với đám người Sơn Quý Đồng, Lao Tùng.
Trong bảy người rõ ràng hai người này có bản lĩnh kém hơn, gần như không phải là đối thủ của Kỷ Vô Danh. Vừa nhận công kích liền rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Chỉ vài công kích mà thôi, hai người lại bị thương, máu chảy đầy đất, dáng vẻ cực kỳ thê thảm.
Nghiêm Tiên Lộ có ý nghĩ thu hai người vào trong thần khí không gian. Nhưng làm vậy thứ nhất là tổn hại tới tự tôn của hai người. Thứ hai thu vào thần khí không gian cũng không phải quá bảo đảm. Nếu chẳng may thần khí không gian bị Kỷ Vô Danh đoạt đi, vậy hai người Sơn Quý Đồng này chỉ có một con đường chết.