- Nếu ngươi gặp được mới biết thiên kiêu như vậy đáng sợ cỡ nào.
- Tại nơi nhỏ thế này, thế lực Tiên Vương căn bản không thể bồi dưỡng ra truyền nhân Tiên Vương, trong đại giáp chính thức, người được chọn trở thành Thánh Tử Thánh Nữ phải là người nhất định có thể thành tựu Tiên Vương, khác biệt ở chỗ ngày sau đạt tới mấy trọng mà thôi.
Nghe đại hắc cẩu nói thế, ngạo khí của Lăng Hàn bị đánh tan, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.
- Như vậy thế lực Tiên Vương không ít?
Lăng Hàn hỏi.
- Ha ha, từ đều là tây tiên vực mạnh hơn đông tiên vực, nhưng đông tiên vực cũng có vài đại giáo Tiên Vương cửu trọng, ngươi cách bọn họ quá xa cho nên không nhìn thấy thiên kiêu chân chính là thế nào.
Đại hắc cẩu nói ra.
- Không phải bổn tọa đả kích ngươi, hiện cho dù ném ngươi vào trong đám người kế thừa Tiên Vương, ngươi tối đa chỉ xếp hạng trung hạ du.
Lăng Hàn lại không phục, nói:
- Đừng quên ta có hai đạo thiên địa bổn nguyên!
- Đã tính vào, ngươi mới có thể xếp vào trung hạ du, nếu không, ha ha...
Đại hắc cẩu lắc đầu.
Quả thật Lăng Hàn bị đả kích, chiến ý thiêu đốt hừng hực, nói:
- Như vậy sau khi ta nghịch thiên cải mệnh thì sao?
- Trung bình, hoặc là trung thượng du.
Đại hắc cẩu trả lời không phải rất khẳng định.
Tối đa cũng chỉ là trung thượng du.
Lăng Hàn lộ ra vẻ mặt không tin, chẳng lẽ con chó hoang chết tiệt này cố ý đả kích hắn? Cho dù kích thích chiến ý của hắn cũng không cần phỉa như thế.
- Hắc hắc, nếu bổn tọa nói cho ngươi biết, có người tu Trảm Trần tới mức hoàn mỹ, liên tục trùng tu ngàn lần, ngươi có cả kinh tới mức không dám thả rắm hay không?
Đại hắc cẩu cười nói.
Lăng Hàn giật mình nhưng qua một lúc lâu mới nói:
- Trùng tu ngàn lần, chỉ vì đánh bóng Trảm Trần Cảnh tới mức hoàn mỹ?
Đại hắc cẩu gật đầu, nói:
- Tuy vạn lưu quy tông, mục tiêu tu luyện là vì nắm giữ đại đạo, có lẽ một vạn người vượt biển sẽ có một vạn biện pháp vượt biển, thành đạo cũng như thế.
- Cùng là trảm thiên địa cũng có khác biệt quá lớn.
- Bổn tọa biết rõ một quái tài, hắn mỗi một lần Trảm Trần đều chém một đại đạo, sau khi trải qua năm lần lại buông tha nhục thai, hắn trùng tu sau đó tiếp tục trảm, thời điểm trảm đến trảm không thể trảm thì hắn đã bước vào Phân Hồn.
Lăng Hàn há hốc mồm, đây là quái vật như têế nào?
- Không phải nói, bổn mạng chi thân là tốt nhất sao, cho dù không phải tiên thai cũng không dễ dàng dứt bỏ?
Hắn hỏi.
- Đúng là như thế.
Đại hắc cẩu gật đầu,
- Nếu ngày sau ngươi có thể thành Tiên Vương, vậy cho dù không phải bổn mạng chi thân cũng có thể dung hợp hoàn mỹ, nếu ngươi không có tin tưởng thành tựu Tiên Vương thì còn giày vò cái rắm gì.
Lời này... Có lý!
Lăng Hàn hứng thú, nói:
- Sau khi ta tu tới ngũ trảm, cũng buông tha thân thể này trùng tu vài lần.
- Không được!
Đại hắc cẩu lập tức phản đối.
- Thứ nhất, bộ dạng thân thể của ngươi được Bất Diệt Thiên Kinh rèn luyện, căn bản không thể bỏ qua, nếu như ngươi bỏ qua thân thể này, cho dù đoạt xá trọng sinh, đạo của ngươi cũng bị đoạn, không có khả năng thành tựu.
- Phương pháp tu hành khác nhau, quyết định ngươi không thể làm được.
- Thứ hai, không có nhiều thời gian cho ngươi đâu, ngươi phải trảm một cách hoàn mỹ, cho dù không trảm triệt để như những quái vật kia, vậy sau này còn có thể chậm rãi tu hành lại, hơn nữa cũng không kém quá nhiều.
