Hắn vận chuyển Sâm La Cửu Tuyệt Trận, oanh, cả người nhất thời bạo phát hung sát chi khí vô cùng, Sâm La Cửu Tuyệt Trận vốn là sát trận, ở trong cấp mười sáu có thể xếp số một.
Mười một tòa sát trận đồng thời vận chuyển, khái niệm này nghĩa là gì?
Lăng Hàn ra tay, nhưng không có vận chuyển toàn lực, mà chỉ phát huy ra ba phần uy lực.
Nhưng mà, cái này đã cực kỳ đáng sợ.
Hắn đấm ra một quyền, sát khí vô biên lưu chuyển, thật giống như Sâm La sát thần từ trong địa ngục bò ra, muốn giết hết thảy tất cả.
Mọi người không khỏi hoảng hốt, biến hóa này cũng quá nhanh đi!
Trước tuy thể phách của Lăng Hàn mạnh mẽ đến biến thái, nhưng sức chiến đấu không mạnh, vẫn để người có cảm giác khôi hài. Nhưng hiện tại như hoàn toàn biến thành người khác, loại sát ý uy nghiêm đáng sợ kia quả thực có thể để người ta đóng băng.
Chỉ có Bối Khai biết, lúc bị Lăng Hàn đánh bay, hắn liền cảm ứng được sát ý uy nghiêm đáng sợ như vậy, để dòng máu của hắn cũng muốn đông kết. Hiện tại, thân thể của hắn không khỏi run cầm cập, kia là nghĩ mà sợ.
Mạc Ly cũng thay đổi sắc mặt, tuy khóe miệng chỉ miễn cưỡng co rụt lại một hồi, nhưng là thật có biến hóa, hắn hét dài một tiếng, oanh, tóc trắng loạn trương, một Tinh Hà hiện lên, đại tinh nằm dày đặc.
- Trời ơi!
Có người nhìn lướt qua, không khỏi ngơ ngác thất sắc.
- Số lượng ngôi sao của Mạc Ly vượt qua trăm vạn!
Cái gì!
Những người khác đều chấn kinh đến nói không ra lời.
Đạt đến trăm vạn ngôi sao, ý nghĩa đạt đến Hằng Hà Cảnh đỉnh cao, có thể xung kích Sáng Thế Cảnh. Nhưng Sáng Thế Cảnh quá khó, có một ít Vương giả yêu nghiệt có thể tiếp tục tăng cao ở Hằng Hà Cảnh, đánh vỡ số lượng trăm vạn ngôi sao.
Cái này có thể để cho lực lượng của bọn họ tiếp tục tăng lên, chỉ là quy tắc thiên địa dừng lại không tiến, chung quy không thể xưng là Thánh Nhân.
Nhưng muốn đột phá trăm vạn Tinh Thần, nói nghe thì dễ?
Không hổ là Mạc Ly, quá mạnh mẽ!
Nhưng càng khiến người ta khó mà tin nổi chính là, Mạc Ly lại bị ép vận chuyển Tinh Hà ra, hắn đây là gặp phải áp lực đáng sợ cỡ nào? Thay lời khác, Lăng Hàn mạnh đến mức độ cỡ nào, lại bức Mạc Ly đến phần này.
Oanh, Lăng Hàn một quyền bạo oanh, như có thể chấn đổ trời cao, như có thể san bằng Cửu U.
- Phá!
Mạc Ly quát khẽ một tiếng, vung chưởng nghênh tiếp về phía Lăng Hàn, ánh bạc bay múa, tương tự kích ngang trời.
Oành!
Hai người đấu đối diện một chiêu, dồn dập lui về phía sau.
Vẻ mặt khó mà tin nổi của Mạc Ly lại rõ ràng một chút, nhưng Lăng Hàn không để ý chút nào, thể phách của hắn quá mạnh mẽ, chỉ là lực phản chấn thì có thể tạo thành ảnh hưởng gì?
Trong nháy mắt hắn liền hãm dừng thế lùi, sau đó chấn chỉnh lại kỳ phong, giết về phía Mạc Ly.
Lần này, hắn tăng uy lực của Sâm La Cửu Tuyệt Trận lên tới bảy phần mười!
Mạc Ly cắn răng, hung hãn đón nhận.
Oành!
Hai người lần thứ hai văng ra, Mạc Ly thật rất mạnh, vẫn không rơi xuống hạ phong, chỉ là sắc mặt lại rõ ràng một chút.
Lăng Hàn quay đầu trở lại, lần này hắn không còn cố kỵ nữa, vận chuyển toàn bộ mười một tòa sát trận, đánh về phía Mạc Ly.
Oành! Oành! Oành!
Hai Vương giả đấu đối diện, để bầu trời thất sắc, chỉ có tiếng ầm ầm vô tận đang vang vọng.
