Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1040




- Hai cái này, nói tới nói lui đều là điều khiển, là vận dụng thần hồn.

- Mà ta phục dụng Luân Hồi Trà, thần hồn mạnh hơn trung cực vị thông thường, thậm chí có thể sánh ngang đại viên mãn, lại lấy Bất Diệt Thiên Kinh rèn luyện, thần hồn kiên cố, người cùng cấp không người nào có thể so sánh.

- Nói cách khác, ở trên điều kiện tiên thiên, ta vượt qua những người khác rất nhiều.

- Ở trên thủ pháp luyện đan, linh dược Thần cấp cùng thông thường cũng không có khác nhau, chỉ là hai điểm ôn độ cực hạn cùng thần văn đan vào vượt xa linh dược Thiên Cấp mà thôi.

- Vậy thì bắt đầu đi!

Hắn bắt đầu nếm thử luyện chế Khí Thiên Đan, này là Thần dược cấp một, có thể để Sơn Hà Cảnh nhanh chóng tích lũy nguyên lực. Thần Đan có loại công hiệu này rất nhiều, nhưng Khí Thiên Đan tuyệt đối là người nổi bật nhất.

Phải biết thuốc có ba phần độc, đan dược gì cũng không thể trở thành cơm ăn, bởi vậy trong một tháng chỉ có thể dùng mười viên, nên hiệu quả càng tốt càng trân quý.

Thất bại, thất bại, thất bại.

Dù sao cũng là Thần Đan, Lăng Hàn như biến thành thời gian mới học Đan Đạo, không ngừng nổ lô. Nhưng hắn một chút cũng không nản lòng, bởi vì ở mỗi lần thất bại, hắn đều có tiến bộ rõ ràng.

Tiếc nuối là, lại sáu ngày đi qua, bọn họ phải ra biển, nhưng Lăng Hàn vẫn không có thành công.

- Chỉ hơn mười lần nữa, ta có thể thành công.

Lăng Hàn và Thủy Nhạn Ngọc ra Hắc Tháp, bước về bến tàu.

Bọn họ đến không lâu, liền thấy lục tục có người lại, hơn nữa còn có một ít người quen biết.

Khương An Vân tự nhiên không cần nói, mang theo mười tên thủ hạ Sơn Hà Cảnh, ánh mắt gian tà nhìn chằm chằm Thủy Nhạn Ngọc, hận không thể trừng ra ngoài.

- Đó là người của La gia, La Ngọc, La Ngộ cùng La Sâm Vân. La Sâm Vân là cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, chắc là hơn ba vạn năm trước đột phá, hiện tại có khả năng đạt tới tiểu cực vị đỉnh phong.

Thủy Nhạn Ngọc thấp giọng nói ở bên tai của hắn.

- Còn có bên kia, Tả Tiêu cùng Phạm Dũng, hai thị vệ khác của Triệu Luân, rất sớm trước đây chính là Sơn Hà Cảnh đại cực vị, hẳn là đạt tới đỉnh phong.

Nàng nhìn một chỗ khác, lại nói với Lăng Hàn.

Lăng Hàn gật đầu, hắn thấy bốn mỹ nữ, không phải là đám người Liễu Oánh tứ vệ của Sa Nguyên sao?

Bốn nữ này đều là Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, không thể khinh thường.

Trừ lần đó ra, còn có một thiếu niên áo tang, nhìn qua chỉ mười bảy mười tám tuổi, không ngờ có tu vi Thần cấp, chỉ là cảnh giới cụ thể không hiện. Ánh mắt của thiếu niên này như hổ, lúc nhìn chằm chằm người sẽ làm cho người kinh sợ.

Một nữ tử bạch y, dáng dấp đẹp như Thiên Tiên, da trắng như ngọc, môi đỏ mọng, tóc thật dài. Thần sắc của nàng lạnh lùng, như một tòa băng sơn, để người không dám thân cận.

Một thanh niên ôm kiếm, đi đến chỗ nào cũng ôm thật chặc vào ngực, như một khắc cũng không thể xa rời vậy.

Cuối cùng là một nam tử áo xám, dung mạo xấu xí, ném ở trong đám người thuộc về loại tuyệt không ai liếc mắt nhìn nhiều.

Lăng Hàn có Xuyên Vân Toa, tốc độ rất nhanh, nhưng như La gia, Sa gia, Triệu gia tự nhiên có thể đơn giản tra ra mục đích của hắn, bởi vậy phí chút thời gian rốt cục cũng chạy tới.

- Còn có một nén hương thời gian sẽ xuất phát, lên thuyền nhanh lên, mỗi người giao nộp mười khối Chân Nguyên Thạch.

