Chương 19 : Phương Pháp
Chương 19 : Phương Pháp
Làm quỷ một khắc bị giam giữ sao khi, Dương Gian lẫn Nghiêm Lực hợp tác tựa hồ muốn kết thúc, Dương Gian bắt đầu vì mình lợi ích mà tranh thủ.
Dĩ nhiên Nghiêm Lực đồng dạng cũng nghĩ vậy, bởi vậy tranh cải liền nổ ra giữa hai người.
Nghiêm Lực không vui mở miệng:
— Dương Gian ngươi lời này là có ý gì, chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta sẽ độc chiếm? Nếu vậy, ngươi cứ yên tâm, vật bên trong tạm thời để ta giữ lấy, phía sau ta sẽ đi đến câu lạc bộ thả ra tin tức, yên tâm rất nhanh sẽ bán được ra, đến lúc đó ba người chúng ta cùng đi giao dịch.
Văn Nam nghe vậy lắc đầu:
— Không cần, ta còn có giao dịch riêng với Dương Gian, làm giao dịch giữa ta và hắn kết thúc, ta liền sẽ tạm thời biến mất, thậm chí có thể vĩnh viễn biến mất.
Vậy nên số tiền từ con quỷ kia các ngươi hai người vẫn tự mình chia điều, ta tạm thời không cần, bởi vậy đừng kéo ta vào chuyện của các ngươi làm gì hết.
Dương Gian tỏ ra kinh ngạc, ánh mắt tiếp tục xem lấy Nghiêm Lực:
— Ngươi nghe rõ rồi chứ, bởi vậy thứ bên trong vẫn là ta tạm thời giữ lấy, bởi vì ta cảm thấy không yên tâm về ngươi.
Nghiêm Lực lắc đầu:
— Văn Nam không cần món tiền kia, vậy để ta giữ lấy, yên tâm ta sẽ không chiếm lấy làm của riêng cũng sẽ không làm ngươi chịu thiệt.
Dương Gian đáp:
— Nếu vậy vẫn là để ta giữ lấy, ngươi nếu điều bảo sẽ liên hệ người mua, đến thời điểm ngươi trở về tìm ta, ta sẽ đi theo cùng ngươi làm giao dịch, lẽ nào ngươi lo lắng ta sẽ chạy!?
Nghiêm Lực trầm mặc
— Vậy có phải việc này không có thể nói tiếp!?
Dương Gian cười lạnh :
— Như ta đã nói trước, ta là không yên tâm ngươi, nếu như không để ta cảm thấy yên tâm, vậy nói chuyện có thể kết thúc tại đây.
— Giống như ngươi không yên tâm ta, ta càng không yên tâm ngươi như thế.
Nghiêm Lực bắt đầu tức giận:
— Ta vừa rồi chính là tự tay giam giữ con kia quỷ!
Dương Gian lắc đầu, lạnh lùng:
— Ta vừa rồi liền cứu ngươi, càng chưa nhắc đến nhờ có hai người chúng ta ngươi mới có thể còn sống sót đứng ở đây, hơn nữa nếu như không có ngươi, hai người chúng ta cũng sẽ tự nghĩ cách giam giữ nó lệ quỷ, huống hồ tình huống vừa rồi là do Văn Nam hắn là người chỉ ra chân chính quỷ, ngươi mới có cơ hội giam giữ Quỷ Ảnh, nếu như ngươi lúc đó lựa chọn theo bản thân ý nghĩ ngươi lúc đó tình huống càng thêm nguy hiểm.
Nghiêm Lực nói tiếp:
— Đúng vậy, tình huống vừa rồi quả thật nhờ có Văn Nam ta mới dễ dàng khống chế nó, chỉ là hắn lại không tranh vật này, lại càng thêm lúc trước ngươi cũng đồng ý suy nghĩ của ta không phải sao.
Dương Gian cười lạnh:
— Ta quả thật lúc đó thật sự nghĩ như thế nhưng ta lại không làm theo ý nghĩ của mình, mà bảo ngươi nghe theo Văn Nam lời nói không phải bởi vậy ngươi lúc này mới còn ở đây bàn với ta những thứ này.
Nghiêm Lực rõ ràng phát hiện mình nói chuyện không lại Dương Gian, bởi vậy lạnh nhạt mở miệng:
— Nếu như ta hôm nay muốn mang theo thứ này thì thế nào!?
