Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1903: Diệt Đinh gia (Thượng)




Hắn không tiếc hao phí ổn nguyên, đem mình giày vò người không ra người, quỷ không ra quỷ như vậy. Khiến cho uy lực Vạn Quỷ linh tăng lên một mảng lớn. Thế nhưng không ngờ lại hoàn toàn không có hiệu quả với Lăng Hàn, đả kích đối với hắn thực sự quá lớn.

Quả thực, quả thực... quả thực là...

Muốn làm cho một vị Tứ Trảm lão tổ giật mình là chuyện rất không dễ dàng. Thế nhưng Lăng Hàn lại làm đươc, hơn nữa không chỉ khiến cho một vị Tứ Trảm lão tổ giật mình mà là ba vị.

mặt khác còn có một Tam Trảm nữa.

- Dưới đời này không có chuyện nào là không có khả năng. Việc là do người làm.

Lăng Hàn phất tay đánh ra một quả cầu. Lôi quang chớp động, sau đó ầm ầm nổ tung.

Phanh, tiếng nổ mạnh rung trời vang vọng, ngay cả khói đen cũng tiêu hao rất nhiều, chí ít cũng có mấy trăm đầu quỷ vật lập tức bị nổ thành tro bụi.

Liệt Quang cầu.

Đây là một đại chiêu quần công, nếu như vận chuyển ở nơi này, hiệu quả tốt tới kinh người. Bởi vì những quỷ vật này cũng chỉ là Tam Trảm đỉnh phong, vừa vặn nằm trong phạm vi sát thương của Lăng Hàn.

Một mảng lớn bị đánh nhát, nhẹ nhàng như thu hoạch rau hẹ vậy.

Đinh Diệu Long không khỏi run rẩy.

Những quỷ vật này là do Vạn Quỷ linh diễn hóa ra, căn bản không phải là thật thể, đương nhiên cũng không cần lo tới vấn đề tử vong, bị phá hủy cũng không sao, bởi vì Vạn Quỷ linh có thể lần nữa huyễn hóa ra được.

Nhưng vấn đề là, diễn hóa mỗi một đầu quỷ vật, Vạn Quỷ linh đều tiêu hao một bộ phận lực lượng, tiêu hao quá nhiều sẽ lâm vào trạng thái ngủ say, cần dùng huyết nhục, tính mạng hiến tế mới có thể lần nữa sử dụng.

Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy được chứ?

Lăng Hàn không ngừng đánh ra Liệt quang đầu, dù Vạn Quỷ linh có thể lần nữa diễn hóa quỷ vật, thế nhưng tốc độ diễn hóa không bằng tốc độ phá hư của hắn. Lập tức, tiếng quỷ kêu gào ngày càng thấp đi.

Vốn là Vạn Quỷ khiếu thiên, nhưng mà bây giờ lại biến thành chỉ có vài tiểu quỷ lẻ loi, đã không đủ gây sợ.

Lão tổ Long gia, Đoạn gia liếc mắt nhìn nhau, đồng thời ra tay.

Thừa dịp cơ hội lần này, triệt để giải quyết cơ hội cạnh tranh này.

Tiêu diệt Đinh Diệu Long, không chỉ giải quyết vấn đề lớn là Vạn Quỷ linh, trừ tiệt hậu hoạn. Hơn nữa những tài nguyên Đinh gia chiếm cứ sẽ bị hai đại gia tộc phân chia. Đây là số tài phú cực lớn đủ để khiến cho hai bọn hắn rơi nước miếng.

Không có cơ hội nào tốt hơn lần này, còn chờ tới khi nào nữa mà không ra tay?

Hai đại cường giả liên thủ, triển khai công kích mạnh mẽ với Đinh Diệu Long.

Đinh gia thực sự lâm nguy.

Lăng Hàn rảnh tay, hắn bắt đầu chém giết Đinh Tùng và những Trảm Trần lão tổ kia.

Dưới Điện Thiểm, ai có thể chạy thoát được?

Nữ Hoàng cũng phát động chín phân thân, chí NỮ hoàng là Vương giả trong Vương giả của Nhị Trảm, hơn nữa Đinh Tùng đã bị Lăng Hàn chặn đứng, ai có thể là địch của nàng được chứ?

Mạo Đại do dự một chút cũng quyết đoán ra tay.

Nhiều cường giả liên thủ vây công như vậy, Đinh gia không tránh khỏi tiếng chuông bị diệt vong.

Báo ứng tới.

