- Bái kiến Đại Thống Lĩnh!
Ba gã quan chủ thẩm vội đứng lên, từ sau bàn đi ra, quỳ gối hành lễ.
- Tham kiến Đại Thống Lĩnh!
Ngay cả Triệu Luân, Sa Nguyên cũng quỳ xuống, toàn bộ khán đài đồng loạt quỳ xuống, không người dám vô lễ.
Cù Thu Tuyết, cấm vệ quân Đại Thống Lĩnh, cường giả Tinh Thần cảnh!
Vô luận thân phận nào, cũng đủ để kinh sợ thiên hạ, toàn bộ Loạn Tinh Hoàng Triều, có thể sánh vai với nàng cũng chỉ có chín người Tả Hữu Tướng, Thất Đại Tướng mà thôi.
Thế nhưng Cù Thu Tuyết quanh năm làm bạn ở bên người Nữ Hoàng bệ hạ, có thể nói là thân tín của Nữ Hoàng bệ hạ, ý nghĩa đặc thù, địa vị tự nhiên càng thêm siêu nhiên.
Vị đại nhân này đích thân tới đây, ai không lo lắng?
- Miễn!
Cù Thu Tuyết nhàn nhạt nói, nàng đẹp đến kinh người, nhưng bây giờ ai dám liếc nhìn nàng một cái, cường giả, đại nhân vật như vậy ai dám nhìn chăm chú, không phải là muốn chết sao?
Lúc này chúng nhân mới dám thức dậy, đều mờ mịt không giải thích được, chỉ là thẩm vấn một Võ Tướng cửu phẩm nho nhỏ, làm sao sẽ khiến hồng nhân bên cạnh bệ hạ quan tâm?
- Hôm nay bản thống lĩnh tới, chính là tuyên đọc ban thưởng của Bệ Hạ!
Cù Thu Tuyết nói, ánh mắt đảo qua trên người Lăng Hàn và Triệu Luân.
Bệ Hạ muốn bản thưởng?
Vậy khẳng định là cho Triệu Luân!
Tất cả mọi người xác định, Triệu Luân phát hiện đại âm mưu của Trụ Thiên Hoàng Triều, cuối cùng làm cho đối phương chủ động lui binh, này là một đại công, Nữ Hoàng bệ hạ luận công ban thưởng cũng hợp tình hợp lý.
Chỉ là chọn thời khắc như vậy, chẳng phải là triệt để tuyên bố Lăng Hàn tử hình sao?
Xem ra cũng không cần tra tấn, Nữ Hoàng đại nhân đã tỏ thái độ, trực tiếp kéo ra ngoài chém là được!
Ngay cả Triệu Luân cũng cho là như vậy, không khỏi lộ ra vẻ đắc ý, trước đó không lâu hắn được Nữ Hoàng ngợi khen, phong làm thất phẩm Võ Tướng, hiện tại lại luận công ban thưởng, làm sao cũng có thể tăng lên một đoạn nữa.
Sách sách sách, lục phẩm Võ Tướng không tới nghìn tuổi, này ở Đế Quốc cũng cực kỳ hiếm thấy, không biết sẽ để cho bao nhiêu người đố kị chết.
Cù Thu Tuyết lấy ra một đạo thánh chỉ, nhất thời, kim quang bắn ra bốn phía, tản mát ra uy áp kinh khủng.
- Bệ Hạ thịnh uy!
Mọi người lần thứ hai quỳ xuống, tiếp pháp chỉ của Nữ Hoàng.
- Sắc phong…
Cù Thu Tuyết tuyên đọc, nàng chính là cường giả Tinh Thần cảnh, căn bản không cần lớn tiếng, thần ý truyền đãng, có thể rõ ràng truyền ngôn ngữ ra xa.
- …Lăng Hàn làm thất phẩm Võ Tướng!
Phốc!
Nghe được Cù Thu Tuyết nói hết lời, tất cả mọi người phun ra, từng cái tròng mắt trừng to, miệng mở lớn như có thể nhét một quả trứng gà.
Nữ… Nữ Hoàng đại nhân sắc phong không phải Triệu Luân, mà là Lăng Hàn!
Này này này, này là thật sao?
Người này không phải phản bội sao, Triệu Luân không phải khám phá âm mưu của Trụ Thiên Hoàng Triều, lập công lớn sao?
Làm sao trái ngược?
Tất cả mọi người phát mộng, nhưng Cù Đại Thống Lĩnh sẽ cầm ý chí của Nữ Hoàng đại nhân nói giỡn sao?
Con mẹ nó ngươi đùa sao!
Đây chính là Cù Đại Thống Lĩnh, thân tín của Nữ Hoàng!
Tê, Nữ Hoàng đại nhân không hỏi đến sự tình Lăng Hàn có phản bội hay không, nhưng hết lần này tới lần khác ở lúc mấu chốt nhất sắc phong Lăng Hàn, ý tứ này còn không rõ ràng sao?