Còn không đợi Dương Gian đáp một bên Văn Nam trêu chọc Nghiêm Lực nói:
— Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ rồi, làm ngươi ở Dương Gian quỷ vực, ngươi liền không có tư cách bàn với hắn điều kiện!?
Dương Gian mỉm cười:
— Văn Nam hắn nói đúng, ngươi là thật sự hiểu rõ quỷ vực sức mạnh? Tỉ như trong tay ngươi hộp vàng mới là thật sự hộp vàng?
Nghiêm Lực sửng sờ, quay đầu nhìn vào trong lòng hộp vàng, bị thứ trong người làm cho sợ hết hồn.
Nghiêm Lực tầm mắt bên trong, trong tay hộp vàng không biết từ khi nào liền không thấy, chỉ thấy một khoả đầu người nằm ở phía trong.
Hắn sợ hết hồn theo bản năng ném thứ này ra phía xa.
Nghiêm Lực sợ hết hồn, kèm theo giận dữ mở miệng:
— Dương Gian, từ lúc nào ngươi đổi nó đi!?
— Ngươi đoán đi?
Dương Gian nói tiếp:
— Ở trong quỷ vực, bên trong chỉ có ta cho rằng là thật sự đồ vật mới là thật sự đồ vật, như vậy ngươi nhận thức tất cả đồ vật có thể điều là giả, bởi vậy chuyện thú vị xảy ra, ngươi nói xem làm cách nào người tìm ra món kia vật!?
Nghiêm Lực cắn răng:
— Không thể ngươi quỷ vực khẳng định không thể nào ảnh hưởng vàng mới đúng, đây là tất cả trên thế giới ngự quỷ người điều biết sự thật.
Văn Nam thấy hắn tựa hồ vẫn chưa hiểu rõ mình tình huống:
— Để ta giải thích cho ngươi hiểu, chẳng hạng như vừa rồi ngươi thấy được vật là thứ gì kinh khủng nhưng trong mắt ta ngươi vừa rồi là bản thân tự mình ném ra hộp vàng, trong mắt ngươi tất cả vật rất có thể là giả, nhưng trong mắt Dương Gian tất cả những vật này là thật, làm ngươi cảm tất cả là giả, vậy nơi này liền là ảo cảnh.
Cho dù biết quỷ vực được gọi vô giải nhưng chân chính làm đối mặt, lại thêm nghe được những gì Văn Nam vừa nói, Nghiêm Lực trong lòng lại cực kỳ sợ hãi.
Đến nỗi vẫn còn tranh lấy con quỷ trong hộp? Nghiêm Lực bây giờ biết bản thân là không thể chiếm giữ nó, thậm chí cho dù Dương Gian muốn chiếm làm của riêng hắn cũng không có cách nào.
Ngược lại cũng không phải không có cách, chỉ cần hắn liên thủ với Văn Nam là có thể c·ướp lại hộp vàng nhưng mà rõ ràng Văn Nam là không hứng thú với món tiền kia, càng thêm hai người họ tựa hồ có giao dịch khác, liên thủ chỉ sợ là không có hả năng.
— Dương Gian ngươi thắng rồi, chỉ là ngươi thật sự muốn chiếm nó làm của riêng?
Rõ ràng Nghiêm Lực đã nhận thức hiện thức, hắn là không phải ở đây người chủ động.
Dương Gian bình tĩnh nói:
— Yên tâm, mặc dù chúng ta vừa rồi xảy ra t·ranh c·hấp nhưng phía trước lời nói ta sẽ không nuốt lời, bởi vì ta là một cái có nguyên tắc người. Nếu như ngay cả nguyên tắc điều không có, người chẳng phải không khác gì quỷ.
— Ngươi trước tiên đi liên hệ người mua bán, tuy nhiên việc này phải do ta đến quyết định, ngươi thấy thế nào!?
Nghiêm Lực gật đầu:
— Ta còn có thể nói không sao?
Dương Gian nói:
— Ngươi có thể thử lần nữa, chỉ cần ngươi có thể từ trong tay ta c·ướp đi nó, ngươi đương nhiên có tư cách nói không.
Nghiêm Lực khổ sở mở miệng:
— Chỉ hi vọng ngươi giữ đúng lời hứa, chuyện này liền theo ngươi nói.
Dương Gian từ trong người lấy ra một cây bút, tiếp đó viết ra số điện thoại đưa cho Nghiêm Lực, quay đầu sang nhìn Văn Nam mở miệng:
— Ngươi tạm thời đợi ta phía bên ngoài thương trường làm ta cứu người sau đó, ta tự sẽ tìm ngươi.