Mạc Ly thật rất mạnh, có thể đối cứng mười một toà Sâm La Cửu Tuyệt Trận! Có điều, suy nghĩ thêm cũng bình thường, Tinh Thần của hắn đã vượt qua số lượng trăm vạn, trên lý thuyết mà nói đã là Hằng Hà Cực Cảnh, Ma Chủ khác loại!
Lực lượng của Ma Chủ, chỉ là quy tắc chênh lệch một chút mà thôi.
Nhưng Mạc Ly mạnh mẽ ai cũng biết, công nhận là số một trong Hằng Hà Cảnh, nhưng Lăng Hàn lại có thể cùng hắn đánh hoà nhau, không, thậm chí là chủ động xuất kích, đè đánh Mạc Ly, cái này thật khiến người ta khó có thể tiếp thu.
Không phải Mạc Ly nói cho Lăng Hàn tiếp ba chiêu sao, làm sao hiện tại ngược lại chứ, thật giống như Lăng Hàn khảo thí Mạc Ly.
Lăng Hàn đã sớm quên ba chiêu ước hẹn, hắn đã đánh hưng phấn, vậy cái gì cũng không để ý.
Chiến chiến chiến chiến chiến.
Trận chiến này, để Nhật Nguyệt tối tăm, hai Vương giả cũng không có thói quen chịu thua, có điều, khi tới ngày thứ hai, bọn họ dồn dập dừng tay. Bởi vì, trong tinh không truyền đến gợn sóng càng thêm đáng sợ... hai vị Ma Chủ đã bắt đầu tranh tài.
Lăng Hàn mắt nhìn tinh không, Ma Chủ quá mạnh mẽ quá chói mắt, cho dù cách ngàn tỉ dặm tinh không cũng có thể thấy rõ.
- Ngươi thắng cá cược!
Vẻ mặt của Mạc Ly cứng đờ như gỗ, sau đó lấy thần thức truyền âm, nhẹ nhàng phun ra một chữ.
Sắc mặt Lăng Hàn không khỏi quái lạ.
Mạc Ly, cái mặt người chết này, lại là con gái!
Không có chút nữ nhân vị a!
Có điều, ngược lại, trên người nàng cũng không có nửa điểm nam nhân vị. Nếu như nàng nói mình là nam, Lăng Hàn nhất định sẽ cho rằng nàng dương khí không đủ, quá mức mẫu hóa.
- Không phải chứ!
Vu Giác nhảy lên, chỉ vào Lăng Hàn nói.
- Ngươi làm sao có khả năng mạnh như vậy, lúc trước ngươi chỉ là vừa bước vào Tinh Thần Cảnh, ở hơn 100 năm liền trở nên mạnh như vậy!
Lăng Hàn kinh ngạc:
- Ngươi ở hơn 100 năm trước gặp qua ta? Sao ta một chút ấn tượng cũng không có nhỉ.
Vu Giác hừ hừ, nhưng không chịu nói tình huống lúc đó.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, lúc đó hẳn là ở Vân Đính Tinh đi, bởi vì trên Hợp Ninh Tinh không có chiến trường hai giới, bằng không ở những nơi khác nhìn thấy một sinh linh Minh Giới, hắn khẳng định có ấn tượng sâu sắc.
Nhưng trên chiến trường hai giới sinh linh Minh Giới quá nhiều, hắn nào còn nhớ đã từng thấy ai.
Quên đi, hắn ngay cả Thánh Nhân cũng giết qua một cái, hà tất xoắn xuýt ở một con trai Ma Chủ?
Nghĩ như vậy, Lăng Hàn cũng thả ra, không suy nghĩ sự tình từng ở nơi nào gặp qua Vu Giác nữa.
Hơn nữa, mặc dù Vu Giác rất có ý kiến với hắn, nhưng rõ ràng không phải hận thù gì, bằng không chỉ cần hắn vạch trần thân phận Lăng Hàn là võ giả Thần giới... con trai Ma Chủ đương nhiên là có phân lượng... này tất nhiên sẽ mang đến cho Lăng Hàn phiền phức ngập trời.
Hai đại Ma Chủ ác chiến, đây là mạnh nhất của Thần Minh hai giới đối kháng, giết đến đất trời tối tăm. Tuy Mạc Ly đã nắm giữ lực lượng Sáng Thế Cảnh, nhưng sức chiến đấu kém xa, hoàn toàn không thể so sánh.
Trận chiến này không có kéo dài quá lâu, chỉ mười ngày mà thôi, hai vị Ma Chủ liền thu binh.
Không phân cao thấp.
Có điều, Bá Kiếm Ma Chủ thua cá cược, hai người đánh cược là hắn thắng a.
Trúc Huyên vội vã rời đi, nàng muốn đi tìm cha, ngươi đánh liền đánh, tại sao phải lấy nàng làm tiền đặt cược? Muốn gả... chính ngươi đi gả đi!