Chương 123: Lục Hải Tông Phu Nhân. (Cầu Đề Cử!!!)
Ngay sau khi Huyết U uống cạn chén trà, chỗ sâu trong con ngươi của Đại Hạ công chúa lóe lên một tia sáng quỷ dị.
Sau khi uống cạn chén trà, ánh mắt Huyết U toát lên vẻ trêu tức, sau đó ngẩn đầu lên nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Đại Hạ công chúa, nói:
"Nếu như bổn tọa muốn g·iết ngươi, ngươi cũng sẽ ngoan ngoãn dâng hiến bản thân cho bản tọa hay sao?"
"Tướng quân nói đùa."
Đại Hạ công chúa nghe vậy hơi hoảng hốt, nhưng cố trấn tĩnh lại, cười tươi rói đáp:
"Tướng quân làm sao có thể cam lòng g·iết th·iếp thân đây, trà th·iếp thân pha cho có ngon không tướng quân?"
Ánh mắt Huyết U trở nên càng tà dị hơn, khóe miệng âm nhu nói:
"Bổn tọa ngày thường rất thích uống trà, nhưng không phải dùng linh tuyền làm nước, mà là. . . máu tươi. . .Nếu trà được ngâm dưới máu tươi kèm theo đá viên mát lạnh thì sẽ là thức uống ngon nhất. . ."
"Mà máu của xử nữ. . .nhất là nữ tử tu vi cao cường thì càng bổ dưỡng . . ."
Nghe vậy sắc mặt của Đại Hạ công chúa khẽ biến, từ trong nhẫn trữ vật rút ra một cái chủy thủ sắc bén đâm tới trước ngực Huyết U.
Phốc phốc!
Chủy thủ dể dàng đâm xuyên qua ngực của Huyết U, nhưng bất ngờ là không có thấy máu chảy ra sau khi Đại Hạ công chúa rút chủy thủ ra.
"Làm sao có thể?"
Ánh mắt xinh đẹp của Đại Hạ công chúa chợt lóe lên vẻ khó tin nhìn chằm chằm miệng v·ết t·hương của Huyết U.
Huyết U chỉ bình thản liếc nhìn miệng v·ết t·hương ngay vị trí trái tim, sau đó trong tích tắc miệng v·ết t·hương liền lành lại, không có chút dấu vết b·ị t·hương nào.
"Huyết nhục trọng sinh? Ngươi là thể tu?" Ánh mắt Đại Hạ công chúa ngưng trọng nhìn Huyết U, thần sắc hoảng hốt.
Thể tu giả ở thập quốc rất hiếm thấy, thể tu ai nấy đều là mãnh nhân, chỉ luyện thể chứ không tu luyện dựa vào linh khí đất trời, ai nấy đều có sức mạnh vô cùng lớn, đồng giai cường giả rất khó công phá phòng ngự của thể tu, thậm chí số ít người luyện thành thần thông huyết nhục trọng sinh hay gãy chi trọng sinh, vô cùng khó g·iết c·hết.
"Bổn tọa từ đầu đã cảm thấy Đại Hạ quốc là có m·ưu đ·ồ khác chứ không phải chỉ đơn giản là hòa thân."
Huyết U chậm rãi nói tiếp: "Quả nhiên không ngoài suy đoán của bổn tọa. . .ngươi có vấn đề."
"Ha ha, nói như vậy, ngươi một đã sớm đoán được ta có vấn đề?"
Đại Hạ công chúa nhíu mày một cái, sau đó phá lên cười haha, nói:
"Đã như vậy, ngươi còn dám uống ly trà ta đưa, không biết tướng quân phải chăng biết rõ ta đã gieo Tâm Thất ma tằm cổ vào trong cơ thể ngươi . . .?"
