Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1518: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn




- Lăng đại sư xin chờ một chút, tiểu nhân đi thông báo phu nhân.

Tiểu nhị lui xuống, rất nhanh lại chạy trở về, mang theo Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng đi tới nội viện, có điều hắn không có tư cách vào bên trong, nơi này có một tiểu tỳ đứng chờ.

Ở dưới sự hướng dẫn của tiểu tỳ này, bọn họ tiến vào nội viện, ở trong một vườn hoa nhỏ nhìn thấy Lâm Vũ Khởi, nữ tử này trang điểm lộng lẫy, đang lười biếng nằm ở trên một chiếc ghế dài, không có mang giầy, hai bàn chân nhỏ đẹp như ngọc, bóng loáng, nhẵn nhụi, như nhân gian diệu cảnh.

- Ơ, đệ đệ anh tuấn, rốt cuộc nhớ đến thăm tỷ tỷ?

Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

Loáng một cái đã sắp trăm năm, nhưng Lâm Vũ Khởi không có thay đổi mảy may, đặt ở trên người Tinh Thần Cảnh, chút thời gian này không nói một cái chớp mắt, tuy nhiên nhiều lắm là tương đương với mấy ngày của người thường mà thôi.

- Không nên hiểu lầm, ta chỉ là tới xem Hàn Tâm Nghiên có luyện thành Cuồng Dã Huyết Linh Đan hay không, lập tức sẽ rời đi.

Lăng Hàn không muốn trêu chọc Đại Yêu tinh này.

Lâm Vũ Khởi đầu cũng không có quay lại:

- Vội vội vàng vàng như thế, chẳng lẽ muốn đi Tinh Sa Vũ Viện?

Ngay cả cái này nàng cũng biết?

Lăng Hàn có chút kinh ngạc, tuy nữ nhân này cũng có thể xưng một tiếng thiên tài võ đạo, nhưng cách cấp bậc Vương giả vẫn cực kỳ xa xôi, khẳng định không vào được Tinh Sa Vũ Viện, vậy nàng làm sao biết Tinh Sa Vũ Viện, hơn nữa còn đoán đúng.

- Hì hì, ngươi xem tỷ tỷ quan tâm ngươi cỡ nào, ngươi cái không có lương tâm này, cách lâu như vậy mới đến thăm tỷ tỷ!

Lâm Vũ Khởi giả vờ ai oán.

- Không được, hôm nay tỷ tỷ muốn ngươi bồi!

- Ít nói nhảm, Hàn Tâm Nghiên có ở đây hay không?

Lăng Hàn tức giận nói, mỗi lần nữ nhân này đều muốn đùa giỡn hắn, một ngày kia thật làm nàng xong, lại bỏ đi vô tình, nhìn nàng sẽ có vẻ mặt gì.

Đương nhiên, nói một chút mà thôi, Lăng Hàn làm không được vô tình như thế, vì lẽ đó hắn thẳng thắn không đi trêu chọc, nhưng dù sao bị người đùa giỡn, hắn cũng khó chịu a.

- Ơ, lại giận dỗi với tỷ tỷ, không bằng... Để buổi tối tỷ tỷ sủng hạnh ngươi, cho ngươi bớt giận?

Lâm Vũ Khởi đứng lên, nghiêng người liền đến trước người Lăng Hàn, thân là cường giả Tinh Thần Cảnh, tốc độ của nàng đương nhiên rất nhanh

Đùng, một cái tay nắm lấy cổ tay ngọc của nàng.

Lâm Vũ Khởi cả kinh, nàng vốn tưởng rằng là Lăng Hàn, nhưng cánh tay cầm lấy mình rõ ràng da dẻ nhẵn nhụi, vừa nhìn chính là nữ nhân. Bởi vậy, nàng ngược lại không vội giãy dụa, ngược lại cũng không có tổn thất gì, chỉ là trong lòng kinh hãi, nữ nhân bên người này tại sao Lăng Hàn mạnh như thế!

Nàng liếc mắt nhìn đối phương, miệng nhỏ nhất thời mở to, ta ai ya, làm sao có khả năng có nữ nhân xinh đẹp như vậy? Ngay cả nàng cũng nhìn đến thần hồn điên đảo, ngay cả nước miếng cũng muốn chảy ra.

Tại sao lại như vậy?

Nàng là nữ nhân a, hơn nữa bản thân cực kỳ xinh đẹp, soi gương cũng có thể bị mình đẹp chết, làm sao có khả năng bị một người phụ nữ khác mê đến trợn cả mắt lên?

Nàng có loại cảm giác, chỉ cần nữ nhân này mở miệng, mặc kệ yêu cầu hà khắc cỡ nào nàng cũng sẽ nghĩ tất cả biện pháp đi hoàn thành.

