Thân Chủ Tôi Là Người Tình

Chương 15: Bửa tối đặc biệt... "An Khuê"




Ông vốn dĩ có một đứa con trai, năm nay anh ta cũng đã ngoài 30 tuổi, tính khí ngang ngược, ăn chơi sa đoạ,đến mức tiêu phá tài sản rất rất nhiều lần rồi, thậm chí ông phải khoá hẳn chi tiêu bằng cách hạ lệnh cho toàn bộ ngân hàng không được cho phép anh cà thẻ dưới bất kì hình thức nào!

Từ ngày ông lấy cô, một cô gái xinh đẹp - trẻ trung - hiểu thấu lòng người - thêm nửa cô lại cực kì thông minh điều này khiến người con trai cảm thấy vị trí thừa hưởng trong căn nhà này của mình đã lung lay, chính xác hơn là anh nghĩ cô đến với ông vì tiền, nhưng anh lại không biết rõ nguyên do chính vì sao cô lại đến với ông.

Nên mối quan hệ giữa họ vốn không hoà thuận như cách họ đang thể hiện ngoài mặt đó là về phần anh, còn cô vẫn luôn coi anh là con của chồng, một danh xưng có lẽ cho dù có không muốn cũng chỉ mỉm cười chấp nhận cho số phận cười cợt cô!
......................

Trong căn phòng bếp uy nga lớn gấp mấy lần một phòng khách của nhà khác, nhưng lại mang đến cảm giác thật sự rất ấm cúng khi cô ngồi cạnh bên ông, dịu dàng cùng ông thưởng thức bửa sáng do chính tay cô làm!

Mọi thứ với cô từ ngày bước vào căn biệt phủ rộng lớn này cũng liền trở nên dễ dàng và dễ thở hơn!

Không gian đang im ắng đột nhiên ông mở lời

"Em nè! Có phải trong lòng em chưa từng có anh không?!" - câu hỏi này của ông khiến cô dừng đũa, tâm thái ngổn ngang, cô hít thở sâu một cái rồi mỉm cười, cô cố gắng không lộ bất kể cảm xúc nào trên mặt, nhìn về hướng ông đáp

"Sao anh lại hỏi vậy?!"

Ông buông đũa xuống, chậm rãi nói - "Anh biết em có người trong lòng, là một cô gái đúng không?!"

Cô trố mắt nhìn ông đầy kinh ngạc, cô chẳng biết tại sao ông lại hỏi vậy, chỉ cảm thấy có chút bất an, thậm chí cô chưa từng nói với ông hay để ông phát hiện cô đồng tính - "Sao anh lại hỏi em như vậy?! Em chẳng có ai trong lòng cả, anh đừng đa nghi quá"
Ông đang dịu dàng đột nhiên thay đổi sắc mặt, nắm chặt cổ tay cô, cho dù có nuông chiều đến mấy thì ông vẫn không thể chấp nhận việc cô nɠɵạı ŧìиɧ cho dù trong tâm tưởng cũng không được.

Ông vốn ích kỉ nên việc chia sẻ cô chính là điều không thể nào xảy ra! Cái siết tay khiến cô đau, nhưng cô chỉ nhìn thẳng ông không đáp, cũng không kêu ca, giọng ông đột nhiên có chút khó chịu

"Bao năm anh không động đến em không phải vì anh mất khả năng quan hệ, mà là anh muốn để em sau này có thể lấy được một tấm chồng tốt hơn anh, nhưng anh vốn không thể chấp nhận việc em là đồng tính, em nói xem anh phải đối xử với cô gái em gọi tên hàng đêm thế nào đây?! Gϊếŧ cô ta à?!"

Cô đột nhiên có chút hoảng loạn, quỳ trước mặt ông, tay nắm lấy cánh tay ông nhỏ giọng

"Đừng... xin anh đừng làm hại ai hết, em biết ơn vì anh đã cứu sống mẹ em, cưu mang em và cho em danh phận, em thậm chí chưa từng nghĩ sẽ rời bỏ anh để đi tìm người khác, tin em được không?!"
Ông vẫn từ tốn nhỏ giọng - "Vậy Nhật Hạ kia là ai?! Cô gái em nói trong sự mơ màng rằng *Khuê yêu Hạ* là câu nói mà trong 9 năm qua anh đã nghe không dưới 1000 lần, em giải thích đi, nếu lời giải thích hợp lí anh sẽ tạm chấp nhận mà suy xét lại, còn không em hiểu chuyện gì sẽ xảy ra mà đúng chứ?!"

