Chương 59: Huyết Ma Ấn lai lịch! (Cầu đề cử cầu tặng phi cơ)
Diệp Hải trong lúc đang thu thập đồ vật trong túi trữ vật của đám võ giả thì đột nhiên một khối ấn làm hắn chú ý.
"Huyết Ma ấn?" Diệp Hải nheo mắt, tò mò nhìn nó.
Hắn cảm giác huyết dịch trong cơ thể sôi trào, giống như gặp đồng loại, khiến Diệp Hải vô cùng bất ngờ.
"Cái này là gì?" Diệp Hải đưa mắt nhìn Huyết U, hỏi.
"Đây là tông chủ ấn, nghe nói thì đời thứ nhất tông chủ đã nói ai nắm giữ huyết ma ấn sẽ là tông chủ Huyết Ma tông, môn nhân nhận ấn không nhận người, nghĩa là cho dù ngươi là phế vật thì cũng có thể lên làm tông chủ huyết ma tông nếu có được ấn này. Nghe nói Huyết Ma ấn có truyền thừa của tông chủ Huyết Ma tông đời thứ nhất." Huyết U hơi suy tư một lát, dựa theo ký ức nói. Sau đó như nhớ ra gì đó, lạnh lùng nói tiếp:
"Huyết Phí Dương cũng vì Huyết Ma ấn mà thiết kế hại c·hết tông chủ đời trước."
"Ra là vậy." Diệp Hải bỗng có chút hứng thú, nhấc lên Huyết Phí Dương thì không thể không nhắc tới Huyết Sinh, nằm vùng thi quỷ tông nhiều năm, lan truyền Hấp Huyết công khiến ma tu tàn sát lẫn nhau, rồi lan truyền bát máu có chứa huyết dịch của hắn để mọi người trở thành huyết thực tùy ý bị hắn điều khiển cùng thôn phệ.
"Ồ..bát máu..điều khiển n·ạn n·hân uống máu..sao nghe giống Huyết Ma hấp huyết công vậy? Còn có Huyết Ma tông cũng có hai chữ Huyết Ma.." Ánh mắt Diệp Hải khẽ lóe lên tia sáng, giống như đã nắm bắt được manh mối nào đó.
"Chẳng lẽ tông chủ đời thứ nhất chính là huyết ma nô bộc? không đúng, nếu là nô bộc thì không thể c·hết được, chẳng lẽ hắn chưa c·hết?" Diệp Hải sắc mặt khẽ biến, kinh ngạc nghĩ.
"Huyết U, tông chủ đời thứ nhất đ·ã c·hết?" Diệp Hải vội vàng hỏi.
"Chỉ nghe cổ tịch nói rằng thọ nguyên của hắn sắp hết thì rời đi Huyết Ma tông, từ đó về sau không trở lại." Huyết U lạnh lùng đáp.
"Tiếc rằng ta một chưởng đập c·hết Huyết Phí Dương cho nên túi nhẫn vật của hắn cũng bị nát tan, Huyết Phí Dương có vẻ như đã biết gì đó. Ta còn nhớ Huyết Sinh nói rằng máu của hắn là máu của Tu La nhất tộc, chẳng lẽ Tu La tộc là một nhánh của Huyết tộc?" Diệp Hải trầm tư nghĩ.
"Muốn biết chuyện gì xảy ra thì phải phá hủy Huyết Ma ấn!" Diệp Hải chợt nhìn huyết ma ấn trong tay, một ý tưởng lóe lên trong đầu hắn.
Ngay sau đó Diệp Hải nhẹ nhàng bóp một cái, Huyết Ma Ấn bị nổ nát, sau đó một giọt máu tươi từ bên trong Huyết Ma ấn thoát ra, ngay sau đó một giọng nói tà ác vang lên:
"Khăc khặc khặc, là ai thả ra bản tôn?"
"Ngươi không phải sinh linh ở thế giới này?" Diệp Hải nhíu mày hỏi, hắn cảm thấy khí tức của vật nhỏ này là khí tức tà ác nguyên thủy, rất giống với khí tức khi hắn nhìn thấy Huyết Ma hư ảnh lần đầu tiên.
Nghe Diệp Hải nói như thế, giọng nói tà ác kia kinh hãi càng thêm nồng đậm.
Có thể nói ra lai lịch của hắn thì ở vùng thế giới nhỏ này có thể cũng không nhiều người làm được.
Đã từng cho dù là Thánh Địa võ giả nhìn thấy hắn đều không nhận ra lai lịch của hắn, thậm chí đều sẽ cho là hắn chính là loại yêu ma nào đó được tạo ra trong thiên địa. Nhưng một con sâu cái kiến nữa bước kim đan cảnh giới ở trong góc nhỏ của Đông vực lại nhận ra lai lịch nó, quả thật không thể tin nổi.
Mà sau một khắc, vẻ kinh hãi trong mắt yêu ma không rõ lai lịch này rút đi, ánh mắt lộ ra vẻ bạo ngược tà ác vốn có, càn rỡ nói:
"Không phải là sinh linh ở thế giới này thì là như thế nào? Các ngươi chỉ là đám thổ dân, nếu không phải ta chỉ còn một giọt máu huyết nho nhỏ, còn bị phong ấn quá lâu nên thực lực giảm sút chín thành, thì ngươi nghĩ ngươi có tư cách nói chuyện với ta ?"
