Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1958: Bẩy rập




- Thăng Long Điện.

Trên cửa cung điện có ba chữ tỏa sáng, càng có khí phách cuồng ngạo vạn cổ.

Cửa điện mở ra, có thể nhìn thấy bên trong không có bóng người.

Theo lý mà nói, Lăng Hàn và Nữ Hoàng tuyệt đối không phải đám người đầu tiên đi tới nơi này, những người trước đó đâu?

Hai người nhìn nhau sau đó đi vào bên trong.

Bọn họ cảm thấy lực lượng cường đại ập tới, không thể không buông tay đối phương ra, sau đó thân thể chấn động, bọn họ tiến vào không gian đen kịt.

Việc này không kỳ quái, rất rõ ràng chính là khảo nghiệm.

Lăng Hàn đã có chuẩn bị tâm lý, hắn đoán có một Thạch Đầu NHân chạy tới hoặc đại loại như vậy, sẽ đánh một hồi và vượt qua kiểm tra.

Sẽ như hắn nghĩ sao?

Lúc này có ba đạo hào quang hội tụ, sau đó ngưng tụ thành một nhân hình không thấy rõ mặt, dù sao giống người, cao chừng một trượng.

- Người trẻ tuổi, tại sao ngươi tu luyện?

Hình người lên tiếng giống như đang hỏi việc nhà.

Lăng Hàn "Ah" một tiếng, sau đó cảm thấy ngoài ý muốn.

Hắn đã chuẩn bị đại chiến một hồi, không nghĩ tới lại là như thế.

Tại sao phải tu luyện?

Lăng Hàn suy nghĩ, nói:

- Vì có được thực lực cường đại, có thể lựa chọn con đường mình đi, có thể bảo vệ người bên cạnh, có thể đứng thẳng làm người.

- Câu này trong quy trong củ.

Người trong hào quang đánh giá.

- Nói là một việc, đạo tâm của ngươi vô cùng vững chắc, ngươi có thủ vững trước tịch mịch khi tu luyện không?

Lăng Hàn gật đầu.

- Kế tiếp sẽ khảo vấn đạo tâm của ngươi, ngươi không được lên tiếng, lên tiếng liền thất bại.

Người trong hào quang lên tiếng, sau đó điểm về phía Lăng Hàn.

Ông, Lăng Hàn cảm thấy chung quanh biến thành tối tăm.

Hắn đánh mất ngũ giác, nhìn không thấy, nghe không được, cũng không cảm giác được cái gì.

Đây là thể nghiệm đáng sợ, còn sống nhưng không khác gì đã chết.

Khá tốt Lăng Hàn đã từng thể nghiệm như vậy không ít, hắn thử thiêu đốt Cửu Thiên Hỏa nhưng hắn phát hiện mất đi liên hệ với Cửu Thiên Hỏa.

Chẳng lẽ thần hồn của hắn bị gâấu kín.

Nếu không vì sao không cảm ứng được Cửu Thiên Hỏa, đây chính là bổn nguyên chi lực của hắn.

Nếu thần hồn bị gâấu kín, thời gian này đã mất đi ý tứ, một giây cũng trở nên dày dằng dặc.

Đây là khảo vấn đạo tâm, ngươi có thể giấu diếm ai?

Lăng Hàn trầm mặc, trong lúc đánh mất ngũ giác và cảm nhận được lạnh lùng như băng một cách tinh tế.

Đột nhiên hắn phát hiện ngộ đạo trong tình huống như vậy cũng là trải nghiệm không tệ, điều kiện tiên quyết là sẽ không bị cảm giác chết đi bức cho điên.

Đạo tâm kiên địn mới có thể trực diện tất cả.

Một ngày, hai ngày, một năm, hai năm, một trăm năm, hai trăm năm.

Lăng Hàn mất đi ý niệm thời gian, chỉ cảm thấy mình ở trong trạng thái này ngàn vạn năm, đạo tâm của hắn không thay đổi.

Bởi vì hắn tìm được một chuyện có ý nghĩa, đó chính là cảm ngộ đại đạo.

Không phải chưa lên nhị trảm đỉnh phong thì không cảm ngộ được cái gì.

Trước kia hắn cũng thể nghiệm cảm giác mất đi ngũ giác nhưng cả hai không giống nhau, khi đó hắn có thể tiến vào Hắc Tháp, có thể vận dụng tất cả thủ đoạn trong người, nhưng lúc hắn bị chặt đứt liên hệ với thần hồn, hắn bị giam trong khu vực dặc biệt của thức hải.

Dưới trạng thái này hắn vẫn có thể bài trừ tất cả phiền não chuyên tâm ngộ đạo..

