Thần Đạo Đan Tôn

Chương 879




Nếu như có thực lực như vậy, không phải một tay liền có thể ung dung khai thiên sao?

Cái này tựa hồ thành một vấn đề khó giải, Mã Đa Bảo như khốn thú, không ngừng phách chém trời cao, đồng thời lại phải đối kháng công kích của Thần giới. Nhưng hiện tại sức chiến đấu của hắn là lấy bí pháp mạnh mẽ tăng lên, tuyệt đối không thể kéo dài, như vậy khi sức chiến đấu của hắn rơi xuống, khai thiên tự nhiên thất bại.

Ngũ Tông muốn cũng chỉ là kết quả này, ngươi không vào được Thần giới liền không thể thành Thần, không thể thành Thần vậy tuổi thọ nhiều nhất chỉ hơn một ngàn năm, sau đó… chết.

- Bệ hạ!

Thất Vương đồng thời phi thăng vào không, muốn trợ giúp Vương của bọn họ một chút sức lực.

- Lui ra!

Mã Đa Bảo quát lên, đừng xem Thất Vương chỉ kém hắn bốn năm tinh, nhưng ở trên cực hạn tăng lên sức chiến đấu, một tinh chính là thiên địa, huống chi kém đến bốn năm tinh?

Thất Vương đi đón đánh công kích của Thần giới, vậy căn bản không ngăn được, một đòn sẽ chết hết toàn bộ, như vậy Mã Đa Bảo ngược lại sẽ tâm thần đau lớn, sức chiến đấu suy giảm, kết quả càng nát.

Hắn hét một tiếng, Thất Vương đều dừng lại, bọn họ chỉ vì nóng ruột, nhưng hiện tại lập tức tỉnh táo, biết hỗ trợ chỉ sẽ đưa đến phản hiệu quả.

Hiện tại, trừ khi có ai có thể đạt đến sức chiến đấu Phá Hư hai mươi tinh, không, hai mươi tinh cũng không đủ, làm sao cũng phải hai mươi hai tinh, hai mươi Tam Tinh, mới có thể chia sẻ áp lực thay Mã Đa Bảo.

Nhưng phóng tầm mắt Hằng Thiên Đại Lục, có Chí cường giả như vậy sao?

Không, một cái cũng không!

Mã Đa Bảo chỉ có thể một mình phấn đấu, hoặc là từ bỏ khai thiên.

Thực sự là lựa chọn lưỡng nan.

- Trẫm nói muốn khai thiên, vậy hôm nay nhất định phải mở!

Mã Đa Bảo lạnh lùng nói, oanh, cả người hắn phóng thích ánh sáng trắng lóa, liều mạng với công kích của Thần giới, chỉ ra sức vung phủ khai thiên.

Phốc phốc phốc, Kiếm Mang không ngừng chém lên người hắn, có máu tươi tung bay, nhưng Mã Đa Bảo chỉ làm như không thấy, chỉ vung phủ.

Chỉ cần mở ra đủ lỗ hổng, Hằng Thiên Đại Lục sẽ bị hấp lực của Thần giới hút đi, mà ở dưới một đại lục xung kích, vậy cái gọi là đại trận sẽ vừa chạm tức nát.

Dưới quy tắc của Thần giới, Hằng Thiên Đại Lục sẽ xuất hiện ở một nơi nào đó, trở thành Thần thổ, xác suất ở trong phạm vi Ngũ Tông tuyệt đối thấp hơn một phần trăm triệu.

Thần giới quá lớn.

Đây là hy vọng duy nhất!

- Bệ hạ!

Thất Vương đều run giọng kêu lên, Mã Đa Bảo đã vận dụng lực lượng cuối cùng, đây là lá bài tẩy của hắn, lấy sát trận bảo vệ bản thân, mạnh mẽ duy trì trạng thái.

Đây là... không thành công, tức thành nhân!

Phía dưới, yên lặng như tờ.

Mỗi người đều vì cử động của Mã Đa Bảo mà kinh ngạc, bay lên một luồng bi tráng.

Ở Thần giới xem ra, bọn họ chỉ là giun dế nho nhỏ, giá trị duy nhất chính là hái luyện thành đan dược. Nhưng hiện tại Mã Đa Bảo dùng hành động của bản thân nói cho người trong thiên hạ, nói cho Thần giới biết, bọn họ không phải giun dế, bọn họ sẽ chống lại, sẽ phản kháng.

Chúng ta là người!

- Đánh tan mảnh trời này!

- Bệ hạ cố lên!

- Bệ hạ vạn tuế!

- Phải thành công a!

Sau khi bình tĩnh ngắn ngủi, là hò hét trời long đất lở, mọi người đồng tâm hiệp lực, lực lượng như thành đồng, tiếng la tựa hồ có thể xé tan thiên không.

