Có điều, hắn thật mạnh mẽ, vô cùng mạnh mẽ.
Tu ra tòa Sơn Hà thứ năm, là cực cảnh a, vô số đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, hóa thành từng lưỡi kiếm, chém xuống Lăng Hàn.
Lăng Hàn đưa tay phải ra, kết thành một đạo bình phong ở trên đỉnh đầu, nguyên lực khủng bố sôi trào, tỏa ra khí tức không kém Ngô Triết chút nào.
Oành oành oành oành!
Kim kiếm bắn rơi, nhưng không có một đạo có thể đột phá nguyên lực của Lăng Hàn phong tỏa, mà lúc này, Ngô Triết đã nhào tới, một quyền nện xuống, như một hành tinh khổng lồ rơi rụng, làm thiên địa ảm đạm phai mờ.
Lăng Hàn nổi lên lòng háo thắng, tương tự ngưng tụ một quyền, nghênh tiếp về phía đối phương.
Oành!
Hai nắm đấm va vào nhau, nhất thời bùng lên ánh sáng chói mắt, một làn sóng trùng kích đẩy ra, mọi người vừa mới ngồi trở lại lần thứ hai bị đánh bay, lần này càng thảm hại hơn, dồn dập rơi xuống khỏi ngọn núi.
Cũng may, ngọn núi này không dốc, bởi vậy bọn họ chỉ ngã một đoạn liền rơi xuống đất.
Ngô Triết cùng Lăng Hàn đối đầu còn chưa kết thúc, song phương đều bắn ra lực lượng, muốn oanh bại đối phương.
Xì xì xì, lực lượng vô tận lấy hình thức ánh sáng xuất hiện, không ngừng kích bắn, thanh âm như sấm dậy.
Oành!
Rốt cục, thân hình của hai người đều run lên, kết thúc đối đầu, Ngô Triết bị bắn ra ngoài, vươn mình một cái liền vững vàng rơi xuống đất, mà Lăng Hàn chỉ hơi lui về phía sau bảy bước liền đứng vững.
Ai chiếm thượng phong?
Tất cả mọi người xem không hiểu, tựa hồ hoà nhau a.
Lăng Hàn khẽ nhíu mày, dù sao hắn chỉ vừa bước vào cực cảnh, chỉ nói lực lượng, đối phương hơi cao hơn hắn một ít, nhưng không có vượt qua quá nhiều. Như vậy, ở tình huống lực lượng giống nhau, vậy xem bí pháp của ai mạnh hơn, thiên phú chiến đấu của ai cao hơn.
Sắc mặt của Ngô Triết lập tức trở nên nghiêm nghị nói:
- Chẳng trách lớn lối như vậy, hóa ra Hàn sư đệ cũng tu đến cực cảnh!
Cái gì!
Mọi người chỉ cảm thấy tê cả da đầu, gia hỏa hùng hổ doạ người kia cũng tu ra năm toà Sơn Hà?
Chẳng trách, chẳng trách có thể hò hét với Ngô Triết, hai người đều đứng ở đỉnh cao chân chính của Sơn Hà Cảnh.
- Vậy thì toàn lực chiến một trận!
Ngô Triết hét lớn một tiếng, hai tay thò ra, không ngừng duỗi dài, biến hẹp, hóa thành hai lưỡi kiếm màu vàng, trên thân kiếm che kín thần văn, đếm một chút, nhiều đến bảy mươi chín đạo!
Hắn hét lớn một tiếng, sát phạt về phía Lăng Hàn, hai kiếm thủ không ngừng múa, chém ra Kiếm Khí đáng sợ.
Lăng Hàn cũng không yếu thế, lấy chỉ làm kiếm, đón đánh về phía đối phương.
Leng keng leng keng!
Bọn họ không ngừng đấu, rõ ràng chỉ là thân thể máu thịt, nhưng giao chiến lại phát ra tiếng va chạm kim loại, khiến người ta nhe răng, thể phách của hai người này biến thái đến cỡ nào a.
Ngô Triết tự nhiên rõ ràng, cánh tay của hắn có thể hóa thành thần kiếm, là bởi vì hắn tu luyện công pháp.
Nhưng môn công pháp này không thể vận chuyển liên tục, bằng không một lúc sau, thân thể của hắn sẽ bị tổn thương vĩnh cửu. Nhưng Lăng Hàn lại hoàn toàn không có dấu hiệu vận chuyển công pháp, phảng phất như thể phách mạnh mẽ giống Thần Thiết.
Này thật là đáng sợ!
Thế gian thật có quái vật như vậy sao?
Hắn hít một hơi thật sâu, đối thủ cường đại có chút không ngờ, hắn lắc lư thủ kiếm, quát khẽ:
- Thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền, trảm tẫn thiên hạ vạn vạn hùng!
