Ngay cả Lăng Hàn cũng kém a!
Lăng Hàn sẽ không đố kị đồ đệ mình, hơn nữa, lực lượng chỉ là một khâu trọng yếu trong chiến lực, cũng không phải toàn bộ. Hắn tin tưởng, nếu như Vũ Hoàng và Đinh Bình cùng giai đánh một trận, thua tuyệt đối là Đinh Bình.
Thay hắn mà nói, Đinh Bình càng không có hy vọng thủ thắng, thể phách cùng lực khôi phục biến thái là rất khó giải.
Hơn nữa, Lăng Hàn phát hiện hiện tại lực lượng của mình càng lúc càng lớn.
Cửu Long Phách Thể Thuật và Lục Hợp Bát Hoang Công đều là bí pháp vô thượng, để thể lực của hắn bạo tạc, nguyên lực tinh thuần, mơ hồ có xu thế chỉ lực lượng liền đạt đến Ngũ Tinh.
Lại vài ngày sau, Vũ Hoàng, Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh trước sau đột phá đến Sơn Hà Cảnh.
Đại Lăng Triều rốt cục có chút bộ dáng của Vương Triều.
Chỉ nói vượt qua số lượng cảnh giới, tiến bộ nhanh nhất là Đinh Bình.
Hắn nguyên bản vừa đạt đến Linh Anh Cảnh, nhưng sau ba tháng thình lình đạt tới Phá Hư Cảnh, tổng cộng ba vượt qua đại cảnh giới, gần ba mươi tiểu cảnh giới.
Dù cho phóng tới Thần giới, đây cũng là tốc độ để người da đầu tê dại.
Trừ Lăng Hàn ra, còn có người thứ hai có Luân Hồi Thụ sao?
Đừng nhìn chỉ là ba tháng, nhưng thời gian Đinh Bình chân chính ngộ đạo không sai biệt lắm khoảng chín mươi năm! Dĩ nhiên, dưới Luân Hồi Thụ chỉ có thể ngộ đạo, thân thể vẫn dừng lại ở trình tự nguyên bản, không thể chân chính coi là chín mươi năm, nhưng ba mươi năm nhất định là có.
Bây giờ Đinh Bình tràn đầy lòng tin, muốn ở trên tu vi đuổi kịp và vượt qua ba vị sư bá, chân chính thay Lăng Hàn phân ưu giải nạn. Trước đây Lăng Hàn bị mang đi thủy chung không tiêu tan ở trước mắt hắn, hắn không muốn, không muốn lấy phương thức như vậy tách rời sư phụ.
Tự mình chịu khổ, cộng thêm thiên phú, tài nguyên, Đinh Bình tiến bộ tự nhiên như bay.
Tương phản, sau khi tiến vào Thần cảnh, tốc độ tu luyện của Vũ Hoàng, Hách Liên Thiên Vân đều chậm lại, thật có khả năng bị Đinh Bình cái sau vượt cái trước, chí ít cũng có thể đuổi theo.
Người mình tiến bộ càng nhanh, Lăng Hàn dĩ nhiên càng hài lòng, hắn cười nói:
- Tam ca, ngươi tám chín phần mười sẽ bị tiểu tử Đinh Bình đuổi theo, đại ca cũng có chút nguy hiểm, thiên phú của nhị ca tốt nhất, nếu như Đinh Bình không có cơ duyên đặc thù mà nói, là chắc sẽ không có khả năng vượt qua.
Mộ Dung Thanh không khỏi kêu thảm thiết, làm trưởng bối bị tiểu bối vượt qua, này quá mất mặt.
- Tứ đệ, ngươi nhất định phải cho ta chút tài nguyên, nếu không ta không để yên cho ngươi!
Hắn kéo Lăng Hàn, trong lòng chỉ muốn cường đại.
Chúng nhân không khỏi cười to.
- Tam sư bá, ngươi chờ bị ta siêu việt đi!
Đinh Bình vẫn vác một tảng đá lớn, phía trên vẽ một Trọng Lực thần văn, hiện tại hắn vác đá vác đến nghiện, khi ngủ cũng muốn áp ở lưng trên một khối, bị chúng nhân đùa là ô quy.
Còn có một "người" thực lực tiến bộ rất nhanh, đó chính là Thạch Linh.
Hơn một năm qua, Thạch Linh gần như không có tiến bộ, còn là Phá Hư Cảnh, nhưng sau khi Lăng Hàn trở về, nó tự nhiên lại có thạch đầu ăn, gặm hơn hai tháng, nó như ngủ đông hóa thành một viên cầu, qua nhiều ngày cũng không có động tĩnh.
