Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1673: Không mời mà tới (Hạ)




- Có người nói, sau lần thứ nhất Trư Bát bị Mạc Ly đánh bại, liền bắt đầu theo đuổi Mạc Ly, trừ hắn ra, cũng không có người cùng Mạc Ly đánh nhiều như vậy.

Mạc Ly lãnh lãnh đạm đạm, không có ứng chiến, nhưng cũng không có cự chiến.

Kỳ thực Chư Bát cũng không phải thật muốn khai chiến với Mạc Ly, chỉ là nhờ đó cùng đối phương đáp lời mà thôi, cái mục đích này đã đạt đến, hắn đương nhiên sẽ không quái gở áp sát, trái lại trở nên vô cùng khiêm tốn.

Vài ngày sau, càng nhiều Ma Chủ đến, từng cái từng cái kim quang đại đạo phô đến, đều hộ tống đời sau, đệ tử của mình lại đây, Bá Kiếm Ma Chủ cũng đến, ngoại trừ Trúc Huyên ra, còn có chín tên đệ tử, không có lãng phí một tiêu chuẩn.

Thời điểm Trúc Huyên nhìn thấy Lăng Hàn, không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, nhưng nhìn tới Vu Giác, không khỏi hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo mà quay đầu đi.

Ở một ngày trước khi Hải Long Sơn mở ra, hết thảy Ma Chủ toàn bộ đến đông đủ, có người nói Hải Long Sơn như có lực lượng của cấp bậc Huyền Ma, bởi vậy, mỗi lần mở ra đều có Ma Chủ tự mình tọa trấn, để ngừa vạn nhất.

Ở Minh Giới, Ma Chủ đương nhiên cũng chia bồn tầng thứ, phân biệt xưng Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Thiên Ma đối ứng Thánh Vương, Hoàng Ma thì lại ứng đối Tiểu Thánh.

Bọn người Cuồng Loạn Ma Chủ là Hoàng Ma, còn chưa đủ tiến vào Hải Long Sơn trấn áp tất cả, hơn nữa nếu bọn họ tiến vào, sẽ gợi ra Hải Long Sơn phản phệ mãnh liệt, năm xưa thậm chí chết đi một vị Ma Chủ, bởi vậy hiện tại không có Ma Chủ còn dám tiến vào.

Người dưới Ma Chủ đi vào, lại sẽ không kinh động nguồn lực lượng này, tựa hồ quá yếu, căn bản không thèm để ý.

Tổng cộng có mười bảy vị Ma Chủ, 170 ứng cử viên tiến vào, có chút là cường giả thành danh hồi lâu, thậm chí cách Ma Chủ cũng chỉ chênh lệch một bước, tỷ như Mạc Ly, cũng có người hoàn toàn mới, tỷ như Vu Giác, hắn chỉ hơn một trăm tuổi, tính tình càng như tiểu hài tử.

Một ngày đi qua, khi mặt trời từ đường chân trời hoang vu bay lên, chỉ thấy tiếng nổ vang ầm ầm ầm truyền đến, một ngọn núi từ dưới đất chui lên. Khiến người ta kinh ngạc chính là, bốn phía ngọn núi là một vùng biển mênh mông, lơ lửng giữa không trung, một giọt nước cũng không có rơi xuống.

Ngọn núi này không cao, chỉ có mấy trăm trượng mà thôi, đại dương cũng không lớn, chỉ là sóng lớn mãnh liệt, trên thực tế cũng là chu vi mấy ngàn trượng. Nhưng trên thực tế, nếu đặt chân tiến vào thiên địa mảnh này đặc thù, núi sẽ trở nên vô cùng cao, biển sẽ trở nên vô cùng lớn.

Có người nói, chỉ là qua biển liền có thể làm cho chín phần mười người bất đắc dĩ từ bỏ, mà trong một thành người còn lại, xưa nay cũng không có một người thành công leo lên đỉnh núi.

Từ bên ngoài xem, trên đỉnh ngọn núi có một miếu thờ, toàn thân tinh lam, mơ hồ có thể nhìn thấy phía trên nằm úp sấp một con Chân Long bằng đá, cho nên mới có tên Hải Long Sơn.

Đây chính là Hải Long Sơn bí cảnh, nhìn như từ bốn phương tám hướng đều có thể đi vào, nhưng trên thực tế không phải như vậy, chỉ có thể đụng vào một bức tường vô hình.

Muốn đi vào, chỉ có thông qua cửa chính, kia là một cổng vòm, chiều cao khoảng một trượng, trên cổng trụ cuộn lại từng còn Chân Long khắc đá.

