Ầm!
Kiếm côn tấn công, nhất thời sản sinh xung kích đáng sợ, đánh về bốn phía, nhưng trên dưới khu vực lại bị hạn chế ở trong hai trượng không gian, không thể vượt qua.
Sợi tóc của Lăng Hàn cùng Cổ Đạo Nhất đều lay động, quần áo cả người cũng bay phần phật, nhưng người nào cũng không có lui về phía sau một bước.
Cho dù Cổ Đạo Nhất là Vương giả cấp ba, nhưng tu vi bị cắt, hắn cũng không mạnh mẽ hơn Lăng Hàn bao nhiêu, có thể coi là chiến đấu thế lực ngang nhau.
Oành! Oành!
Hai người đồng thời lui về phía sau, mà vừa tiếp cận như thế, phù thạch dưới chân bọn họ cũng bắt đầu yếu mền tan rã, nếu như thời gian lâu một chút vẫn không có phân ra thắng bại, vậy bọn họ sẽ “đồng quy vu tận”, cùng một chỗ rơi xuống thung lũng.
Hiển nhiên, bọn họ không thể trong khoảng thời gian ngắn phân ra thắng bại, tự nhiên chỉ có tách ra.
Lăng Hàn cười ha ha, hai tay huy động liên tục, từng ánh kiếm chém ra, hóa thành như đại dương mênh mông, đánh về phía Cổ Đạo Nhất.
Cổ Đạo Nhất hai mắt trợn tròn nói:
- Chỉ có ngươi mới biết sử dụng kiếm sao?
Hắn cũng hai tay hóa kiếm, đánh về phía Lăng Hàn.
Thần thông lục thế, Phi Hoa Kiếm!
- Trời ạ, bất luận một loại thần thông nào ta cũng không thể tiếp được.
- Đây mới thực sự là Vương giả, nghiền ép cùng cấp,
- Ta hiện tại tin tưởng Lăng Hàn thật có khả năng đánh bại Cổ Đạo Nhất.
- Đánh bại thật khó khăn, nhưng hai người có khả năng cân sức ngang tài cực cao.
- Ta cho rằng Cổ Đạo Nhất càng mạnh hơn, hắn rõ ràng còn có càng nhiều bí pháp chưa triển khai, nhưng Lăng Hàn tới tới đi đi chỉ có một thức kiếm pháp mà thôi.
- Lẽ nào ngươi không biết ham nhiều nhai không nát sao, chỉ cần thôi diễn một môn bí pháp đến mức tận cùng, cần gì lãng phí thời gian ở trên kỹ pháp khác, mặc kệ gặp phải đối thủ nào, một kiếm của ta liền có thể chém giết còn chưa đủ sao?
- Hừ, bí pháp nhiều có gì không tốt? Có thể căn cứ hoàn cảnh không giống, đối thủ không giống mà lựa chọn vận dụng, cái này gọi là nhập gia tuỳ tục, theo địch chế thích hợp.
Mọi người thảo luận, tự nhiên là ai cũng nói không phục ai.
Giữa bầu trời, Lôi Đình Kiếm Pháp của Lăng Hàn cùng Phi Hoa Kiếm pháp của Cổ Đạo Nhất triển khai đối đầu.
Phi Hoa Kiếm động, trong thiên địa tất cả đều là từng đoá từng đoá hoa tươi kiều diễm, nhưng trong hoa tươi xinh đẹp như vậy lại giấu diếm sát cơ, chỉ thấy hoa tươi nở rộ, một thanh Thần Kiếm bay ra, cực kỳ hoa lệ.
Lăng Hàn hừ một tiếng, lôi đình phô trương, Thiên đạo chủ sát phạt.
Oành oành oành oành, từng đoá từng đoá hoa tươi bị nổ nát, từng chuôi Thần Kiếm phá diệt, ở kiếm pháp đối đầu lên, Lôi Đình Kiếm Pháp toàn thắng!
Sắc mặt của Cổ Đạo Nhất không khỏi khó coi.
Kiếm pháp liều kiếm pháp, đây là kiếm đạo va chạm, đặc biệt là kiếm pháp của hai người đều dính đến Thiên đạo, bởi vậy, cái này tăng lên tới so đấu cấp bậc kiếm pháp, mà hiển nhiên, Phi Hoa Kiếm pháp bị nghiền ép.
Oanh, bốn phía tất cả đều là lôi đình, hóa thành biển, tấn công về phía hắn.
Cổ Đạo Nhất không thể không lùi, cũng toàn lực phòng ngự.
Khi lôi đình hoàn toàn biến mất, tuy hắn còn đứng ngạo nghễ như núi, nhưng tóc ngổn ngang, quần áo phá nát, lộ ra cực kỳ chật vật.
- Hí!
- Ở lần đối đầu này, Lăng Hàn chiếm thượng phong!
