Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1148: Vượt qua truyền thuyết (Hạ)




- Nếu chúng ta vượt qua truyền thuyết, vậy chứng minh truyền thuyết hoàn toàn có khả năng thực hiện, vậy có thiên tài Bát Tinh, Cửu Tinh cũng không kì lạ.

- Cái này…

Tô Kinh cùng Đỗ An đều khiếp sợ, bọn họ đã là thiên tài tuyệt đỉnh, thực không cách nào tưởng tượng, làm sao còn có thể tiến thêm một bước.

- Lẽ nào, truyền thuyết là thật sự?

Đột nhiên trong lòng Đỗ An run lên.

- Ồ, ngươi cũng nghe qua truyền thuyết kia?

Tô Kinh không khỏi kinh ngạc thốt lên.

Hạ Vô Khuyết không cam lòng ở một bên làm nền nói:

- Hừ, các ngươi muốn nói tòa Sơn Hà thứ năm sao? Chuyện cười, Sơn Hà tứ cảnh là thiết luật của Thần giới, là chuẩn tắc võ đạo, làm sao có khả năng tu ra tòa thứ năm?

Thiệu Tư Tư cũng đồng ý cái nhìn của hắn nói:

- Xác thực, chúng ta hẳn là thiên kiêu mạnh mẽ nhất đương đại, lại từ tiểu thế giới khai thiên mà đến, tu mỗi cảnh giới đến mức độ hoàn mỹ, nhưng tiểu muội lại phát hiện bốn toà Sơn Hà hình thành cách cục cực kỳ vững chắc, thực không cách nào hình thành một toà Sơn Hà mới.

Tô Kinh cùng Đỗ An cũng gật đầu, sau khi bọn họ nghe qua truyền thuyết, tự nhiên cũng từng thử nghiệm, muốn mở ra tòa Sơn Hà thứ năm, trở thành thiên tài cấp độ truyền thuyết, nhưng đây căn bản không nhìn thấy hi vọng.

Then chốt là, đây chỉ là một truyền thuyết, trong lòng bọn họ cũng không chắc chắn, có thể thực hiện sao? Điều này làm cho quyết tâm của bọn họ không quá kiên định, có nên ở trên mặt này liều chết không.

Vạn nhất chỉ là lừa gạt người, vậy thì thật là quá hiệt thòi.

- Có điều, hiện tại ta tin tưởng, mở ra tòa Sơn Hà thứ năm không giả!

Trong ánh mắt Thiệu Tư Tư lóe lên hào quang trí tuệ,

- Nếu không như vậy, thạch trận này quả thực chính là làm người khác khó chịu!

- Không sai, lại hình thành một ngọn, vậy cho dù không có bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, nhưng ít ra cũng có thể sánh ngang chuẩn Nhật Nguyệt Cảnh, muốn thông qua đại trận này tuyệt đối có hi vọng.

Tô Kinh gật đầu biểu thị đồng ý.

- Anh hùng nhìn thấy điểm chung, ta quyết xung kích tòa Sơn Hà thứ năm, không thành công, tuyệt không đột phá Nhật Nguyệt Cảnh!

Đỗ An tràn đầy tự tin.

- Một là thiên tài trên vạn người, hai là ngói nát!

- Được!

Thiệu Tư Tư cùng Tô Kinh đều dùng sức gật đầu, ở con đường võ đạo đi tới đỉnh cao, xuất hiện mấy tri kỷ cùng chung chí hướng thực sự là hiếm thấy, đạo của ta không cô đơn!

Trên mặt Hạ Vô Khuyết không chút biểu tình, nhưng nội tâm lại gió nổi mây vần, hắn không thừa nhận cũng không được, tu thành tòa Sơn Hà thứ năm mới là phương án thông qua nơi này tốt nhất, như Lăng Hàn là loại "bàng môn tà đạo", ai bảo hắn nắm giữ thể phách cùng sức khôi phục biến thái như thế?

Hắn đố kị nhìn, Lăng Hàn đã sắp thông qua giai đoạn thứ chín, xông vào đoạn đường cuối cùng.

Giai đoạn thứ mười.

Không có gì bất ngờ xảy ra, lực phá hoại của khôi lỗi tượng đá đạt đến trình độ mà đám người Hạ Vô Khuyết nghĩ, đây cơ hồ là khó giải.

Phải biết, ở trong tinh hệ này không có người tu ra tòa Sơn Hà thứ năm, bởi vậy lực lượng vượt qua lục tinh là mạnh nhất, mà thiên kiêu như vậy lại có mấy cái? Cần từ tiểu thế giới khai thiên phách địa mà đến!

Coi như không chỉ bốn người Hạ Vô Khuyết, nhưng gộp lại phỏng chừng cũng gần hai bàn tay, nhiều cũng nhiều không đi nơi nào.

