Hoàng giả căn bản không phải là đối thủ của nàng. Nhưng còn có ba gã Đế giả gia nhập vào cuộc tranh đoạt. Một người trong đó không ngờ là Phí Vân. Ba người này, nhất là Phí Vân, lại không phải là đối tượng Hổ Nữu có thể giải quyết dễ dàng. Bọn họ phát sinh chiến đấu kịch liệt.
Lăng Hàn đang nhanh chóng khôi phục nguyên khí. Hiện tại hắn cũng không có tiện ra tay. Nữ hoàng lại đang canh giữ ở bên cạnh hắn, thay hắn hộ pháp.
- Ha ha, nếu quái vật đã giải quyết, vậy đồng minh cũng nên giải tán.
Một Đế giả của Quảng Long Thiên cười to, sau đó vẻ mặt lạnh lẽo.
- Đám cặn bã Thái An Thiên các ngươi còn không cút ngay cho ta!
Lăng Hàn ở trong trạng thái này, vừa nhìn liền hiểu rõ ràng, đã mất đi chiến lực. Thái An Thiên bên này duy nhất đáng để coi trọng cũng chỉ là Hổ Nữu mà thôi.
Như vậy còn không thể giải quyết dễ dàng sao?
Bảo vật giống như đại đạo chân giải, có thể tạo ra được thiên kiêu vô thượng. Quảng Long Thiên và Thái An Thiên lại đang ở quan hệ cạnh tranh kịch liệt. Bọn họ tất nhiên không hy vọng người của Thái An Thiên có thể tìm hiểu đại đạo chân giải.
- Vô sỉ
Đám người Nghiêm Tiên Lộ đều trách mắng.
Con quái vật bảo vệ đại đạo chân giải là do Lăng Hàn giết. Nhưng bây giờ những người này không chỉ muốn được nhờ, hơn nữa còn muốn đánh đuổi cả chính chủ, cướp bảo khí của hắn. Điều này cũng thật là ác tâm.
- Nếu không cút, đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình!
Một Đế giả của Quảng Long Thiên lộ ra uy nghiêm đáng sợ nói. Hắn tên là Diệp Lâm Sơn, xếp hạng thứ năm. Tuyệt đối là nhân vật đỉnh phong.
- Liều mạng với bọn họ!
Trong lòng đám người của Thái An Thiên đều vo cùng căm phẫn.
Thứ nhất, bọn họ quả thực nổi giận. Thứ hai cũng là bởi vì đại đạo chân giải quá mê người. Ai lại nguyện ý buông tha?
- Ha ha ha ha!
Phí Vân cười to, trong tay không ngờ xuất hiện thêm một thanh kiếm.
Hắn cướp được Tiên Ma Kiếm.
Phí Vân đặc biệt đắc ý, chỉ cảm thấy thù gì đó đều đã báolại được.
Trước đó Lăng Hàn cầm thương sắt bạo hoa cúc của hắn, khiến cho hắn xấu mặt ở trước mặt mọi người. Hiện tại hắn lại cướp được một chí bảo của Lăng Hàn, hung hăng đánh một tát này trở lại.
Thoải mái, thoải mái vô cùng.
Hổ Nữu đứng nghiêm, nhìn chằm chằm vào Phí Vân, giống như một con sư tử nhỏ đang tức giận. Mái tóc đen không gió tự lay động. Hai mắt phun ra ánh sáng.
Ầm.
Tiếng thủy triều ngoài biển rộng vang lên. Phía sau lưng của nàng xuất hiện một con Côn Bằng cực lớn, vỗ cánh lại vẫy đuôi. Một ký hiệu đại đạo xuất hiện, giống như có thể trấn áp chư thiên.
Nàng thật sự nổi giận, không tiếc giá cái lớn giết chết tên tiểu nhân này.
Thật là ác tâm, quá hèn hạ, quá vô sỉ.
Phí Vân không thèm để ý chút nào. Chiến lực của hắn chắc hẳn kém hơn so với Hổ Nữu một chút. Nhưng dù gì cũng là Đế giả chiến lực xếp hạng trước mười. Hắn cũng sẽ không kém quá nhiều, hoàn toàn có sức đánh một trận.
- Đây là... Đây là... Phệ Kim Thiết chế ra!
Hắn quan sát Tiên Ma Kiếm một chút, không khỏi đặc biệt kích động.
Phệ Kim Thiết, chỉ cần có đầy đủ thần thiết có thể cắn nuốt, như vậy một ngày nào đó sẽ bước vào cấp bậc tiên kim. Thậm chí, có lời đồn nói, tiên kim cũng không phải là cực hạn của Phệ Kim Thiết. Chỉ cần cũng đủ tiên kim để có thể cắn nuốt, nó còn có thể tiếp tục nâng cao.
