Chương 44: Về Tông!
"Ta có một nghi vấn, tại sao hai vị sư tôn không bị hắn g·iết c·hết? Mà có thể luân hồi và tu luyện đến cảnh giới như này một lần nữa mà không bị hắn phát hiện?" Diệp Hải trầm mặc một hồi tiếp nhận thông tin mà Nho tử nói, một hồi sau Diệp Hải hỏi.
"Bởi vì bọn hắn nắm giữ số mệnh chi đạo cũng không hoàn chỉnh, đầu đại đạo này không cam lòng bị bọn hắn kiểm soát, nhưng thực lực không đủ, cho nên chỉ có thể giúp chúng ta ẩn dấu thiên đạo ánh mắt." Thích Ca Mâu Ni Phật giải thích.
"Tuy nhiên do thân hóa thiên đạo cho nên bọn hắn sau nhiều kỷ nguyên nghiên cứu đã gần như hiểu thấu đáo Số Mệnh chi đạo chín phần chín, mà mỗi lần hủy diệt và tân sinh sinh linh chính là cách thức để suy yếu Số Mệnh, nếu trong kỷ nguyên này chúng ta và ngươi không thể làm gì thì vũ trụ này xem như hoàn toàn bị bọn hắn kiểm soát, khi đó bọn hắn sẽ cắn nuốt vũ trụ này."
"Đây là lời mà thời gian thiên tôn đã nói, hắn có thể đi đến tương lai quá khứ không gì không làm được, hắn đã đi tới tương lai và thấy những điều này." Nho Tử nói.
"Thời Gian thiên tôn?" Diệp Hải nghi hoặc.
"Chính là một hậu sinh ở mười mấy kỷ nguyên trước đạt tới cảnh giới của chúng ta. nắm trong tay Thời gian đại đạo, cũng là hắn đã giúp ngươi quay ngược thời gian thấy được hình chiếu của bọn họ trong quá khứ lúc nãy." Thích Ca Mâu Ni Phật giải thích.
"Hắn tuy có thể đi ngược về quá khứ, cũng có thể đi tới tương lai, nhưng không thể thay đổi được gì cả, giống như thiên đạo khi nắm giữ số mệnh chi đạo cũng không thể trái nguyên tắc mà hủy diệt ngươi,nếu không phải ngươi là thiên ngoại thiên ma thì hắn sẽ không làm gì được ngươi." Nho tử giải thích.
"Giống như cho dù hắn có trở về mấy trăm kỷ nguyên trước và có ý đồ ngăn cản ta hoặc Nho Tử đạt được thánh nhân quả vị, thì cũng không thể làm được, Số Mệnh lực lượng sẽ cưỡng ép sửa chữa quỹ tích thời gian, khiến cho những gì số mệnh nên thuộc về chúng ta sẽ chỉ thuộc về chúng ta, không ai có thể thay đổi điều đó." Phật Thích Ca Mâu Ni nói.
"Bọn họ ý đồ chính là cắn nuốt cả vũ trụ này?'' Diệp Hải vô cùng kh·iếp sợ nói.
"Bọn họ giống như ngươi đến từ bên ngoài vũ trụ này tới đây, nếu thế giới có vô số thế giới thì ta nghĩ vũ trụ cũng sẽ có vô số vũ trụ." Nho Tử đáp.
Trong lòng Diệp Hải kh·iếp sợ không thôi, tuy nhiên ngay lập tức Diệp Hải trong lòng toát ra vô hạn phấn khích, mục tiêu càng khó khăn thì Diệp Hải càng vui sướng.
"Nói chuyện đến đây thôi, tiểu hỏa tử, ta cùng Thích Ca sẽ ngăn cản thiên đạo ở Man Hoang giới diệt sát ngươi,sau đó dùng bí thuật ngụy trang linh hồn của ngươi giống người bản xứ để che lấp thiên cơ, tuy nhiên ngươi đã làm phật lòng Thiên Đạo, cho nên sau đó ngươi sẽ bị những võ giả mang đại khí vận t·ruy s·át, vì ngươi sẽ bị Thiên Đạo nguyền rủa, những sinh linh thân mang đại khí vận khi thấy ngươi sẽ mạc danh kỳ diệu muốn tiêu diệt ngươi. ngươi có sợ không?" Nho Tử mỉm cười nhìn hắn, hỏi.
