Một kích qua đi bốn phía không còn tiếng động.
Lăng Hàn đã thể hiện thực lực cường đại, dễ dàng đánh bại thanh niên tóc đỏ, Hạng Vân Côn, nhưng không ai cho rằng hắn có thể đối kháng lại Trưởng Tôn Lương.
Trưởng Tôn Lương là vô địch cùng giai!
Nhưng còn bây giờ thì sao? Lăng Hàn chặn lại một kích của Trưởng Tôn Lương, tuy chỉ là tùy tay một kích nhưng Lăng Hàn cũng không dốc hết sức.
Chẳng lẽ Hắc Nguyệt thành sắp xuất hiện Vương giả siêu vô địch thứ ba?
Trưởng Tôn Lương cười cười, búng ngón tay.
Vèo!
Một luồng đao quang chém ra.
Lăng Hàn đánh ra luồng kiếm khí nhẹ nhàng hóa giải đòn công kích thứ hai của Trưởng Tôn Lương.
Chiêu thứ ba, thứ bốn, thứ năm, rất nhanh, mười chiêu đã qua.
Trưởng Tôn Lương chắp hai tay sau lưng, nói:
- Mười chiêu đã qua, ra tay đi.
Lăng Hàn không khách sáo nữa, nhảy người lên, hắn không sử dụng tiên thuật, chỉ tấn công bằng quyền cước. Trưởng Tôn Lương trốn tránh, đón đỡ nhưng không phản kích, cũng nhường Lăng Hàn mười chiêu.
Trưởng Tôn Lương kiêu hãnh, khinh thường ăn bớt Lăng Hàn.
Mười chiêu qua đi hai người lộ biểu tình thận trọng. Tuy lúc trước bọn họ không dốc hết sức, không giao phong kịch liệt nhưng cao thủ so chiêu, có mấy chiêu này lẽ nào không nhìn ra đối phương sâu cạn sao?
Kình địch!
Đây là hai người dán nhãn cho đối phương.
Trưởng Tôn Lương chỉ vào Lăng Hàn:
- Phá Phong Chỉ!
Lúc trước Trưởng Tôn Lương cũng chỉ như vậy nhưng không vận chuyển tiên pháp. Hiện tại Trưởng Tôn Lương chỉ một cái ánh sáng đại đạo ngưng tụ cực kỳ rực rỡ bắn hướng Lăng Hàn.
Lăng Hàn không dám chậm trễ, tuy rằng hắn tự tin với khí lực của mình hoàn toàn có thể cứng rắn đỡ công kích. Nhưng khi cần thiết nếu không thì hắn không muốn bị người biết khí lực của mình mạnh đến nhường nào.
Lăng Hàn tung nắm đấm, Diệt Thế Lôi Đình thi triển.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên nắm tay toàn là lôi quang cuồng bạo đáp lễ lại Trưởng Tôn Lương.
Xèo!
Ánh sáng đại đạo xẻ ra biển lôi nhưng cũng bị lực lượng lôi đình tiêu trừ hết uy lực.
Xoẹt!
Biển lôi vụt qua người Trưởng Tôn Lương, không gây ra chút tổn thương.
Hai bên thăm dò sâu hơn, ngang sức ngang tài kết thúc. Hai người biểu tình càng trầm trọng.
Trừ Nữ Hoàng ra đây là lần đầu tiên Lăng Hàn gặp kình địch cùng giai, khiến hắn dấy lên chiến ý hừng hực. Lăng Hàn chủ động tấn công, người lao ra lấy tay thay kiếm đánh ra Lôi Đình kiếm pháp.
Tốc độ rất nhanh, Trưởng Tôn Lương không kịp trở tay, hơi bị chật vật. Trưởng Tôn Lương không uổng là Vương giả trong thế hệ trẻ, hoảng mà không loạn, hai nắm đấm liên tục vung đánh ra từng đòn công kích ngăn cản Lăng Hàn gần người.
Qua mấy chiêu Trưởng Tôn Lương tạm dừng lại, đã thích ứng được đòn công kích.
Năng lực ứng biến này khiến Lăng Hàn gật gù, người ta được gọi là thiên kiêu khoáng thế đúng là có tài thật, nếu không như vậy thì mất vui.
Trưởng Tôn Lương hét dài:
- Đến lượt ta!
Trưởng Tôn Lương thổi một hơi hóa thành vô số phong nhẫn cắt hướng Lăng Hàn.
Phong nhẫn vô cùng đáng sợ, có ánh sáng đại đạo lấp lánh trong đó, có các phù văn nhảy nhót, sức phá hoại mạnh mẽ thật khó mà tưởng tượng.
Mọi người bị giật mình, hóa ra vừa rồi Trưởng Tôn Lương không phải luôn phòng thủ còn thừa dịp sức lực chuẩn bị phản kích, công kích cường đại như vậy không phải muốn phát ra liền phát.
