Thần Côn Hạ Sơn Ký (Ghi Chép Xuống Núi Của Thần Côn)

Chương 499: Tiến giai Tiên Đế




Edit: OnlyU

Dường như xung quanh có hàng trăm ánh mắt đang lom lom nhìn Giang Thiếu Bạch, cảm giác bị người khác nhìn từ trên cao khiến hắn như có gai sau lưng.

“Đi!”

Một đoạn hồn lực vọt xuống, chui vào thức hải Giang Thiếu Bạch. Hắn nghe thấy tiếng sóng vỗ ầm ĩ trong thức hải, vô số âm thanh đang gào thét, tầng tầng lớp lớp quấn quanh, linh hồn lực như bị trói chặt.

Giang Thiếu Bạch hiểu rõ, hắn đang bị đoạt xá.

Hắn từ từ nhắm hai mắt, dần dần bình tĩnh lại, sống hay chết là ngay lúc này đây.

Vô số ký ức tràn vào thức hải khiến đầu óc Giang Thiếu Bạch muốn nổ tung.

Trước kia hắn từng bị đoạt xá, có điều đối phương chỉ là vài tu sĩ có linh hồn lực rất yếu, dễ dàng khắc chế, nhưng lần đoạt xá này thì khác, hắn phải đối mặt với sinh linh được sinh ra từ pháp tắc Tiên giới.

Giang Thiếu Bạch trông thấy cảnh tượng mênh mông bát ngát thuở Tiên giới vừa sinh ra, ngay khi Tiên giới vừa xuất hiện đã hình thành pháp tắc Tiên giới ngay lập tức.

Tiên giới dựa vào lực pháp tắc này mà vận hành, pháp tắc cũng bị thiên địa trói buộc. Ban đầu pháp tắc giống một đoạn số hiệu, không có ý thức riêng, nhưng theo thời gian, pháp tắc dần dần có suy nghĩ và tư tưởng, pháp tắc nhận ra nó có thể dễ dàng nắm trong tay vận mệnh chúng tu sĩ, thế nhưng nó lại không thể nào có được tự do.

Nó không muốn bị gạt ra ngoài thế giới, chỉ làm một người đứng xem.

Một hôm, sinh linh pháp tắc chợt nghĩ ra một cách, nó có thể xâm chiếm thức hải tu sĩ, biến thành một tu sĩ.

Thế là nó chọn tu sĩ Tiên Hoàng để tiến hành đoạt xá, nhưng cơ thể Tiên Hoàng bình thường không tương thích với nó. Cơ thể tu sĩ Tiên Hoàng thông thường căn bản không chịu nổi hồn lực khổng lồ của lực pháp tắc, trực tiếp bị nổ tung.

Tuy thế sinh linh pháp tắc không từ bỏ, nó muốn tìm được một cơ thể có thể tiếp nhận hồn lực của nó, vì thế nó tiến hành rất nhiều thí nghiệm.

Ban đầu sinh linh pháp tắc chọn cơ thể một chủng tộc cường tráng tiến hành đoạt xá, Long tộc, Phượng tộc, Ma tộc, Hoàng tộc, Hoàng Kim Cự Nhân tộc… Tất cả đều năm trong danh sách chọn lựa của nó.

Sở dĩ năm xưa tu sĩ đỉnh Tiên Hoàng Tộc Bất tử tiến giai Tiên Đế thất bại là do bị sinh linh pháp tắc đoạt xá.

Những năm qua, không ít tu sĩ đỉnh Tiên Hoàng tử vong, nhiều người mất tích sau khi tiến cấp, thực tế là do sinh linh pháp tắc ra tay, trong số những nạn nhân có cả hai Ma thánh mất tích của Ma tộc.

Đoạt xá liên tục thất bại khiến sinh linh phát hiện chủng tộc tại Tiên giới phân hoá nghiêm trọng, chủng tộc mạnh nhất cũng không thể gánh nổi hồn lực của nó.

