Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1905: Ly Hận thành




Mạo Đại mang theo Trương Sung và Mạo Thư Thành. Lăng Hàn thì cùng với NỮ Hoàng, Thiên Phượng thần nữ ở một chỗ. Sáu người trước tiên ở lại Tiểu vương thành, sau đó mời nhờ người đi bẩm báo.

Trong bố thành, chỉ có tiểu Vương thành là chỉ cần giao nộp tinh thạch là có thể tiến vào. ba thành khác thì cần phải được đồng ý thì mới có thể tiến vào trong. Nếu không, Phó gia hộ vệ đội cũng không phải là ăn chay.

Bọn hắn đợi vài ngay mới được thông truyền, có thể tiến vào Ly Thiên thành.

Bốn phía Ly Hận thành đều được phân bổ thẳng đứng, Ly Thiên Thành ở trên đầu cao nhất, cần thông qua truyền tống trận mới có thể tiến vào. Bởi vì khoảng cách không xa lắm, cho nên tiêu hao khi mở truyền tống trận cũng có thể tiếp nhận được. Nếu không truyền tống giữa hai tòa thành thị tam tinh, như vậy cũng chỉ có thế lực cấp Tiên vương mới có thể gánh chịu nổi.

Sau khi tới đây, Mạo Đại và Lăng Hàn mỗi người đi một ngả.

Tuy rằng Mạo Đại cũng là thiên tài, nhưng mà so với Lăng Hàn lại kém quá xa. Bởi vậy hai người cũng nhận được đãi ngộ khác biệt với Lăng Hàn trong Phó gia.

Lại một ngày sau, Phó Cao Vân kích động chạy twois.

- Lăng huynh đệ, rốt cuộc ngươi cũng tới.

Hắn vừa mới đi tới đã muốn nhiệt tình ôm Lăng Hàn một cái xem như chào hỏi.

Lăng Hàn cười cười, có một ít người trời sinh nhiệt tình, có ít người lại không thích biểu đạt nhiều, ví dụ như Nữ Hoàng vậy. Ai dám ôn nàng nhất định sẽ bị nàng đuổi giết.

Phó Cao Vân cũng không có phụ sự kỳ vọng của Lăng Hàn, hắn thu mua một lượng lớn thần thiết cho Lăng Hàn, mà Lăng Hàn cũng vừa mới phát tài. Tích lũy vô số năm của Đinh gia cũng được phân tới phân nửa.

Tại sao lại là một nửa?

Bởi vì hắn rời khỏi Thương Nguyệt thành, không có khả năng chiếm những tài nguyên cố định của Đinh gia. Ví dụ như là mạch khoáng trân quý, bởi vậy hai nhà Long Đoạn trên phương diện tiền mặt lại cho thêm hắn.

Tinh thạch trong tay hắn có hơn một ức, từ đó cũng có thể thấy được thế lực lâu năm có tiền tới cỡ nào.

Đây chỉ là một gia tộc Trảm Trần mà thôi.

Lăng Hàn muốn đưa cho Phó Cao Vân tinh thạch, nhưng mà Phó Cao Vân lại hoàn toàn không thèm để ý. Dù sao những thần thiết kia cũng là hắn vơ vét lấy, ai dám đòi nợ gia chủ Phó gia tương lai như hắn chứ?

- Huynh đệ, nếu như ngươi không tới Nghiêm lão nhất định sẽ bộc phát a.

Phó Cao Vân nói, hắn nhanh chóng chạy tới như vậy còn có một tầng dụng ý, đó chính là tranh thủ thời gian mang Lăng Hàn đi gặp Hướng Nghiêm. Nếu không vị đại đan sư này sẽ hủy Phó gia hắn đi a.

Lăng Hàn cười ha hả, cùng với Phó Cao Vân đi gặp Hướng Nghiêm.

Kiện thần khí không gian kia đương nhiên cũng trở về Phó gia. Thông qua cửa đá tiến vào trong, đi vào phiến sân nhỏ kia. Đẩy cửa đi vào, chỉ thấy bên trong trừ Hướng Nghiêm ra còn có một lão đầu tóc trắng xóa, mặt khác là một cô nương tướng mạo trẻ tuổi, thực sự rất đẹp, dáng người thon thả, làn da như bạch ngọc, mái tóc đen nhánh.

Thế nhưng Phó Cao Vân vừa thấy mỹ nữ kia, da mặt lại co rút lại, có xúc động muốn quay đầu bỏ chạy.

- Ồ? Tiểu Vân Vân.

Mỹ nữ kia nhìn thấy Phó Cao Vân, lập tức lớn tiếng gọi, tuyệt đối không rụt rè, so với nam nhân còn hào phóng hơn.

