Vèo vèo.
Hai người đều tung người nhảy vào trong không trung, đứng cách xa nhau trăm trượng.
Liễu Hàm càng nhìn Hổ Nữu, thân thể giống như mềm nhũn ra. Thiếu niên lang này không phải là bộ dạng uy vũ, nhưng quá tuấn tú. Đôi mắt còn linh động vô cùng, giống như có thể nói, trêu chọc cho trái tim nàng kích động nhảy lên không dừng.
Nàng hạ quyết tâm, không quan tâm Hổ Nữu có thực lực như thế nào, nhất định phải để cho đối phương thắng.
Mình đã truyền lời ra ngoài, đương nhiên là nhất định phải tuân thủ. Chỉ là cũng không có ai quy định nàng không thể nhường, có đúng hay không?
Chỉ là Hổ Nữu vừa ra tay, nàng lại hoảng sợ biến sắc.
Thật mạnh!
Đây không phải là Vương giả, Hoàng giả gì cả. Mà là một vị Đế giả.
Đừng nói nàng kinh ngạc vô cùng, những người khác cũng lộ ra vẻ mặt như nằm mộng.
Đế giả giống như những ngôi sao cô đơn trên trời sao, số lượng thật sự rất ít ỏi. Nhưng còn bây giờ thì sao? Lúc trước xuất hiện một Lăng Hàn. Sau đó lại là thiếu niên lang này, giống như đổ nhào xuống. Làm sao có thể có chuyện như vậy?
Đế giả... Không đáng giá sao?
Mặc dù nói khí vận thiên địa của Quảng Long Thiên phát sinh biến hóa. mười vạn năm gần đây thiên tài liên tục xuất hiện. Nhưng cũng không có khoa trương như vậy chứ?
Liễu Hàm vội vàng bạo phát ra toàn lực, cùng Hổ Nữu chiến đấu. Nhưng nàng lại luống cuống tay chân, rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Không ai cho rằng Liễu Hàm đang nhường.
Hổ Nữu quá mạnh mẽ. Sau lưng nàng mở một đôi cánh, còn nhanh hơn so với tia chớp. Quấn vòng quanh phía trên hai cánh tay lại là từng ấn ký đại ngư. Trên đầu còn mọc ra một cái sừng. Rõ ràng là con cá, lại khiến cho người ta có một loại cảm giác còn muốn tôn quý hơn cả thần long.
- Nguyên thú... Côn Bằng!
Có người kinh ngạc kêu lên thành tiếng.
Thảo nào thiếu niên lang này mạnh đến mức kỳ lạ. Hắn lại có huyết mạch nguyên thú vương cấp Côn Bằng, hoặc nói là học Tiên Vương pháp của Côn Bằng! Có người nói, nguyên thú vương cấp chí ít cũng là tồn tại bát trọng thiên. Nếu nghịch thiên thậm chí có thể đạt được cửu trọng thiên, quan sát toàn bộ Tiên Vực.
Hổ Nữu đánh rất cao hứng. Trong một tiếng gào to, phía sau lưng của nàng hiện ra ảo ảnh một con cá lớn, lại mọc ra một đôi cánh chim đại bàng cực lớn. Khí tức viễn cổ hồng hoang lưu chuyển. Nàng giống như một vị tiên tôn thời kỳ viễn cổ, có thể trấn áp thiên cổ, nối liền dòng sông dài thời gian.
Thình thịch.
Lại chấn động như vậy. Liễu Hàm liền bị đánh bay ra ngoài. Gương mặt nàng trắng bệch, tóc cũng có chút rối bời.
Một Đế giả liền bị đánh bại dễ dàng như vậy.
Liễu Hàm chịu đựng cảm giác sôi trào trong lồng ngực, nói:
- Ta thua.
Tâm phục khẩu phục.
Hổ Nữu dương dương đắc ý, nói:
- Người quái dị, coi như ngươi chính là người của ta. Không thể lại đi thông đồng nam nhân khác, biết không?
Nàng đột nhiên phát hiện chỉ đánh đối phương một trận là vô dụng. Cái câu nói tro tàn lại cháy. Hoàn toàn không đủ bảo đảm. Nhưng nếu như đeo vào phía trên người đối phương một người giả dối không tồn tại, vậy sẽ không sợ người quái dị này lại đi câu dẫn Lăng Hàn.
Nàng thật đúng là thông minh.
Liễu Hàm lại cười tới choáng váng. Đối phương nói như vậy, là đang biểu thị công khai chủ quyền sao?
