Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1873: Không có thiệp mời nên xử lý thế nào? (Hạ)




- Hạo ca, vậy ta ném đi đâu đây?

Nữ nhân bên cạnh lập tức nhảy dựng lên, theo như quy định, mỗi người chỉ được mang theo một đồng bạn.

Ninh Hạo cười xùy một tiếng, thu cánh tay mình về, lạnh lùng nói.

- Ngươi có thể cút.

Loại mặt hàng này chơi đùa là được, chẳng lẽ nàng ta còn trông cậy vào mình, muốn trèo lên cao hay sao?

Nàng kia thất hồn lạc phách rồi lập tức hét lớn lên:

- Hay cho Đinh Hạo nhà ngươi, quả thực là vô tình, ngươi sẽ không có kết cục gì tốt đâu.

Sắc mặt Ninh Hạo tối sầm lại, lộ ra sát khí. Nữ nhân này không ngờ lại dám nói ra chuyện của bọn hắn, nhưng lại nói quá thô tục như vậy.

- Cút.

Nữ Hoàng giận dữ, xoát một cái, tát một cái về phía Ninh Hạo.

Oanh. Bàn tay trắng như ngọc đánh ra, nguyên lực lập tức ngưng tụ thành một bàn tay nhỏ bé, lung linh, tát về phía mặt Ninh Hạo.

Lăng Hàn không khỏi gật đầu, Nữ Hoàng đã khống chế lực lượng đạt tới trình độ tinh tế, tỉ mỉ.

Đừng nhìn cường giả bất động, nhưng một khi ra tay lại tạo thành bàn tay che trời, vô cùng khổng lồ. Nguyên lực ngưng tụ lại, đương nhiên sẽ rất lớn, vô cùng đơn giản. Chỉ là đem nguyên lực hóa thành bàn tay nhỏ, muốn làm được như vậy yêu cầu bản thân cường giả phải nắm giữ lực lượng tới cảnh giới cực kỳ cao.

Sau khi bước vào cảnh giới Trảm Trần, rốt cuộc Nữ hoàng cũng làm được.

Cử trọng nhược khinh.

Ninh Hạo không quan tâm lắm, thầm nhủ. Nhìn dáng người ngươi không tệ cho nên ta mới cho ngươi một cơ hội. Ngươi lại kiêu ngạo, chẳng lẽ quên bản thân ta là ai rồi sao? Hắn cũng đánh ra một chưởng, hóa thành một chưởng ấn to bằng căn phòng, nghênh đón Nữ Hoàng.

Nhìn xem, đây mới là lực lượng, là lực lượng mạnh mẽ sau khi Trảm Trần hoàn mỹ.

Oanh. Một chưởng này của hắn dẫn động sấm sét, Trảm Trần lão tổ đương nhiên mạnh, khiến cho đạo tắc xuất hiện. Có một loại khí thế khiến cho phàm nhân chỉ có thể cúng bái.

Bàn tay Nữ Hoàng đánh ra một chưởng, một chưởng kia vô cùng bé nhỏ, so với cự chưởng của Ninh Hạo quả thực là hạt gạo ném vào trong nước, không chút thu hút nào, cũng không tạo thành phản ứng nào. Thế nhưng trong nháy mắt, bàn tay lớn kia lại bị nghiền nát, đạo tắc hoàn toàn bị chôn vùi.

Bàn tay linh lung trắng như ngọc kia lại hiện ra, tiếp tục bay về phía Đinh Hạo, hoàn mỹ không tỳ vết.

Sắc mặt Ninh Hạo lập tức trắng bệch.

Mọi người đều đánh ra một chưởng, thế nhưng chưởng lực của hắn hoàn toàn nứt vỡ, lực lượng của đối phương hoàn toàn không ảnh hưởng. Chuyện này còn có thiên lý sao?

Thực lực sai biệt tới trình độ nào mới tạo thành tình trạng như vậy chứ?

Phanh.

hắn còn chưa nghĩ xong đã bị một cái tát đập bay ra ngoài, trực tiếp hôn mê.

Phi.

Nữ Hoàng đi qua, phun một bãi nước bọt với Đinh Hạo, lúc này mới nghênh ngang rời đi.

Lăng Hàn cũng không thèm nhìn, Nữ Hoàng có thể xưng vương trong Nhị Trảm, đánh thắng loại mặt hàng này cũng không có gi đáng ngạc nhiên cả. Hắn nhoẻn miệng cười với nam tử trung niên kia:

- Mong hỗ trợ chút.