Lúc trước Đinh gia âm Hồ gia, dẫn tới thế lực Tiên Vương cấp ra tay, tiêu diệt Hồ gia. Chuyện này đừng nói là Hắc Nguyệt giáo không dám thả một cái rắm nào, ngay cả Phó gia cũng chỉ có thể câm miệng mà thôi.

Hiện tại bọn hắn đã găp báo ứng.

- Lão tổ.

- Liệt tổ liệt tông.

- Ta hận.

Người Đinh gia khóc ròng, kêu lớn, cơ hồ không có ai đầu hàng, ngoan cố chống lại tới cùng. Thế nhưng trước mặt chiến lực thấp nhất cũng là Tam Trảm, ngoan cố chống lại cũng có ý nghĩa gì chứ? Chỉ trong vòng nửa ngày, trừ Đinh Diệu Long ra, Đinh gia bị diệt toàn bộ.

Nhưng mà nếu như không trừ Đinh Diệu Long, sớm muộn gì hắn ta cũng có thể mang theo Vạn Quỷ linh ngóc đầu trở lại.

Cho nên Đinh Diệu Long nhất định phải chết, nhất định phải hủy Vạn Quỷ linh.

Lão tổ Long gia, Đoạn gia ngày càng công kích mạnh hơn, chuyện tới nước này cũng không còn đường lui. Bọn hắn phải làm tới cùng, tiêu dệt Đinh Diệu Long này.

- Hai lão thất phu, các ngươi muốn chết.

Hai mắt Đinh Diệu Long tản ra hàn mang.

- Chờ qua hôm nay bổn tọa nhất định sẽ mang Vạn Quỷ linh đi tới gia tộc các ngươi, khiến cho các ngươi cũng cảm nhận được tư vị toàn bộ tộc nhân bị diệt.

- Si tâm vọng tưởng.

Lăng Hàn giết tới, Bất Động Minh Vương Kim Thân Đại thần thông được triển khai, sáu cánh tay cùng đánh ra tiên thuật, chiến lực lại tăng vọt lên gấp chục lần.

Hiện tại chiến lực của hắn có lẽ có thể so sánh với Tứ Trảm sơ kỳ, tuy rằng vẫn không đủ để chống lại Tứ trảm đỉnh phong, nhưng mà lại hơn ở chỗ khí lực mạnh mẽ. Hoàn toàn có thể làm chỗ dựa cho hắn.

Có hắn gia nhập, áp lực của hai lão tổ nhà Long, Đoạn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Mấu chốt nhất là cái gì chứ?

Nếu như Đinh Diệu Long liều mạng sử dụng tiên thuật đồng quy vu tận, Lăng Hàn sẽ cứng rắn chống đỡ, sau đó ngay cả cái rắm cũng không có đánh ra, hoàn toàn không sao.

Chiến với cường giả cùng giai sợ nhất là cái gì? Còn không phải là sợ chiêu thức đồng quy vu tận này hay sao?

Đừng nói nhiệt tại là hai đánh một, cho dù là mười đánh một cũng có khả năng bị kéo theo vài người làm đệm lưng. Chỉ cần tiến lên Trảm Trần, ai mà không phải là thiên tài trong thiên tài chứ? Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Đinh Diệu Long muốn liều mạng cũng không có cách nào làm được.

Kể từ đó áp lực của hai đại lão tổ giảm nhiều, cũng có thời gian phóng ra các đại chiêu khác.

Đinh Diệu Long thì trái ngược, hắn bị bức tới chết.

Bị hai đại cường giả cùng giai vây công, áp lực của hắn vốn rất lướn. Tuy rằng thực lực của Lăng Hàn hơi kém, nhưng lại có thể so sánh với Tứ Trảm sơ kỳ, cũng không thể hoàn toàn xem nhẹ tiểu tử này a. Trước đó hắn còn có thể sử dụng chiêu tiên thuật liều mạng khiến cho lão tổ hai nhà Long, Đoạn không dám bức bách quá mức, nhưng hiện giờ lại không ép được.

Sao lực phòng ngự của tiểu tử này lại đáng sợ như vậy được chứ?

Lúc này, ngay cả tâm tư muốn khóc trong lòng Đinh Diệu Long cũng có. Ngay cả cơ hội liều mạng cũng không có thì đánh cái rắm. Nếu như hôm nay hắn chết ở đây, như vậy sẽ uất ức tới cỡ nào chứ?

- Ah....

hắn gào thét, hắn không cam lòng. Đinh gia chỉ còn lại có một mình hắn, thế nhưng bỏ chạy cũng vô vọng, liều mạng cũng không có kết quả, khiến cho hắn phẫn uất tới mức muốn nổ ngực.

- Kiếp sau bớt tạo nghiệt đi.