Ngươi xem đi. Đây là ăn dấm chua, không muốn mình cùng nam nhân khác phát sinh bất kỳ tiếp xúc nhỏ nào. Lực dấm chua lớn đến kinh người, nhưng đồng thời cũng khiến cho nàng cảm thấy khả ái vô cùng. Trái tim lại đập mạnh.
- Ừ!
Nàng cúi thấp đầu, vô cùng thuận theo.
Mọi người vô cùng kinh ngạc. Người này đã tán đổ mỹ nữ đứng thứ hai Quảng Long Thiên rồi sao?
Trời ạ, ta ngất.
Lăng Hàn lại dở khóc dở cười. Hắn không nghĩ tới Hổ Nữu chẳng những không có nghe lời của hắn, ngoan ngoãn ở nhà chờ đợi, còn nữ giả nam trang qua tán nữ tử khác.
- Vị này, xưng hô như thế nào vậy?
Liễu Kiệt cười nói. Trong lòng hắn lại đặc biệt chấn động kinh sợ. Đây chính là một vị Đế giả xuất hiện. Nhưng trước đó hắn lại không nhận được bất kỳ tin tức nào. Điều này làm cho hắn giật mình không thôi.
Hơn nữa, thực lực của thiếu niên này mạnh đến mức dọa người. Chỉ mấy chiêu đã đánh bại Liễu Hàm. Điều này khiến cho hắn nghĩ đến mấy tên biến thái của Quảng Long Thiên.
Hổ Nữu liếc mắt nhìn hắn, hai tay chống nạnh, nói:
- Làm gì, có chủ ý muốn đánh nhau với Nữu sao?
Ngã nhào!
Mọi người không khỏi đổ mồ hôi giống như thác chảy. Bộ dáng này, giọng điệu này, làm gì có được một chút xíu dáng vẻ nam nhân chứ? Rõ ràng chính là một thiếu nữ bướng bỉnh.
Liễu Kiệt không khỏi nhíu mày, nói:
- Các hạ, ngươi rốt cuộc là nam nhi hay là nữ tử?
- Mắc mớ gì tới ngươi!
Hổ Nữu hung tợn nhìn Liễu Kiệt.
- Cảnh cáo ngươi, không cần có ý tưởng quá phận!
Chân mày Liễu Kiệt càng nhíu chặt, nói:
- Nàng đã là thân con gái, cần gì phải đùa giỡn như vậy.
- Ca, ca đang nói bậy bạ gì đó!
Liễu Hàm lập tức trách mắng, vẻ mặt vô cùng giận dữ.
- Hắn làm sao có thể là nữ tử được!
Tất cả mọi người đều há hốc miệng.
Mắt nàng mù rồi sao. Người này vừa nhìn chính là một nữ nhi. Nàng còn yêu thương thắm thiết như vậy?
- Muội muội, muội tỉnh táo lại đi. Muội nhìn lại một chút xem, nàng có chỗ nào giống như nam nhân chứ?
Liễu Kiệt vội la lên.
Liễu Hàm liếc mắt nhìn Hổ Nữu, chỉ cảm thấy lang quân này tuấn tú đến mức khiến tim người ta đập thình thịch. Tuy rằng hơi có chút khí chất của nữ tử, nhưng người ta chính là vẻ đẹp trung tính. Sao có thể là nữ nhân cho được?
Các ngươi chính là mí mắt mỏng.
Nhìn xem, người nào có thể anh tuấn tiêu sái được bằng một phần mười mỹ lang quân này chứ?
Hổ Nữu càng đắc ý, nói:
- Tiểu nữ tử, sau này nàng chính là người của ta.
Lăng Hàn lắc đầu, nói:
- Hổ Nữu, không nên làm loạn nữa.
Hổ Nữu cũng không thèm nhìn hắn lấy một cái, kêu ầm lên:
- Ai là Hổ Nữu? Người nào là Hổ Nữu? Không nên nói bậy nói bạ!
Tất cả mọi người đều cười ngất. Nàng vừa mới tự xưng là Nữu thế này Nữu thế kia. Hổ Nữu này có chín phần chính là tên của nàng. Sự chống chế này cũng quá mức gượng ép đi.
- Ngoan!
Lăng Hàn ôn nhu nói. Hắn bao giờ cũng theo thói quen xem Hổ Nữu trở thành tiểu gia hỏa hồ đồ chỉ biết ăn vặt kia.
Lúc này Hổ Nữu lại quyết định chủ ý. Chỉ cần nàng nhìn thấy có uy hiếp, liền hạ thủ câu dẫn trước. Như vậy Lăng Hàn của nàng lại an toàn.
Không hổ danh là nàng. Quá thông minh.