Kế hoạch tạo thần của Tộc Thiên Cơ chính là sinh linh pháp tắc ẩn trong bóng tối hướng dẫn, đáng tiếc lại nghiên cứu ra một thứ dở dở ương ương, không giống dự tính của sinh linh pháp tắc. Sau này kế hoạch tạo thần bại lộ, Tộc Thiên Cơ bị các chủng tộc bao vây tấn công, kế hoạch tạo thần cứ vậy kết thúc.

Kế hoạch tạo thần Tộc Thiên Cơ đình chỉ, nhưng kế hoạch tạo thần của sinh linh pháp tắc lại không ngừng lại.

So với tộc Thiên Cơ, sinh linh pháp tắc tiến hành thí nghiệm quy mô càng lớn hơn, tộc Thiên Cơ lén lút tiến hành thí nghiệm, còn sinh linh pháp tắc trực tiếp dùng Tiên Hoàng làm tài liệu. Những năm qua, số lượng tu sĩ Tiên Hoàng chết dưới tay nó nhiều không đếm xuể.

Nhưng dù như thế, sinh linh pháp tắc vẫn không tạo ra được cơ thể hoàn hảo có thể dung nạp được nó. Trên đời này vạn vật tương sinh tương khắc, sinh linh pháp tắc có thể nắm lực pháp tắc trong tay, nếu có được cơ thể nữa thì có thể đoán được nó sẽ kinh khủng đến cỡ nào.

Giang Thiếu Bạch cảm giác huyết dịch sôi sùng sục khắp người, như muốn từ lỗ chân lông phun ra.

Diệp Đình Vân chỉ đành lo lắng nhìn hắn. Cậu cảm nhận được có thứ gì đó đang cướp quyền điều khiển cơ thể Giang Thiếu Bạch, sinh linh này tựa hồ có thể hấp thu năng lượng từ Linh Văn Trụ. Thế là cậu ngưng tụ linh hồn lực, bắt đầu đánh nát từng Linh Văn Trụ, từng trụ đá bị đánh ngã xuống đất.

Bên trong mỗi trụ đá đều giam giữ một tu sĩ, đa số đã biến thành xương trắng, không biết đã chết bao lâu rồi, cũng có vài tu sĩ còn sống bên trong trụ đá.

Linh Văn Trụ bị đánh ngã càng lúc càng nhiều, Giang Thiếu Bạch dần dần bớt đau đầu.

Trong thức hải Giang Thiếu Bạch như có hai người đang đánh nhau, ngươi cắn ta một cái, ta cắn lại ngươi một cái, không giống cao thủ so chiêu mà lại giống trẻ con đánh nhau.

Lúc này cốt long kéo quan tài bay tới, Giang Thiếu Bạch cảm nhận được khí tức Hỗn Độn Căn Nguyên Thạch trong quan tài.

Dường như Hỗn Độn Căn Nguyên Thạch sinh ra cộng minh với hai khối căn nguyên thạch trong người hắn, Giang Thiếu Bạch lập tức tung một chiêu phá vỡ phong ấn quan tài, Hỗn Độn Căn Nguyên Thạch nhanh chóng dung nhập vào cơ thể hắn.

Hỗn Độn Căn Nguyên Thạch chứa năng lượng khổng lồ, hắn vừa bắt đầu dung hợp mà thực lực đã tăng vọt.

Diệp Đình Vân quan sát tình hình, lo lắng nghĩ chẳng lẽ Giang Thiếu Bạch bắt đầu tiến giai Tiên Đế? Cậu có thể cảm nhận được khí tức từ người hắn đang thay đổi cực lớn, khí tức đáng sợ đang từ hắn tỏa ra.

Phải tiến giai Tiên Đế sao? Ngay lúc này ư?

Mùi máu nồng nặc thình lình ập đến, Diệp Đình Vân nhìn quanh, trông thấy từng giọt máu đang tập trung giữa không trung. Những giọt máu bay lơ lửng này có đủ mọi màu sắc.

Giang Thiếu Bạch từng nói ngửi được mùi máu, chính là từ những giọt máu này sao?