- Không chỉ thượng phong, mà là ưu thế áp đảo, hoàn toàn sụp đổ kiếm pháp của Cổ Đạo Nhất rồi
- Ai!
Vị đại nhân vật kia của Tinh Sa Vũ Viện mở miệng nói:
- Hai người này đều là kỳ tài ngút trời, vừa nãy so kiếm đã tăng lên đến mức độ kiếm đạo, bằng không, Cổ Đạo Nhất cho dù không địch lại, cũng không thể chật vật như vậy.
- Kiếm đạo?
Rất nhiều người không rõ, khiêm tốn thỉnh giáo.
- Dứt bỏ tất cả, so chính là độ cao ở trên Kiếm đạo, ai càng hơn một bậc, vậy chính là toàn thắng, một phương bại chỉ có tan rã tất cả.
Vị đại nhân vật kia giải thích.
- Ồ!
Tất cả mọi người bừng tỉnh, chẳng trách Cổ Đạo Nhất chật vật như vậy, bởi vì so đấu kiếm đạo không địch lại, vừa nãy chiêu kiếm đó của hắn chính là bằng chứng rõ ràng, muốn hóa giải đòn đánh của Lăng Hàn, hắn dĩ nhiên là cực kỳ cật lực.
Cái này cùng thực lực của Cổ Đạo Nhất không quan hệ, thuần túy là tu luyện kiếm pháp không bằng đối phương.
- Thật không nghĩ tới, chỉ là hai Tinh Thần Cảnh mà thôi, lại lên tới Đạo rồi.
Đại nhân vật kia cảm khái nói, tuy Võ Giả vẫn đang theo đuổi thiên địa đại đạo, nhưng chân chính có thể nắm giữ bản chất của Đạo, thì phải đạt đến Sáng Thế Cảnh.
Người so với người, tức chết người a!
Mọi người vừa nghe càng ngơ ngác, tương tự là Tinh Thần Cảnh, bọn họ bị Lăng Hàn cùng Cổ Đạo Nhất bỏ qua bao nhiêu khoảng cách?
Cổ Đạo Nhất sửa sang lại bộ dáng một chút, hắn là vô thượng Vương giả, tự nhiên không thể mất dáng vẻ. Hắn khẽ nhíu mày, lại ở trên Kiếm đạo bại bởi Lăng Hàn, điều này làm cho hắn vô cùng khiếp sợ.
Phải biết, Phi Hoa Kiếm là pháp môn của Tiên Vực, nhưng lại không địch lại, nói rõ Lăng Hàn nắm giữ kiếm pháp đạt đến cấp độ thế nào?
Nếu như hắn biết đây là kiếm pháp Lăng Hàn tự nghĩ ra, nhất định sẽ khiếp sợ đến miệng đều sai lệch.
Tự nghĩ ra một môn công pháp cũng không ngạc nhiên, nhưng có khả năng tăng lên đến cấp độ của Đạo, còn nghiền ép Phi Hoa Kiếm, vậy thì kinh người rồi! Coi như đặt ở Tiên Vực, điều này cũng không phải tùy tiện một tên cao thủ nào cũng có thể làm được.
Sát khí của hắn càng tăng, nếu như nói trước đây Lăng Hàn dưới cái nhìn của hắn chỉ là một giun dế nho nhỏ, vậy hiện tại chính là cái đinh trong mắt không thể không trừ.
Thiên địa khí vận là một đồ vật thập phần vi diệu, hắn táng chín thế thân, ở đời này bao hàm Tiên thai mà ra, lại để hắn gặp phải Lăng Hàn, đây là từ nơi sâu xa muốn cho hắn cùng Lăng Hàn tranh giành.
Hai người... chỉ có một người có thể thắng, người bại sẽ bị thiên địa vứt bỏ, số mệnh toàn bộ chuyển tới trên thân người thắng.
Hắn tin chắc điểm ấy.
Vì lẽ đó, hắn nhất định phải thắng.
Từ thời khắc này bắt đầu, hai người mỗi chiến một trận đều là tranh cướp số mệnh lẫn nhau, cho đến khi một người ngã xuống.
- Thần thông thất thế, Cửu Phong Thối! (*nghe cái tên thần thông là thấy em xong rồi)
Cổ Đạo Nhất thầm nói, hắn đạn chân mà động, xoạt xoạt xoạt, mấy đạo phong nhận bắn ra, ngưng tụ thành thần văn, tước về phía Lăng Hàn.
Trong nháy mắt đó, Lăng Hàn vẫn như cũ là Lôi Đình Kiếm Pháp, ngoại trừ Tuế Nguyệt Thiên Thu, hiện tại đây là pháp môn mạnh nhất của hắn. Thậm chí, đây là pháp môn hắn tự nghĩ ra, theo hắn thể ngộ thiên địa đại đạo càng sâu, uy lực cũng có thể càng mạnh hơn nữa.