"Ta không sợ!" Diệp Hải gằn từng chữ nói.
"Quả nhiên không hổ là người nắm giữ Ma Tính." Thích Ca Mâu Ni Phật hài lòng gật đầu.
Ngay sau đó, hình ảnh vỡ tan, Diệp Hải cũng trở về hiện thực.
Lúc này thì thiên đạo chi mâu chỉ còn cách một chút là đâm vào thân thể Diệp Hải, ngay tức khắc Thiên Tính bộc phát ra sức mạnh to lớn ngăn trở, trong chốt lát thiên đạo chi mâu liền bị thiên tính đánh nát.
Thiên Tính là sức mạnh của Nho Tử, đây là Nho Tử xuất thủ.
"Lớn Mật!" Thiên Đạo chi nhãn phẫn nộ gầm lên, cả Man Hoang giới vô số sinh linh đều cảm nhận được Thiên Đạo đang nổi giận, vô số tồn tại cỗ lão cũng thức tỉnh.
"Diệt!" Phật tính lóe lên một đạo Phật pháp quang mang, một bàn tay khổng lồ vươn ra chụp vào kiếp vân, sau đó bóp chặt.
~!ẦM!
Kiếp Vân nổ nát, ngay sau đó thiên đạo chi nhãn cũng bại lộ, tất cả sinh linh bên trong man hoang giới đều nhìn thấy cảnh này.
"Là ai đã làm chuyện đại nghịch bất đạo khiến Thiên đạo phải ra tay xuất thủ?" Tất cả sinh linh đều có chung suy nghĩ này.
"Hừ! Sâu kiến, Thiên Đạo nguyền rủa! triển!" Thiên Đạo Chi Nhãn phẫn nộ nhìn Diệp Hải, sau đó một luồng nguyền rủa chi thuật lập tức bám vào linh hồn của Diệp Hải.
Ngay lập tức Diệp Hải cảm giác được linh hồn của mình bị một lực lượng cấm kỵ nguyền rủa.
Sau khi thi triển nguyền rủa xong, Thiên Đạo liền tan biến. Trời quang mây tạnh.
"Phù! may mắn hắn không nhận ra mình là thiên ngoại chi ma nữa." Diệp Hải thở phào nhẹ một hơi.
"Tiểu tử, sau này chỉ dựa vào ngươi, nếu thiên đạo xuất thủ thì chúng ta sẽ ra tay ngăn trở." Âm thanh của lão đạo mịt mờ vang lên trong đầu Diệp Hải, ngay sau đó phật tính cùng thiên tính đột nhiên ảm đạm, chuôi vào bên trong linh hồn của Diệp Hải ngủ say.
"Cuối cùng cũng xong." Diệp Hải thở dài, ngày hôm nay hắn đã nghe quá nhiều bí văn về vũ trụ, vẫn chưa hết hoàn hồn.
"Nghe hai vị sư tôn nói rằng đại kiếp chỉ trongmột triệu năm nữa sẽ diễn ra, thời gian quá ngắn, nếu ta không bật hỏa lực kiếm nhiều sát sinh điểm thì chắc chắn sẽ bị đại kiếp c·hôn v·ùi."
"Hệ thống thế mà không bị hai vị Thánh Nhân và Thiên Đạo phát hiện, hiển nhiên nó không phải là sản phẩm của vũ trụ này. Có nó ta sẽ có thể đi đến đỉnh phong, đem thiên đạo đặt dưới mông mà đánh!" Diệp Hải nắm chặt bàn tay, kiên định nói.
"Hệ thống, mở ra Sát Sinh bảng." Diệp Hải nhẹ giọng nói.
