Chương 92: Đông Phương Linh thực lực khủng bố!
Chương 92: Đông Phương Linh thực lực khủng bố!
P/S: Sau thời gian bận rộn với công việc ta đã trở lại rồi đây hehe.
"Thực lực không sai,nếu đem các ngươi làm thái giám thì hẳn có thể được bệ hạ ban thưởng."
Đông Phương Linh nhếch môi xinh cười một tiếng, phảng phất xem thế công hai người thế công như em bé xây nhà chòi, không có lực công kích, "Hai người các ngươi không bằng cùng một chỗ tịnh thân gia nhập bộ hạ của bổn cung, bổn cung nhất định báo cáo bệ hạ phong các ngươi làm phó các ngươi cảm thấy thế nào?"
"Đồ hỗn trướng, dám nhục nhã chúng ta?"
Hai tên đồng bài sát thủ nghe được Đông Phương Linh muốn bọn họ tự cung thì sắc mặt trở lên vô cùng khó coi, pháp lực trên cơ thể phồng lên nhanh chóng, sau đó hai đạo quyền kình hung hăng địa đánh về phía Đông Phương Linh, tuy nhiên đã bị khí cương của Đông Phương Linh chặn lại.
"Bổn cung ghét nhất hai loại người, một là tra nam, hai là loại người rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt."
Nụ cười trên mặt Đông Phương Linh đột nhiên ngưng kết, vẻ tàn nhẫn lóe lên một cái rồi biến mất, sau đó Đông Phương Linh liền đánh ra song chưởng, mà kẽ ngón tay lại ẩn dấu đi mười cái phi châm, vô thanh vô tức phóng dạt ra hai bên, cùng công vào mắt, lỗ tai, nhân trung của hai tên đồng bài sát thủ.
Thấy thế ánh mắt của hai tên đồng bài sát thủ khẽ biến, vội vàng đánh ra vô số chưởng đánh bay phi châm, tuy nhiên Đông Phương Linh khi thấy hai tên đồng bài sát thủ đỡ được phi châm lại không cảm thấy ngoài ý muốn, trái lại ánh mắt tàn nhẫn lóe lên vẻ châm chọc, song chưởng của nàng cũng đã tới trước mặt hai tên đồng bài sát thủ.
Phốc phốc!
Phốc phốc!
Hai người gần như đồng thời bay ngược mà ra, một ngụm máu tươi lăng không phun ra, sắc mặt tức khắc trắng bệch như tờ giấy!
Bọn họ bị Đông Phương Linh đánh thổ huyết, tuy không quá nghiêm trọng nhưng cũng là nội thương, nếu kéo dài không trị liệu sẽ ảnh hưởng tới căn cơ.
"Hắc Ma Quyền!"
Tuy b·ị đ·ánh trọng thương nhưng dù sao hai tên đồng bài sát thủ cũng chính là sát thủ được huấn luyện bài bản, cho nên hai người bọn họ, bàn chân đạp một cái, thể nội pháp lực tuôn trào ra, chỉ thấy tên kim đan hậu kỳ sát thủ một quyền đánh ra, trong phút chốc, pháp lực biến thành một đầu Hắc Ma mang hơi thở t·ử v·ong vung tới trước mặt Đông Phương Linh.
"Bổn Cung đã nói qua, các ngươi, không gây thương tổn được một cọng tóc gáy của ta!"
Giọng nói của Đông Phương Linh hiển lộ sự khinh thường, sau đó nàng liền lần thứ hai một chưởng vỗ ra, cùng lúc trước không có sai biệt, không có chút nào cuốn hút một chưởng, đánh vào hư ảnh Hắc Ma trước mặt.
Phốc!
Hắc Ma hư ảnh bị Đông Phương Linh dùng một chưởng tùy ý đập đến hôi phi yên diệt, mà thân thể của tên kim đan hậu kỳ đồng bài sát thủ thì cũng bị dư uy cấp tốc đập bay ra phía trước, toàn thân kinh mạch đứt đoạn, máu tươi điên cuồng bắn ra tứ phía!
