Mặc dù Thủy Nhạn Ngọc rất tự tin với Lăng Hàn, nhưng một ngày hai ngày ba ngày, Lăng Hàn vẫn chưa trở về, để nàng lo lắng không thôi. Hiện tại rốt cục thấy Lăng Hàn xuất hiện, nàng mới như trút được gánh nặng, chỉ cảm thấy cả người có chút hư thoát.
Lăng Hàn đi tới, nhẹ nhàng ôm nàng, sau đó nói:
- Không nên quá lo lắng, ngươi quên ta có bao nhiêu con bài chưa lật sao?
Thủy Nhạn Ngọc chỉ rúc vào trong ngực hắn, không nói gì.
Cảm giác được mỹ nhân này lo lắng cho mình, trong lòng Lăng Hàn cảm động, nhưng bây giờ không phải thời gian nhi nữ trường tình.
- Đi tìm Cửu Quận Vương, ta phát hiện một bí mật kinh người.
Lăng Hàn nói.
Hắn đi cầu kiến Hồ Phỉ Vân, đối phương biết hắn trở về, cũng vui vẻ tiếp kiến, nói:
- Triệu Luân cư nhiên trảo ngươi vào đội đột kích, hại ta lo lắng rất lâu, may là ngươi không có việc gì!
Lăng Hàn cười cười nói:
- Đa tạ Cửu Quận Vương quan tâm, bất quá, ta ở trong quân địch dò thăm được tình báo cực kỳ kinh người, phải lập tức trở về Hoàng Đô, bẩm báo cho Bệ Hạ!
- Thật nghiêm trọng như vậy sao?
Hồ Phỉ Vân chớp chớp mắt to, Nữ Hoàng một ngày trăm công nghìn việc, còn phải tu luyện, Lăng Hàn bất quá là Sơn Hà Cảnh, nào có tư cách yết kiến Nữ Hoàng đại nhân?
- Phải, vô cùng nghiêm trọng!
Lăng Hàn gật đầu.
Hồ Phỉ Vân suy nghĩ một chút, quyết định thật nhanh nói:
- Tốt, chúng ta lập tức trở về!
Nếu không có nàng dẫn kiến, Lăng Hàn hoàn toàn không có khả năng nhìn thấy Loạn Tinh Nữ Hoàng.
Tính cách của nàng cũng hấp tấp, lúc này toàn bộ giao quyền cho Triệu Luân, ngược lại nàng vẫn luôn là phất tay chưởng quỹ, nên chuyện này không có chút ảnh hưởng.
Tuy Triệu Luân kiệt lực phản đối, nhưng hắn có thể ngăn được Cửu Quận Vương sao?
Lăng Hàn, Thủy Nhạn Ngọc, Cửu Quận Vương, ba người lấy Xuyên Vân Toa lập tức trở về Loạn Tinh Hoàng Triều.
Lúc đến bọn họ phí gần hai tháng, nhưng trở về lại chỉ cần ba ngày, có thể thấy Xuyên Vân Toa nhanh bao nhiêu.
Trở lại Hoàng Triều, Lăng Hàn dừng Xuyên Vân Toa ở cửa thành, ai cũng không dám điều khiển bảo cụ phi hành vào thành, nếu không sẽ bị đánh xuống lập tức.
Có Hồ Phỉ Vân dẫn đội, bọn họ tự nhiên một đường thông suốt không trở ngại, rất nhanh liền đi tới cửa hoàng cung.
Hồ Phỉ Vân bảo nữ vệ báo bẩm, đợi gần nửa ngày, bọn họ cuối cùng được triệu kiến.
Loạn Tinh Nữ Hoàng ở trong một gian thiền điện triệu kiến bọn họ.
- Tỷ tỷ đại nhân!
Hồ Phỉ Vân lập tức chạy tới, dáng dấp rất nhớ nhung.
- Nhớ chết người ta!
Loạn Tinh Nữ Hoàng ngồi trên vương vị, bản thân vương vị này đã cao hơn mặt đất nửa trượng, trên cao nhìn xuống, mang Thần uy vô thượng. Trên mặt nàng vẫn có Hỗn Độn khí bao phủ, thấy không rõ hình dáng, nhưng thân thể thon dài hoàn mỹ vẫn tản mát ra mê hoặc trí mạng.
- Tham kiến Bệ Hạ!
Lăng Hàn quỳ một chân trên đất.
Thủy Nhạn Ngọc không có đi cùng, hoàn toàn không cần phải nhấc nàng lên, cùng nhau về nhà chỉ là lo lắng ở lại tiền tuyến, dù sao nơi đó có Triệu Luân, ai biết hắn có thể phát rồ, làm ra sự tình ác tâm gì hay không.
Loạn Tinh Nữ Hoàng lạnh lùng nhìn Lăng Hàn, cũng không cho hắn đứng dậy, ánh mắt áp lực như núi cao.
Vào lúc này, ngay cả Hồ Phỉ Vân cũng không dám nói tốt thay Lăng Hàn, Nữ Hoàng uy nghiêm không người nào có thể mạo phạm.
- Thân trong quân đội, vì sao cổ động Cửu Vương trở về?
