- Đưa ta Huyết Long giáp.
Người nọ lớn tiếng kêu lên, đuổi theo Đại Hắc Cẩu.
- Phì, nhỏ mọn như vậy sao? Uổng cho Cẩu gia coi trọng ngươi.
Đại Hắc Cẩu xem thường nói, hai chân vung lên, lập tức biến mất không còn tung tích.
Ai cần ngươi coi trọng a.
Người nọ thầm mắng trong lòng không ngừng. Hắn cũng không dám cứ như vậy tiến vào Tiềm Long bí cảnh cho nên chỉ có thể tức tới đấm ngực dậm chân mà thôi.
Ba ngàn vạn năm chờ đợi a, thật vất vả mới kiếm được một danh ngạch tiến vào, không ngờ lại bị người ta trộm đi Huyết Long giáp, chỉ có thể trơ mắt nhìn người ta đi vào, khiến cho hai mắt hắn đỏ ửng lên.
Không được, ta cũng phải đoạt lại một kiện.
Hắn nhìn chằm chằm vào người bên cạnh, lập tức bổ nhào qua, triển khai cướp đoạt. Tên còn lại đương nhiên không phải để chơi, vội vàng phản kích.
Ở nơi này có bao nhiêu người chứ? Một khi đánh khó tránh khỏi sẽ làm liên lụy tới người khác, lập tức dẫn tới hỗn chiến. Phanh phanh phanh, đại đạo sáng óng ánh, lực lượng quy tắc khởi động, loạn tới rối tinh rối mù.
Lăng Hàn chỉ có thể bội phục mà thôi, năng lực gây tai họa của Đại Hắc Cẩu quả thực là đỉnh tiêm.
- Lăng Hàn, nhận lấy cái chết.
Trong tiếng quát chói tai, rất nhiều cao thủ của Phó gia phát động công kích với Lăng Hàn.
Trước đó Lăng Hàn phi lễ Tử Hà Băng Vân, tuy rằng Phó Cao Vân kịp thời chặt đứt quan hệ với hắn. Nhưng mà như vậy cũng không được, dù thế nào Phó gia cũng phải cúi thấp người. đương nhiên thủ hạ của Phó Tu Bình, Phó Băng Băng và Phó Thông Hải thì thực sự muốn tiêu diệt Lăng Hàn.
Thủ hạ của ba người thừa kế đều có quái vật trong Trảm Trần cảnh, có danh xưng vô địch trong cảnh giới. Thoáng cái có ba người nhảy ra, triển khai chém giết về phía Lăng Hàn.
Ánh mắt Lăng Hàn nhảy dựng lên, muốn nghênh đón, nhưng ngẫm lại vẫn kéo tay Nữ hoàng chạy về phía Tiềm Long bí cảnh.
Hiện tại không đáng để khai chiến với những người này, bởi vì hắn đánh có thắng thì cũng phải phí một phen công phu rất lớn. Thậm chí còn phải bộc lộ đại chiêu như Cửu Thiên hỏa, Huyền Âm mẫu thủy. Hơn nữa thắng cũng không có chỗ tốt gì. Như vậy đánh làm cái rắm a.
Về phần Thiên Phượng thần nữ thì tiến vào Hắc tháp. chỉ có hai bộ Huyết Long giáp, nàng cũng không tiến vào Tiềm Long bí cảnh được.
Nữ hoàng quay đầu lại nhìn, trong mắt phượng hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Không ngờ lại dám lộ ra sát ý với phu quân nàng, thực sự là chán sống rồi.
Điện Thiểm triển khai, Lăng Hàn và Nữ hoàng rất nhanh đã biến mất trong sương mù. Tuy rằng bí cảnh mở ra, nhưng mà sương mù lại chưa tán đi toàn bộ, chỉ là không dày đặc như trước nữa mà thôi.
Bên ngoài bí cảnh, Thiên Triệu Điền, Bắc Vũ Hùng, Đằng Sâm, đám người này mang theo thủ hạ liên tục xuất hiện. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lăng Hàn, lộ ra sát cơ lạnh lẽo.
Nếu như có thể đánh chết Lăng Hàn chẳng phải sẽ nhấc lên quan hệ với Tử hà gia hay sao? Vạn nhất như vậy Tử Hà Băng Vân sinh ra lòng ái mộ, lại để cho bản thân lấy được một công chúa thế lực Tiên vương thì sao?
Không phải từ nay về sau sẽ đi tới đỉnh phong của nhân sinh hay sao?
Giết.