- Vì sao nhìn thấy ta lại muốn chạy? Ta không làm gì cúc hoa của ngươi đâu.

Chuyện này... Nghe tới chuyện này, Lăng Hàn lập tức hiểu sao Phó Cao Vân lại có vẻ mặt như vậy, nữ nhân này cũng quá đàn ông a.

- Nha đầu chết tiệt này, tại sao không có một chút phong phạm nào của nữ nhân chứ?

Lão đầu tóc trắng kia nghe vậy tức giận tới mức run rẩy, hắn là Tư Đồ Đường, bị Hướng Nghiêm thúc nhiều lần, hôm nay rốt cuộc cũng tới.

Nữ tử như nam nhân kia là cháu gái duy nhất của hắn, gọi là Tư Đồ Tiểu Chân, bởi vì con của hắn và con dâu chết sớm, cho nên đây là thân nhân duy nhất của hắn. Được hắn sủng nịnh, hiện tại từ nữ thành đàn ông, không thể gả được cho ai.

Tư Đồ Tiểu Chân a lên một tiếng, nàng còn không dám ngang nhiên cãi lời gia gia, lại giả vờ khiêm tốn tiếp nhận, dạy mãi mà không sửa được.

- Bái kiến Nghiêm lão, Đường lão.

Phó Cao Vân bước tới trước vài bước, hành lễ với hai vị đan sư.

Đây là hai vị đan sư cấp bậc cao nhất của Phó gia, cũng là một trong những tài phú lớn nhất. Đáng để khiến cho mỗi một người trog Phó gia cung kính hành lễ.

Hai vị đại đan sư đều cười cười, sau đó hướng Nghiêm mặt mày hớn hở đón Lăng Hàn, nói:

- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi cũng tới. Đến đây, đến đây, để cho lão phu khảo thí ngươi một chút, xem đan thuật có lùi bước hay không.

- Nghiêm lão quỷ, ngươi gọi lão phu tới đây làm gì?

Tư Đồ Đường thì tức giận nói:

- Lão phu bận rộn, không rảnh mò mẫm với ngươi.

Lăng Hàn không khỏi đổ mồ hôi lạnh, hắn rốt cuộc cũng biết Tư Đồ Tiểu Chân này từ nữ biến thành nam nhân là học từ ai.

Tư Đồ Tiểu Chân thì tò mò nhìn Lăng Hàn, nàng đã quen biết Hướng Nghiêm rất lâu, nhưng mà chưa thấy Hướng Nghiêm thân thiết với ai như vậy.

HƯớng Nghiêm hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.

- Đường lão quỷ, lão phu khuyên ngươi vẫn không nên lãng phí thời gian trên Phong Hỏa Cửu VÂn đan.

- Cái gì? Không ngờ ngươi lại dám bảo ta lãng phí thời gian?

Tư Đồ Đường lập tức nhảy dựng lên.

- ngươi mới lãng phí thời gian, cả nhà ngươi đều lãng phí thời gian. Ngươi chờ đó, không tới một vạn năm, lão phu có thể luyện chế ra được Phong Hỏa Cửu Vân đan.

- Hắc hắc.

Hướng Nghiêm cười lạnh, hắn thoáng cái ném ra một bình ngọc, vẻ mặt không chút quan tâm nào, nhưng trong lòng lại vui vẻ như nở hoa.

Tư Đồ Đường vô thức tiếp nhận, nhưng lại không có chút kiên nhẫn nói:

- Làm gì vậy?

- Mở ra xem đi.

Hướng Nghiêm phất phất tay.

- Giả thần giả quỷ.

Tư Đồ Đường xùy một tiếng, hắn ra vẻ tùy ý mở bình ngọc, nhưng mà vẻ mặt lại có biến hóa rất lớn. Bởi vì hắn đã nghe thấy mùi hương của đan dược.

Thân thể của hắn khẽ run rẩy, thốt lên một tiếng.

- Phong Hỏa Cửu Vân đan?

- Ha ha, chỉ là chuyện nhỏ, chuyện nhỏ.

Hướng Nghiêm cố ý nói, bộ dáng ra vẻ ngươi không cần khen ta, một chút chuyện này cũng không cần phải khen làm gì.

Tư Đồ Đường kinh ngạc tới ngây người, hắn đổ ra một khỏa đan dược, cẩn thận nhìn xem. Vừa nhìn thấy, vẻ mặt càng ngày càng kích động, ngay cả râu cũng run ên.

Vì tu bổ đan phương cổ này cùng với luyện ra Phong Hỏa Cửu Vân đan hắn đã tốn hơn mười ức năm thời gian, thậm chí còn vì vậy mà sinh ra chia rẽ với Hướng Nghiêm, hai người nhao nhao mấy lần, trở thành oan gia đối đầu.