Nhưng mấy hôm trước, nó cuối cùng nghênh đón bạo phát, nhất cử bước vào Thần cảnh.
Ngũ Hành sinh linh bất đồng Yêu thú, Yêu thú tiến lên Thần cảnh là có thể hóa thành nhân hình, mà Thạch Linh kỳ thực vẫn là nhân hình, bất quá thân thể là dùng thạch đầu chồng chất. Sau khi tiến lên Thần cảnh, nó biến hóa là rốt cục có thể nói chuyện.
Nhưng Thạch Linh không thích nói, nó vẫn giống như trước, thích cắn ống quần của Lăng Hàn, điều này làm cho Tu La Ma Đế thập phần khinh bỉ, ngươi không phải chó, học bộ dạng của chó làm chi?
Uông uông, hắn chen Thạch Linh, làm sao cũng không cho tên này đoạt bát cơm của hắn, hắn mới là đại cẩu có được hay không?
Lăng Hàn cũng không chỉ đề thăng đám người Vũ Hoàng, thị vệ trong cung cũng được hắn phát linh dược, thực lực tiến bộ rõ ràng, chỉ là bọn hắn không có tư cách tiến nhập Hắc Tháp, tu luyện ở dưới Luân Hồi Thụ.
Dù sao tác dụng của Luân Hồi Thụ hữu hạn, hiện tại nó chỉ có thể đồng thời để mười người tu luyện.
Dù như vậy, thực lực của thị vệ trong cung cũng có đề thăng rõ ràng, trước đây căn bản là Sinh Hoa Cảnh, hiện tại đều thẳng tiến Linh Anh Cảnh, mà đây chỉ phát sinh ở trong ba tháng ngắn ngủi, phi thường kinh người.
- Đinh Bình, về nhà mấy ngày đi, chậm nhất tháng sau, chúng ta sẽ đi Loạn Tinh Hoàng Triều, lần sau trở về cũng không biết là lúc nào.
Lăng Hàn nói với đồ đệ.
Kỳ thực Đinh Bình cũng không muốn trở về, Đinh gia với hắn mà nói cũng không phải nhà, chỉ là địa phương hắn sinh ra, sống nhờ mà thôi.
Nhưng sư phụ nói như vậy, hắn không dám vi phạm, liền thu thập một chút, xuất phát về nhà.
Hôm nay Đinh Bình không còn là thiếu niên phế vật trước đây, mà là đệ tử thân truyền của đương kim thiên tử, cảnh giới bản thân cũng đạt tới độ cao tương đối, hiện tại Đinh gia không ai biết hắn đã là Phá Hư Cảnh, bất quá, Linh Anh Cảnh đối với phần lớn người mà nói vẫn là cao cao tại thượng.
Bởi vậy hắn trở lại Đinh gia, tự nhiên được Đinh gia nhiệt liệt hoan nghênh, nhưng có vài người biểu hiện có chút lãnh đạm, thậm chí biểu tình bất thiện, để trong lòng Đinh Bình nhảy một cái.
Hắn tự nhiên biết hiện tại ở trong triều ám sóng dũng động, có thế lực mưu đồ muốn diệt Đại Lăng Triều, lập Vương Quốc khác, này bị hắn hận đến tận xương tủy.
Trước đây sư phụ khai thiên thành công, để mọi người thoát khỏi Ngũ Tông hãm hại, miễn đi vận mệnh bị luyện thành đan, thậm chí bị bắt làm con tin, nhưng những người này ngược lại tốt, cư nhiên vong ân phụ nghĩa, thừa dịp sư phụ không ở mặt tạo phản!
Đừng nói Đinh gia cũng có bụi bặm như vậy, nếu có, hắn tuyệt đối sẽ diệt trừ, quân pháp bất vị thân!
- Ha hả, Đinh Bình, đến đến đến, đến bên cạnh nói vài câu.
Một lão giả ngoắc ngoắc Đinh Bình, hắn gọi Đinh Xương, là một vị đại nhân vật của Đinh gia, cũng là lão nhân vật.
Ở Tiểu Thế Giới là Sinh Hoa Cảnh, vốn tưởng rằng phải chết già ở cảnh giới này, không nghĩ tới Lăng Hàn khai thiên thành công, hắn cũng bởi vậy được ích lợi, gần hai năm qua đã thẳng tiến Linh Anh Cảnh, có thể sống lâu 200 năm.
Nguyên bản hắn đã không có dã tâm gì, nhưng sống nhiều thêm 200 năm, để tâm tư của hắn lại rục rịch.
- Thất tổ gia.
Đinh Bình được Lăng Hàn nung đúc, mặc dù không có cảm tình gì với gia tộc, nhưng vẫn có kính ý với trưởng bối.
---------------