Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1251: Đoạt xá




Bảy người có thể trở thành Vương giả, tự nhiên có chủ kiến của mình, há có thể dễ tin người khác.

- Muốn bản tọa tuyển…

Hắc Vụ Nhân cố ý dừng một chút, đảo qua bảy người, thật giống như muốn nhìn phản ứng của bảy người một chút, nhưng bảy người Lăng Hàn làm sao có khả năng dễ kích động, sắc mặt đều bình tĩnh, không chút khẩn trương.

- Chính là hắn!

Hắc Vụ Nhân chỉ tay một cái, hình ảnh ngắt quãng ở trên người Lăng Hàn.

- Ta?

Lăng Hàn lắc đầu.

- Thật không tiện, ta vô ý bái sư!

Coi như muốn bái sư, trong Hắc Tháp còn có một Thánh Nhân, không cần thiết bái người trước mặt làm sư phụ.

Hắc Vụ Nhân không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, Lăng Hàn lại từ chối ý tốt của hắn?

Bái cường giả làm sư, đối với tuyệt đại bộ phận người mà nói, đây đều là mê hoặc không cách nào từ chối.

Nhưng Lăng Hàn có thể lắc đầu không chút do dự.

Ánh mắt của Hắc Vụ Nhân đảo qua, chỉ về Trầm Trúc Nhi:

- Vậy còn ngươi, có nguyện bái bản tọa làm sư phụ không?

Trầm Trúc Nhi hơi do dự nói:

- Vãn bối sớm có sư thừa, cũng vô ý bái sư.

Lại bị từ chối?

Khóe miệng của Hắc Vụ Nhân có chút co giật, hắn là bị đả kích a:

- Vậy các ngươi thì sao?

Hắn chỉ về năm người còn lại.

Năm người này nhìn lẫn nhau, dồn dập lắc đầu.

Mới gặp liền mở ra điều kiện mê người, để bảy người đều sinh ra hoài nghi.

Hắc Vụ Nhân có chút tức giận, càng có chút không thể tiếp thu.

Bảy người, lại không có một cái sẵn lòng bái hắn làm thầy, mỗi một người đều coi mình là Thánh Nhân Sáng Thế Cảnh sao?

Hắn lạnh nhạt nói:

- Các ngươi đã không muốn bái bản tọa làm sư phụ, vậy bí pháp nơi đây không có duyên với các ngươi.

Hắn dừng một chút, lại tiếp tục nhìn bảy người, thấy ánh mắt của mọi người đều hơi nhảy một cái, không khỏi lộ ra cười nhạt.

Hắn không tin, nhiều bí pháp đặt ở trước mặt như vậy, những tiểu bối này còn có thể bảo trì bản tâm, chống lại mê hoặc.

- Có điều, những bí pháp này ở chỗ bản tọa cũng không hề có tác dụng, toàn bộ ban cho các ngươi cũng không sao.

Hắc Vụ Nhân nói, hắn ngừng lại, lúc mấu chốt lại không nói tiếp.

Lăng Hàn trước tiên hỏi:

- Xem ra, tiền bối là có điều kiện gì.

Hắc Vụ Nhân cười cợt nói:

- Cũng không tính là điều kiện gì, bản tọa đã sớm hóa đạo, hiện tại lưu lại cũng chỉ là một đạo ý chí, coi như muốn hái những bí pháp kia cũng không thể. Vì lẽ đó, bản tọa cần một cái trong các ngươi làm thể xác, mới có thể lấy những bí pháp kia xuống.

- Ai muốn những bí pháp này, vậy liền cho bản tọa mượn thân thể dùng một lát, nếu không, bản tọa cũng không thể ra sức!

Lời ấy nói xong, bảy người Lăng Hàn đều lộ ra vẻ nghiêm nghị.

Cái này không phải đoạt xá sao?

Nói rất êm tai, mượn thể xác hái bí pháp, nhưng vạn nhất cuối cùng không rời khỏi thì sao? Còn có, hắn nói mình đã hóa đạo, chỉ để lại một đạo ý chí, nhưng điều này có thể bảo đảm sao?

Vạn nhất đây là tàn hồn, vậy cho đối phương tiến vào thân thể, chẳng khác gì là đưa dê vào miệng cọp.

- Ai muốn bí pháp?

Hắc Vụ Nhân nói, tràn đầy mê hoặc.

Bảy người Lăng Hàn đều không nói, dồn dập làm ra tư thái phòng ngự, tuy Hắc Vụ Nhân này vừa lên liền bày ra dáng dấp khách khí, Nhưng ai biết sau khi hắn bị cự tuyệt có thể thẹn quá thành giận hay không.

