Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1845: Trò hay trình diễn




Bởi vậy dù hai người đều là Thánh Vương đỉnh phong nhưng vẫn tốn gần nửa canh giờ mới đi tới chỗ Tổ miếu.

Đây là một tòa Thần miếu màu vàng, khí thế huy hoàng, tràn ngập trang nghiêm và cung kính.

Lăng Hàn không khỏi lắc đầu, nói.

- Đáng tiếc, đáng tiếc.

Đáng tiếc cái gì?

Đinh Khiếu Trần thầm nói, nhưng mà hắn không dám hỏi Lăng Hàn, dù sao mỗi lần đối đáp với Lăng Hàn đều không có chuyện gì tốt cả. Hắn cũng không muốn tự rước lấy nhục. Quản ngươi nói cái rắm gì, chỉ cần trở thành người Đinh gia ngươi sẽ trở thành một con cá trên thớt, mặc người chém giết.

Thứ Lăng Hàn nói đáng tiếc chính là kiến trúc này, bởi vì rất nhanh nó sẽ hóa thành phế tích.

Rất nhiều đại nhân vật đã sớm ngồi trên ghế xem điển lễ. Hôm nay cũng có vài Tam Trảm lão tổ tới, Đinh gia cũng có hai người ra mặt. Về phần Đinh Diệu Long thì không có ra mặt, bởi vì chuyện này còn chưa đủ làm kinh động tới hắn.

Sau khi mang người tới, Đinh Khiếu Trần rốt cuộc cũng thở dài một hơi. Hắn thề, ngày mai nhất định phải cho Lăng Hàn biết lễ độ, hung hăng báo thù này trở lại.

Hắn trừng mắt nhìn Lăng Hàn rồi quay người rời đi.

- Lăng Hàn.

Một thanh âm trầm thấp vang vọng, đó là Đinh Hổ, hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn rồi nói:

- Thời gian cũng sắp tới, tới bái tế tổ tiên Đinh gia ta, chính thức thu nạp ngươi vào Đinh gia.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói.

- Ngươi xác định Đinh gia muốn thu nhận ta chứ?

Đây không phải là nói nhảm, Tổ miếu cũng đã mở, chẳng lẽ đang đùa giỡn hay sao?

- Đương nhiên.

Đinh Hổ gật đầu, hiện tại ở nơi này còn có người hai đại gia tộc khác, hắn cố lấy mặt mũi, nếu không cũng không có tâm tư nói nhiều với một Sáng Thế cảnh như vậy.

- Sẽ không hối hận chứ?

Lăng Hàn cười nói.

Hiện tại hắn đang kéo dài thời gian, trong lòng thì thầm nói, đầu Đại Hắc Cẩu kia sao lại còn chưa tới, không phải thực sự muốn chơi hắn một vố đó chứ?

Khóe miệng Đinh Hổ co giật một cái, ngươi có phiền hay không vậy? Hắn hừ một tiếng rồi nói:

- Tự nhiên sẽ không hối hận, ngươi...

Lăng Hàn lại mở miệng, ngắt lời Đinh Hổ, nói:

- Có phải vô luận ta gây ra họa gì Đinh gia cũng có thể ôm giúp ta đúng không?

Lúc này Đinh Hổ có cảm giác như muốn giết người. Hắn cũng bắt đầu hối hận rồi. Người trẻ tuổi này chung quy sẽ có biện pháp khiến cho người nói chuyện với hắn ta tức điên lên. Hắn gian nan nói:

- Nếu là người Đinh gia ta, vậy vô luận có chuyện gì xảy ra gia tộc đều là hậu thuẫn cho ngươi.

- Thật sao? Ngươi xác định chứ?

Lăng Hàn hỏi.

Tay Đinh Hổ bắt đầu phát run, hắn muốn giết ngươi, ai cũng không cản được hắn.

Nhưng lúc này phía xa truyền tới bạo động, động tĩnh dường như rất lớn.

Chuyện gì xảy ra? Đây chính là Đinh gia nha.

Lăng Hàn lại mỉm cười, Đại Hắc Cẩu rốt cuộc cũng tới.

- Lão quỷ, buổi sáng ngươi còn chưa ăn cơm sao? Hay là phí nhiều khí lực trên người mẹ ngươi cho nên chân mềm rồi? Mãi không đuổi được theo Cẩu gia ta?

Thanh âm của Đại Hắc Cẩu truyền tới.

- Có muốn Cẩu gia cho ngươi mượn một chân hay không?

