Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1656: Kẻ ăn trộm gà




Câu Lực cũng không khách khí, lấy ra một cái bát, để Lăng Hàn đổ đầy, hắn lập tức hớp một ngụm, cũng không lo lắng Lăng Hàn bỏ thuốc ở trong rượu, ngay thẳng đến có chút ngốc.

Lăng Hàn cũng ngoạm miếng thịt lớn, uống từng ngụm rượu.

Ồ, cái thịt này rất ngon, tuyệt đối là cấp bậc thần điểu cực cao, tràn ngập tinh hoa thần tính, cực kỳ đại bổ.

Câu Lực này cũng thật sáng sủa, thịt chim quý giá như thế lại không chút do dự chia sẻ với người xa lạ.

- Ác tặc lớn mật, lại dám ăn Lục Bảo Kê nhà ta!

Đúng lúc này, chỉ thấy một thiếu nữ giết ra, trong tay mang theo thanh kiếm, trên mặt che kín nghiêm sương.

Lăng Hàn nhất thời sửng sốt.

Dựa vào, phóng khoáng cái rắm a, Câu Lực này lại là tên ăn trộm gà!

- Cái gì, cái này càng là tang vật!

Để Lăng Hàn không biết nên khóc hay cười chính là, Câu Lực kia lại một bộ vô cùng phẫn nộ, lớn tiếng nói.

- Ngươi cái hảo tiểu tử, ta có lòng tốt mời ngươi uống rượu, ngươi lại để ta ăn đồ vật ăn trộm!

Hắn cầm thịt nướng trong tay giơ lên thật cao, ra vẻ muốn ném, nhưng suy nghĩ một chút, đùng, nặng nề cắn tới, nhất thời để dầu béo phân tán, hắn một bên nhai, một bên mơ hồ không rõ nói:

- Ta khinh bỉ ngươi! Rất khinh bỉ ngươi!

Hắn vừa nhìn về phía thiếu nữ kia:

- Tiên tử, ta ủng hộ ngươi, đánh hắn!

Cái này!

Lăng Hàn nhìn Câu Lực, trước cảm thấy đây là một Dã Nhân trong Man Hoang đi ra, tính tình sáng sủa, nhưng thời khắc này hắn mới rõ ràng mình sai lợi hại đến mức nào.

Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong a, hắn con mẹ nó chính là con hàng lừa bịp!

Cô gái kia cũng sững sờ, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào phán đoán tình huống, nhưng nhìn thấy Câu Lực từng ngụm từng ngụm mà ăn, không khỏi giận tím mặt, vung kiếm liền chém:

- Các ngươi trả Lục Bảo Kê cho ta!

Nữ tử này rất bất phàm, một kiếm chém ra, phía sau có một đạo Tinh Hà hiện lên, trong đó có ít nhất mấy trăm ngôi sao.

Hằng Hà Cảnh trung cực vị!

Lăng Hàn kinh ngạc, cấp độ võ đạo nơi này có vẻ như rất cao a, hắn gặp phải hai người chính là cấp bậc Hằng Hà Cảnh. Nhưng hắn vội vã nhảy nhót, bởi vì thiếu nữ này đối xử hắn và Câu Lực bình đẳng, đều liệt vào mục tiêu công kích.

- Tiên tử, ngươi đánh sai người, ta thật không có quan hệ a! Ta chỉ là xuất hiện ở thời gian sai lầm, ở địa điểm sai lầm.

Câu Lực cũng liên tục né tránh, nhưng không hoàn thủ.

Dù sao cũng là mình sai trước, hai đại nam nhân vẫn rất có phong độ.

Lăng Hàn không khỏi không nói gì, Câu Lực này cũng không biết xấu hổ đến cảnh giới nhất định a, lại trợn mắt nói dối, cũng không đỏ mặt một hồi.

- Các ngươi đều bó tay chịu trói cho ta!

Thiếu nữ tức giận, một thanh kiếm vận chuyển đến lóng lánh chói mắt.

- Bằng không ta đều giết các ngươi!

Nàng thật đúng là không phải chỉ nói suông, trên thân kiếm từng viên từng viên thần văn kỳ dị tỏa ra, toàn diện kích phát uy năng trong đó, để sức chiến đấu của nàng tăng lên tới một độ cao mới.

Lăng Hàn có chút vất vả.

Lực lượng của hắn không kém đối phương, nhưng ở trên quy tắc kém có chút nhiều, vừa mới đạt đến tiểu cực vị trung kỳ mà thôi, bởi vậy sức chiến đấu thông thường của hắn cũng là trung cực vị sơ kỳ, không cách nào lại vượt qua sức chiến đấu một tinh.