- Mau chóng tiến vào đi, các ngươi chỉ có ba năm thời gian.

Một vị Ma Chủ nói.

Mọi người vừa định lên đường, đã thấy một vệt kim quang đại đạo rải ra lại đây, xèo, trong nháy mắt liền có thêm sáu người.

Một ông lão nhìn qua sáu mươi, bảy mươi tuổi, cái khác là người trẻ tuổi, phong nhã hào hoa, phấn chấn bừng bừng.

Mười bảy tên Ma Chủ đều híp mắt lại, bọn họ là chúa tể những tinh vực xung quanh này, phụ cận có cường giả gì, bọn họ tự nhiên mỗi người rõ ràng, nhưng lão giả này, bọn họ thật không có một chút ấn tượng.

Nhưng này tất nhiên là một vị Ma Chủ, hơn nữa còn vô cùng mạnh mẽ, có thể ở trong Hoàng Ma xếp vào loại bá chủ.

- Vận khí không tệ, có việc trải qua, lại gặp phải một di tích mở ra.

Ông lão Ma Chủ mới tới cười nói.

- Sớm không bằng vừa vặn, đây là ý trời, các ngươi liền tiến vào đi tìm cơ duyên của mình đi.

- Vâng, Lục Tổ!

Năm người trẻ tuổi đều cung kính gật đầu.

- Chậm!

Cuồng Loạn Ma Chủ mở miệng.

- Đạo hữu, ngươi nhiễu khách đoạt chủ sao!

Lão giả Ma Chủ kia trước tiên nhìn Cuồng Loạn Ma Chủ một chút, sau đó lại quét về phía Ma Chủ khác một vòng, lúc này mới nói:

- Các ngươi cũng có ý kiến?

Bá Kiếm Ma Chủ đi về phía trước một bước nói:

- Nơi này không hoan nghênh người ngoài!

- Ha ha!

Lão giả Ma Chủ kia cười cợt nói.

- Nếu các ngươi có năng lực đánh đuổi ta, vậy ta tự nhiên sẽ đi, bằng không, liền ngậm miệng lại!

Nhiều Ma Chủ không ai không nhìn chằm chằm lão giả này, lộ ra hàn ý uy nghiêm đáng sợ.

Ngươi một người ngoài, lại lớn lối như thế?

- Đến chiến a!

Lão giả kia uy nghiêm đáng sợ nói, vô cùng ngạo nhiên.

Hắn mang đến năm người trẻ tuổi cũng từng cái từng cái hai tay ôm ngực, nhìn vẻ mặt kiêu ngạo kia tựa hồ ngay cả những Ma Chủ này cũng không có để ở trong lòng, đây là một loại cảm giác ưu việt phát ra từ trong xương.

Trong lòng Lăng Hàn không khỏi hơi động, vẻ mặt như vậy giống như đã từng quen biết a.

Bá Kiếm Ma Chủ không nói hai lời, tay giương lên, một ánh kiếm đã tước về phía lão giả, ánh kiếm này vẻn vẹn dài một thước, nhìn qua rất bình thường.

Nhưng Ma Chủ ra tay, sẽ đơn giản sao?

Lão giả cười nhạt, đưa tay nhấn một cái, chộp ánh kiếm kia vào trong lòng bàn tay, sờ một cái, ánh kiếm liền dập tắt, không có chấn động ra một tia sóng lớn.

Thấy cảnh này, nhiều Ma Chủ đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bá Kiếm Ma Chủ khẳng định không có toàn lực ứng phó, nhưng hắn ở trong Hoàng Ma thuộc về hàng đầu, tùy ý một đòn cũng có uy lực kinh thiên, nhưng lại bị hóa giải hời hợt, thực lực của lão giả kia sâu không lường được a.

Cùng cường giả như vậy triển khai sinh tử ác chiến, ngay cả mười bảy người bọn họ vây công, cũng có thể bị kéo lên một hai người chịu tội thay.

Đạt đến độ cao như Ma Chủ, ai nguyện ý chết đi?

Lão giả dùng thực lực mình chứng minh hắn quả thật có tư cách đứng ở chỗ này.

- Ha ha, người cấp số như chúng ta, đánh đánh giết giết không khỏi cũng quá mất thân phận, không bằng để mấy tiểu bối so chiêu đi.

Có một nữ Ma Chủ mở miệng, nàng là bà lão, trong tay chống một cây gậy màu đỏ thắm, nhìn qua tuổi già sức yếu.

Nhưng cây gậy kia là Thánh Khí, uy lực kinh người.

Ma Chủ khác vừa nghe, dồn dập gật đầu.