Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1392: Thạch Hoàng phát uy




Huống chi, hắn trả giá nhiều như vậy, nhưng vẫn không có đoạt Bản Nguyên Thần Diễm lại, ngay cả phúc vận gia thân cũng không để hắn cảm thấy vui sướng.

Một câu nói, giá trị so với Bản Nguyên Thần Diễm, hết thảy bé nhỏ không đáng kể.

Chờ sau khi ra ngoài!

Hắn thầm nói, Bản Nguyên Thần Diễm hắn là nhất định phải đoạt lại, tuyệt không thể sai sót.

Ong ong ong, Tiên Khí tràn ngập, đáng tiếc chính là, Vân Nữ, Thiên Phượng Thần Nữ, Thác Bạt Đông chỉ có thể ở một bên nhìn, ước ao mà thôi.

Hết cách rồi, đây là thuộc về Vương giả đỉnh cấp.

Lăng Hàn ngồi khoanh chân, điên cuồng hấp thu Tiên Khí, bù đắp quy tắc lĩnh ngộ.

Đi Minh Giới, đương nhiên có thể bù đắp quy tắc, thế nhưng Minh Giới cũng chỉ có một phương diện quy tắc, không giống như Tiên Khí, hai người liền thành một khối, cái này lĩnh ngộ đến, hiệu quả khác nhau như trời với đất.

Có thể nói, ở Minh Giới lĩnh ngộ mười ngàn năm cũng không sánh bằng ở nơi này chỉ một canh giờ.

Hơn nữa, người của Thần giới đi Minh Giới, bởi vì tu quy tắc không giống, quả thực chính là Thái Dương trong bóng tối, đi tới chỗ nào chỗ đó sáng, chính là mục tiêu sống. Lại thêm Minh Giới cừu hận Thần giới, vậy khẳng định sẽ đưa tới truy sát.

Tinh Thần Cảnh giết không xong liền đến Hằng Hà Cảnh, Hằng Hà Cảnh giết không xong liền đến Sáng Thế Cảnh, ở Minh Giới, sinh linh Thần giới mạnh hơn cũng không cách nào vận dụng lực lượng quy tắc, ở Thần giới vô địch chạy đến Minh Giới chỉ là phế tài, chết không quá khó.

Mặt khác, quy tắc Minh Giới còn có hiệu quả đồng hóa, ở lâu, xác thực có thể lĩnh ngộ quy tắc Minh Giới, nhưng trong cơ thể nắm giữ quy tắc Thần giới cũng sẽ biến mất, thật giống như hai tuyển một, ngươi chỉ có thể được một người trong đó, không cách nào kiêm thu.

Bởi vậy, hiện tại Tiên Khí này quý giá liền kinh người, bằng không làm sao có khả năng để đời sau và truyền nhân của hai vị Thánh Nhân chạy đến nơi đây?

Chỉ có ba ngày thời gian, sáu người không dám lãng phí một chút, ngay cả Xích Hoang Cực cũng mạnh mẽ đè xuống phẫn nộ, hấp thu Tiên Khí, hoàn thiện lực lượng quy tắc.

Cái này có thể tăng lên sức chiến đấu của bọn họ, càng mấu chốt chính là, quy tắc bù đắp, có cơ sở xung kích tầng thứ càng cao hơn.

Lăng Hàn đã đạt đến Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, không đột phá Cực Cảnh, tu vi là không thể có tăng lên. Này cũng còn tốt, không có lực lượng nào lãng phí ở tăng cao tu vi, toàn bộ dùng để hoàn thiện quy tắc thiếu hụt của hắn.

Trước một lần hấp thu Tiên Khí, hắn hoàn thiện quy tắc đến Sơn Hà Cảnh đại cực vị, bởi vậy, cái này có thể tăng lên một ít sức chiến đấu của hắn, nhưng đối lập ở Sơn Hà Cực Cảnh mà nói, chút tăng lên ấy còn thiếu rất nhiều.

Sau một ngày, hắn hoàn thiện đến Sơn Hà Cực Cảnh, hiện tại nếu giao thủ với Xích Hoang Cực, Lăng Hàn có lòng tin ở trong trăm chiêu trấn áp đối phương. Đương nhiên, Xích Hoang Cực cũng thu được cảm ngộ như vậy, sức chiến đấu khẳng định cũng có tăng lên, mọi người đều tăng, liền xem ai lĩnh ngộ được quy tắc càng nhiều.

Lại một ngày đi qua, Lăng Hàn hoàn thiện quy tắc đến Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, nhưng tốc độ càng ngày càng chậm, dù cho ngộ tính của hắn kinh người, dù cho hiện tại là thiên địa mạnh mẽ rót vào, trăm lần ngàn lần tăng lên tốc độ cảm ngộ, nhưng vẫn có cực hạn.

