Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1732: Cành ô-liu




Lăng Hàn gật đầu, chỉ cần mọi người đều bước vào Hằng Hà Cảnh, hắn có thể cân nhắc cải tiến đan phương, để dược lực không mãnh như vậy liệt, để tất cả mọi người có thể tiêu thụ. Đương nhiên, dược lực mãnh liệt kỳ thực cũng có hiệu quả rất tốt, hắn thay đổi như thế, thế tất sẽ làm hiệu quả dược lực giảm nhiều.

Hắn lại có việc phải làm, mỗi ngày cân nhắc đan phương, hoặc là cùng Minh Tâm Thánh Nhân thảo luận trận đạo, một bên tích lũy, đột phá Hằng Hà Cảnh đại viên mãn đã sắp tới.

Sau ba tháng, Nữ Hoàng cuối cùng bước ra bước then chốt, tu ra ngôi sao thứ một trăm vạn linh một, chính thức bước vào Hằng Hà Cực Cảnh!

Cái này đưa tới thiên kiếp, có điều Nữ Hoàng có chín phân thân, có thể phân tán công kích, tương đương với suy yếu uy lực của Thiên Kiếp gấp mười lần, còn nữa, chín phân thân có thể đồng thời đón đánh thiên kiếp, lực lượng mười người liên thủ, càng làm thiên kiếp yếu đi gấp mười lần, tương đương với nàng chỉ cần kháng một phần trăm uy lực của thiên kiếp là được.

Tự nhiên là dễ dàng.

Tiếp đó, Lăng Hàn cuối cùng tích lũy lâu dài sử dụng một lần, cũng bước vào đại viên mãn, bắt đầu độ thiên kiếp.

Hắn độ thiên kiếp liền đáng sợ hơn, chủ động đổ nát thần cốt, ở trong thiên kiếp rèn luyện.

Vù, một kim quang đại đạo từ trong tinh không hạ xuống, nhất thời Thánh uy tràn ngập.

Tinh Sa Đại Thánh cùng mười Thánh đều xuất hiện, đây nhất định là Thánh Nhân đến a.

- Bản tọa Thanh Vũ, đến từ Bạch Hồng cấm địa.

Kim quang đại đạo tản đi, hiện ra một Thánh Nhân, nhưng phía sau hắn còn có ba tiểu bối, đều là Hằng Hà Cảnh, mỗi một người đều nắm giữ phong thái rồng phượng trong loài người.

- Xin ra mắt tiền bối!

Tinh Sa Đại Thánh hành lễ nói, đây là một vị Thánh Vương!

Thanh Vũ Thánh Vương gật gù, hắn nhìn về phía bầu trời, nhìn thấy Lăng Hàn chủ động đổ nát thần cốt rèn luyện ở trong thiên kiếp, không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ, tình cảnh này nhìn đến hắn cũng líu lưỡi.

- Người này... Chính là Lăng Hàn sao?

Hắn hỏi.

- Bẩm tiền bối, chính phải!

Tinh Sa Đại Thánh cung kính trả lời, trong lòng cũng có chút buồn bực, vốn hắn là người mạnh nhất trong mấy trăm tinh vực, ngay cả rất nhiều Thánh Nhân thấy hắn cũng phải cung kính mà kêu tiếng tiền bối.

Nhưng hiện tại ngược lại tốt, hắn thành hàng tiểu bối, tới một người chính là Thánh Vương.

Thanh Vũ Thánh Vương trầm ngâm chốc lát nói:

- Có người nói, mấy người Bát Thạch cấm địa đều chết ở nơi này?

- Vâng.

Tinh Sa Đại Thánh lời ít mà ý nhiều, trong lòng xông mạnh, tin tức trận chiến kia cuối cùng truyền tới chỗ các cấm địa.

- Nói tình hình cụ thể xem.

Thanh Vũ Thánh Vương nói.

Tinh Sa Đại Thánh rõ ràng mười mươi nói, không có thêm một phần, cũng không có thiếu một điểm, chỉ là từ góc độ của hắn để diễn tả, đồng thời, hắn còn rút trí nhớ của mình ra, hoàn nguyên cảnh tượng lúc đó.

Nhìn hai Đại Thánh Vương liên thủ oanh kích Lăng Hàn, nhưng quay đầu lại lại bị Lăng Hàn ba chiêu thuấn sát, để sắc mặt của Thanh Vũ Thánh Vương không khỏi kịch biến.

Trước đó, tuy hắn đã xác nhận hai Đại Thánh Vương chết trận biến mất, nhưng vẫn còn có chút hoài nghi, cho rằng khả năng có một số cấm địa mạnh mẽ ra tay, mượn tên Lăng Hàn giết chết hai tên Thánh Vương.

Thế nhưng hiện tại hắn có thể khẳng định, mình đoán sai, người trẻ tuổi này làm được.