Tâm Thất ma tằm cổ là một loại cổ trùng vô cùng lợi hại, là Ngũ chuyển tối đỉnh cổ trùng, là cổ trùng mạnh nhất có thể g·iết c·hết Nguyên Anh kỳ võ giả nếu nuốt phải nó, loài cổ trùng này vô sắc vô vị, cơ thể trong suốt, nhỏ hơn con kiến khoảng năm ngàn lần, bỏ vào trong nước thì xem như Nguyên Anh kỳ võ giả cũng không thể phát hiện, trừ khi có tu luyện một số loại nhãn pháp đặc biệt mới có thể phát hiện nó, hoặc là thần thông kỳ cường giả mới có thể phát hiện.
Trong suy nghĩ của nàng thì Huyết U sau khi nuốt Tâm thất ma tằm cổ thì chắc chắn sẽ bị cổ trùng thôn phệ trái tim, c·hết ngay lập tức nếu nàng thi triển bí pháp ra lệnh cho tâm thất ma tằm cổ.
"Tâm Thất Ma Tằm Cổ?"
Vừa dứt lời, Huyết U xé rách ngực của bản thân tạo thành lổ thủng vừa đủ một bàn tay, dưới ánh mắt kinh hãi của Đại Hạ công chúa, Huyết U thò tay vào bên trong ngực móc ra thứ gì đó.
"Là vật này sao?"
Khóe miệng Huyết U lóe lên vẻ cười cợt, nói.
"Ta Tâm thất ma tằm cổ??? làm sao có thể??? !"
Sắc mặt xinh đẹp của Đại Hạ công chúa chợt biến sắc, thân là chủ nhân của Tâm Thất Ma Tằm Cổ, cho nên Đại Hạ công chúa có thể nhìn thấy nó trên tay Huyết U dù nó có kích thước nhỏ hơn con kiến 5000 lần.
Tâm Thất Ma Tằm Cổ một khi đi vào đường tiêu hóa liền có thể tìm thấy trái tim sau đó nó ẩn hình sâu vào trong trái tim, không thể tìm ra được nó, bởi vì bên trong cơ thể nhân loại có hàng triệu tỷ vi sinh vật sống trong đó, không thể nào có thể tìm chính xác được nó ở trong đó.
"Con cổ trùng này của ngươi khá lợi hại, cho dù là Nguyên Anh kỳ võ giả cũng đơn giản trúng chiêu nếu nuốt nó, nhưng ngươi không may mắn khi gặp bổn tọa."
Trên mặt Huyết U lóe lên vẻ nghiền ngẫm, sau đó chợt bàn tay hắn bỗng nhiên nắm chặt, liền bóp nát Tâm Thất Ma Tằm Cổ.
"Không!"
Sau khi Huyết U bóp nát Tâm Thất Ma Tằm cổ thì khuôn mặt xinh đẹp của Đại Hạ công chúa đột nhiên trắng bệch, sau đó một ngụm máu tươi đột nhiên từ trong miệng phun ra.
Cổ trùng này cùng nàng là có liên kết khế ước bình đẳng, nếu cổ trùng bị bóp c·hết thì nàng cũng sẽ bị trọng thương vô cùng nghiêm trọng.
"A Thủy, bắt lại tiện nhân này cho bổn tọa, bổn tọa muốn tự tay t·ra t·ấn nàng."
Huyết U nhàn nhã ngồi dựa trên ghế, đạm mạc nói.
"Vâng."
Thủy bà bà ánh mắt lóe lên vẻ khát máu, sau đó nhảy bổ lên về phía Đại Hạ công chúa.
"Dám can đảm mưu hại chủ nhân, tiểu tiện nhân, bà lão ta sẽ không để ngươi c·hết quá dể dàng."
Thủy Bà lão nhếch miệng cười một tiếng, vẻ mặt đáng sợ, hai mắt chỉ còn tròng trắng giơ bàn tay khô gầy với móng nhọn dài và đen lao đến.
Đại Hạ công chúa thấy vậy, trong đôi mắt đẹp cũng lộ vẻ sợ hãi, nàng cảm giác người trước mặt không phải nhân loại mà là một con quái vật đội lốt người.
Sau đó nàng vội vàng nuốt vào trong bụng một con cổ trùng quý hiếm khác.
