- Xin ra mắt tiền bối!
Tinh Sa Đại Thánh hành lễ với cường giả vô thượng kia, đây quả thật là một vị Thánh Vương, nhân vật để hắn chỉ có thể ngước nhìn.
Vị cường giả này chính là một vị Lão tổ của Hồ gia, đại nhân vật chân chính, tồn tại chúa tể của toàn bộ Thần giới. hắn gọi Hồ Lạc, thành đạo ở ba tỉ năm trước, tuy đã sống nhiều năm như vậy, nhưng hắn còn có thể sống thêm khoảng chừng mười ức năm, không biết có thể nhìn thấy bao nhiêu cường giả thay đổi.
Hồ Lạc Thánh Vương liếc nhìn Tinh Sa Đại Thánh một chút, không nhìn thấy biểu hiện ra sao, nhưng người từ cấm địa đi ra, khẳng định cực kỳ ngạo mạn, huống chi hắn là Thánh Vương, tồn tại vô địch chân chính của toàn bộ Thần giới.
Hắn cũng không có mở miệng, mà quay đầu nhìn về phía Thánh Nhân trẻ tuổi bên người.
Thánh Nhân trẻ tuổi này lộ ra nụ cười, ôn hoà như gió xuân, nhưng trong xương băng lãnh giống như giá lạnh, đó là một loại ngạo nhiên, nhưng không có biểu hiện nhiều... kỳ thực người như hắn mới kiêu ngạo nhất, từ trong xương cốt xem thường người khác.
- Tại hạ Hồ Phong.
Hắn tự giới thiệu mình.
- Vị đại nhân này xưng hô như thế nào?
- Mật Nguyên.
Tinh Sa Đại Thánh nói, nếu như trao đổi một trường hợp, hắn đương nhiên không cần đi để ý tới một tên Tiểu Thánh, nhưng hiện tại tên Tiểu Thánh này là phát ngôn viên của Thánh Vương, hắn nhất định phải khách khí.
- Mật đại nhân.
Hồ Phong một lần nữa thi lễ, sau đó mới nói.
- Tệ gia có một vị trưởng bối gần đây mất tích, dựa theo Lão tổ nhà ta thôi diễn, vị tộc gia này của tại hạ hẳn là chết ở đây, không biết Mật đại nhân có biết ai là người hành hung không?
Tinh Sa Đại Thánh không khỏi chảy mồ hôi lạnh, tuy Hồ Phong khách khí, nhưng từng từ đâm thẳng vào tim gan, giống như đang hỏi hắn có phải là hung thủ không.
Không phải rất rõ ràng sao, nơi này trừ ngươi là Đại Thánh ra, còn có ai có thể giết Tiểu Thánh?
Cũng còn tốt Tinh Sa Đại Thánh đã sớm chuẩn bị tốt:
- Lão phu thật là biết, người này tên là Lăng Hàn.
- Há, nói cặn kẽ lai lịch của người nọ một chút.
Hồ Phong từ tốn nói, nhưng trong ánh mắt đã lưu chuyển ra một tia sát ý.
- Người này, nguyên bản là một tên học sinh trong Vũ Viện lão phu, bước vào Hằng Hà Cảnh không lâu...
- Mật đại nhân, ngươi sẽ không nói cho ta, vị tộc huynh kia của ta là bị một tên Hằng Hà Cảnh giết chết chứ?
Hồ Phong đánh gãy lời của đối phương, trên mặt lộ ra vẻ mặt cười nhạo, coi như ngươi muốn gạt người, vậy cũng phải tìm cái lý do để người ta tin tưởng chứ?
Hằng Hà Cảnh giết Thánh Nhân, tại sao ngươi không nói heo leo cây đi?
Tinh Sa Đại Thánh tiếp tục nói:
- Xác thực như vậy, bởi vì Lăng Hàn này nắm giữ một giọt Thánh Vương tinh huyết!
Hắn còn nói ra chuyện ba con Phượng Vương lôi kéo chiến xa, đây là kết quả sau khi cùng Lăng Hàn thương lượng ra, bởi vì Lăng Hàn kết luận cái này sẽ làm Bát Thạch cấm địa quên Tinh Sa Vũ Viện, đem toàn bộ lực chú ý phóng tới trên người hắn.
Hồ Phong còn muốn nói chuyện, đã thấy Hồ Lạc Thánh Vương đột nhiên khoát tay áo một cái, hỗn độn khí trên mặt phai nhạt mấy phần nói:
- Chiếc chiến xa kia, còn có ba con Phượng Vương, tỉ mỉ miêu tả một hồi!