Cô ấp úng, vì cô chẳng biết trong mơ mình đã thấy gì nói gì và làm gì nửa, nhưng còn ông thì khác, nằm cạnh bên cô suốt 9 năm ông quả nhiên có thể nghe thấy tiếng lòng cô mỗi khi mớ ngủ, ông vốn không muốn ghen nhưng tần suất cứ mỗi ngày một nhiều, ông vốn cũng chỉ là đàn ông bình thường, khó tránh khỏi hỉ - nộ - ái - ố và ghen tuông!

"Anh à, người tên Nhật Hạ chỉ là thanh mai trúc mã năm xưa đã giúp đỡ gia đình em, chúng em quả nhiên có yêu nhau, nhưng đã chia tay trước khi gặp được anh, em xin lỗi vì đã giấu anh chuyện em đồng tính, nhưng xin anh đừng làm hại đến người đã có ơn với em được không?!"

"Em đứng lên đi" - ông đỡ cô đứng dậy, chưa bao giờ ông nhìn thấy cô thế này, ông hiểu người đó ắt có vị trí rất quan trọng trong lòng cô, nhưng ông cũng biết bản thân ông cũng yêu cô hơn bất kì điều gì ông có.

Cô ngồi trước mặt ông, ngoài mặt tuy là đang rất bình tĩnh nhưng bên trong chính là lo lắng tột cùng.

Ông lại đột nhiên hạ giọng - "Anh chỉ muốn em biết anh vì yêu em có thể làm bất kì điều gì, cho nên anh không muốn em quá phận, em có thể nɠɵạı ŧìиɧ với một gã nam nhân điển trai - trẻ đẹp thậm chí là nhu cầu sinh lý cao nhưng với nữ nhân thì không được, điều đó anh cấm em!"

Cô gật đầu, nhỏ tiếng - "Dạ vâng, em biết rồi ạ"

Ông bỗng dưng nâng càm cô lên cao,mặt nhìn thẳng vào mắt cô yêu cầu - "Đột nhiên anh lại muốn thử cảm giác ân ái với em, anh muốn để em biết thứ cảm giác mà nam nhân có thể cho em ngoài tiền ra còn là tìиɧ ɖu͙© và sự thoả mãn thể xác, là điều mà em sẽ không thể tìm thấy được ở nữ nhân, tối nay sau khi anh đi bàn việc về, anh muốn ăn bửa tối thật nồng cháy, em hiểu ý anh chứ"

Cô im lặng gật đầu - "Dạ em hiểu ạ".

Ông mỉm cười hài lòng, đúng hơn là vì ông đang ghen ông muốn chiếm lấy cô trước khi ông đánh mất đi cô, với ông việc cô đồng tính là một cú tát thật mạnh vào bộ mặt Hồ gia, vì cô hiểu rõ ông, cô biết ông đã điều tra hết mọi thứ liên quan mới có thể hùng hồn hỏi cô những câu này, cô dĩ nhiên sẽ nghe lời, vì cô thậm chí không có quyền lựa chọn! Vì cô không muốn bản thân liên luỵ đến người cô yêu là Nhật Hạ!

Nguyên nhân ông kì thị đồng tính chính là thật ra ông còn một đứa con gái nữa nếu đúng thì đứa con này chạc tuổi cô, cực kì nghe lời - học giỏi và đáng yêu, chỉ tiếc là lại yểu mệnh sớm vì tình, năm đó cô con gái của ông yêu một chị lớn tuổi hơn liền bị ông phát hiện mà ngăn cấm, chửi mắng - đánh đập thậm chí còn tìm đến cô chị gái kia đe doạ!

Sau nhiều lần cấm cản không thể đến được với nhau, cô con gái đã đau đớn đến mức tự tử trong phòng riêng bằng cách cắt mạch máu, thi thể cô được tìm thấy trong phòng tắm với một bồn nước toàn màu đỏ ao rùng rợn mấy ngày sau đó cũng tìm thấy thi thể người chị gái kia dưới dòng sông lạnh giá! Họ đã có thể thuộc về nhau ở kiếp khác!

Ông từ đó luôn có cái nhìn ác cảm về đồng tính, đặc biệt là đồng tính nữ, sau nhiều lần cố gắng lần tìm thông tin ông mới biết Nhật Hạ - cái tên mà cô kêu hàng đêm chính là người yêu tuổi mới lớn của cô lúc còn bé nên ông liền nổi cơn tức giận, ông không muốn chia sẻ cô cho ai, đúng hơn ông có tính chiếm hữu rất cao.

Bao năm ông vốn không động vào cô, vì đâu đó ông cũng nhìn cô và nhớ đến con gái mình, nhưng lần này ông quyết định có được cô với suy nghĩ chỉ có nam nhân mới đem lại hạnh phúc và sự thoả mãn cho nữ nhân mà thôi!

Ông có phải là ghen quá hoá điên rồi không?!!!!