Một trong kim đan kỳ đồng bài sát thủ lập tức bị phế bỏ, mất đi hoàn toàn sức chiến đấu.
"Ngươi thế mà . . .là kim đan kỳ đỉnh phong?"
Ánh mắt tên kim đan hậu kỳ đồng bài sát thủ lộ ra kinh hãi muốn tuyệt thần sắc, nhưng hắn biết được vẫn là quá muộn!
"Mau chạy đi!"
Hai tên đồng bài sát thủ hoảng sợ đến mức linh hồn muốn xuất khiếu, bọn hắn nằm mơ vậy không nghĩ đến vị cô nương xinh đẹp trước mắt này lại là một vị kim đan kỳ đỉnh phong cao thủ.
Ngoại trừ Huyết U đại tướng quân cùng Quốc Sư Võ Minh Chiếu đã ra tiền tuyến thì trong hoàng cung vẫn còn một vị tuyệt đỉnh kim đan chiến lực.
Đại Diệp vương triều lại có ba tên kim đan kỳ cường giả!!
"Tình báo có sai lệch, hủy nhiệm vụ, mau chóng chạy về báo tin cho phân đà." Tên đồng bài sát thủ tu vi kim đan hậu kỳ vội vàng lau ngụm máu từ khóe miệng chảy ra, âm thầm truyền âm, sau đó lập tức cả hai người phi thân ra hai hướng khác nhau chạy trốn.
"Con đàn bà này lại là Kim Đan đỉnh phong cường giả?"
Lúc này Triệu Quốc đại nội mật thám, tu vi kim đan sơ kỳ cường giả đang ẩn mình trên tường thành quan sát, sau khi thấy hình ảnh Đông phương Linh nhẹ nhàng cân hai, trong nháy mắt phế đi một vị kim đan hậu kỳ sát thủ, ngay lập tức rong mắt của hắn lộ ra vẻ kh·iếp sợ.
Tiểu nương bì này trông mới hai mươi tuổi lại là kim đàn kỳ đỉnh phong tu vi. . .???!
Bật hack cũng không phải như thế a?
Kim Đan kỳ đỉnh phong tu vi khi nào lại giống như rau cải trắng như thế này tùy ý xuất hiện ở đây?!
Nhưng sự thật trước mắt lại không thể khiến hắn không tin.
"Nhìn đến ta phải lặng lẽ rút lui đem tin tức truyền về cho Triệu Vương."
Triệu Quốc đại nội mật thám nam tử vội vàng che dấu sự hoảng sợ, ý định lặng lẽ rời đi.
Nhưng mà khi tên mật thám này muốn rút lui thì đột nhiên liền cảm giác được một cỗ sát ý kinh người từ bộc phát từ phía sau lưng!
Triệu Quốc đại nội mật thám nam tử thấy sởn gai ốc, cảm giác nguy cơ chí mạng nên liền vội vàng xoay người, thình lình liền trông thấy Đông Phương Linh chẳng biết lúc nào không ngờ xuất hiện ở phía sau lưng hắn, bàn tay thì nắm lấy cổ của hai tên đồng bài sát thủ, sau đó Đông Phương Linh nhẹ nhàng bóp một cái.
Chỉ thấy tiếng 'răng rắc' vang lên. sau đó hai tên đồng bài sát thủ liền đi chầu diêm vương vì cổ đã bị Đông Phương Linh bẻ gãy.
"Không được!"
Trong lòng Triệu Quốc đại nội mật thám nam tử chợt cảm giác ớn lạnh, da gà nổi lên khắp người, ánh mắt run rẩy nhìn về phía t·hi t·hể của hai tên đồng bài sát thủ đã được Đông Phương Linh tùy ý vứt xuống mặt đất.
"Lớn mật tặc tử, dám xông vào hoàng cung nhìn trộm, cho bổn cung c·hết!"