Diệp Đình Vân còn thấy được tinh huyết Long tộc và tinh huyết tộc Sinh Mệnh Cổ Thụ trong số đó.

Vô số tinh huyết thình lình bay về phía Giang Thiếu Bạch, dung nhập vào người hắn, trên bầu trời bắt đầu tụ lôi vân.

Cậu cau chặt lông mày nhìn lôi vân dày đặc trên trời.

Từng tia sét bắt đầu giáng xuống, liên tục không ngừng.

Giang Thiếu Bạch đang tranh đấu kịch liệt với sinh linh pháp tắc trong thức hải, trái lại rất chào đón lôi kiếp đột ngột kéo đến này, sấm sét đánh xuống người giúp hắn tỉnh táo. Hắn liên tục vận chuyển thôn phệ võ hồn, dần dần sinh linh pháp tắc trong thức hải bị thôn phệ một phần.

***

Tại Thập Phương Thành.

Ngao Dạ đứng trên tòa tháp cao tại Thập Phương Thành, phóng tầm mắt nhìn ra xa, nét mặt rất nghiêm trọng.

“Trong Thập Phương Thiên Vực xảy ra chấn động, nguyên khí dao động cực mạnh.” Y lên tiếng.

Lạc Kỳ lo lắng: “Chắc chắn là Thiếu Bạch xảy ra chuyện gì rồi.”

Ngao Dạ quay đầu nhìn anh an ủi: “Đừng quá lo lắng, không chừng nhân họa đắc phúc, đệ đệ sẽ trở thành Tiên Đế.”

Lạc Kỳ miễn cưỡng nói: “Hy vọng là vậy.”

Ngao Dạ nhìn ra phương xa, nghe từng tiếng sấm đinh tai nhức óc như núi lở đất nứt, y cau mày tự hỏi thanh thế này chẳng lẽ là lôi kiếp Tiên Đế?

Tiếng sấm càng lúc càng vang dội, chấn động điếc cả tai, vang vọng toàn bộ Thập Phương Thành.

Lạc Kỳ còn nghe được tiếng kêu rên thảm thiết khắp thành, một số tu sĩ thực lực hơi yếu bịt tai kêu rên.

Tiếng sấm quá dữ dội đã hình thành sóng xung kích, tu sĩ thực lực thấp căn bản không chịu nổi, thất khiếu chảy máu.

Vài Tiên Hoàng liên hợp lại dựng một tấm lưới phòng hộ lên, ngăn cản sóng xung kích.

Ngao Dạ hít sâu một hơi, nghe tiếng sấm thế này, không hề nghi ngờ gì đây chính là lôi kiếp Tiên Đế, chỉ tiếng sấm thôi đã ảnh hưởng nặng nề đến tu sĩ Tiên Tôn, không biết khi đối diện trực tiếp với lôi kiếp phải nhận xung kích đến cỡ nào, khó mà tưởng tượng nổi. May mắn Giang Thiếu Bạch độ kiếp tại Thập Phương Thiên Vực, chứ nếu là nơi khác thì e rằng sẽ có rất nhiều tu sĩ cấp thấp bỏ mạng.

***

Trong Thập Phương Thiên Vực, Giang Thiếu Bạch nghênh đón lôi kiếp, không ngừng luyện hóa Hỗn Độn Căn Nguyên Thạch trong người.

Dưới ảnh hưởng của thôn phệ võ hồn, sinh linh pháp tắc bắt đầu tan rã, càng lúc tốc độ tan rã càng nhanh.

Sinh linh pháp tắc mang theo lực pháp tắc Tiên giới, nó bị tiêu hóa, thực lực Giang Thiếu Bạch lập tức bước vào một cấp bậc hoàn toàn khác.

Sấm sét cuồn cuộn liên tục giáng xuống, Giang Thiếu Bạch vận chuyển nguyên lực ngăn cản lôi kiếp. Từ khi bắt đầu tu luyện đến giờ, hắn đã vượt qua không ít lôi kiếp, có điều so với lôi kiếp Tiên Đế thì những lần trước chẳng đáng để nhắc tới.