Dĩ nhiên, tiên kim thật sự ít ỏi. Ngay cả phần lớn Tiên Vương cũng chỉ có thể chảy nước miếng, đỏ mắt. Ai sẽ cam lòng cho Phệ Kim Thiết đi cắn nuốt?
Nhưng không hề nghi ngờ, khiến cho Tiên Ma Kiếm đạt được cấp bậc tiên khí tuyệt đối là có khả năng.
Phát tài rồi. Thực sự là kiếm được một khoản lớn.
Phí Vân cười to, chỉ cảm thấy vui vẻ vô cùng. Từ trong tay kẻ thù đoạt được một thanh Tiên Binh tương lai, khiến cho hắn thoải mái muốn lật trời.
- Cái gì, Phệ Kim Thiết!
Các Đế giả Quảng Long Thiên khác cũng vô cùng vui mừng bất ngờ. Điều này tương đương với nhận được một tiên khí.
Thảo nào có thể dễ dàng giết chết được con quái vật cấp bậc Thiên Hồn kia. Hóa ra đây là một thanh tiên khí tương lai. Như vậy nó đương nhiên rất lợi hại.
Không có ai biết, đây cũng không phải là sự cường đại của Tiên Ma Kiếm. Đương nhiên, bản thân Tiên Ma Kiếm cũng phát huy ra tác dụng to lớn, phá rách phòng ngự của con cóc, mới cho quả độc trúc xanh đốm đỏ phát huy không gian.
Theo bọn họ, chính là Tiên Ma Kiếm phát uy, chém rơi con quái vật cấp bậc Thiên Hồn kia.
Bảo khí như vậy, nhất định phải tranh.
- Phí Vân, giao bảo kiếm ra!
- Đúng, giao ra. Đây là của Quảng Long Thiên chúng ta!
- Không thể độc hưởng!
Tất cả mọi người đều hét lớn. Phí Vân làm sao có thể đồng ý được. Hắn thà rằng biến thành kẻ thù chung, cũng muốn nắm giữ được thanh thần kiếm.
- Các ngươi, đáng chết!
Hổ Nữu sử dụng giọng điệu trầm thấp nói. Nàng đã bị ngọn lửa phẫn nộ thiêu đốt đến cực hạn. Khí thế cường đại từ trong cơ thể nàng tuôn ra, có thể nghiền nát tất cả.
Đám người Phí Vân thất kinh. Giờ phút này Hổ Nữu khiến cho bọn họ nghĩ đến tên biến thái Dị kia. Cho dù có nhiều người như vậy liên thủ, trong lòng cũng cảm thấy ớn lạnh, không nắm được một phần giành phần thắng.
Lăng Hàn đã khôi phục lại vài phần nguyên khí. Hắn dựa vào lực lượng của chính mình đứng lên, thản nhiên nói:
- Các ngươi cũng biết, lòng tham sẽ hại chết người.
- Ha hả.
Tất cả mọi người đều cười lạnh. Đùa gì thế? Theo như lời ngươi nói, vậy tất cả mọi người không cần đi ra ngoài đoạt bảo, cứ thành thật ở nhà chờ đợi không phải tốt hơn sao.
- Không muốn tự tìm đường chết, vậy đừng chẳng trách người khác.
Lăng Hàn nói, ngón tay đưa về phía trước.
Xoẹt.
Một đạo kiếm quang chớp động. Tiên Ma Kiếm đột nhiên chuyển động, đâm về phía Phí Vân.
Phí Vân kinh hãi. Giờ hắn mới nghĩ tới đây là bảo khí của Lăng Hàn. Cho dù thoát khỏi bàn tay của Lăng Hàn, nhưng chỉ cần ý chí võ đạo trong đó không có xóa đi, liền có thể bị Lăng Hàn điều khiển.
Hắn cũng quá kích động. Ngay từ đầu bởi vì cướp được bảo khí của kẻ thù, sau đó lại phát hiện Tiên Ma Kiếm chính là Phệ Kim Thiết chế tạo ra, khiến cho hắn hưng phấn quên đi một ít kiến thức thông thường. Ví dụ như xóa đi ý chí võ đạo bên trong thân kiếm, biến trở thành của bản thân.
Dĩ nhiên, có thể xóa đi hay không chính là một chuyện khác.
Kiếm quang kéo tới. Phí Vân vội vàng nắm chuôi kiếm, muốn dao động bảo kiếm, tránh thoát một đòn này này. Sau đó hắn sẽ lập tức đi luyện hóa hết ý chí võ đạo của Lăng Hàn, khiến cho thanh bảo kiếm này thật sự biến thành vật của hắn.