Chương 27 Linh dị xe buýt: Ngự Quỷ Nhân
Chương 27 Linh dị xe buýt: Ngự Quỷ Nhân
Xuống xe quỷ rời đi nhưng đồng dạng có mới quỷ lên xe, rời đi quỷ mặc dù chỉ là ngắn ngủi quan sát, Văn Nam liền đặt cho rời đi quỷ bằng Quỷ Tượng Gỗ.
Xuống xe năm người, c·hết mất 4 người bị biến thành tượng gỗ theo Quỷ Tượng Gỗ rời đi, một người cuối cùng trạng thái cực kì quái dị, mang trên mặt nụ cười quỷ dị không nói lời nào bước lên xe. Ngồi xuống vị trí phía trước.
Văn Nam lặng lẽ đánh giá ngồi phía trước người, kỳ thực hiện tại hắn đã đánh giá người này đ·ã c·hết rồi, lên xe người hiện tại là một con quỷ.
Phía trên hành khách vẫn không thay đổi, tiếp tục duy trì 3 vị hành khách. Chứng tỏ vừa rồi Quỷ Tượng Gỗ rời đi, lên xe quỷ Văn Nam cơ hồ liền xác định tựa hồ là đã bám thân vào phía trước người.
Làm năm phút thời gian đã tới, xe buýt một lần nữa khởi động rời đi, phía trước hai bên đường rừng cây vẫn như vậy không thai đổi, chỉ là một nhóm bảy người chân chính còn sống chỉ có hai người.
Văn Nam liếc nhìn hai bọn họ lắc đầu, đoán chừng là bởi vì nhìn thấy được khi nãy hình ảnh đến nỗi hiện tại sợ hãi đến nỗi không dám nói một lời.
Xe buýt tốc độ trở nên nhanh chóng, tựa hồ như muốn đi xuyên con đường hiện tại, Văn Nam đã không thể nhìn thấy rõ phía ngoài cảnh tượng.
Hiện tại tình huống xem như tạm thời an toàn, mặc dù có mới quỷ lên xe nhưng hắn cũng không lo lắng. Chỉ cần ngồi trên xe quỷ cho dù muốn g·iết người điều tạm thời không được, chân chính nguy hiểm phải đối mặt chỉ còn nhân số trên xe đầy tình huống cùng với xe buýt tắt máy.
Xe buýt tựa hồ đã rời khỏi rừng cây hai bên đường, lần này con đường hai bên cảnh tượng cực kỳ bình thường. Văn Nam chỉ liếc nhìn liền định nhắm mắt nghỉ ngơi.
Nhưng sau đó một âm thanh khiến hắn không thể chợp mắt.
— Huynh đệ, ngươi đồng dạng là ngự quỷ nhân đúng không?
Văn Nam ngẩng đầu mở mắt, quay về phía đằng sau, một người đàn ông đang nhìn về phía hắn, mở miệng
— Người vừa lên tiếng ngươi?
Người đàn ông gật đầu :
— Đúng vậy ta là đang nói cậu, cậu dĩ nhiên cũng là ngự quỷ nhân đúng không hả!?
Văn Nam liếc nhìn người đàn ông phía sau khắp toàn thân, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở người đàn ông chân phải, gật đầu:
— Đúng vậy, có việc gì không?
Người đàn ông mỉm cười, mở miệng:
— Ta gọi Trương Cao, phía trước ta nghe được cậu gọi Văn Nam đúng không? Có muốn hay không cùng nhau hợp tác?
Văn Nam híp một mắt, cười nói
— Ồ, không biết đại ca định cùng ta hợp tác gì? nói trước, nếu như vớ vẩn đề nghị, tốt nhất vẫn là không cần nói tiếp.
Trương Cao nhíu mày, mở miệng:
— Ngươi sở dĩ phía trước đã đến thành phố mà không chịu xuống xe, chắc khẳng cũng giống như ta tình huống như vậy, muốn hay không cùng nhau hợp tác sống sót rời khỏi đây?
Văn Nam ánh mắt khẽ nhúc nhích, người này ánh mắt quan sát rất tốt, lợi dụng hắn trong lúc lệ quỷ hồi phục thời gian tiến hành hợp tác.
Hắn lắc đầu mở miệng:
— Không cần, chuyện của ai người đó tự giải quyết cho tốt là được.