Đương nhiên, cái này là không tính Cửu Thiên Hỏa, Sâm La Cửu Tuyệt Trận vào, cũng không có tính toán thể phách của hắn, những cái này không có chịu đến quy tắc Minh Giới ảnh hưởng.

Câu Lực thấy hắn vất vả né tránh chống đỡ, không khỏi lộ ra vẻ đồng tình nói:

- Huynh đệ, nếu không chịu được nữa liền không nên liều chết, ngoan ngoãn nhận lỗi với vị tiên tử này, tiên tử niệm tình ngươi lần đầu sai lầm, tất nhiên sẽ tha thứ ngươi.

Cô gái kia tức điên, nhà nàng tổng cộng mới có năm con Lục Bảo Kê, mỗi một con đều là nàng dốc lòng chăm sóc nuôi lớn, ngay cả nàng cũng không nhịn được ăn, bây giờ lại bị hai tặc nhân này trộm ba con, để nàng làm sao có thể không giận, hận không thể chém hai người này thành vạn đoạn.

- Rõ ràng là ngươi ăn trộm, ta chỉ là đi ngang qua, bị liên lụy.

Lăng Hàn thở dài.

Câu Lực kinh hãi đến biến sắc:

- Huynh đệ, cơm có thể ăn bậy, nhưng không thể nói lung tung được, rõ ràng ngươi là kẻ ăn trộm gà, vì sao phải oan uổng ta? Ta cùng ngươi có oán cừu gì, ngươi cần như vậy sao?

- Ta cùng ngươi lại có oán cừu gì chứ?

Lăng Hàn lắc đầu cười nói, tuy hiện tại rất thảm bại, nhưng hắn ngay cả Thánh Nhân truy sát cũng tránh thoát được, đương nhiên sẽ không lưu ý một Hằng Hà Cảnh trung cực vị.

- Nạp mạng đi!

Thiếu nữ thấy bọn họ đều từ chối, không khỏi càng thêm tức giận, trong một tiếng hét dài, trên người có Băng Hàn chi lực lưu chuyển, toàn bộ thiên địa trở nên lạnh giá, để thần huyết cũng muốn ngưng tụ.

- Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, hảo nam không cùng nữ nhân đấu, huynh đệ, ngươi chống cự a, ca rút lui trước!

Câu Lực hư lắc một chiêu, xoay người bỏ chạy.

Nhưng hắn mới chạy vài bước, không khỏi nhe răng, lắc đầu nói:

- Huynh đệ, ta nói ngươi chạy theo ta là có ý nghĩ?

- Không có ý gì, ngược lại đều là chạy, có bạn cùng đi a.

Lăng Hàn đi theo phía sau Câu Lực thật chặt, hắn đương nhiên không thể đi đổ vỏ ốc.

- Nhưng ca không muốn cùng ngươi làm bạn a!

Câu Lực giơ chân.

- Kháng nghị vô hiệu, chạy mau, nếu không liền bị đuổi theo!

Lăng Hàn cười nói, bởi vì Câu Lực giơ chân một trận, bị hắn vượt qua, mà thiếu nữ đã đuổi lại, một kiếm chém ra, đóng băng ngàn dặm.

Câu Lực vội vã phát lực lao nhanh, hắn cũng theo Lăng Hàn, hiển nhiên ý nghĩ giống Lăng Hàn, không muốn làm con ma đen đủi, căn cứ tác phong nếu như ta chìm xuống, vậy cùng nhau chìm a.

- Huynh đệ, chờ chút a, có cái bạn, không cô độc!

Hắn kêu lên.

- Lăn, ta không quen biết ngươi!

Lăng Hàn xua tay.

- Nhưng ta biết ngươi a, Lăng Hàn Lăng huynh đệ đúng hay không?

Câu Lực ở phía sau gọi, âm thanh vô cùng lớn, thật giống như chỉ lo cô gái kia không nghe được vậy.

Dựa vào, cái tên này tuyệt đối là cố ý.

- Ngươi cái ăn trộm gà này!

Lăng Hàn trách mắng.

- Ta là người đứng đắn như vậy, làm sao có khả năng làm chuyện trộm gà bắt chó!

Câu Lực kiên quyết nói, một mặt đại nghĩa lẫm nhiên, một bên miệng lớn gặm thịt nướng.

- Thơm quá!

Hắn không nhịn được khen.

- Đáng chết! Đáng chết!

Thiếu nữ phía sau thì tức điên, không ngừng vung kiếm chém ra, mặc kệ là Lăng Hàn hay Câu Lực, nàng đều muốn bắt xuống.

Lục Bảo Kê của nàng a.

Câu Lực cực kỳ biết làm người tức giận, vừa chạy vừa ăn thịt gà không tính, còn ném xương về phía sau, để thiếu nữ càng phẫn nộ, tóc đen trút về phía trời, hóa thành một đoàn sương vụ rõ ràng.