"Kí chủ: Diệp Hải "
"Tu vi: Luyện Tinh cảnh-Trúc Cơ kỳ tiền kỳ(1/ 200.000) "
"Linh căn: đỉnh cấp linh căn (1/ 20.000) "
"Thể chất:Tiên Thiên chi thể đỉnh phong(Max cấp) Huyết Ma Hấp Huyết thuật nhất trọng. "
"Ngộ tính: Đỉnh cấp(1/ 30.000) "
"Vũ khí: một thanh ma đao phàm phẩm (không có hỗ trợ thăng cấp)"
Công pháp:
Huyết Ma Hấp huyết Thuật Thiên cấp đỉnh phong(tiến hóa)
Sát Thần Ma Đao thiên cấp đỉnh phong (tiến hóa)
Hoàng cấp trung phẩm Luyện Thi Quyết đỉnh phong(Tiến Hóa)
Hoàng cấp trung phẩm Nhiên Huyết Công-đỉnh phong. (Tiến Hóa)
"Bí Pháp: Hoàng cấp trung phẩm Sát Sinh Ma Đao-đỉnh phong. (Tiến Hóa)
Hoàng cấp trung phẩm Bạo Huyết Thuật-đỉnh phong (Tiến Hóa)
Hoàng cấp trung phẩm Ma Huyết Trảm-đỉnh phong (Tiến Hóa)
Hoàng cấp trung phẩm Thi Hỏa Luyện Thể Thuật-đỉnh phong (Tiến Hóa)
Ý cảnh: Sát lục ý cảnh.
"Sát sinh điểm +550.000."
"Hệ thống, đột phá tu vi Trúc Cơ kỳ tiền kỳ." Diệp Hải lạnh lùng nói.
"!Đinh! Đột phá thành công, tu vi hiện tại Trúc Cơ kỳ trung kỳ, khấu trừ 200.000 sát sinh điểm, số dư còn +150.000!"
Ngay lập tức Diệp Hải cảm thấy chân nguyên trong thể nội phồng lên một mảng lớn, lực lượng tăng mạnh.
"Cũng nên về Ma Tông rồi." Diệp Hải lạnh lùng dữ tợn cười.
------
Một ngày sau..
Diệp Hải thuận lợi trở về tông, sau đó hắn bắt đầu suy nghĩ phải nên làm gì.
"Hẳn là nên một đường mãng chém g·iết hết thảy." Diệp Hải Thầm Nghĩ.
Với tu vi của hắn bây giờ trở về ma tông đương nhiên là mở ra t·hảm s·át rồi, chả lẽ lại làm đệ tử.
Tông môn đại điện là địa phương mà các trưởng lão cao tầng trao đổi tông môn sự vụ cũng là địa phương mà có nhiều trưởng lão Thi Quỷ Tông cư ngụ nhất.
Lúc này đại điện đại môn đóng chặt, bên ngoài có một chiếc chuông lớn.
Chiếc chuông này chính là để nếu có đại sự xảy ra thì có thể đánh vang nó, chỉ có trưởng lão trở lên mới có thể đánh nó vang lên, bởi vì cái chuông này chỉ có dùng Chân nguyên mới có thể gõ vang, và chỉ có Luyện Tinh cảnh Trúc Cơ kỳ mới có chân nguyên.
Diệp Hải đi lên trước, bắt lấy cây gậy trước mặt, sau đó quán chú chân nguyên, mạnh mẽ đập lên cái chuông.
"Đông, đông, đông. . ."
Những đệ tử nghe được tiếng chuông bỗng sững sờ: "Chả lẽ tông môn có đại sự xảy ra rồi?"
"Chả lẽ chính đạo tông môn công tới sơn môn?"
"Hay là có một vị trưởng lão nào đó vẫn lạc?"
Trong lòng mọi người tràn đầy nghi hoặc, bởi vì lần cuối tiếng chuông vang chính là ba mươi năm trước lão tông chủ vì đột phá Luyện Thể cảnh thập trọng đỉnh phong đi vào Luyện Tinh Cảnh liền tàn sát phàm nhân địa phận chính đạo tông môn, sau đó bị vây công đến c·hết.