Nữ Hoàng đại nhân đang thỏa mãn Lăng Hàn!
Ngươi con mẹ nó, còn ai dám nói Lăng Hàn là kẻ phản bội? Ai nói hắn là kẻ phản bội, đây không phải đang đánh mặt của Nữ Hoàng bệ hạ sao?
Dám hỏi thiên hạ, có ai dám đánh mặt của Nữ Hoàng đại nhân?
Sắc mặt nguyên bản dương dương đắc ý của Triệu Luân trong nháy mắt suy sụp, thậm chí, thân thể hắn còn đang phát run.
Nhi tử của Triệu đại tướng quân, rất ngưu bức! Nhưng ở trước mặt Loạn Tinh Nữ Hoàng, này nhằm nhò gì a! Đừng nói hắn, ngay cả lão tử của hắn thì như thế nào, Nữ Hoàng đại nhân muốn giết cũng sẽ không lưu tình.
Bằng không, Bát Đại Tướng cũng sẽ không biến thành Thất Đại Tướng.
Nữ Hoàng đại nhân xem trọng Lăng Hàn, ngươi lại muốn hãm hại người ta, đây không phải đối nghịch với Nữ Hoàng đại nhân sao? Ở Loạn Tinh Hoàng Triều đối nghịch với Nữ Hoàng đại nhân? Ngươi nhất định là ngu ngốc! Hơn nữa còn là ngu ngốc không sợ chết.
Triệu Luân cảm giác mình hiện tại chính là ngu ngốc, nhưng hắn rất sợ chết a.
Ai có thể nghĩ tới, Nữ Hoàng đại nhân lại đột nhiên nhúng một cước?
Sự tình nhỏ như vậy, chỉ liên lụy tới một Võ Tướng cửu phẩm, cư nhiên dẫn tới Nữ Hoàng đại nhân tự thân hạ một đạo pháp chỉ, ở lúc mấu chốt nhất tuyên đọc, hơn nữa xuất động là siêu cấp cường giả như Cù Thu Tuyết.
Rất nhiều người ngửi được gì đó, Nữ Hoàng đại nhân không phải ngợi khen Lăng Hàn đơn giản như vậy.
- Lăng Hàn tiếp chỉ!
Cù Thu Tuyết đưa pháp chỉ về phía Lăng Hàn.
- Vâng!
Lăng Hàn cung kính tiếp pháp chỉ, nhưng trong lòng nhã rãnh, ngươi không thể tới sớm một chút sao, chờ tới thời điểm mấu chốt như vậy làm gì, làm hại hắn thiếu chút nữa bị gia hình.
Cù Thu Tuyết xoay người lại nói:
- Bệ Hạ nói, không thể phụ lòng người có công, không thể để cho nghĩa sĩ thất vọng đau khổ!
Người có công?
Lăng Hàn có công? Hắn tới cùng có công lao gì?
Triệu Luân chợt cả kinh, trước đây Lăng Hàn trở lại doanh trại lập tức cổ động Cửu Quận Vương quay lại Hoàng Đô, lúc đó hắn chỉ cho là Lăng Hàn nhát gan sợ chết, dù sao đối diện có mấy trăm Nhật Nguyệt Cảnh, không có cường giả Tinh Thần cảnh trấn giữ mà nói, ai không sợ?
Nhưng bây giờ nghĩ lại, chắc là đối phương dò thăm bí ra mật kinh người gì.
Lẽ nào Trụ Thiên Hoàng Triều lui binh có quan hệ tới Lăng Hàn?
Sắc mặt hắn không khỏi tái xanh, vốn cho là mình lập một đại công, ai tưởng lại hoàn toàn hiểu sai ý.
Vì sao! Vì sao! Vì sao chỉ cần dính đến Lăng Hàn, luôn luôn bị hắn chiếm được thượng phong.
Triệu Luân muốn vò đầu của mình, vô luận ở điểm nào, hắn đều vượt qua Lăng Hàn mấy trăm lần, nhưng vì cái gì luôn luôn thua thiệt?
Cù Thu Tuyết đằng đằng sát khí, ánh mắt đảo qua gần ba mươi nhân chứng, làm những người này sợ hãi.
Không thể để cho nghĩa sĩ thất vọng đau khổ, này là có ý gì?
Ba!
Cù Thu Tuyết xuất thủ, một chưởng hư ấn, liền có một người đầu bị phách toái, máu tươi năm xích.
Đây chính là Binh bộ!
Ở Binh bộ công nhiên sát nhân, này là bá đạo bực nào?
Dĩ nhiên, này cũng chỉ có Cù Thu Tuyết dám làm như thế, nàng đại biểu là thánh ý của Nữ Hoàng bệ hạ, đừng nói giết chỉ là vài người không có quan tước, cho dù có quan tước thì như thế nào?
- Không, không nên!
- Là Triệu….
- Là Sa…
---------------