Giọt máu hóa thành một người đàn ông trung niên nhưng trong bộ dáng bị thu nhỏ khoảng chừng bằng một tiểu hài sáu tuổi, ánh mắt hung quang, khí tức tà ác không rõ, ngay sau đó người đàn ông trung niên mini này khẽ liếc thấy Huyết U, sau đó nhìn về phía Diệp Hải, giống như nhận ra gì đó, sắc mặt khẽ biến, gầm thét nói:
"Không phải Man Hoang giới thiên đạo không cho phép Huyết Ma nhất tộc đi vào hiện thực hay sao? Tại sao tiểu tử ngươi lại có thể đi vào? Nói mau!"
"Cẩu vật ăn nói cẩn thận, ngươi chỉ là một giọt máu mà ăn nói với chủ nhân ta như vậy, muốn c·hết hay sao?" Huyết U ánh mắt tàn nhẫn nhìn người đàn ông trung niên, khẽ quát.
Nghe Huyết U mắng chửi, người đàn ông trung niên sắc mặt cũng lóe lên vẻ âm trầm, cũng mắng lại:
"Đồ chó hoang nô bộc dám ăn nói với Huyết Ma nhất tộc dòng chính, ngươi mới là muốn c·hết!"
"Ngươi là huyết ma nhất tộc dòng chính?" Sắc mặt Diệp Hải lóe lên vẻ hứng thú, hỏi.
"Ta Huyết Hoàng ngang dọc Địa Ngục giới trăm ngàn năm, nếu bản thể ta ở đây thì diệt sát các ngươi như diệt một con kiến." Nam tử hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh miệt nói.
"Nhưng ta bây giờ diệt sát một cỗ phân thân của ngươi cũng dể như diệt một kiến!" Diệp Hải trêu tức nhìn nam tử trung niên, mỉa mai nói.
"Nhân loại, ngươi từ đâu có thể có huyết ma nhất tộc dòng chính huyết mạch, nhưng tại sao lại yếu như vậy, tu vi như vậy cho dù là nô bộc yếu ớt nhất của ta ở địa ngục giới cũng không đánh lại, thật kỳ lạ. Hẳn là ngươi đoạt xá nhân loại này à?" Huyết Hoàng nghe Diệp Hải muốn g·iết mình, vội vàng không dám khiêu khích, sắc mặt hòa hoãn, nghi hoặc nói.
"Ngươi hỏi quá nhiều, giờ nói cho ta biết tại sao ngươi lại vào Man hoang giới và sáng lập Huyết Ma tông? Nếu thành khẩn có lẽ ta sẽ ta tha cho phân phân này của ngươi." Diệp Hải ánh mắt sắc lạnh nhìn Huyết Hoàng, âm u nói. Hắn phát hiện giọt máu này chỉ có thực lực ngang với trúc cơ đỉnh phong võ giả, Diệp Hải có thể bóp c·hết dể dàng, cho nên hắn không chút nào khách khí uy h·iếp.
"Ngươi.." Huyết Hoàng đang tính mắng chửi Diệp Hải, nhưng khi thấy ánh mắt sắc lạnh của hắn, ngay lập tức Huyết Hoàng vội ngậm miệng, trầm mặt một hồi, Huyết Hoàng âm trầm nói:
"Huyết Ma nhất tộc tộc trưởng Huyết Ngục muốn xâm lấn Man Hoang giới, cho nên phân thân ra vô số giọt máu đi vào Man Hoang giới tàn sát sinh linh để tu luyện, dù sao thì ở địa ngục giới đều toàn là quái vật đ·ã c·hết rồi sống lại, không có chân chính sinh linh còn sống, với lại tộc trưởng cũng thèm thịt người, cho nên muốn bắt lấy mấy tỷ huyết thực về địa ngục giới ăn dần.
"Ra vậy,bản thể của ngươi cũng phân thân ra chui vào được vào bình chướng của Man Hoang giới? Với lại có bao nhiêu cỗ phân thân đột nhập thành công, có lẽ rất nhiều đi?" Diệp Hải nghi ngờ hỏi.
"Đánh rắm, Man Hoang giới thiên đạo chó c·hết ngăn cản chín thành chín phân thân của chúng ta xuyên qua bình chướng, đánh g·iết vô số phân thân, chúng ta đang ở bên ngoài vô tận hải, đứng bên ngoài Man Hoang giới bình chướng và đánh nhau với Man hoang giới thiên đạo hơn mấy chục ngàn năm nay." Huyết Hoàng sắc mặt phiền muộn nói.
"Vậy cái gì mà mỗi trăm năm có Ma tộc từng thế giới khác xâm lấn man hoang giới sự kiện là do các ngươi làm?" Diệp Hải như nhớ ra gì đó, kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, thiên đạo man hoang giới tuy mạnh nhưng không thể xóa sổ được tất cả phân thân của chúng ta, sẽ có một bộ phận đi vào được bình chướng, nhưng đa số đều bị thiên đạo sai sử mấy tên sinh linh mang đại khí vận đến tiêu diệt chúng ta, cỗ phân thân của ta khi lọt được vào đây thì thực lực đã ngang với nhân loại võ giả Luyện Hư cảnh đệ nhất bộ, nhưng bị nguyên đám lão đầu của các đại thánh địa ở trung vực vô sỉ vây công, bất đắc dĩ lại phải chia tách ra thành vô số giọt máu nhỏ chạy trốn khắp Man Hoang vực, cho nên ta mới yếu như vậy, thật chó c·hết!" Huyết Thần phẫn hận nói.
"Thật mạnh!" Trong lòng Diệp Hải rung động nghĩ.
Luyện Hư cảnh đã là cảnh giới gần đỉnh kim tự tháp của Man Hoang võ đạo giới. Còn mạnh nhất chính là Luyện Đạo cảnh.