Trên thuyền, một gã thủy thủ lớn tiếng nói.

Thiếu niên vải thô là người thứ nhất lên thuyền, sau đó là bạch y nữ tử, thanh niên ôm kiếm, nhưng kế tiếp lại không có người động.

Lăng Hàn không khỏi lộ ra dáng tươi cười, xem ra, người còn dư lại đều hướng về hắn mà đến, hắn không lên thuyền mà nói, vậy dĩ nhiên cũng không ai lên thuyền.

Đến đây đi.

Hắn và Thủy Nhạn Ngọc đi lên boong tàu, giao 20 khối Chân Nguyên Thạch, đứng ở đầu thuyền.

Nhất thời, người của La gia, Sa gia, Triệu gia đều động, giao nộp Chân Nguyên Thạch lên thuyền.

- Chờ một chút, ngài là Nhật Nguyệt Cảnh, không thể lên thuyền.

Tên thủy thủ kia ngăn La gia La Sâm Vân lại.

- Vì sao lão phu không thể lên thuyền?

La Sâm Vân không vui nói, Sơn Hà Cảnh nho nhỏ cũng dám ngăn mình? Khí thế của hắn lan ra, nhất thời để tên thủy thủ kia lạnh run.

- Hừ, các hạ, muốn đùa giỡn uy phong mà nói mời đi nơi khác, đây chính là bến tàu Phách Phủ!

Một cẩm bào lão giả giống như u linh hiện ra, phía sau hắn dương động một vòng Nhật Nguyệt.

- Quy củ của Dương gia ta là như thế, đội thuyền loại nhỏ chỉ có Sơn Hà Cảnh mới có thể lên, đây cũng là vì mọi người an toàn, miễn cho sau khi rời bến bị đồng hành ám toán.

Đội thuyền loại nhỏ có cao thủ Sơn Hà Cảnh đại viên mãn tọa trấn, nếu có Nhật Nguyệt Cảnh lên thuyền, người trấn ai a?

Con mắt của La Sâm Vân nhìn đối phương một lúc lâu, nhưng chỉ hừ một tiếng, nói cho La Ngọc, La Ngộ vài câu, liền thối lui đến bến tàu.

Cường long không áp địa đầu xà, huống chi La gia còn không tính là cường long.

Hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trong ánh mắt không che giấu sát khí chút nào, hắn không thể lên thuyền thì như thế nào, La Ngọc và La Ngộ đều là Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, La Ngọc càng đạt tới đại viên mãn đỉnh phong, trở tay liền có thể trấn áp.

Sau một nén hương, chiếc thuyền này rời bến, lái về phía nội hải mênh mông.

Chiếc thuyền này là loại thuyền nhỏ, quả thực không lớn, trường dài mười trượng, cao năm trượng, có ba tầng, khách nhân đều ở tầng trên cùng, thuyền viên thì ở tầng cuối, tầng giữa là kho vũ khí, bệ pháo, có thể dùng Chân Nguyên Thạch làm năng lượng, đánh ra công kích đáng sợ.

Bất quá bình thường là tuyệt sẽ không nã pháo, bởi vì bắn một pháo sẽ thiêu hủy một khối thậm chí mấy khối Chân Nguyên Thạch, cái giá rất cao.

Động lực của chiếc thuyền này cũng là Chân Nguyên Thạch, trong thân tàu có trận pháp, thời điểm không mượn được sức gió sẽ lấy Chân Nguyên Thạch kích phát trận pháp đi tới.

Khi bến tàu tiêu thất khỏi mi mắt, rất nhiều ánh mắt đều nhìn chăm chú lên người Lăng Hàn.

- Ha ha ha ha, tiểu tử, ngươi vẫn không nhịn được rời bến!

Khương An Vân cười ha hả, hắn thấy, chỉ cần ra khỏi biển, vưu vật nũng nịu, yêu mị kia chính là của hắn.

Lăng Hàn không có để ý tới, đây chỉ là một vở hài kịch mà thôi.

- Bắt hắn cho bản thiếu!

Khương An Vân có chút thẹn quá thành giận, hắn chính là Thiếu Bang chủ của Hắc Ngũ Bang a.

- Làm càn!

Một gã tráng hán xuất hiện, thật rất cao to, thân cao đạt tới nửa trượng, cơ bắp nhô lên, đen kịt, phảng phất như Hàn Thiết chú thành, có thể rõ ràng nhìn thấy hàn quang phản xạ.

- Ngươi là ai, dám nói chuyện với bản thiếu như vậy?

---------------