Nhưng hiện tại, mấy vạn tượng đá nắm giữ lực phá hoại như vậy cuồng oanh loạn tạc về phía Lăng Hàn!

Bốn người Hạ Vô Khuyết nhìn mà hít một ngụm khí lạnh, đổi lại bọn họ, ở dưới vây công như vậy nhiều lắm chỉ kiên trì một hai hô hấp, mà không dùng tới lá bài tẩy, thậm chí bọn họ không cách nào sống sót giết ra.

Lăng Hàn rốt cục gặp phải phiền toái.

Tượng đá vung một quyền, cả người hắn không chỉ phun máu, huyết nhục tràn ra, ngay cả Thần cốt cũng xuất hiện từng vết nứt, tuy không gãy, nhưng ăn thêm mấy quyền, thì tuyệt đối không chịu được nữa!

Nơi này có bao nhiêu tượng đá?

Oành oành oành oành, loạn quyền vung vẩy, thần văn tỏa ra.

Đùng đùng đùng, trên người Lăng Hàn không ngừng phát ra tiếng xương gãy, cho dù ở trong đại chiến như vậy vẫn để người ta nghe rõ ràng.

- Lần này, hắn khẳng định không kiên trì được!

Mọi người có lòng ghen tỵ, đặc biệt là thiên tài, tự tin đệ nhất thiên hạ, tự nhiên không hy vọng có người vượt qua mình.

Bởi vậy, ngay cả ba người Thiệu Tư Tư không có ân oán với Lăng Hàn cũng không hy vọng Lăng Hàn có thể qua cửa, ngươi có thể nhưng ta không thể, cái này đối với tâm tự tin của bọn họ là một đả kích thật lớn.

Hiện tại, mỗi khi Lăng Hàn tiến lên trước một bước đều bị đánh cho gãy xương, vậy làm sao hắn có khả năng thông qua cửa ải cuối cùng?

Cậy mạnh chỉ có thể bị đánh cho tan xương nát thịt.

Khóe miệng của Hạ Vô Khuyết cười gằn, hiện tại hắn thật hi vọng ý chí của Lăng Hàn kiên định, tiếp tục tiến lên, cũng bớt đi hắn tự mình ra tay, bởi vì đối mặt phòng ngự như Lăng Hàn, hắn cũng không có nắm chắt giết chết đối thủ.

Tuy cái này có chút không đủ giải hận, nhưng hắn là thân phận cỡ nào, không cần chấp nhặt một tiện dân như thế?

Chết là tốt rồi.

Lăng Hàn một đường đẫm máu, thân thể của hắn xuất hiện biến hình nghiêm trọng, công kích oanh đến thực quá dày đặc, ngay cả Bất Diệt Thiên Kinh cũng không kịp phục hồi thương thế như cũ, đợt công kích thứ hai, thứ ba đã đánh tới, để hắn tổn thương càng thêm tổn thương, Thần cốt gãy liên tục.

Còn... nửa đường!

Lăng Hàn thầm tính nhẩm, hắn đã đi qua một nửa con đường của giai đoạn thứ mười, điều này làm cho hắn hoàn toàn yên tâm, một giọt Bất Diệt Chân Dịch lưu chuyển, thương thế của hắn lập tức khép lại.

Hắn hét dài một tiếng, thân hình bỗng nhiên gia tốc.

Đệt!

Người ở hai bên đều trố mắt ngoác mồm, trong lòng có một vạn con kiến bò qua.

Quái vật, tên này tuyệt đối là quái vật.

Mắt thấy sắp không xong rồi, lại đột nhiên trở nên sinh long hoạt hổ, ngươi là cố ý trêu chọc chúng ta sao?

Lăng Hàn liều mạng thôi phát thần văn trọng lực, từ bỏ tất cả công kích, dưới chân chạy vội, phát huy tốc độ đến cực hạn.

Qua cửa trong tầm mắt.

Trái tim của mọi người đều bay lên, tuy Lăng Hàn bạo phát một hồi, nhưng tượng đá nơi này công kích không giảm, rất nhanh lại đánh cho hắn máu thịt be bét, xương gãy có thể thấy rõ ràng.

Này vẫn là người sao, quả thực là một đống thịt rữa!

Nhưng đống thịt rữa này còn đang trùng kích, Thần cốt tỏa ra tia sáng chói mắt.

Mười bước cuối cùng!

Xông lên!

Lăng Hàn cắn răng, oành oành oành oành, hắn bị đánh điên cuồng, cảm giác sắp chết. Thời khắc này, hắn thật muốn trốn vào trong Hắc Tháp đi, nhưng tới mức độ này, sao có thể cam tâm từ bỏ?

---------------