Nhưng không ngờ đối phương ngoan cường như vậy, để hắn cảm thấy vướng tay.
Hắn ở trong tông được hưởng đặc quyền rất lớn, nhưng còn không có lớn đến có thể công nhiên sát nhân. Hắn có thể nháo, chủ yếu là sư ra nổi danh, dù sao thị vệ của mình bị Lăng Hàn giết, đại lão trong tông sẽ cho phép hắn nháo một lần, nhưng nói đến muốn giết người, vậy tuyệt đối là không được.
Có chút giới hạn là không thể đánh vỡ, hơn nữa, Lăng Hàn cũng là thiên tài đỉnh cấp, tông môn cực kỳ coi trọng, cho hắn làm ầm ĩ như thế, cũng là muốn áp chế nhuệ khí của Lăng Hàn, miễn cho hắn quá kiêu ngạo.
Vậy triệt để đánh bại đối thủ trẻ tuổi này, cho hắn một giáo huấn khắc sâu, để ngày sau vừa thấy mình chỉ biết sợ.
Dương Hạo dương động hai tay, Thần Liên bay lượn.
Dương Hạo ở toàn bộ phương diện áp chế Lăng Hàn.
Dù cho có Kim Cương Phù thủ hộ, Lăng Hàn cũng mình đầy thương giọt, nếu không phải hắn còn có Bất Diệt Thiên Kinh trị liệu thương thế, lúc này tuyệt đối không có khả năng còn đứng.
Điều này làm cho chúng nhân sợ hãi, bội phục.
Không chỉ lực phòng ngự, lực khôi phục cũng kinh người, ý chí càng thêm cường đại.
Đối mặt cường giả như Dương Hạo, dù cho cùng giai chiến bại cũng không có gì, không cần thiết để ở trong lòng, huống chi cảnh giới chênh lệch quá lớn, thua càng bình thường.
Vì sao còn phải kiên trì?
Hơn nữa, Lăng Hàn cũng không phải chịu đòn không, hắn còn chém thương Dương Hạo, tuy chỉ là một ít tiểu thương, nhưng có thể thương tổn được Dương Hạo, đây là thành giọt kinh người, thử hỏi trong Lẫm Thiên Tông, người cảnh giới ở dưới Tinh Thần cảnh có ai có thể làm được?
Một trận này, Lăng Hàn mặc dù bại vẫn quang vinh, đã đủ rồi!
- Ngươi còn có thể kiên trì tới khi nào?
Dương Hạo cười lạnh, kỳ thực hắn có thể tạo thành thương tổn lớn hơn nữa, nhưng hắn lại cố ý lưu thủ, đây cũng không phải là hắn từ bi, mà là muốn dằn vặt Lăng Hàn dài hơn.
Địa vị Vương giả của hắn cư nhiên bị hoài nghi, này không thể tha thứ!
Lăng Hàn lau tiên huyết, chiến ý xung thiên, kỳ thực hắn cũng không phải là chịu đòn không, giao chiến với đối thủ đáng sợ như vậy, để hắn cảm ngộ Lôi Đình kiếm pháp khắc sâu hơn.
Hắn còn muốn tái chiến, nhưng vấn đề là, Sư Tử Phù cùng Kim Cương Phù sắp hết.
Hai tờ thần phù tối đa chỉ có thể sử dụng mười lần, nhưng cũng không tuyệt đối, còn có thời gian hạn mức, bởi vậy tuy trước đó Lăng Hàn chỉ dùng Sư Tử Phù một lần, nhưng lần chiến đấu này thờì gian quá dài, thần phù này đã sắp tiêu hao hết.
Kim Cương Phù còn có thể kiên trì một ít thời gian, nhưng tuyệt đối sẽ không lâu lắm.
Làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ phải trốn vào Hắc Tháp sao? Nhưng này sẽ lộ ra bí mật của Hắc Tháp, không gian Thần Khí a, hơn nữa còn "ẩn hình". sợ rằng Tam Nguyên Thượng Nhân cũng sẽ động tâm.
- Đủ rồi!
Một thanh âm lạnh lùng vang lên.
Dương Hạo quay đầu nhìn thoáng qua, đó là một thiếu nữ, nhìn qua có chút ngây thơ. Nhưng thực lực bất quá là Sơn Hà Cảnh Đại cực vị, cái này cũng có tư cách ra lệnh cho mình?
Hắn không để ý tới, lại một chưởng vỗ tới Lăng Hàn.
Thình thịch!
Một đạo lưu quang xẹt qua, chỉ thấy cô gái kia vô cùng quỷ dị xuất hiện ở trước người Lăng Hàn, tố thủ nhẹ nâng, liền nhận xuống một chưởng của hắn.
Dương Hạo kinh hãi, hắn không có phát hiện thiếu nữ xuất hiện ở trước người Lăng Hàn như thế nào.