Nam tử trung niên kinh ngạc tới ngây người, hắn cũng là Nhất Trảm, tự nhiên biết rõ Ninh Hạo kia không phải là hàng nhập lậu, thực lực tương đối mạnh. Thế nhưng dù là vậy, đối phương vẫn bị một cái tát trực tiếp đánh bay rồi hôn mê.

Hắn vội vàng thay đổi thái độ.

- Ba vị, mời.

Đối phương chắc không nói sai, quả thực vừa từ trong Trảm Trần uyên đi ra. Bằng không, nếu như không Trảm Trần bên trong, thực lực làm sao có thể mạnh như vậy được chứ?

Lăng Hàn gật đầu với đói phương, ba người cùng đi qua cửa đá, lập tức, cảnh vật trước mắt biến đổi, ba người đi vào trong một không gian cực lớn, muốn núi có núi, muốn nước có nước, như là một tiểu thế giới vậy.

Chỉ nhìn vài lần, Lăng Hàn đã có thể xác định đây tuyệt đối là không gian thần khí dùng một tiêu thế giới làm cơ sở, trực tiếp luyện hóa mà thành.

Thủ bút rất lớn.

- Ba vị, mời.

Bên trong đã có người đợi sẵn, nhìn thấy ba người Lăng Hàn xuất hiện, lập tức làm thủ thế mời.

Ba người Lăng Hàn lập tức đi theo đối phương. Mà cũng có người khác tức thì thay vị trí người nọ, tiếp tục ở đây chờ đón khách nhân.

Đây thực sự là một tiểu thế giới, quy tắc chi lực quá yếu, ngay cả người dẫn đường tuy rằng chỉ là Sáng Thế cảnh, nhưng mà một bước cũng vài ức dặm, chỉ hai ba bước đã dẫn bọn hắn tới trước một tòa cung điện màu vàng, vô cùng huy hoàng.

- Ba vị, tiệc rượu được cử hành bên trong điện. Xin ba vị tự mình đi qua.

Người nọ quay đầu lại, hắn còn phải tiếp tục làm người dẫn đường.

Lăng Hàn vừa định đi lên phía trước, nhưng hắn lại dùng mũi ngửi ngửi, đi tới một loạt những sân nhỏ bên cạnh cung điện.

Thứ hấp dẫn Lăng Hàn chính là một cỗ dược hương.

Với tư cách là Đan Đạo đế vương, hiện tại có lẽ hắn không thể được xưng là cao thủ đan đạo. Nhưng mà tuyệt đối là cấp bậc thiên tài, chỉ bằng một chút dược hương cũng khiến cho hắn cảm giác được, một đường đi tới nơi phát ra dược hương.

Đây là Tiên đan.

Vốn hắn tới nơi này cũng chỉ định vui chơi một chút, Lăng Hàn cũng không có bao nhiêu hứng thú. Nhưng mà nơi này không ngờ lại có người lyuejen đan, chuyện này khiến cho hắn hiếu kỳ, muốn gặp người luyện đan này một chút.

Hiện tại hắn đã trở thành Trảm Trần, có tư cách luyện chế Tiên đan.

Nữ hoàng mắt cao hơn đầu, cho rằng tất cả người trong thiên hạ có lẽ đều nên xưng thần với Lăng Hàn và nàng. Cho dù không xưng thần lúc này thì sau này cũng phải thần phục. Bởi vậy nàng tự nhiên không ngại Lăng Hàn xông loạn như vậy.

Trong mắt nàng, đây bất quá là chuyện thuận lý thành chương.

Thiên Phượng thần nữ thì có chút khẩn trương. Dù sao đây cũng là địa bàn Phó gia, có quỷ mới biết rõ trong tiểu thế giới này cất giấu bao nhiêu cao thủ.

Lăng Hàn một đường đẩy cửa vào, cái viện nhỏ này vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh tới mức ngay cả người dò xét cũng không có.

Cũng đúng, đây vốn là một kiện thần khí không gian, bình thường căn bản không có ai tiến vào, cần gì phải phái người thủ hộ chứ? Mà bây giờ tất cả mọi người đều đi tới cung điện, ai lại sinh ra hứng thú với tiểu viện nhỏ không ngờ này chứ?

Rốt cuộc Lăng Hàn cũng đi vào trong một căn phòng cực lớn, vô cùng trống trải, ở giữa chỉ có một lò đan, chiều cao chừng mười trượng, nhìn qua căn bản không giống như là một cái lò mà giống như một tòa tháp vậy.

Dưới lò đan hỏa diễm hừng hực, có một lão giả đang không ngừng chuyển động quanh lò đan, mỗi một lần chuyển động hắn lại đánh ra một chưởng. Có hỏa diễm quy tắc chấn động, mà lò đan cũng phối hợp, có một đạo phù văn hiện lên.