Hắn không thể tránh né, hư không tịch mịch bắt đầu ăn mòn hắn, khảo vấn đạo tâm của hắn, muốn kéo hắn vào vực sâu hắc ám.

Trong võ đạo giới gọi là nghiệp chướng.

Mỗi người đều gặp được, chỉ là mạnh yếu có khác, trong tình huống bình thường đại bộ phận mọi người có thể nhịn được, tình hình hiện tại phi thường cực đoan, rất khó khăn rất khó khăn.

Lăng Hàn bảo vệ tâm thần, hắn chuyên tâm ngộ đạo, quản ngươi đông tây nam bắc, tâm ta hướng đạo, chấp nhất không thay đổi.

Cũng không biết qua bao lâu, hắn gặp được bình cảnh, đụng phải hạn mức cao nhất của quy tắc.

Hắn sinh ra hiểu ra, mình đạt tới nhị trảm đỉnh phong.

Nguyên lực của hắn đã sớm đạt tới cực hạn, hiện tại lĩnh ngộ quy tắc cũng tới, vậy cũng chỉ có đột phá, không đột phá khó tiến thêm.

- Người trẻ tuổi, ngươi vượt qua kiểm tra.

Giọng nói vang lên bên tai Lăng Hàn, không gian chung quanh hắn khôi phục như cũ, nơi này vẫn là thạch thất lúc trước, người trong hào quang đứng chắp tay sau lưng, mặt không biểu tình.

Lăng Hàn vui mừng lẫn sợ hãi.

Hắn vốn cho rằng muốn đạt tới nhị trảm đỉnh phong cũng cần thời gian trăm năm—— trừ phi có tiên dược ăn vào tăng đạo tắc cảm ngộ, hơn nữa thành lập vào việc hắn ngồi dưới Luân Hồi Thụ, trong cơ thể có hai đạo thiên địa bổn nguyên làm cơ sở.

Nhưng bây giờ hắn lại vượt qua giai đoạn này.

Hắn mới trải qua bao lâu?

Trong lúc nội tâm có nghi vấn, chỉ thấy thạch thất mở ra, lúc này có một thân ảnh đánh tới, xoát, kiếm khí tung hoành chém thẳng về phía Lăng Hàn.

- Cuồng đồ, chết đi!

Đó là nữ tử phi thường xinh đẹp, nhưng lúc này trên mặt lạnh buốt như băng, không phải Tử Hà Băng Vân là ai?

Một kiếm này cực kỳ đáng sợ, kiếm khí có thể làm đại đạo rung động.

Lăng Hàn cau mày, nữ nhân này cũng tới đây, trùng hợp sao?

Hắn bị sát khí bao phủ, hơn nữa hắn không có bao nhiêu hảo cảm với nữ nhân như Tử Hà Băng Vân, một người giận chó đánh mèo muốn giết người, đúng là bị làm hư.

Cho rằng hắn không dám giết người sao?

Thân thể Lăng Hàn lao nhanh, hai nắm xiết chặc, hai đại thiên địa bổn nguyên đồng thời vận chuyển, một quyền nóng bỏng, một quyền rét lạnh hình thành hai cực tấn công Tử Hà Băng Vân.

Ầm ầm ầm ầm...

Hai người đối chiến, hiển nhiên Tử Hà Băng Vân cũng cảm nhận được chỗ tốt thật lớn, nàng từ tam trảm sơ kỳ tăng lên tới tam trảm đỉnh phong, chiến lực hoàn toàn nghiền áp Lăng Hàn. Có thể không chịu nổi khí lực Lăng Hàn cường đại, muốn làm hắn bị thương quá khó khăn.

- Ác tặc, ta hận không thể ăn thịt uống máu của ngươi.

Tử Hà Băng Vân vừa tấn công vừa tức giận mắng chửi, đôi mắt đẹp mở to giống như vô tận ủy khuất, lại như mang theo lửa giận ngập trời.

Lăng Hàn im lặng, rốt cuộc là ai gây ai trước?

Hắn muốn khiển trách nhưng nội tâm rùng mình!

Tại sao lại trùng hợp như thế? Người khác không đến, hết lần này tới lần khác lại là Tử Hà Băng Vân?

Người trong hào quang đã nói khảo vấn đạo tâm, không thể lên tiếng, vạn nhất cái gọi là vượt qua lúc trước chỉ là một bộ phận khảo nghiệm thì sao?

Có suy nghĩ như thế, Lăng Hàn lập tức phát hiện không đúng, cho dù uy lực Huyền Âm Mẫu Thủy và Cửu Thiên Hỏa rất mạnh nhưng không có khí tức chí cao vô thượng của thiên địa bổn nguyên, hơn nữa hắn không cảm ứng được Hắc Tháp.