Thời gian qua Giang Thiếu Bạch không muốn lên đỉnh Tiên Hoàng, luôn chăm chỉ rèn luyện cơ thể, quyết định này rất chính xác, nhờ vậy mà lúc này hắn có thêm hy vọng tiến giai Tiên Đế thành công.

Sinh linh pháp tắc đã bỏ mạng, Linh Văn Trụ dần dần mất đi tác dụng, các tu sĩ bị kẹt bên trong được thả ra. Phần lớn đã tử vong, chỉ có vài người trở về từ cõi chết, chính là những người vừa vào Thập Phương Thiên Vực mấy năm trước.

Diệp Đình Vân đi đến gần Giang Thiếu Bạch hỏi: “Ngươi không sao chứ?”

Hắn lắc đầu: “Không có việc gì.”

Giang Thiếu Bạch kể sơ chuyện sinh linh pháp tắc cho cậu nghe.

“Chuyện xảy ra tại Tộc Thiên Cơ là do sinh linh pháp tắc ngầm điều khiển sao?”

Hắn gật đầu xác nhận.

Sinh linh pháp tắc muốn dung hợp vạn vật, cần có máu tu sĩ trăm tộc mới có thể chống đỡ được

Giang Thiếu Bạch có thôn phệ võ hồn, hấp thu truyền thừa tộc Thiên Cơ, đã dùng rất nhiều Bách Mạch Huyết Đan, dễ dàng đáp ứng đủ điều kiện của sinh linh pháp tắc.

Nhưng đồng thời hắn không phải là người Tiên giới, không hề giống tu sĩ Tiên giới, trời sinh bị pháp tắc quản chế, cho nên khi đoạt xá, sinh linh pháp tắc không có lợi thế, cuối cùng còn bị hắn hấp thu ngược lại.

“Pháp tắc, thật đúng là vô tình.” Diệp Đình Vân không nhịn được cảm thán.

Giang Thiếu Bạch cười cười: “Vậy mới có câu thiên đạo vô tình.” Đối với thiên địa pháp tắc thì sinh linh ở Tiên giới chỉ là con kiến.

“Nó chỉ là sinh linh pháp tắc, chẳng lẽ pháp tắc không quản được nó?” Diệp Đình Vân hỏi.

Giang Thiếu Bạch cười khổ: “Có lẽ là Thiên Đạo ngầm thừa nhận.”

Diệp Đình Vân không hiểu: “Tại sao?”

“Để cân bằng.”

Trước kia có rất nhiều tu sĩ cấp cao, càng lúc càng đông, cân bằng sẽ bị đánh vỡ, một khi giết hết những người này thì xét ở trình độ nào đó, có thể xem là đã xoa dịu cục diện này.

Diệp Đình Vân nhìn hắn hỏi: “Bây giờ ngươi đã là Tiên Đế?”

Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Có thể xem là vậy.” Hắn vẫn chưa hoàn hồn đối diện tình trạng mới.

Trở thành Tiên Đế đương nhiên là người đứng đầu Tiên giới, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, nhưng đối với hắn thì chuyện quan trọng nhất là hắn không phải lo lắng bản thân sẽ xảy ra bất trắc nữa.

Diệp Đình Vân cong khóe miệng cười nhẹ: “Rất tốt.”

Cậu không có nhiều chấp nhất với cảnh giới Tiên Đế, có điều đã lên đến cảnh giới này rồi thì trong thời gian ngắn sẽ không chết.

Giang Thiếu Bạch chắp tay sau lưng nói: “Tất cả những chuyện này như có người ở nơi sâu xa nào đó an bài hết cả rồi.”

Diệp Đình Vân không hiểu hỏi: “Ngươi có ý gì?”

Hắn lắc đầu: “Ta cũng không biết, có thể là ta nghĩ nhiều rồi.”