- Không có ai sao?

Hắc Vụ Nhân lại nói.

Thấy bảy người Lăng Hàn đều không hề có ý trả lời, hắn không khỏi thở dài nói.

- Bản tọa vốn muốn dùng biện pháp đơn giản, nhưng hiện tại chỉ có thể dùng biện pháp mạnh a!

Ánh mắt của hắn đảo qua, chỉ vào Lăng Hàn nói:

- Ngươi là thân thể thích hợp bản tọa nhất, thể xác cường hoành ngay cả bản tọa cũng trước đây chưa từng thấy, có thể ở Sơn Hà Cảnh tu đến nước này, cổ kim không thấy! Có điều, thần hồn của ngươi cũng đồng dạng cứng cỏi đến kinh người, bản tọa không có nắm chắt xóa bỏ.

- Cảm ơn tiền bối khích lệ, chỉ là tựa hồ tiền bối cũng có chút tầm nhìn hạn hẹp. Thiên hạ to lớn, thiên tài nơi nào không có?

Lăng Hàn lạnh nhạt nói, đối phương tiên lễ hậu binh, trước tiên cầm bí pháp làm kẹo hấp dẫn người, nhưng phát hiện không có ai bị lừa, thì bắt đầu lộ mặt thật.

Đã như vậy, Lăng Hàn tự nhiên cũng không cần khách khí, còn nữa, đối phương trước tiên lấy lợi dụ, nói rõ cái gì?

Hắc Vụ Nhân này tất nhiên không còn mạnh mẽ như Hằng Hà Cảnh nữa, nếu không cần dụ dỗ Sơn Hà Cảnh bọn họ?

Hắc Vụ Nhân cũng không tức giận, chỉ lắc đầu một cái nói:

- Bản tọa tung hoành thiên hạ vô số năm, có thiên tài gì là bản tọa chưa từng thấy? Ha ha!

Hắn lại tiếp tục nhìn về phía Trầm Trúc Nhi.

- Bản tọa có thể cảm giác được trong cơ thể tiểu cô nương này có lực lượng huyết mạch mạnh mẽ, đáng tiếc đáng tiếc, thần hồn có bí pháp bảo vệ, lấy thực lực bây giờ của bản tọa không đủ để lay động.

Hắn chỉ điểm từng cái, nói ra sở trường của bảy người, để bảy người đều hoảng sợ, nhãn lực của tên này cũng quá cao minh đi, nói một chút cũng không sai.

Cuối cùng Hắc Vụ Nhân chỉ về Ngô Triết nói:

- Thực lực ngươi yếu nhất, thiên phú kém cỏi nhất, vốn không phải vật dẫn tốt nhất của bản tọa. Có điều, lại dễ chiếm nhất, bản tọa sẽ không xoi mói.

Nói xong, Hắc Vụ Nhân này đột nhiên hóa thành một sợi khí, phóng về phía Ngô Triết.

Ngô Triết tự nhiên sớm có phòng bị, vội vã nâng song chưởng, tăng lực lượng lên tới đỉnh cao, gần chín mươi đạo thần văn hiện lên, chăm chú bao vây hắn. Bởi vì không biết Hắc Vụ Nhân này đến cùng là thứ gì, hắn cũng không cầu đánh tan, trước bảo vệ mình lại nói.

Thần văn lóng lánh, đây là quy tắc thiên địa, càng là cực cảnh chi uy.

Nhưng đối mặt những khí thể quỷ dị kia lại không hề có tác dụng, khí thể xuyên qua phòng ngự của hắn, từ trong miệng Ngô Triết tiến vào.

- A…

Ngô Triết kêu to, tứ chi mở ra, ngửa đầu lên trời, khí thể đang vô cùng vô tận đi vào trong miệng hắn, ở đỉnh đầu của hắn hình thành một đám mây, cực kỳ quỷ dị.

- Hừ!

Sáu người Lăng Hàn đương nhiên sẽ không ngồi yên, dồn dập lấy thần binh ra, chém tới đoàn khí thể kia.

- Cạc cạc cạc, chỉ bằng các ngươi cũng muốn thương tổn đến bản tọa? Sớm không biết mấy cái kỷ nguyên!

Trong khối không khí phát ra thanh âm, thẳng vào thức hải, đây là thần hồn truyền âm.

Mặc cho sáu đại Vương giả làm sao công kích, khí thể chỉ không ngừng biến hóa hình dạng, căn bản chém không tổn thương tồn tại thần bí này. Mà những khí thể này cũng cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể Ngô Triết, để cái bụng của hắn lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được bành trướng. ===============