Tuy hắn vô cùng khắc chế, nhưng vẫn có thể nghe ra kích động trong giọng nói.
Hồ Phong kinh ngạc, nhưng lập tức nhớ tới một chuyện, nhất thời kích động.
Tinh Sa Đại Thánh không hề ẩn giấu, đem sự tình rõ ràng mười mươi nói ra.
Hai tay Hồ Lạc kết pháp ấn quái lạ, có từng đạo từng đạo ánh sáng thần thánh dật động, phía sau hắn có từng viên từng viên phù ấn hiện lên, cả người đều hư hóa, rõ ràng đứng ở nơi đó, rồi lại giống như căn bản không tồn tại, cực kỳ quái lạ.
Tinh Sa Đại Thánh biết, đây là đối phương và thiên địa đại đạo hợp lại cùng nhau.
Đối phương thôi diễn!
Một lát sau, Hồ Lạc Thánh Vương mới ngừng lại, hỗn độn khí trên mặt lại ít đi vài phân, có thể nhìn thấy một khuôn mặt già nua, thậm chí còn có vài giọt mồ hôi. Hắn nhìn về phía Hồ Phong gật gù nói:
- Sự tình gần như là như thế, ngươi lập tức lên đường, truy sát ác tử kia!
Hắn dùng chính là thần thức truyền âm, chỉ có Hồ Phong mới có thể nghe được:
- Di bảo của Thiên Hà Vương quan hệ trọng đại, nếu ta rời cấm địa quá lâu, tất nhiên sẽ gợi ra cấm địa khác hoài nghi, vì lẽ đó, chuyện này liền giao cho ngươi đến làm!
- Vâng, Lão tổ.
Hồ Phong cung kính lĩnh mệnh.
Hồ Lạc Thánh Vương vô cùng yêu thích hậu bối này, đây là hi vọng tương lai của Hồ gia, vẻn vẹn tu luyện 13,000 năm liền bước vào Thánh Cảnh, mở ra tiền lệ của Hồ gia. Bởi vậy, hắn khó tránh khỏi dông dài vài câu:
- Người này giết Anh Mộc, liền cùng Hồ gia ta kết làm nhân quả, lấy thực lực của ngươi muốn thôi diễn hành tung của đối phương cũng không khó khăn.
- Ta lại tặng cho ngươi một giọt tinh huyết, để ngừa vạn nhất.
Hồ Lạc ngưng luyện ra một giọt Thánh Vương tinh huyết giao cho Hồ Phong, cái này đối với hắn mà nói là tiêu hao rất lớn, nhất định phải lập tức trở về cấm địa tĩnh dưỡng, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ, hơn nữa, hắn sắp phải qua Thiên Nhân kiếp, nếu không ở trạng thái toàn thịnh, vô cùng có khả năng bị thiên địa chém xuống.
Nếu không phải bảo tàng của Thiên Hà Vương quan hệ quá lớn, hắn đương nhiên sẽ không tiêu hao như thế, hắn lại không thể tự mình truy kích, vạn nhất gây nên cấm địa khác hoài nghi, vậy Bát Thạch cấm địa liền có thể thành Thiên Hà Vương lúc trước, bị người vây công.
- Ta rõ ràng.
Hồ Phong gật đầu, hắn cũng kết ấn thôi diễn, rất nhanh đưa mắt khóa chặt ở một góc tinh không, nhất thời, dưới chân của hắn phô ra một kim quang đại đạo, một cái cất bước mà thôi, người đã đi vô cùng xa.
Hồ Lạc Thánh Vương nhìn về phía Tinh Sa Đại Thánh, lạnh nhạt nói:
- Đệ tử của ngươi giết tộc nhân của ta, ngươi nói nên làm gì?
Ý này chính là phải bồi thường.
Tinh Sa đại nhân vội vàng nói:
- Vãn bối sẵn lòng bù đắp.
Hồ Lạc Thánh Vương gật gù, hắn chỉ có thể lưu lại một hai ngày, liền phải quay lại cấm địa, không phải chỉ có một mình hắn mới biết thôi diễn, hắn ở bên ngoài quá lâu, người ta tâm huyết dâng trào thôi diễn một hồi, vậy kết quả là hắn không thể tiếp thu.
Hắn nhìn tinh không, lộ ra vẻ mong mỏi mãnh liệt, đối với Hồ Phong, hắn tràn ngập tự tin, hậu nhân này nhất định sẽ làm thỏa đáng sự tình.
...
Lăng Hàn điều khiển Xuyên Vân Toa, qua lại ở trong tinh không, mục tiêu nhắm thẳng Vân Đính Tinh.