Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2123: Xin chỉ giáo




- Vị này chính là Lăng sư thúc sao?

Giọng nói có phần kỳ quái vang lên. Chỉ thấy một người trẻ tuổi đã đi tới, ánh mắt tập trung ở trên người Lăng Hàn, khóe miệng lại lộ ra một tia trào phúng.

Lăng Hàn chỉ là liếc mắt nhìn đối phương một cái, không nói tiếng nào.

Đây là phương thức hắn biểu đạt sự khinh bỉ, căn bản chính là sẽ mặc kệ.

Người này nhất thời bị tức giận quá mức, tăng cao âm lượng, giọng điệu kỳ quái nói:

- Tại hạ là Lưu Tinh, chính là Cửu đệ tử môn hạ của Tiêu Lực Hành Tiêu đại sư, bái kiến Tứ sư thúc! Tứ sư thúc, ngài sẽ không mắt cao hơn đầu, xem như không nhìn thấy tiểu bối của mình chứ?

Tiêu Lực Hành là nhị đệ tử của Tử Thành đại sư. Trước đây hắn đi Thích Vân Thiên. Hiện tại ở Thích Vân Thiên cũng là đan đạo đại sư có tiếng một phương, được Quy Nguyên Điện mời về cung phụng, địa vị cao cả.

Bởi vậy, Lưu Tinh này tất nhiên được tính như là sư điệt của Lăng Hàn.

Ba đệ tử của Tử Thành đại sư vẫn có quan hệ thân mật. Đệ tử của bọn họ bình thường cũng có lui tới. Bởi vì tuổi tác của Lưu Tinh và Chư Tử Quân xấp xỉ nhau, thói quen lại không khác biệt lắm, liền kết thành bạn tri kỉ. Bọn họ cũng không có bởi vì quan hệ bối phận mà bất hòa.

Lần này Lưu Tinh theo Tiêu Lực Hành qua chúc mừng Chư Phong. Bởi vì trên đường có một số việc phải lưu lại, cho tới hừng đông hôm nay mới có thể chạy tới. Hắn vốn muốn lập tức cùng Chư Tử Quân ôn chuyện, hàn huyên nhân sinh một chút, tán nữ tử. Kết quả hắn lại biết được đối phương đã rời khỏi Quan Hóa Thành.

Hắn kinh ngạc. Nếu muốn đi cũng phải chờ sau khi lễ mừng của Chư Phong chấm dứt chứ?

Sau đó Lưu Tinh mới biết được, hóa ra Chư Tử Quân cũng không phải là muốn tự mình chạy đi. Hắn là bị người ép đi. Kẻ cầm đầu gây họa chính là Lăng Hàn, tiểu sư thức đột nhiên xuất hiện của hắn.

Thứ gì chứ? Chỉ là một tên tiểu tử đầu để chỏm cũng muốn làm sư thúc của hắn sao?

Lưu Tinh là thiên tài đan đạo. Bởi vậy, mặc dù tuổi còn trẻ nhưng không biết đã được bao nhiêu lão Đan Sư gọi là sư thúc, sư thúc tổ, thậm chí là Thái sư thúc tổ. Chuyện này vẫn luôn khiến hắn dương dương đắc ý.

Nhưng không nghĩ tới, có thể cũng có một ngày hắn lại phải gọi một người trẻ tuổi hơn nhiều so với mình là sư thúc!

Thứ nhất trong lòng khó chịu, thứ hai muốn thay bằng hữu tốt kêu oan. Vì vậy, Lưu Tinh liền cố ý đi qua chắn đường Lăng Hàn. Làm vãn bối, hắn đương nhiên không dám quát mắng đối với Lăng Hàn. Nhưng hắn tự có biện pháp sỉ nhục đối phương.

Lúc này Lăng Hàn mới nhìn Lưu Tinh thêm vài lần, nói:

- Miễn lễ.

Ta nhổ vào. Ta căn bản không có bái ngươi có được hay không? Miễn lễ cái gì mà miễn lễ?

Trong lòng Lưu Tinh thầm kêu gào một tiếng. Thảo nào Chư Tử Quân lại bị đối phương ép phải rời đi. Nhìn xem, cái miệng lưỡi ác độc như vậy, dụng tâm tất nhiên cũng xấu xa tới tận xương tủy.

- Tứ sư thúc thực sự là tuổi trẻ tài cao. Nhìn dáng vẻ của tứ sư thúc, cũng sẽ không vượt quá mười vạn tuổi đi?

Trên mặt hắn hiện ra vẻ tươi cười giả tạo, cố ý nâng Lăng Hàn lên.

Nâng lên càng cao, rơi xuống càng cao.