- Bất Diệt Thiên Kinh, đó là công pháp tôi luyện thể phách mạnh nhất trên đời, dùng thể chứng đạo, không kém hơn bất cứ kẻ nào.
Nội tâm Lăng Hàn máy động, đại hắc cẩu cũng biết Bất Diệt Thiên Kinh, nó và chủ nhân Tam Giới Tháp có liên hệ gì?
- Quái tài ấy là ai, hôm nay như thế nào?
Đại hắc cẩu nhìn Lăng Hàn liếc, ung dung nói:
- Ngươi đã từng nghe qua người này.
Còn nghe nói qua?
- Ai?
- Ngự Hư Tiên Vương!
Đại hắc cẩu nói ra, dừng một chút và nói:
- Lúc ấy tên này đã thành tựu Tiên Vương bát trọng, hơn nữa còn cách cửu trọng một bước mà thôi, đoán chừng hiện tại hắn đã là cửu trọng.
Ahhh, Tiên Vương cửu trọng.
Lăng Hàn nghĩ tới người này, lúc trước Tiên Vương của Thành gia cũng là tồn tại cực kỳ trâu bò, nhưng cuối cùng bị mấy vị Tiên Vương liên thủ đánh bại không biết tung tích, mà Ngự Hư Tiên Vương ra tay xóa cả Thành gia.
Nếu như Ngự Hư Chân đã thành tựu Tiên Vương cửu trọng, thù này làm sao báo?
- Ngự Hư Tiên Vương là Phong Tình Điện...
Lăng Hàn vừa lên tiếng, hắn liền bị móng vuốt đại hắc cẩu che miệng lại, không cho hắn nói tiếp.
- Xú tiểu tử, ngươi muốn chết sao, có chút danh hào không thể nói lung tung, vừa nói sẽ dẫn động mấy lão quái vật cảm ứng, cho dù ngươi ở nơi hẻo lánh nào của Tiên vực, thần thức của bọn họ cũng tới ngay lập tức.
Đại hắc cẩu lớn tiếng kêu lên, nước miếng phun lên mặt Lăng Hàn.
Không chỉ đại hắc cẩu, tiểu tháp cũng cảnh cáo hắn, có chút phong hào của tồn tại vô thượng không được nói ra khỏi miệng.
Ngự Hư Tiên Vương đạt tới cửu trọng, nói ra tên hắn cũng không gặp đại hắc cẩu phản ứng kịch liệt như thế, vì cái gì nói tới Phong Tình Điện lại kích động như vậy? Chỉ có thể nói trong Phong Tình Điện có tồn tại cường đại hơn.
Chúa tể chí cao trong Tiên Vương cửu trọng sao?
Lăng Hàn không có hỏi nữa, nhìn bộ dạng đại hắc cẩu bộ hận không thể chắn miệng của hắn, hắn làm gì dám nói thêm.
Tiểu tháp cũng nói hắn muốn biết mọi việc xảy ra, thực lực Tiên Vương là yêu cầu thấp nhất.
Tiên Vương cửu trọng, một bước lên trời!
Ba "Người" lên núi, đại hắc cẩu nói tới chuyện của Thiên Hỏa Tiên Vương.
Năm đó chính là đại giáo, đáng tiếc từ khi Thiên Hỏa Tiên Vương hóa đạo thì đại giáo cũng giải tán, các đệ tử đều rời đi, nơi này biến thành nơi Thiên Hỏa Tiên Vương chôn xương.
Bởi vì Thiên Hỏa Tiên Vương còn có một sứ mạng, chính là muốn luyện hóa chính mình trở về bổn nguyên, thành toàn hậu nhân.
Nhưng thời gian quá adif, đại hắc cẩu là bằng hữu cũ của Thiên Hỏa Tiên Vương thủ hộ, nhưng hắn lại bị tổn thương nghiêm trọng, cho nên không có cường giả thủ hộ nơi này, bởi vậy về sau Lôi Vân Tiên Vương, Tử Hà Tiên Vương đi vào nơi này triển khai đại chiến cướp đoạt tiên kim.
Nhưng bọn họ không phát hiện ra bí mật của Thiên Hỏa Tiên Vương, hoặc có thể nói Tiên Vương bát trọng cho dù chết thì thủ đoạn của hắn cũng không phải Tiên Vương nhất trọng có thể hóa giải.
Nghe tiền căn hậu quả như thế liền hiểu.
Bọn họ nhanh chóng đi lên đỉnh núi, đại hắc cẩu bảo Nữ Hoàng đứng xa, sau đó bắt đầu lẩm bẩm với đỉnh núi.