Ở sau người hắn, ba tên trẻ tuổi cũng lộ ra kinh sợ, bọn họ thật không thể tin tưởng, một người cảnh giới thấp hơn bọn họ, lại có thể giết Thánh, hơn nữa giết vẫn là Thánh Vương, thậm chí không chỉ một vị!

Thanh Vũ Thánh Vương thu hồi kinh sợ, hắn đã quyết định cùng Lăng Hàn hảo hảo ở chung, cười nói:

- Qua thiên kiếp cũng kinh người như vậy, chẳng trách nắm giữ thủ đoạn khó lường.

Hắn không tiếp tục nói nữa, hiển nhiên là muốn đợi Lăng Hàn vượt qua thiên kiếp sau sẽ nói chuyện với Lăng Hàn.

Tinh Sa Đại Thánh không dám chủ động mở miệng, lại không thể rời đi, không thể làm gì khác hơn là ở một bên bồi đứng, trong lòng càng thêm phiền muộn, hiện tại hắn sắp biến thành nghề nghiệp tiếp khách. Mà có thể suy ra, Thanh Vũ Thánh Vương chỉ là người thứ nhất, còn có thể có càng nhiều Thánh Nhân đến.

Nửa ngày sau, Lăng Hàn vượt qua thiên kiếp, một giọt Bất Diệt Chân Dịch vận chuyển, hắn trong nháy mắt gây dựng lại thân thể, không mất một sợi tóc, cái này tự nhiên để bốn người Thanh Vũ Thánh Vương nhìn mà run rẩy.

- Tiểu hữu!

Thanh Vũ Thánh Vương nhìn Lăng Hàn vẫy vẫy tay, mặt tươi cười.

Lăng Hàn hạ xuống, chắp tay nói:

- Xin ra mắt tiền bối!

Thanh Vũ Thánh Vương hơi trầm ngâm, mới nói:

- Tiểu hữu, ngươi chiến tích sặc sỡ, ngay cả Thánh Vương cũng giết, lão phu cũng không dám ở trước mặt ngươi bày biện cái giá tiền bối, vạn nhất ngươi tức giận, ngươi ngay cả lão phu cũng giết thì làm sao bây giờ?

Thời điểm nói đến câu sau cùng, đầy mặt hắn đều là nụ cười, tự nhiên là đang cố ý trêu ghẹo.

- Gọi ta một tiếng lão ca là được.

Hắn lại nói.

Ba tên tiểu bối của Bạch Hồng cấm địa tập thể hoá đá, ở trong lòng của bọn họ, Lão tổ nghiêm túc thận trọng, chính là quyền uy tuyệt đối, nhưng hiện tại lại có thể nhìn thấy hắn nói đùa, để bọn họ đều có loại cảm giác nhân sinh quan tan vỡ.

Hơn nữa... Lão ca?

Hí!

Lăng Hàn cũng cười cợt nói:

- Vậy ta liền cung kính không bằng tuân mệnh.

Hắn giết Thánh Vương, hơn nữa không chỉ một vị, lại muốn ở hàng tiểu bối, này ngược lại sẽ làm cho các Thánh Nhân hoảng loạn.

Đừng xem hắn hiện tại chỉ là Hằng Hà Cảnh, vạn nhất nổi dóa, lần thứ hai biến mãnh liệt thì sao?

Lăng Hàn cùng Thanh Vũ Thánh Vương nói chuyện rất lâu, chủ yếu là sự tình liên quan tới dung hợp hai giới. Bạch Hồng cấm địa cũng không có gia nhập Phá Thiên Minh, nhưng không trở ngại bọn họ mạnh mẽ, cũng không trở ngại bọn họ biết phải làm thế nào mở cánh cửa Tiên Vực.

Trước đó, hết thảy đều là ảo tưởng, bọn họ tự nhiên không có hứng thú gia nhập Phá Thiên Minh, nhưng ra một Lăng Hàn, đặc biệt hắn còn giết Thánh Vương, Bạch Hồng cấm địa đương nhiên để bụng.

Bọn họ nhất định phải lắp lên chiếc thuyền này, cho dù cuối cùng hai giới dung hợp không thành công, bọn họ cũng có thể thông qua Lăng Hàn cùng một chỗ tiến vào Tiên Vực.

Vì lẽ đó, lần này mới sẽ có Thanh Vũ Thánh Vương xuất mã.

Cuối cùng, Bạch Hồng cấm địa còn cùng Lăng Hàn kết thành đồng minh, nếu một phương gặp nạn, một phương khác sẽ hết sức giúp đỡ.

Đây là Thanh Vũ Thánh Vương lấy lòng Lăng Hàn, nếu không thì, Bạch Hồng cấm địa cần lo lắng có người động võ với bọn họ sao?