Đông Phương Linh ánh mắt lóe lên vẻ hung ác, mười ngón tay xinh đẹp mang theo bộ móng tay sắc nhọn hóa trảo vồ tới Triệu Quốc đại nội mật thám nam tử.
Không kịp suy nghĩ nhiều, tên Triệu Quốc đại nội mật thám nam tử vội vàng liền ứng chiến.
Hắn đem thể nội pháp lực thôi động đến cực hạn, nghênh đón một trảo tuyệt mệnh của Đông Phương Linh.
Ầm!
Quyền trảo v·a c·hạm, trong phút chốc, Triệu Quốc đại nội mật thám nam tử liền b·ị đ·ánh gãy tay, khóe miệng chảy máu, thần sắc sợ hãi.
"Đáng c·hết! Đáng c·hết!"
Triệu Quốc đại nội mật thám nam tử liền kêu hai tiếng đáng c·hết, lần này là hắn tính sai, hơn nữa tính sai mất lớn.
Hắn coi là Đại Diệp vương triều chỉ có hai tên kim đan kỳ cường giả chính là Huyết U Đại tướng Quân cùng Võ Minh Chiếu quốc sư, và hai người họ đã ra tiền tuyến, cho nên giờ ở kinh thành sẽ chỉ có cẩu hoàng đế cùng vài tên trúc cơ cấm vệ quân, vì đề phòng ngoài ý muốn nên Triệu Vương đã cử hắn đi theo lén sau lưng hai tên đồng bài để tùy cơ ứng biến, nếu có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ là người kết thúc công việc.
Nhưng hắn lại không nghĩ rằng cẩu hoàng đế không thấy đâu, mà hai tên phế vật kia uổng danh là sát thủ của Huyết Sát Lâu nhưng lại phế vật, bị một con đàn bà đánh bại, nhưng sau khi thấy con đàn bà này tu vi Kim Đan đỉnh phong hắn liền hoảng sợ, muốn chạy trốn nhưng vẫn bị phát hiện.
Hắn tự tin Ẩn Thân Quyết của bản thân cho dù Nguyên Anh kỳ lão tổ không chú ý vẫn không thể phát hiện, nhưng lại bị con đàn bà này phát hiện khiến mắt sợ mất mật.
Nếu như sớm biết là dạng này, cho hắn mười cái lá gan, hắn vậy không dám vào kinh thành á·m s·át cẩu hoàng đế
Nhưng tên đại nội mật thám này lại không biết tu vi thực sự của Đông Phương Bất Bại chính là Nguyên Anh Kỳ đỉnh phong, nếu biết thì chắc chắn hắn sẽ cắn lưỡi t·ự s·át.
"Cửu Trọng nhược thủy quyết!"
"Biên Bức chi dực!"
Khi thấy bản thân không phải là đối thủ của Đông Phương Linh, tên đại nội mật thám liền sử dụng át chủ bài, pháp lực giống như là b·ốc c·háy lên, ngay lập tức ở sau lưng lấy mắt trần có thể thấy tốc độ ngưng tụ ra một đôi pháp lực chi dực giống như là cánh dơi, sau đó bay về phía rừng rậm lao đi, tốc độ bộc phát không thua gì một tên kim đan kỳ đỉnh phong.
Hắn mới ba mươi tuổi được là tổng lãnh tụ của đại nội các mật thám ngoài việc có tu vi kim đan kỳ ra thì bản lĩnh chạy trốn hay ẩn thân của hắn cũng rất độc đáo, không xứng với tu vi của hắn.
"Muốn đi?"
Từ kim đan kỳ là đã có thể dựa vào pháp lực để phi hành trên trời, mà nguyên anh kỳ thì có thể dựa vào ý niệm để phi hành, cho nên tốc độ của Đông Phương Linh vô cùng nhanh chóng, chỉ trong ba cái hô hấp đã đuổi kịp tên nam tử đại nội mật thám này.