Bọn hắn đều lộ quyết tâm, chỉ cần ở trong bí cảnh gặp được Lăng Hàn, tất sẽ ra tay vô tình.
- Đi.
Những người này liên tục tiến vào bí cảnh. Mà một lúc sau thvc cũng từ trong Không hạm rơi xuống. Thế nhưng lúc này nàng lại đi một mình, cứ như vậy tiến vào bí cảnh, vô cùng tự tin.
Một lúc sau Lạc Trường Phong cũng hiện thân theo, hắn cũng chỉ có một mình, khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay hắn vậy.
- Đi thôi.
Phó Cao Vân vung tay lên, nhìn thấy Lăng Hàn tiến vào trong Tiềm Long bí cảnh, trong lòng hắn cũng âm thầm cầu nguyện thay cho Lăng Hàn, có thể lợi dụng bí cảnh này thoát khỏi tay Tử Hà gia.
Sáu người Trình Chung gật đầu, đi theo phía sau hắn.
...
Ly Hận thành.
Tòa đại thành tam tinh này trước sau như một, vô cùng yên tĩnh. Tuy rằng trên Tiên phủ còn có Thăng Nguyên, Tiên vương. Thế nhưng càng hướng lên trên số lượng cường giả càng ít, thế lực tam tinh ở Tiên vực tuyệt đối có thể xếp vào hàng thượng đẳng.
Vệ binh ở cửa thành lỏng lẻo, tính từ lần bị công kích trước của Ly Hận thành chính là mười bảy ức năm trước, là do phát sinh mâu thuẫn kịch liệt với một thế lực tam tinh khác gọi là Thích gia. Thích gia phát động kỳ binh, xuất động mười một vị cường giả Tiên phủ, mãi khi tới Ly hận thành mới phát động tấn công.
Trận chiến ấy Phó gia trả một cái giá cực lớn, một vị lão tổ Tiên phủ vẫn lạc, năm người bị trọng thương, đến bây giờ còn chưa hoàn toàn khôi phục lại. Mà Thích gia cũng không tốt hơn là bao, cho nên hai bên không thể không ngừng chiến.
Nếu như tiếp tục chiến đấu, hai đại gia tộc sẽ đều xong đời, như vậy chỉ có tiện nghi cho thế lực khác mà thôi.
Bởi vì quá lâu không có xảy ra chiến đấu, thủ vệ ở cửa thành đương nhiên rất lỏng lẽo, nếu như không phải là vắt chân chữ ngũ thì là nằm ngáy o o...
- Có quân địch.
Đột nhiên có một gã thủ vệ lớn tiếng kinh hô, hắn cũng là ngẫu nhiên ngẩng đầu mới nhìn thấy trên bầu trời có một bóng đen xẹt qua, đang hướng về phía Ly Hận thành.
- Nhanh phát cảnh báo.
Một thủ vệ vội vàng từ trên tảng đá nhảy xuống.
Những binh sĩ còn lại ngẩng đầu, chỉ thấy đội bóng đen kia là Long ưng. Trên lưng mỗi một đầu Long ưng đều có một nữ nhân đang ngồi. Nữ tử cầm đầu toàn thân mặc khải giáp màu vàng, tư thế oai hùng như là chiến thần.
Chỉ nhìn lên một cái, những thủ vệ này lập tức quỳ phịch xuống, chỉ cảm thấy tim, mật như sắp bị nổ.
Nữ nhân kia quá cường đại.
- Vị đạo hữu nào đã giá lâm Phó gia chúng ta, sao lại hùng hổ dọa người như vậy?
Trong Ly Thiên thành truyền ra một thanh âm già nua, như là tiếng chuông khiến cho tai người ta sắp điếc.
Nữ tử cầm đầu nhẹ nhàng khoát tay, Long ưng phía dưới thân dừng lại, cứ như vậy lơ lửng trên bầu trời. Mà sau lưng nàng, mười đầu Long ưng cũng dừng lại, động tác đều nhịp.
- Có một người tên là Lăng Hàn hiện tại đang ở trong Ly Hận thành đúng không?
Nữ tử kia mở miệng, thanh âm không cao nhưng lại truyền tới vô cùng rõ ràng.
- Các hạ, các người xông vào Phó gia ta, lại còn ăn nói như vậy, các người cho rằng Phó gia ta dễ bắt nạt sao?
Sưu... Một đạo thân ảnh bắn ra, đứng ngạo nghễ trên không trung.
Đây là một lão tổ tông của Phó gia, là cường giả Tiên Phủ cảnh.