Giang Thiếu Bạch mơ hồ có cảm giác Thiên Đạo muốn ngăn chặn hoàn cảnh tại Tiên giới chuyển biến xấu nên mới sinh ra sinh linh pháp tắc muốn có cơ thể tự do, vì sinh linh pháp tắc làm quá mức nên Thiên Đạo lại an bài cơ duyên xảo hợp nào đó, dẫn đến tình trạng hiện nay.

Trong mắt Thiên Đạo, dù là Tiên Đế cũng chỉ là một quân cờ mà thôi.

Tuy hiện tại hắn đã là Tiên Đế, nhưng nếu hắn làm xằng làm bậy, làm khùng làm điên, có lẽ cũng sẽ có kết cục như sinh linh pháp tắc.

Diệp Đình Vân nói: “Đi thôi, đại ca đang chờ chúng ta.”

Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Ừ.”

Hắn mà ở lại đây quá lâu chắc đại ca sẽ tìm đến, Thập Phương Thiên Vực còn quá nhiều bí ẩn, dù hắn đã lên Tiên Đế cũng không dám nói chắc có thể dễ dàng đi lại trong Thập Phương Thiên Vực mà không gặp bất trắc.

Cuối cùng Giang Thiếu Bạch ôm lấy Diệp Đình Vân đáp xuống Thập Phương Thành, cậu vừa lấy lại tinh thần đã thấy mình đang đứng trong trạch viện của bọn họ.

Diệp Đình Vân hỏi: “Ngươi thức tỉnh võ hồn không gian?”

Giang Thiếu Bạch gật đầu xác nhận: “Ừ, có thể xem là vậy.” Hắn dung hợp sinh linh pháp tắc, nắm trong tay nhiều lực pháp tắc các loại, trong đó bao gồm cả lực pháp tắc không gian.

Lạc Kỳ nhận ra không gian dao động, anh lập tức chạy ra, trông thấy em trai: “Thiếu Bạch, đệ có sao không?”

Giang Thiếu Bạch cười cười: “Làm đại ca phải lo lắng rồi.”

“Đệ không sao là tốt rồi.”

Ngao Dạ nhìn hắn hỏi: “Thiếu Bạch, ngươi tiến giai Tiên Đế?”

Hắn khiêm tốn nói: “Ừ, có điều không nên nói ra.”

Hoàn cảnh tu luyện tại Tiên giới dần dần chuyển biến xấu, đến nay đã không thích hợp xuất hiện Tiên Đế. Hắn dung hợp Hỗn Độn Căn Nguyên Thạch, cũng chính là khối căn nguyên thạch cuối cùng, mà muốn tiến giai Tiên Đế nhất định phải dung hợp đầy đủ nguyên khí, nguyên thạch còn lại ở Tiên giới hiện giờ e là không đủ để bồi dưỡng được Tiên Đế thứ hai.

Ngao Dạ cau mày: “Ngươi quá khiêm tốn rồi.”

Giang Thiếu Bạch cau mày: “Không khiêm tốn sẽ chết.”

“Nói đùa cái gì vậy? Lúc tu vi ở hậu kỳ Tiên Hoàng thì lo lắng lên đỉnh Tiên Hoàng sẽ chết, bây giờ ngươi đã là Tiên Đế, sao vẫn còn sợ chết?”

Giang Thiếu Bạch nghĩ bụng tu vi càng cao càng cảm nhận được Thiên Đạo đáng sợ đến cỡ nào.

Ngao Dạ thì cho rằng cậu em vợ lo xa chuyện không đâu.

“Chuyện ta tiến giai Tiên Đế không nên lộ ra.”

Ngao Dạ gật đầu: “Được thôi, tiếp theo ngươi có dự định gì?”

“Tiên giới rộng lớn, đi khắp nơi thăm thú ngắm cảnh.” Giang Thiếu Bạch đáp.

“Đây cũng là lựa chọn tốt.” Giang Thiếu Bạch đã lên Tiên Đế, ngoại trừ du ngoạn dạo chơi bốn phương thì hầu như chẳng còn gì để làm.

Hết chương 500