Bất quá, đây không phải là Tâm Thất ma tằm cổ mà là Huyết Độn cổ, là ngũ chuyển phàm cổ trùng.
Cổ trùng phân thập chuyển, từ nhất chuyển đến ngũ chuyển gọi là phàm cổ. Mà từ lục chuyển đến cửu chuyển gọi là Tiên Cổ trùng. Còn thập chuyển cổ trùng gọi là Thần Thoại cổ trùng.
Mà người tu luyện với cổ trùng gọi là cổ sư, cổ sư có thập đại cảnh giới tương đương với cổ trùng.
Nàng cũng không phải là Đại Hạ công chúa, mà nàng chính là viện binh của Hạ Vương đóng giả nhằm á·m s·át Huyết U. Nàng là phu nhân của Lục Hải tông, Phương Thảo. (Đọc giả nếu quên có thể đọc lại chương 96 để biết tình tiết này.)
Sau khi nuốt vào huyết Độn cổ thì v·ết t·hương trên người Đại Hạ công chúa đã hoàn toàn bình phục, khí huyết lại dâng lên một mảng lớn, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất độn đi mất giống như đang dịch chuyển tức thời, chớp mắt đã ra khỏi phạm vi 300 mét.
Mà thời điểm này Mặc U Lan cùng Mặc Hỏa cũng cùng nhau đi ra khỏi lều chủ soái.
Nàng cũng rất muốn nhìn xem công chúa Đại Hạ đến tột cùng là bộ dáng gì.
Nếu như tướng công Huyết U thật sự muốn đưa nàng nhập làm th·iếp thì Mặc U Lan cũng phải ra bày biện dáng vẻ nữ chủ nhân đối với thị th·iếp mới của tướng công.
Nhưng mà nàng vừa bước ra thì vừa chạm mặt với Phương Thảo.
Nàng hoảng hốt chạy bừa lại chạy tới trước mặt Mặc U Lan, trong giây lát hơi thất thần, ánh mắt Phương Thảo lóe lên ánh sáng, nhanh chóng dịch chuyển thân hình ra sau lưng Mặc U Lan, sau đó khống chế nàng.
Thủy bà lão cùng Huyết U cũng thấy được cảnh này, Huyết U ánh mắt chợt lóe lên vẻ dữ tợn hiếm thấy, mà Thủy Bà Lão cũng hoảng sợ không thôi, đứng im tại chỗ không tiếp tục đuổi bắt.
"Cẩu vật, ngươi dám tại tiến lên trước một bước thì ta sẽ lấy mạng nhỏ của mỹ nhân này."
Ánh mắt xinh đẹp yêu dị của Phương Thảo nhanh chóng nhận ra cảm xúc và thái độ khác thường của Huyết U cùng Thủy Bà lão, liền ánh mắt đắc thắng nói: "Nhìn bộ dạng của nàng xinh đẹp như vậy hẳn chính là nữ nhân vô cùng trọng yếu của tướng quân, nếu ngươi dám bước lên ta sẽ g·iết nàng, lúc đó hẳn là tướng quân sẽ g·iết ngươi. hahaha."
Nghe được lời này của Phương Thảo, ánh mắt Thủy Bà lão ngưng tụ ra sát ý dày đặt như thực chất, nghiến răng kình kịch, vẻ mặt phẫn nộ vô cùng.
Đúng là Mặc U Lan chính là nữ nhân vô cùng trọng yếu của chủ nhân, mà lại là nữ nhân duy nhất lúc này.
An nguy của đối phương là cực kỳ trọng yếu.
"Tiểu tiện nhân, ngươi trốn không thoát, ngươi sẽ c·hết vô cùng bi thảm."
Ánh mắt Thủy Bà Lão băng lãnh gằn giọng nói.
Trên đời này ngoại trừ Huyết U, chưa ai dám uy h·iếp đến nàng.
p/s: Mình viết rất tâm huyết, các đạo hữu đọc đừng tua chương, nếu không lại không nhớ rõ tình tiết nhé.