Thần Đạo Đan Tôn

Chương 892




Chớp mắt một cái, ba ngày đi qua, Lăng Hàn đang ngồi xếp bằng đột nhiên mở hai mắt, hắn cảm ứng được một luồng khí tức mạnh mẽ, tuy rất mịt mờ, nhưng há có khả năng thoát khỏi cảm nhận của hắn?

Thi Đại xuất hiện!

Lăng Hàn nắm lấy Đinh Bình, thân hình lóe lên, đã biến mất khỏi tại chỗ.

Đinh Bình chỉ cảm thấy hoa mắt, phát hiện mình bỗng nhiên xuất hiện ở trong một rừng núi, hắn phân biệt một lát mới phát hiện đây là Mã Quân Sơn, cách chỗ cũ của bọn họ chí ít hơn trăm dặm.

Chỉ một bước mà thôi, liền vượt qua hơn trăm dặm?

Hắn không khỏi líu lưỡi, thực lực của sư phụ mạnh vượt xa tưởng tượng của hắn.

Ở phía trước hai người, là một nam tử trung niên vóc người thon dài, trơn bóng như ngọc, khiến người ta vừa thấy liền có hảo cảm.

Người sư phụ đợi chính là hắn sao?

Đinh Bình thầm nói.

- Thi Đại huynh, đã lâu không gặp.

Lăng Hàn ôm quyền, mặc dù đối phương là người của Thiên Thi Tông, có điều Lăng Hàn vẫn rất có hảo cảm với hắn.

Trong lòng Đinh Bình nhất thời buông lỏng, nhìn thái độ ung dung của Lăng Hàn, đối phương hẳn là bạn không phải địch, có điều để cho sư phụ xưng một tiếng "huynh", đối phương tất nhiên là hàng ngũ đứng đầu thiên hạ.

Hắn chỉ cho rằng Lăng Hàn gọi chính là "Thi đại huynh", bằng không hắn nhất định sẽ dựng thẳng lông tơ.

Thi Đại không khỏi lộ ra nụ cười khổ nói:

- Đều do ta hiện tại mê rượu, tiết lộ tung tích. Có điều, Lăng huynh cũng thực lợi hại, tai mắt hoàn toàn ra ngoài ta tưởng tượng, ta tự tin đi ra mua rượu sẽ không bị người phát hiện.

Lăng Hàn mỉm cười, người không có lập quốc đương nhiên sẽ không biết diệu dụng của Đồ Đằng, thậm chí Mã Đa Bảo hai lần lập triều cũng không biết. Hắn nói:

- Thi Đại huynh, ta chỉ cần biết một đáp án.

Thi Đại thở dài, đem ánh mắt nhìn về phía Đinh Bình, ánh mắt sáng ngời nói:

- Xương cốt của tiểu tử này tựa hồ khác với tất cả mọi người!

- Đó là tự nhiên, đây là đệ tử ta thu.

Lăng Hàn cười nói.

- Vẫn tự tin trước sau như một a!

Thi Đại cũng nở nụ cười, nhưng lắc đầu nói.

- Chỉ sợ ta không cách nào cho ngươi đáp án kia.

- Ta vẫn không có nói muốn hỏi gì a.

Lăng Hàn cười nói.

- Lăng huynh coi thường sự thông minh của ta sao?

Thi Đại có chút không vui nói.

Lăng Hàn giơ tay, cười nói:

- Được rồi, được rồi. Thi Đại huynh, không bằng chúng ta đánh cuộc, nếu như ngươi ngăn ta mười chiêu, ta liền thả ngươi đi, nhưng nếu không được, ngươi liền nói cho ta vị trí của dư nghiệt Thiên Thi Tông!

Thi Đại không khỏi cảm khái, lần thứ nhất nhìn thấy Lăng Hàn, hắn mở ra điều kiện mười chiêu cho đối phương, chỉ cần Lăng Hàn chặn được, hắn liền không giết Lăng Hàn. Nhưng mới qua mấy năm, liền đến phiên đối phương nói cho hắn.

Thực lực của hai bên sẽ xuất hiện chênh lệch lớn như vậy sao?

Thi Đại không tin, trầm giọng nói:

- Ta đã tăng tu vi lên tới Phá Hư tầng chín, thức tỉnh một môn thần thông, hiện tại sức chiến đấu có thể đạt tới mười lăm tinh, ngươi tự tin ở trong vòng mười chiêu bại ta?

- Không thử một chút làm sao biết?

Lăng Hàn cười nói, một năm qua hắn bế quan khổ tu, ngoại trừ chính hắn ra, thì không ai biết thực lực của hắn cường đại đến mức độ cỡ nào.

Mười lăm tinh? Chỉ cần hắn đồng ý, có thể trực tiếp miểu sát.