Sưu, chỉ thấy có một đạo bóng đen phá không mà tới, đó là một đầu Đại Hắc Cẩu màu đen, có thể nhìn thấy rõ ràng, dưới ánh mặt trời, nó đang co lại một chân, chỉ dùng ba chân để chạy.

Tất cả mọi người khẽ giật mình, có chuyện gì xảy ra? Đang êm đẹp tại sao lại có một đầu Đại Hắc Cẩu chạy tới? Đây chính là Tổ miếu Đinh gia nha, thần thánh tới bực nào, không ngờ lại hỗn loạn như vậy, có lẽ ngay cả lão tổ tông cũng phải tức giận tới mức đội mồ sống dậy.

- Làm càn.

Đinh Hổ lập tức ra tay, chộp một chưởng về phía Đại Hắc Cẩu.

Đầu Đại Hắc Cẩu này bất quá chỉ là Sáng Thế cảnh, cũng không biết làm sao nó tiến vào tỏng được. Bất quá Đinh Hổ vừa mới ra tay đã biết được là vì sao. Bởi vì đầu Đại Hắc Cẩu này vô cùng trơn tuột, hắn đánh một chưởng ra, đầu Đại Hắc Cẩu này lại đánh vỡ không gian, lóe lên một cái là thoát khỏi phạm vi công kích của hắn.

Chuyện này khiến cho tất cả mọi người kinh hãi. Điều này sao có thể chứ?

Trảm Trần lão tổ ra tay, không ngờ lại còn thất thủ?

Không chỉ Đinh Hổ chấn động, ngay cả Mạo Đại và cường giả hai nhà Long, ĐOạn cũng không nhịn được phát ra một tiếng kêu kinh dị. Mà ánh mắt Mạo Đại lập tức nhìn về phía Lăng Hàn. Trước đó Lăng Hàn từng nói qua vài lời cổ quái, chẳng lẽ là nói tới đầu Đại Hắc Cẩu này?

Oanh, một cỗ khí thế đáng sợ nghiền ép tới. Trong trường, phàm là người dưới Trảm Trần, sắc mặt ai cũng trắng bệch, thổ huyết, suy yếu. Những người tới dự điển lễ đều là đại nhân vật, cho nên người bị thương hiện tại, toàn bộ đều là người Đinh gia.

Đinh Hổ giận tím mặt, vốn chỉ là một đầu Đại Hắc Cẩu, sao hiện tại lại có người khác tới vậy?

Các ngươi cho rằng đây là nơi nào? Ai cũng có thể tới làm càn sao?

- Hừ, ngươi phương nào dám làm càn ở Đinh gia ta?

Thân thể hắn lóe lên, muốn ngăn cản người vừa tới.

Phanh.

Một đạo thân ảnh xẹt qua, một cái tát nặng nề đánh vào trên mặt Đinh Hổ, chỉ thấy lão đầu này lập tức bị đánh bay. Phanh một cái đụng vào trên tường phía xa, mạnh mẽ đụng tạo thành một cái lỗ, biến mất không thấy gì nữa.

Đây...

Đinh Hổ chính là Trảm Trần lão tổ nha, mặc dù chỉ là nhất trảm, nhưng mà chỉ cần có thể tiến vào cảnh giới này, ai mà không phải là kỳ tài ngút trời chứ?

Tất cả mọi người không khỏi ngước nhìn về phía đạo thân ảnh kia. Lúc này cẩn thận nhìn bọn họ mới phát hiện ra đó là một lão giả, tay dẫn theo một người trẻ tuổi, khí thế phát ra giống như là thực chất, mênh mông, mãnh liệt như đại dương.

- Tứ trảm.

Mạo Đại, Tam Trảm lão tổ của hai nhà Long, Đoạn đều đồng thời kinh hô, đối phương không ngờ còn cường đại hơn bọn họ một cấp.

Thế nhưng Thương Nguyệt thành rõ ràng chỉ có ba vị Tứ trảm lão tổ, theo thứ tự là gia chủ đương thời của ba đại gia tộc, lão giả này tuyệt đối không phải là một ai trong số đó. Vậy người này từ đâu mà tới?

Lăng Hàn lại biết lão giả này là ai. Chính là người Hàn gia, lần này bồi tiếp Hàn Kỳ đi tới. Nếu không, một Sáng Thế cảnh chạy loạn ở Tiên vực thực sự quá nguy hiểm.

- Hàn đại nhân? Có chuyện gì mà tức giận như vậy?

Đinh Sơn và Đinh Tùng đều tiến lên nghênh đón, đương nhiên bọn hắn nhận ra đối phương. Mấy ngày hôm trước từng tới gia tộc, lại khiến cho bọn hắn nhận được không biết bao nhiêu linh cảm.