Trương Cao sửng sờ, cười nói:
— Tại sao, ngươi chắc khẳng vừa mới lên xe nên không biết, hợp tác mới có thể gia tăng tỉ lệ sống sót rời khỏi, hơn nữa ngươi là đang rơi vào lệ quỷ hồi phục, nếu như phía sau xe buýt tắt máy tình huống đột ngột xảy ra, trạng thái giống như ngươi là rất khó sống sót.
Văn Nam khẽ nhếch miệng:
— Vậy thì thế nào!? Ngươi chẳng lẽ phải so với ta tình huống tốt hơn, đến lúc đó xe buýt chuyện đó xảy ra đi chăng nữa, ngươi làm sao dám chắc rằng bản thân sẽ không phải trước ta phía trước lệ quỷ hồi phục, đến lúc đó hợp tác còn chưa kịp bắt đầu ngược lại ta lại đem đá đập vào chân mình.
Trương Cao gật đầu:
— Ngươi nói rất đúng, hơn nữa ngươi tựa hồ biết rất nhiều thứ, vậy vẫn là thân ai nấy lo là được.
Văn Nam tại sao không đổi đáp ứng cùng hắn hợp tác, đơn giản liền bởi vì hai người chưa bao giờ quen biết, hắn sở dĩ có thể cùng mới gặp lần đầu Dương Gian cùng với Nghiêm Lực hợp tác, là bởi vì hắn giải được tính cách của hai người kia.
Người này đừng nói gì là giải hắn tính cách, ngay cả tên còn chưa từng nghe nhắc đến, hơn nữa trên xe buýt tùy tiện hợp tác, đặc biệt còn là trong thời kỳ lệ quỷ hồi phục, là rất dễ b·ị đ·âm phía sau lưng.
Căn cứ lợi vào hại, cái nào nặng hơn, Văn Nam cuối cùng vẫn chọn chuyện của ai nấy làm. Chỉ cần Trương Cao biết điều, không tìm cách gây chuyện với hắn, Văn Nam đồng dạng cũng không muốn nổi lên v·a c·hạm không cần thiết.
Văn Nam phía trước định nhắm mắt tâm trạng cũng biến, một lần nữa xem phía ngoài cảnh tượng, chỉ là lần này Văn Nam sửng sờ nhìn vào cảnh tượng bên ngoài.
Xe buýt đi ngang qua một nơi xung quanh tất cả điều là bị sương mù bao phủ, đen kịch sương mù hai bên đường, thỉnh thoảng có ánh sáng chiếu ra bên ngoài.
Mơ hồ bên trong sương mù vô tận, một thân ảnh nhìn ra phía bên ngoài, thân ảnh bắt đầu hướng về phía bên này đi đến, làm mỗi động tác di chuyển, xung quanh sương mù tựa hồ giảm bớt một phần.
Xe buýt vẫn không dừng lại, tiếp tục rời khỏi vô tận sương mù, Văn Nam quay đầu nhìn qua bên cạnh cửa kính, ý đồ nhìn rõ phía trước trong sương mù đang tìm cách đi ra bên ngoài rốt cuộc là thứ gì.
Làm xe buýt hoàn toàn biến mất, Văn Nam ánh mắt lấp loé nhìn xem phía trước cảnh tượng ngẩn người, sắc mặt trở nên quái dị nhìn xem phía trước hai người.
Bên ngoài cảnh tượng, xe buýt đã thoát u ám sương mù, hai bên đường điều là đèn đường.
Xe đã từ đường đất trở về đường lộ, phía trước xa xa là từng tòa nhà chọc trời, chứng tỏ xe buýt trở về hiện thực lần nữa.
Văn Nam khuôn mặt mỉm cười quay đầu nhìn về phía trước nói:
— Xem ra các ngươi hai người vận khí không tệ, một chút nữa xe buýt nếu thật sự dừng lại ở tòa này thành thị, vậy thì nhanh chóng xuống xe, chạy thật nhanh rời khỏi, qua mất hiện tại cơ hội, muốn rời đi chỉ sợ rất lâu.
Nhã Hân ngẩng đầu, sắc mặt liếc nhìn phía bên ngoài cảnh tượng, lần này không có mừng rỡ khuôn mặt, thần sắc vui vẻ trạng thái, ngược lại là hoảng sợ run lẩy bẩy.
Phía trước xuống xe cảnh tượng vẫn còn trong đầu Nhã Hân nữ sinh, Triệu Phong lo lắng quay đầu nhìn Văn Nam, mở miệng:
— Huynh đệ, ta phía trước liền biết ngươi rất thần bí, chỉ là chúng ta muốn biết một ít thứ, hi vọng ngươi có thể giải đáp ta câu hỏi, nếu xe thật sự dừng ở tòa này thành thị, hai người chúng ta một chút nữa xuống xe có nguy hiểm hay không!?