Trên mặt Thi Đại âm tình bất định, đổi thành người khác, cá thì cá, thua ta cũng không sao, Phá Hư Cảnh muốn chạy ai có thể ngăn cản? Nhưng hắn không giống, tính cách của hắn chính là nói một không hai.

Hắn không phải loại người bán đồng đội, đồng thời cũng là người giữ lời hứa, bởi vậy hắn phải cân nhắc hậu quả khi thua.

Điều này làm cho hắn rất xoắn xuýt, một mặt hắn tuyệt không tin mình sẽ không ngăn được mười chiêu của Lăng Hàn, mặt khác lại phải cân nhắc độ khả thi một phần vạn kia.

Đinh Bình thế mới biết, kỳ thực Lăng Hàn và người này đứng ở phía đối lập, không khỏi kinh ngạc, làm đối thủ cũng có thể làm đến hòa hòa khí khí như thế?

Lăng Hàn cười hì hì nói:

- Làm sao, Thi Đại huynh không dám sao? Kỳ thực, lấy khả năng của Thi Đại huynh, cần gì phải ở Thiên Thi Tông? Chờ khai thiên thành công, thiên địa rộng rãi, nơi nào không thể đi?

Con ngươi của Thi Đại co rụt lại nói:

- Hơn một năm trước Mã Đa Bảo mới khai thiên thất bại, ngươi lại muốn khai thiên, không sợ chết sao?

Lăng Hàn cười ha ha:

- Thân là nam nhi, chết oanh oanh liệt liệt thì đã làm sao? Huống chi, tại sao ta có thể không thành công chứ?

Thi Đại lặng lẽ, một lát sau mới nói:

- Hướng về phần quyết tâm khai thiên này của ngươi, ta đáp ứng điều kiện ấy!

Đinh Bình nghe mà mơ mơ màng màng, cái gì khai thiên, là mở trời sao? Trời này làm sao mở? Hơn nữa, thật giống như chuyện này cực kỳ nguy hiểm, có thể sẽ chết, điều này làm cho hắn lo lắng không thôi.

Lăng Hàn giơ tay phải lên nói:

- Vậy, Thi Đại huynh tiếp chiêu!

Hắn căn bản không cần chuẩn bị, trực tiếp đập tới một chưởng.

Hí!

Thi Đại ngơ ngác, lực lượng một chưởng này vượt qua mười tinh! Thật đáng sợ, thật đáng sợ!

Nói như vậy, là vì cho dù tu đến Phá Hư tầng chín, lực lượng cũng chỉ tương đương Phá Hư cửu tinh, sau đó triển khai võ kỹ, bí pháp, sức chiến đấu có thể đột phá cửu tinh, đạt đến mười tinh, mười một tinh thậm chí mười hai tinh.

Nhưng lực lượng bản thân càng mạnh, như vậy sức chiến đấu tự nhiên cũng nước lên thì thuyền lên, như hắn chính là Phá Hư tầng chín đỉnh cao, lực lượng đạt đến Phá Hư mười tinh, lại triển khai bí pháp, có thể tăng lên Tứ Tinh sức chiến đấu.

Cái này đã rất ghê gớm.

Nhưng Lăng Hàn thì sao?

Đối phương rõ ràng chỉ vừa bước vào Phá Hư tầng chín, loại khí tức kia vẫn không có vững chắc.

Vừa bước vào Phá Hư tầng chín, lực lượng liền vượt qua mười tinh, như vậy chờ hắn đạt đến Phá Hư Cảnh đỉnh cao, lại nện vững chắc cảnh giới, lực lượng có thể tăng lên tới mức độ nào?

Mười hai tinh? Thậm chí mười Tam Tinh?

Đây là quái vật gì a!

Có điều, kinh ngạc quy kinh ngạc, Thi Đại dù sao cũng là cường giả hai đời, phản ứng không chậm chút nào, hai tay lập tức đan lại, hóa thành lợi trảo tóm tới Lăng Hàn. Từng đạo mạch văn trên tay hắn hiện lên, lại khá giống tay của Thần linh.

Xem ra, tuy xương tay kia bị Dực Song Song đoạt đi, nhưng Thi Đại vẫn từ phía trên lĩnh ngộ ra một chút huyền bí.

Cũng may nhờ Dực Song Song ra tay sớm, nếu như hiện tại gặp lại Thi Đại, vậy ai thắng ai thua còn khó nói.

Lăng Hàn hoàn toàn không thèm để ý, tay phải trầm xuống, vù, lực lượng kinh khủng tuôn ra, muốn trấn áp Thi Đại.

Không hề có một chút hoa xảo, trực tiếp lấy lực lượng nghiền ép, chính là bá đạo như thế!

---------------