Tính toán theo thời gian bình thường, Lăng Hàn chỉ hơn hai trăm tuổi. Tìm hiểu ở dưới cây luân hồi sẽ không tăng tuổi tác của thân thể. Nhưng sau khi tiến phòng tu luyện thời gian, Hắc Tháp lại có thể tăng nhanh gấp ngàn lần. Tuổi tác thực tế của hắn hiện tại đã qua vạn năm.

Phản ứng này ở trên sinh mệnh chi hỏa, tuy rằng hừng hực thiêu đốt, vô cùng tràn đầy, nhưng vẫn có thể nhìn ra được dấu vết do năm tháng lưu lại.

Dĩ nhiên, một vạn năm ở Tiên Vực thật ra không khác mấy so với nháy mắt. Tuổi của cường giả thường được tính bằng mười vạn, trăm vạn nam.

- Này, con người ngươi cười đến là giả tạo. Ngàn vạn lần không nên cười nữa. Bằng không Nữu đánh nát ngươi!

Hổ Nữu trợn trừng hai mắt. Nàng vẫn duy trì tấm lòng son, hồn nhiên giống như hài đồng. Ngoại trừ muốn cùng Lăng Hàn sinh hầu tử ra.

Bởi vậy, nàng không ưa liền trực tiếp nói ra, sẽ không che che giấu giấu, lại không biết lá mặt lá trái.

Lưu Tinh không khỏi cứng người lại. Khí thế của Hổ Nữu quá mạnh. Một ánh mắt khiến hắn sợ hãi, thiếu chút nữa tiểu cả trong quần.

Hắn là thiên tài đan đạo, nhưng ở trên võ đạo lại không có thiên phú gì. Ngay cả Vương giả cũng không phải. Hắn làm sao có thể đối đầu với khí thế của Hổ Nữu?

- Vãn bối ngưỡng mộ tứ sư thúc từ lâu, muốn thỉnh giáo tứ sư thúc một ít vấn đề khó khăn trên phương diện luyện đan.

Hắn chậm rãi lấy lại sức, cố ý cất cao giọng nói.

Ban đầu bọn họ khe khẽ nói chuyện, những người khác cũng không có khả năng chú ý tới. Nhưng hắn vừa kêu lên như thế, hiện tại đã khác. Nhất thời thu hút ánh mắt của rất nhiều người.

Chư Phong là đại sư tứ tinh. Tuy rằng thánh địa luyện đan của Đông Tiên Vực ở Đan Đạo Thành, nhưng cũng không phải nơi khác sẽ không có đan sư. Ngược lại, mỗi một địa phương đều có đan sư. Chỉ là chín phần đều thuộc về Đan Đạo Thành. Chỉ có số rất ít mới là đi lại một mình.

Ví dụ như Chư Phong. Hắn sẽ ở tại Quan Hóa Thành, thứ nhất là nhận được sự bảo vệ của Phổ Vân Tiên Vương. Thứ hai ở trong thế lực Tiên Vương, cầu lấy Tiên Dược cũng tương đối dễ dàng hơn một chút.

Bởi vậy, lễ mừng như vậy thật ra càng thu hút các đan sư hơn. Theo đan sư, từ ngũ luyện đến lục luyện, đây là một công tích vĩ đại khiến người ta cúng bái.

Lưu Tinh là ai?

Thật ra rất nhiều người đều biết, đây là đệ tử đắc ý của Tiêu Lực Hành. Đừng thấy hắn bước vào đan đạo không được bao nhiêu năm, cũng đã là Đan Sư nhị tinh. Ở trên luyện linh còn đạt tới tam luyện. Sau này tuyệt đối có cơ hội trở thành đại sư đan đạo.

Ngay cả Lưu Tinh cũng phải gọi một tiếng sư thúc, đây chẳng phải là tồn tại đại sư cấp tứ tinh sao?

Nhanh tới chiêm ngưỡng đại thần một chút.

Nhưng khi ánh mắt mọi người đảo qua, dù thế nào cũng không có phát hiện ra một người giống như là đại sư.

Ngoại trừ Lưu Tinh ra, chính là một nam tử trẻ tuổi cùng bốn nữ tử trẻ tuổi. Năm người này ngoại trừ anh tuấn, xinh đẹp ra, không có người nào giống như là đại sư tứ tinh.

Chỉ có điều, mấy nữ tử này bộ dạng thật đúng là xinh đẹp, khiến cho tâm tư người ta cũng muốn bốc cháy.

Người Lưu Tinh đang nói... Là nam tử trẻ tuổi kia!

Tê, gia hỏa này lại là sư thúc của Lưu Tinh?

Có khả năng sao?

Lăng Hàn nhìn đối phương, chỉ nhìn thấy một sự khinh thường trong ánh mắt của đối phương, liền biết đối phương xin chỉ giáo là giả, muốn khiến cho hắn bị khó xử mới là thật.