Oanh, trong cơ thể hắn phun ra kiếm quang, khí thế nhất thời tăng lên một bậc thang.
Ta tức là kiếm!
Hắn xuất thủ, chém qua Lăng Hàn, mỗi một kiếm đều đại khai đại hợp, muốn lấy kiếm ý vô thượng chặt đứt Lăng Hàn.
Lăng Hàn dương chỉ đón nhận, đối phương không cần bảo khí, vậy hắn cũng sẽ không tế xuất Tiên Ma Kiếm, hắn chính là muốn ở các mặt áp đảo đối phương, để Ngô Triết thua không lời nào để nói.
- Trấn cho ta!
Lăng Hàn phát động Trọng Lực thần văn, ảnh hưởng đối phương hành động.
Cảnh giới tương đồng, ngay cả Ngô Triết cũng bị ảnh hưởng, khác biệt chỉ ở bị ảnh hưởng hữu hạn. Hắn lảo đảo một cái, nhưng lập tức ổn định thân hình, tiếp tục công tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười hắc hắc, một bên huy chỉ đón nhận, một bên lấy Trọng Lực thần văn ảnh hưởng, dù chỉ tạo thành một chút xíu ảnh hưởng, nhưng cao thủ quyết đấu, này là có ảnh hưởng cực lớn.
Ngô Triết đánh rất khó chịu, Trọng Lực thần văn ảnh hưởng với hắn không lớn, nhưng mỗi lần sẽ để công kích của hắn xuất hiện độ lệch, điều này làm cho tâm tình của hắn cực kỳ không tốt.
Ở trong chiến đấu, tâm cảnh là vô cùng trọng yếu.
Nhưng sau khi phát động đại chiêu, chiến lực của hắn quả thực tăng lên một tầng thứ, rất có xu thế áp chế Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng ngạo khí như lửa, phát động hỏa diễm thần văn, tay phải của hắn nhất thời quấn lên Liệt Diễm hừng hực.
Đây không phải phàm hỏa, mà là đại đạo quy tắc, có thể đốt tẫn Thần Thiết!
Ngô Triết nhíu mày, thần diễm như vậy để hắn cũng cảm thấy áp lực, đối phương so với hắn còn trẻ hơn rất nhiều, tại sao có thể khắc nhiều đại đạo quy tắc ở trong người như vậy?
Hắn không thể thua!
Ngô Triết chiến ý xung thiên, hắn chính là một trong sáu đại Vương giả, Vương giả lại có thể bại sao? Ngay cả thua năm Vương giả khác cũng không được, bởi vì thất bại, hắn liền không thể đặt song song.
- Đốt!
Hắn khẽ quát một tiếng, tiếng gầm hóa kiếm, chém tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn rất tùy ý đánh ra một quyền, ba, thanh kiếm bạo toái, nhưng hắn lại cảm thấy Thức Hải đau xót, như bị châm nhói một cái.
Di, tinh thần trùng kích?
Lăng Hàn không khỏi tấm tắc, không nghĩ tới đối phương lại lấy tiếng gầm che dấu, sát chiêu chân chính lại là thần hồn công kích. Chỉ là đối phương trăm triệu lần sẽ không ngờ tới, hắn tu luyện thần hồn vững chắc không gì sánh được, chính là Bất Diệt Thiên Kinh tôi luyện ra, giống như thể phách, vượt lên tu vi một tiểu cảnh giới.
- Cái gì!
Thấy tinh thần trùng kích của mình vô hiệu, Ngô Triết cuối cùng lộ ra vẻ khiếp sợ, vừa nãy hắn sử dụng Tử Diệt Trùng Kích Sóng, đó là một môn thần hồn công kích cực kỳ cao thâm, chính là bí kỹ của Lẫm Thiên Tông.
Hắn cũng bởi vì tu đến Sơn Hà Cảnh cực cảnh, mới được truyền thụ môn bí thuật này, bằng không, mặc cho ngươi thiên tài hơn nữa cũng không thể được truyền.
Lăng Hàn vừa nhập tông, dĩ nhiên không có khả năng được truyền thụ Tử Diệt Trùng Kích Sóng, lui một bước mà nói, dù được truyền thụ, cũng chỉ là tăng lên tính công kích của thần hồn, mà không phải là lực phòng ngự.
Hắn lấy tiếng quát che giấu tinh thần trùng kích, làm cho đối phương ăn chắc, nhưng đối phương đánh rắm cũng không có, đây cũng quá không thể tưởng tượng nổi.
Cái quái thai gì a!
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Cái đánh lén này không tệ, ta nhường ngươi chín phần, thiếu một phần là miễn cho ngươi kiêu ngạo.