Ba ngày đi qua, cột sáng biến mất.

Lăng Hàn đứng lên, mở mắt ra, có cảnh tượng chư thiên Tinh Thần phun trào, sau đó hoàn toàn biến mất, có vẻ bình thường, nhưng ánh mắt cực kỳ ôn hòa, cho người một loại cảm giác cực kỳ thâm thúy.

Năm người Xích Hoang Cực cũng gần như đồng thời đứng lên, trên mặt có vẻ thỏa mãn, ba ngày nay bọn họ cũng thu hoạch to lớn. Đương nhiên, nếu khóe miệng của Xích Hoang Cực không tình cờ co giật một hồi, hình tượng tự nhiên sẽ càng tốt hơn.

- Nếu thiên địa phúc vận gia trì kết thúc, phải có thể đi ra ngoài!

Oanh, chỉ trong nháy mắt mà thôi, chín người cảm giác thân thể bị một luồng lực lượng kỳ dị dẫn dắt, bọn họ liền xuất hiện ở ngoài Sơn Hà Lâm.

Không chỉ bọn họ, còn có mấy trăm thiên tài trước tiến vào Sơn Hà Lâm, toàn bộ bị đưa ra ngoài.

Chuyện này ý nghĩa, Sơn Hà Lâm chi tranh hơn bảy vạn năm một lần hoàn toàn kết thúc.

- Nhân tộc!

Một tiếng quát to vang lên, chỉ thấy Xích Hoang Cực tóc đen xông thẳng bầu trời, có một sợi tóc bạc cực kỳ dễ thấy. Hắn không hề bảo lưu mà phóng thích khí tức của Tinh Thần Cảnh, một vòng Tinh Thần hiện lên, rõ ràng chỉ to bằng bàn tay, nhưng toả ra khí tức đáng sợ, phảng phất đập một cái, bất luận người nào cũng sẽ bị nghiền thành cặn bã.

Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị!

Đặt ở Hợp Ninh Tinh, cái này có thể xưng là bá chủ, dù cho còn không phải cấp bậc hàng đầu. Mà ở đây, Tinh Thần Cảnh cũng có tư cách xưng một tiếng cường giả, tiểu cực vị vừa vặn bước vào ngưỡng cửa như vậy.

Vương giả như Xích Hoang Cực, sức chiến đấu tất nhiên có thể vọt lục tinh, có thể so với trung cực vị hậu kỳ thậm chí đỉnh cao.

Càng mấu chốt là, trong tay hắn còn có một Thánh khí, kia mới là siêu cấp đại sát khí, giết bất kỳ một tên Tinh Thần Cảnh này cũng là điều chắc chắn, ngay cả Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị cũng có thể ngang hàng.

Lăng Hàn hơi nhướng mày, phải vận dụng Hắc Tháp sao?

- Ha ha, nếu thiên kiêu hội của hai giới đã kết thúc, Xích Hoang Cực, ngươi đây chính là lấy lớn ép nhỏ!

Thạch Hoàng nhảy ra, che ở trước mặt Lăng Hàn, một bộ chuyện này ta gách.

- Lấy lớn ép nhỏ?

Xích Hoang Cực cười to nói.

- Ta tu đạo đến nay chỉ 200 năm, người này tất nhiên ở trên ta, ta đánh với hắn một trận, cũng coi như lấy lớn ép nhỏ?

Ở giới võ đạo, cùng cảnh giới chiến một trận đương nhiên là công bằng, mà cùng tuổi chiến một trận cũng là công bằng.

Thạch Hoàng không khỏi hơi ngưng lại, hắn quay đầu lại liếc nhìn Lăng Hàn, không khỏi kinh dị một tiếng, sau đó cười ha ha nói:

- Ngươi lại nhìn tỉ mỉ một chút, tuổi tác của hắn lớn hơn ngươi sao?

Xích Hoang Cực đầu tiên là xem thường, nhưng quét nhìn Lăng Hàn một chút, không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ.

Trước đó ở trong Sơn Hà Lâm, có lực lượng thần bí của thiên địa tác dụng, hắn không cách nào nhìn ra tình huống cụ thể của Lăng Hàn. Nhưng hiện tại đi ra ngoại giới, hắn khôi phục thực lực Tinh Thần Cảnh, tự nhiên một chút liền có thể nhìn ra, tuổi tác của Lăng Hàn ở trong vòng trăm tuổi.

Nếu như tu vi của hắn còn có thể mạnh hơn một chút, vậy liền có thể chỉnh con số này chính xác đến năm mươi, hắn nhất định sẽ càng thêm khiếp sợ.