Lăng Hàn như không thấy vẫn lao vào Trưởng Tôn Lương. Khi phong nhẫn gần người Lăng Hàn sử dụng thuật trục xuất, trong khoảnh khắc hắn lại hiện hình. Hiện giờ Lăng Hàn nắm giữ thuật trục xuất, dị không gian này cực kỳ ổn định, ít nhất một kích của Trưởng Tôn Lương không thể đánh mở.
Lăng Hàn đã lao tới trước mặt Trưởng Tôn Lương, nắm đấm đập vào đối phương.
Trưởng Tôn Lương hừ lạnh một tiếng:
- Thuẫn Thiết!
Hai tay Trưởng Tôn Lương đẩy tới trước chặn lại cú đấm của Lăng Hàn.
Lăng Hàn bị bất ngờ, hắn không thể một đấm đánh nát phòng ngự của Trưởng Tôn Lương, đối phương hơi bị mạnh.
Trưởng Tôn Lương thừa dịp đánh trả, đôi mắt bắn ra ánh sáng vàng quét mặt Lăng Hàn.
Lăng Hàn thi triển Điện Thiểm, người nhanh chóng rút lui tránh thoát một kích kia.
Mọi người nín thở nhìn, chỉ vài giây ngắn ngủi Lăng Hàn và Trưởng Tôn Lương chuyển đổi công thủ mấy lần, mỗi lần đến lượt ai chủ công là bọn họ cho rằng người kia sẽ không đỡ nổi. Kết quả hoàn toàn trái ngược, người thủ không chỉ chặn lại còn thừa dịp đánh trả.
Hai người thật đáng sợ, quá mạnh!
Trưởng Tôn Lương mạnh là nằm trong dự đoán, thiên tài như vậy đặt trong Phó gia cũng khó tìm đối thủ ngang ngửa khi cùng giai. Nhưng sao Lăng Hàn cũng mạnh vậy?
Không hợp lý!
- Sảng khoái!
Trưởng Tôn Lương rực cháy đấu chí, từng đợt tiên thuật liền mạch, hầu như quy tắc gì cũng xem qua, không biết gã chủ tu là quy tắc nào.
Lăng Hàn nắm giữ tiên thuật cũng nhiều, đánh hăng máu hắn vận chuyển ra đại thần thông Bất Động Minh Vương Kim Thân, sáu tay cùng hiện vận chuyển mấy môn tiên thuật, sức chiến đấu tăng vọt gấp mười lần.
Trưởng Tôn Lương không nương tay nữa, mái tóc đen chĩa lên trời, một người nhỏ bé đi ra từ giữa trán gã, chỉ cỡ nắm tay, người tí hon múa thần kiếm chém vào Lăng Hàn.
Đừng thấy người tí hon, kiếm nhỏ nhưng khiến Lăng Hàn hết sức kiêng dè. Bị thần kiếm chém thì tiêu, hắn thậm chí không muốn dính phải kiếm quang.
Có người hoảng sợ la lên:
- Đó là... Táng Quỷ Kiếm!
Táng Quỷ Kiếm không phải bảo khí thật sự mà là một môn bí thuật, truyền thuyết Trưởng Tôn Lương lấy trong một cổ tích, chỉ nhân tài như gã mới có thể tu luyện.
Bởi vì lúc vào cổ tích thần hồn của Trưởng Tôn Lương được một thứ cổ xưa giá cố hoặc dung hợp, tóm lại các đại năng Hắc Nguyệt giáo không rõ ràng.
Nói chung sau khi luyện thành tiên thuật giữa trán sẽ xuất hiện một người tí hon, tay cầm song kiếm, uy lực vô cùng đáng sợ.
Nếu bị chém trúng sẽ bị chém chết linh hồn, tiễn người xuống địa phủ.
Có thể chôn cả quỷ chứ nói gì là người?
Táng Quỷ Kiếm ra, mỗi người cảm giác phập phồng lo sợ như có thanh đao gác trên cổ, tùy thời sẽ tồi hồn đoạt mệnh. Bọn họ đều không kiềm được kích phát ra nguyên lực hộ thuẫn, nhưng vẫn cảm thấy không đủ bảo hiểm, hận không thể bày mấy trăm trận pháp xung quanh.
Trưởng Tôn Lương lao tới, người tí hon dẫn đầu múa song kiếm chém ra từng luồng kiếm quang hoa lệ.
Lăng Hàn ấn tay, Cực Dạ Chi Ám mở ra nhốt Trưởng Tôn Lương.
Vèo!
Người tí hon không bị ảnh hưởng, lao ra khỏi hắc ám, song kiếm chém vào Lăng Hàn.
Lăng Hàn đấm một cú, nhưng người tí hon vạn pháp không dính, không bị ảnh hưởng chút nào tiếp tục giơ kiếm chém.
Đó là thần hồn biến thành, không bị lực lượng thuần túy ảnh hưởng.
Lăng Hàn mỉm cười, ngạo khí dâng lên, thế thì so về thần hồn đi.