Đám người Lăng Hàn, Phong Phá Vân, Hách Liên Thiên Vân dồn dập đứng lên, lúc này ai cũng ngồi không yên, đều ngửa đầu nhìn trời, nhìn bóng người cô độc nhưng vĩ đại đối kháng thiên địa và Thần linh kia.

Mặc kệ Mã Đa Bảo có thành công hay không, bóng người kia sẽ vĩnh viễn lạc ấn ở trong lòng mỗi người.

- Mở! Mở! Mở!

Mã Đa Bảo tiến vào trạng thái điên cuồng, Sơn Hà Phủ không ngừng chém đánh, vết nứt thiên địa càng lúc càng lớn, toàn bộ đại lục cũng phát ra thanh âm ầm ầm ầm, tựa hồ muốn vụt lên khỏi mặt đất.

- Khai thiên... sắp thành công rồi sao?

- Ta cảm giác được đại địa đang rung động, thật giống như muốn về Thần giới.

- Bệ hạ thành công, khai thiên thành công, chúng ta sắp phi thăng Thần giới!

Tất cả mọi người dồn dập nói, kích động đến tê cả da đầu, ngay cả nói chuyện cũng run cầm cập.

Lăng Hàn dùng Chân Thị Chi Nhãn thấy rõ, trời sắp mở ra, hiện tại chỉ còn dư lại một tầng mỏng manh, hắn tựa hồ có thể thấy rõ thiên địa của Thần giới, còn có linh khí bàng bạc nổi lên.

Xoạt, đúng lúc này, một ánh kiếm chém vào thân thể của Mã Đa Bảo.

Tất cả mọi người không để ý, bởi vì trước đó Mã Đa Bảo đã bị chém vô số kiếm, nhưng đều ngạnh kháng được, tin tưởng lần này cũng không ngoại lệ. Nhưng mà, sau chiêu kiếm này, Mã Đa Bảo vung Sơn Hà Phủ lên lại không thể vỗ xuống.

Chỉ kém một búa cuối cùng!- Bệ hạ!

Thất Vương kinh ngạc thốt lên.

- Bệ hạ!

Thần dân phía dưới kinh ngạc thốt lên.

Lông mày của Lăng Hàn đột nhiên nhíu chặt, hắn nắm giữ Chân Thị Chi Nhãn, nhìn rõ ràng nhất, sinh cơ của Mã Đa Bảo đang nhanh chóng trôi qua!

Trước bị vô số kiếm oanh kích, Mã Đa Bảo đều mạnh mẽ lấy thể phách chặn, lấy bản nguyên luyện hóa, nhưng cái này chung quy là có cực hạn. Mà đối diện là ai? Thần linh, Thần linh chân chính, dù cho công kích bị giới lực trung hoà rất nhiều, nhưng còn lại cũng cực kỳ đáng sợ.

Càng mấu chốt là, trời mở càng nhiều, Thần giới đánh tới công kích bị giới lực suy yếu sẽ giảm nhiều, đả kích với Mã Đa Bảo lại càng lớn.

Chiêu kiếm này, cuối cùng đạt đến cực hạn.

Trên trán Mã Đa Bảo nhảy lên gân xanh, hắn cắn răng, lần thứ hai vung phủ.

Phốc!

Nhưng vào lúc này, một ánh kiếm chém lên người hắn, xoạt, một búa kia mất đi chính xác, gọt về chỗ khác.

Thân hình của Mã Đa Bảo lay động mấy lần, còn muốn nâng phủ, nhưng đạo Kiếm Mang thứ ba kéo tới, chém ở trên người hắn.

Oành, Mã Đa Bảo bị chém bay hơn trăm trượng, cả người bằng phẳng phiêu phù ở trong không khí, qua một hồi lâu mới miễn cưỡng nhúc nhích một chút, nắm chặt Sơn Hà Phủ muốn giãy dụa bò lên.

Phía dưới, trong lòng tất cả mọi người đều giống nhau, lo lắng, kinh hoàng, có mấy người còn chảy ra nước mắt.

- Bệ hạ, được rồi!

- Lần sau đi, lần sau chúng ta lại khai thiên!

- Bệ hạ, ngươi sẽ chết a.

Mã Đa Bảo chậm rãi bò lên, nhưng không chờ hắn vung phủ, một ánh kiếm chém tới, lần thứ hai đánh bay hắn.

Tựa hồ cường giả Thần giới này là cố ý làm như thế, một mực chờ Mã Đa Bảo bò dậy mới công kích, để cảnh cáo Mã Đa Bảo và người trong thiên hạ, đây chính là hậu quả khi đối kháng với Thần giới.

---------------