Không thích hợp!
Hắn thầm nói, khí tức của thiếu nữ này cực kỳ không ổn định, rõ ràng là Sơn Hà Cảnh, lại có áp lực để hắn tim đập nhanh... thậm chí sợ hãi.
Này là trình tự võ đạo nghiền ép.
Làm sao có thể?
Hắn là Nhật Nguyệt Cảnh, muốn ở trên trình tự võ đạo nghiền ép hắn, phải là Tinh Thần cảnh mới được. Nhưng thiếu nữ này là Tinh Thần cảnh? Đùa gì thế!
Hắn không tin tà!
Dương Hạo xuất thủ lần nữa, nhấn qua cô gái kia.
- Trẫm nói đủ rồi, ngươi này là muốn chết sao?
Ánh mắt của thiếu nữ phát lạnh, cũng quất qua một tát.
Ba, Dương Hạo bị đánh bay ra ngoài, cả người phun ra huyết vụ, tiếp đó rơi xuống đất, trực tiếp nằm úp sấp, không nhúc nhích nữa.
Đã hôn mê rồi.
Mọi người ở đây, da mặt đều co quắp, hoàn toàn không thể tin tưởng.
Cô gái kia đương nhiên là đệ tử hạt giống lần này. Mới vừa vào tông, ở trong mọi người đặc thù không hiện, tuyệt không ai chú ý. Nhưng bây giờ thì sao, một cái tát liền quất bay Dương Hạo, này là thực lực đáng sợ đến bực nào?
Gặp quỷ!
Trước là Lăng Hàn, không giải thích được nhô ra, đánh bại Ngô Triết, có thể miễn cưỡng so chiêu với Dương Hạo, đây đã vô cùng kinh người. Nhưng bây giờ ngược lại tốt, nhô ra một cái càng mạnh, một chiêu đánh bại Dương Hạo.
Tân nhân lần này, là muốn nghịch thiên sao?
- Nàng, nàng là ai vậy, cũng quá mạnh đi?
- Hình như gọi Hồ Phỉ Vân, đến từ Hợp Ninh Tinh Loạn Tinh Hoàng Triều.
- Không sai, nàng là Cửu Quận Vương của Loạn Tinh Hoàng Triều.
- Tê, nàng không phải Sơn Hà Cảnh sao, Sơn Hà Cảnh có thể mạnh như vậy?
- Ách, Hàn Lâm cũng là Sơn Hà Cảnh, không phải cũng mạnh rối tinh rối mù sao?
- Không giống nhau a!
Tất cả mọi người phát mộng, Lăng Hàn cường đại còn có thể tiếp thu, dù sao tất cả mọi người thấy hắn vận dụng thần phù, hơn nữa thực lực còn không bằng Dương Hạo, nhưng Hồ Phỉ Vân thì sao, tuyệt không phải lực lượng của Nhật Nguyệt Cảnh, mà là bước vào Tinh Thần cảnh.
Quá không thể tiếp thu, Sơn Hà Cảnh ăn Tiên Đan cũng không thể cường đại như thế a!
Chỉ có Lăng Hàn biết, hiện tại căn bản không phải Hồ Phỉ Vân, mà là Loạn Tinh Nữ Hoàng.
Vị Nữ Hoàng này quả nhiên còn để ý hắn, thấy mình bị đánh, quả đoán ra hộ phu!
Sách, mạnh miệng nhẹ dạ, ca thích.
Dương Hạo tỉnh lại, hắn bất khả tư nghị nhìn Hồ Phỉ Vân, đối phương chỉ là tiện tay một kích mà thôi, mình liền thất bại, không còn sức đánh trả chút nào, này là thực lực sai biệt thế nào a?
Hắn ở cùng cảnh giới là bất bại, nhưng bây giờ thì sao? Một Sơn Hà Cảnh có thể miễn cưỡng cùng hắn so chiêu, một cái khác càng ngưu, một chiêu oanh bại hắn, điều này làm cho hắn cảm giác nhân sinh vặn vẹo, làm sao sẽ phát sinh sự tình như vậy?
- Ngươi đánh rất thoải mái a?
Hồ Phỉ Vân lạnh lùng nói, hiện tại khống chế thân thể này là Loạn Tinh Nữ Hoàng khí phách vô song, vừa nói, vừa lăng không đánh ra một chưởng.
Thình thịch, Dương Hạo bị oanh bay, phun ra huyết vụ, thậm chí có đại lượng sinh mệnh tinh khí trôi qua.
Này là bị thương không nhẹ, thậm chí dao động căn cơ của hắn.
- Ha hả, không sai biệt lắm cũng nên dừng lại rồi!
Một trung niên nam tử xuất hiện, phía sau hiện lên hai viên đại tinh, bảo hộ ở trước người Dương Hạo.
======