Văn Nam nhún vai:
— Ai biết được, lỡ như làm hai người các ngươi xuống xe, quỷ cũng cùng đi theo các ngươi xuống xe thì sao!? lúc đó tình huống của hai người chắc khẳng không khác gì lúc trước thấy được đồng bạn c·ái c·hết nhưng nếu hiện tại không xuống xe, phía sau cũng đừng nghĩ còn cơ hội xuống được xe buýt, ta cũng khá bất ngờ phát hiện, lần này xe buýt đi ngang qua hai lần linh dị chi địa liền trở về hiện thực, đây đã là tình huống tốt nhất, Triệu Phong ngươi vẫn là tự mình bắt giữ cơ hội sống sót à.
Triệu Phong trầm mặc, gật đầu:
— Cảm tạ.
Xe buýt một lần nữa chạy vào thành thị, làm đến gần thành thị bên ngoài vùng ngoại ô, xe buýt tốc độ trở nên chậm hơn.
Văn Nam ánh mắt nhíu mày nhìn về phương hướng phía trước, phía trước bên là một trạm dừng chân, có ba bốn người đang đứng ở nơi đó, chờ sẵn.
Làm xe buýt đến trạm dừng chân hoàn toàn dừng lại, cửa xe mở ra. Ngồi trên xe Triệu Phong trầm mặc phút chốc, cuối cùng giẫy giụa mở miệng:
— Nhã Hân chúng ta xuống xe đi à, nơi đây tiến vào thành phố cũng không xa, là có thể xuống xe.
Ở bên cạnh Nhã Hân nữ sinh viên lắc đầu, lo lắng sợ hãi mở miệng:
— Chúng ta cũng không cần xuống xe, xuống xe là sẽ c·hết, vẫn là ở trên xe tốt hơn.
Nàng đã bị hình ảnh phía trước khiến hiện tại cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện bước xuống xe liền sẽ bị quỷ g·iết c·hết hình ảnh tái hiện trong đầu.
Phía trước nhờ có bạn trai mình, nàng thoát khỏi c·ái c·hết, bây giờ cho dù xe đã ngừng nhưng nàng là đã không muốn xuống xe.
Triệu Phong do dự, cuối cùng vẫn nắm lấy tay nàng, mặc kệ nàng giẫy giụa như thế nào, điều kéo theo cùng nhau xuống xe.
Hai người vừa xuống xe, trong thấy phía dưới bốn người chuẩn bị lên xe Triệu Phong nặng nề mở miệng:
— Các ngươi vẫn là đừng lên xe, nếu không phía sau sẽ rất hối hận.
Bốn người chờ sẵn dưới trạm dừng chân kinh ngạc liếc nhìn bên cạnh người, do dự mở miệng:
— Các ngươi nói xem, chiếc này xe buýt tựa hồ không giống như chúng ta nhìn thấy hình ảnh, nó chẳng lẽ cũng là một con quỷ!?
Bên cạnh người lắc đầu, mở miệng:
— Yên tâm, trong thư bảo rằng chỉ cần ngồi trên xe, tạm thời là rất an toàn, hơn nữa chúng ta chỉ cần giao thành công phong thư này nữa là đã có một đoạn thời gian yên tĩnh.
Người bên cạnh nghe vậy gật đầu:
— Cũng phải, vậy thì mau lên xe, trong thư nhắc đến lần đầu lên xe phải lên trước năm phút đồng hồ, nếu chậm hơn xe là sẽ rời đi, chúng ta giao thư là sẽ thất bại.
Bốn người phía trước cùng nhau lên xe, mặc kệ phía trước Triệu Phong lời nói, lên xe phía nhau chiếm giữ bốn vị trí chỗ ngồi gần nhau.
Làm bốn người sau khi xe lên xe, linh dị xe buýt cửa xe đóng lại, chuẩn bị rời khỏi đây.
Phía trên con số vẫn biểu hiện là 3 chứng tỏ vẫn chưa có con quỷ nào cùng lúc xuống xe, thật là một cái an toàn con số.
Phía trước quyết định xuống xe Triệu Phong hai người thành công sống sót được, bốn người hiện tại cũng không biết có vận mai giống như hai người kia hai chăng.
7 người lên xe, rời khỏi xe buýt lần nữa chỉ còn hai người.