Nghĩ như vậy, nàng ngơ ngác thất sắc, đây là mị lực cỡ nào? Hơn nữa, ngay cả nữ nhân như nàng cũng như vậy, vậy nam nhân thì sao, không quỳ bái, quỳ trên mặt đất chỉ vì nhìn ngón chân của nàng một chút sao.

Trong lòng Lăng Hàn cười thầm, Đại Yêu tinh này không phân trường hợp mà phóng điện, chẳng lẽ không biết bên người nàng là Loạn Tinh nữ hoàng sao, mị lực vô song, có đế vương sẵn lòng vì nàng mà từ bỏ giang sơn xã tắc!

Trước đó còn động lớn, trực tiếp dẫn đến hai đại Hoàng Triều diệt, nguyên nhân cũng là vì Đinh Lập An si tình, có thể thấy được mị lực của vị này.

Ngươi không phải thích đùa sao?

- Há, ngươi muốn ngủ với phu quân nhà ta?

Loạn Tinh nữ hoàng từ tốn nói.

- Híc, cái này!

Tuy Lâm Vũ Khởi tự bản thân miệng vô cùng dẻo, nhưng đối mặt Loạn Tinh nữ hoàng lại gò bó như tiểu nữ sinh vừa trải qua tình trường, ngại ngùng a. Nàng lúng túng chết mất, đùa giỡn Lăng Hàn lại gặp phải vợ chính quy của người ta, cái này xem như là đụng vào trên lưỡi thương.

- Tốt, đêm nay liền do ngươi thị tẩm!

Loạn Tinh nữ hoàng nói ra một câu khiến người ta không tưởng tượng nổi.

- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là người Lăng gia ta, sau này gọi ta là tỷ tỷ!

- Cái kia, vị này, ta chỉ là đùa một chút!

Lâm Vũ Khởi sợ hết hồn, đêm nay liền muốn thị tẩm? Lão nương vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ a!

- Hả?

Loạn Tinh nữ hoàng lộ ra một tia uy nghiêm, nặng nề nói.

- Gọi tỷ tỷ!

Dựa vào, ngươi vẫn cho là thật!

Lâm Vũ Khởi vốn cảm giác mình rất biết nhiễu, nhưng so với vị này lập tức thua chị kém em, quả thực là muốn bức người hiền lành làm kỹ nữ a! Nàng vội vã bắn ra nguyên lực, muốn khỏi thân, nhưng ngơ ngác phát hiện, cầm lấy tay của mình lại như mỹ ngọc, quả thực chính là tác phẩm nghệ thuật tinh xảo nhất thế gian.

Thật mạnh!

Nàng liên tục phát lực, nhưng Loạn Tinh nữ hoàng căn bản giống như không có ý thức được, bình tĩnh đến kinh người.

Cái này, thực lực chênh lệch quá to lớn a!

Lăng Hàn ở một bên lắc đầu, Loạn Tinh nữ hoàng tu ra Cực Cảnh, hơn nữa còn đạt đến đỉnh cao, lại thêm Cửu Xà là thượng cổ thiên kiêu, người ta đến từ Tiên Vực, có thủ đoạn kinh người a!

Lại như Đinh gia của Đinh Tử Chân, hầu như người người đều biết sử dụng Tuế Nguyệt Thiên Thu, chỉ là mạnh một chút hay kém một chút, kia là bí thuật đáng sợ đến mức nào?

Coi như là cảnh giới hoàn toàn tương đồng, Lăng Hàn muốn thắng Loạn Tinh nữ hoàng cũng rất khó, nhất định phải dựa vào Bất Diệt Thiên Kinh phòng ngự, cuối cùng kéo dài mà thắng, vậy Lâm Vũ Khởi làm sao có khả năng ngang hàng?

- Tỷ tỷ!

Lâm Vũ Khởi lập tức tràn ra nụ cười, tràn ngập lấy lòng, nàng cuối cùng biết mình kém Loạn Tinh nữ hoàng không chỉ dung mạo, phong tình, tư thái, lấy tính cách của nàng đương nhiên là co được dãn được, đại trượng phu báo thù, ba năm không muộn, tiểu nữ tử ghi hận, ba ngày liền trả!

Chờ Loạn Tinh nữ hoàng không ở, nhìn nàng đùa giỡn Lăng Hàn ra sao!

- Ta chỉ là đùa một chút mà thôi, tỷ tỷ không cần để ở trong lòng.

Nàng ăn nói khép nép, mị nhãn như tơ.

Nhưng Loạn Tinh nữ hoàng hoàn toàn không nhìn, nói:

- Đùa giỡn, vậy ngươi là đang đùa ta?

Ngươi, ngươi không theo lẽ thường an bài a!