Loạn Tinh Nữ Hoàng cuối cùng mở miệng, mang một tia bất mãn.
Trong lòng Lăng Hàn minh bạch, không phải Nữ Hoàng đại nhân bởi vì hai người bọn họ không để ý chiến sự tiền tuyến đột nhiên trở về mà động nộ, mà bất mãn lực ảnh hưởng của hắn với Hồ Phỉ Vân, cư nhiên nói về là về.
Hắn cũng không kịp nghĩ cái này, mà nói:
- Thần phát hiện một sự tình kinh người, phải lập tức bẩm báo cho Bệ Hạ, nhưng thần địa vị thấp, không có khả năng yết kiến Bệ Hạ, chỉ có mời Cửu Quận Vương hỗ trợ.
- Chuyện gì?
Loạn Tinh Nữ Hoàng cuối cùng buông xuống sự tình Lăng Hàn có thể ảnh hưởng Cửu Quận Vương, ít nhất là tạm thời buông xuống.
Lăng Hàn chỉnh sửa lại tâm tư, tiếp đó từ lúc đội đột kích gặp phải Trụ Thiên Hoàng Triều mai phục, nói đến Trụ Thiên Hoàng chiếm được Cửu Sát Kiếm.
- Nha!
Hồ Phỉ Vân sợ hãi, lắc cánh tay của Loạn Tinh Nữ Hoàng, vội la lên.
- Tỷ tỷ đại nhân, làm sao bây giờ? Như thế nào cho phải?
Loạn Tinh Nữ Hoàng thong dong trấn định nói:
- Sớm nghe nói ở vô số năm trước, Hợp Ninh Tinh có một Đế Triều, là tổ tiên Thường gia cai quản. Nhưng sau lại xảy ra một trận đại chiến, Thường gia Đế Triều tan vỡ, thay vào đó là Bích Lạc Đế Triều.
- Nhưng Bích Lạc Đế Triều cũng tao ngộ mấy lần đại nguy cơ, cường giả chết trận toàn bộ, ở vào thời kì giáp hạt, dẫn đến thực lực đại ngã, cuối cùng Thường gia quật khởi lần thứ hai, thành lập Trụ Thiên Hoàng Triều, đối lập với Bích Lạc Hoàng Triều.
Lăng Hàn nghe xong, không khỏi kinh ngạc, nguyên lai hai đại Hoàng Triều còn có thù cũ sâu như vậy.
Nói như vậy, kỳ thực Bích Lạc, Trụ Thiên Hoàng Triều đều có bối cảnh Hằng Hà Cảnh, chỉ có Loạn Tinh Hoàng Triều căn cơ cạn nhất, từ khi thành lập đến nay chỉ khoảng 100 vạn năm.
Phóng tới Tiểu Thế Giới, này là thời gian dài dằng dặc không gì sánh được, nhưng ở Thần giới, một trăm vạn năm thật đúng là không lâu lắm, hai đại Hoàng Triều ai không có ức năm lịch sử? Nếu như coi tiền thân của bọn họ, vậy càng dài đến dọa người.
- Trẫm liền ngự giá thân chinh một lần!
Loạn Tinh Nữ Hoàng chợt đứng lên.
- Tỷ tỷ đại nhân, Trụ Thiên Hoàng chiếm được Cửu Sát Kiếm, không bằng đi mời Bích Lạc hoàng, bằng không ngươi quá nguy hiểm!
Hồ Phỉ Vân vội vã khuyên.
- Không sao!
Loạn Tinh Nữ Hoàng tràn đầy tự tin.
Lăng Hàn biết, một bộ phận tự tin của đối phương nhất định là bởi vì Thái Sơ Thạch, này có thể hấp thu tất cả công kích.
Tuy Cửu Sát Kiếm ngưu bức, cũng chỉ là cấp bậc Hằng Hà Cảnh, xa xa không vượt ra cực hạn của Thái Sơ Thạch. Bởi vậy, có khối kỳ thạch này ở trong tay, Loạn Tinh Nữ Hoàng tự nhiên không cần quá để ý Cửu Sát Kiếm.
Loạn Tinh Nữ Hoàng quét mắt nhìn Lăng Hàn, ngừng một chút, hiển nhiên là đoán được Lăng Hàn nghĩ gì.
Vẻ mặt của Lăng Hàn nghiêm túc, không có lộ ra một chút xíu biểu tình tự đắc.
Loạn Tinh Nữ Hoàng thu hồi ánh mắt, trực tiếp đạp bước, phía sau có từng viên tinh thần di động, chợt phóng lên cao, trong nháy mắt liền hóa thành một điểm sáng nhỏ, tiêu thất ở trường không trong.
Vị Nữ Hoàng này càng thêm mạnh mẽ vang dội, nói thân chinh liền thật thân chinh, chạy nhanh như vậy.
- Chúng ta cũng đi!
Lăng Hàn vội vã cùng Hồ Phỉ Vân chạy ra hoàng cung, nhưng bọn hắn không có thể như Loạn Tinh Nữ Hoàng, có thể bay thẳng ở trong thành, trước hết ra Hoàng Đô, tiếp đó mới lấy Xuyên Vân Toa, chạy về Đông Vũ Quốc.
---------------