Văn Nam gật đầu:
— Được
Hồng quang nhanh chóng biến mất, Văn Nam cùng lúc mở ra tự thân quỷ vực rời khỏi thương trường phía ngoài, để lại một mình Nghiêm Lực tại chỗ.
Nghiêm Lực nhìn lấy xung quanh khoé miệng giật giật, thầm nghĩ.
Này đáng c·hết quỷ vực, tại sao giữa bọn họ chỉ có mình ta không có, nếu không cũng không phải như vậy đẹp trai rời khỏi.
Thật không biết hai người kia là làm sao mai mắn, có thể khống chế như vậy tốt quỷ.
Văn Nam nếu còn ở đây liền sẽ đáp lại hắn :
— Ngươi nếu có ta cha như thế, trước khi rời đi còn để lại vài thứ, hoặc giống Dương Gian vừa có vận khí lại thêm có thân phận liền có tư cách.
Văn Nam xuất hiện lần nữa, một bên một vị mặt cảnh sát đồng phục người bị đột ngột xuất hiện Văn Nam làm cho sợ hết hồn, nhanh chóng rút ra súng lục chỉ thẳng về phía hắn:
— Ngươi, ngươi là ai? Là người hay là quỷ!?
Văn Nam sửng sờ, bất quá hắn là vẫn đang mở quỷ vực mới không sợ một khẩu súng nhưng vẫn nhanh chóng giải thích:
— Ta đương nhiên là người, ngươi khẳng là Lưu đội trưởng đi, Dương Gian hắn bảo ta đến chỗ ngươi trước đợi hắn, yên tâm ta không phải quỷ thế nên là mau chóng rút lại thứ nguy hiểm như thế chỉ vào ta.
Lưu đội trưởng nghe đến Dương Gian tên sửng sờ, do dự phút chốc bỏ súng xuống gật đầu, mở miệng:
— Xin lỗi, vừa rồi chỉ là đột nhìn thấy ngươi xuất hiện trước mặt, ta còn tưởng ngươi là quỷ, nếu có gì đắt tội, mong rằng bỏ qua cho.
Văn Nam lắc đầu
— Không cần, phản ứng tự nhiên mà thôi, ta vẫn ở đây chờ Dương Gian vậy.
Lưu đội trưởng do dự gật đầu, rõ ràng người này chỉ sợ là giống Chu Chính loại người, vẫn không tùy tiện đắt tội tốt nhất.
Văn Nam trầm mặc đứng cạnh thân cây, đợi một lúc, làm Dương Gian mang theo Giang Diễm xuất hiện, Văn Nam tiến đến mở miệng:
— Vị này Giang tiểu thư tựa hồ tâm trạng hiện tại so với phía trước phải tốt hơn rất nhiều, là sống sót qua t·ai n·ạn, nên cảm thấy mai mắn sao!?
Giang Diễm tức giận, vương nanh múa vuốt mở miệng:
— Ngươi người này có phải là người hay không? Không biết cách ăn nói hả!?
Văn Nam nhún vai, hắn mở miệng:
— Tựa hồ không phải, dù gì Giang tiểu thư vừa từ quỷ săn g·iết sống sót, tâm trạng tốt hơn cũng là điều dễ hiểu, đúng rồi chúng ta ở đâu nói chuyện?
Dương Gian suy nghĩ, mở miệng:
— Vẫn là riêng tư chỗ tốt hơn, nếu không vẫn là đến nhà ta?
Văn Nam sửng sờ, ánh mắt hơi mở to ra:
— Ngươi không sợ làm ta biết địa chỉ nhà ngươi, sau này sẽ gây bất lợi cho ngươi hay sao?
Dương Gian lắc đầu:
— Điều sắp phải đối mặt lệ quỷ hồi phục phong hiểm, ở đó còn lo đến chuyện đó, hơn nữa ở nhà ta, ta muốn chứng thực lời ngươi nói là thật hay giả.
Văn Nam sửng sờ, hắn rất nhanh hiểu Dương Gian muốn làm gì, gật đầu mở miệng :
— Tốt vậy bây giờ xuất phát!?
Dương Gian lắc đầu, mở miệng:.
— Ta hiện tại còn phải báo cáo về lần này linh dị sự kiện, ngươi trước tiên qua bên kia một chút. Yên tâm ta làm xong báo cáo, tiếp đó chúng ta cùng rời đi.
Văn Nam gật đầu, đi qua một bên khác, chờ đợi Dương Gian làm xong báo cáo.