Chương 12 : Doạ sợ Dương Gian
Chương 12 : Doạ sợ Dương Gian
Văn Nam toàn trường đứng một bên lặng lẽ nhìn xem bọn họ, mãi đến lúc sau khi xem hết từng đoạn ghi hình sau khi, Dương Gian đột ngột quay sang Lưu Cường nghiêm túc mở miệng:
— Lưu Cường, ngươi chẳng lẽ liền chưa phát hiện điểm không đúng sao!?
Lưu Cường hắn chăm chú quan sát giá·m s·át ghi hình, chính mình cũng trở nên ngẩn người, hắn theo lời Dương Gian nói cẩn thận hồi tưởng, có thể một số việc hắn điều không có cách nào nhớ đến, giống như chính hắn trong một khoảng thời gian điều không có ký ức, cố hồi tưởng điều không thể nào nhớ đến.
Không thích hợp, rõ ràng hắn chỉ đi làm bình thường, căn bản không có làm ra đặc biệt gì sự tình mới phải.
Lưu Cường kh·iếp sợ nhìn hắn, không tin nổi mở miệng.
— Dương Gian, ý ngươi nói có phải là ta giống như trong ghi hình, đầu bị đổi qua!?
Dương Gian chăm chú nhìn hắn, suy nghĩ mở miệng
— Xem ra người trong cuộc như ngươi cũng không có ý thức được chính mình bản thân tình huống, ta liền hỏi ngươi, ngươi trước khi ở phòng quản lý là đang ở đâu.
— Ta ở..
Hắn muốn trả lời, chỉ là Lưu Cường nhưng sau khoảng khắc ngây người.
Hắn là làm sau đến phòng quản lý?
Là bị cúp điện sau khi tiến đến? Chỉ là trong thời gian đó hắn gặp người nào đang làm những gì, làm sau hắn chính mình không nhớ nổi.
Văn Nam ở một bên lắc đầu, Lưu Cường làm sao có thể nhớ ra được đoạn kia ký ức, bởi vì hắn căn bản vào thời điểm đó đ·ã c·hết rồi, ký ức đương nhiên không tồn tại.
Dương Gian nói tiếp:
— Ngươi nếu không nhớ được vậy có thể trích camera xem lại, tìm được ngươi đoạn kia ghi lại, camera trong thương trường khẳng là có thể nhìn xem ban đêm, ngươi chính mình xem không phải biết.
— Để ta xem...
Lưu Cường nhanh chóng tìm kiếm có thân ảnh hắn đoạn kia ghi chép, hắn rất nhanh tìm được.
Đoạn ghi hình quay trở lại thời gian trước kia, vào lúc La đại sư làm sự tình thời điểm.
Trung tâm thương mại tất cả mọi người đang tụ tập xem lấy La đại sư làm phép người.
Sau đó bởi vì Dương Gian không nhịn nổi cười, La đại sư lại tưởng rằng người vừa cười là Văn Nam, thế là Văn Nam cùng cái kia La đại sư bắt đầu đối thoại.
Chỉ là giá·m s·át ghi lại, Lưu Cường thời khắc này đột ngột rời đi, tiếp đó không quan tâm sự việc này một mình rời khỏi, kế tiếp thì một mạch rời khỏi vị trí.
Lưu Cường không thể tin tưởng nhìn lấy hành động kế tiếp của hắn, không thể tin mở miệng.
— Ta, ta làm sao lúc đó lại đột nhiên tiến đến điện lực phòng, hơn nữa, hơn nữa....
Ghi hình vẫn còn tiếp tục, hình ảnh tiếp theo thình lình là Lưu Cường một mình tiến về phòng điện lực sau khi, nhanh chóng tắt hết điện, người cúp điện chính là Lưu Cường.
Dương Gian nhìn đoạn ghi lại, nhún vai mở miệng tiếp tục:
— Ngươi không nhớ rõ, không đại biểu ngươi không làm, chúng ta cùng nhau tiếp tục xem đi.
Đoạn ghi lại vẫn còn tiếp tục. Lưu Cường làm xong việc này một thân một mình tiến về nhà vệ sinh đi đến. Hình ảnh tiếp theo giống như Dương Gian thấy được, tiếp theo đó liền chẳng còn gì để xem
— Không thể, cái này tuyệt đối không thể nào, tại sao ta một chút cũng không nhớ ra được mình từng làm chuyện này
Lưu Cường lúc này cực kỳ sợ hãi theo bản năng không tin tưởng những chuyện này do chính hắn làm ra. Hắn quay sang nhìn Dương Gian hoảng sợ không tin được.
Dương Gian bị hắn nhìn chằm chằm, bản năng lùi lại phía sau một bước, ở một bên Văn Nam lúc này cuối cùng mở miệng:
— Chuyện này không phải rất bình thường hay sao? Ngươi thời điểm đó liền đ·ã c·hết, hiện tại ngươi sở dĩ còn sống khẳng là ý thức chưa tiêu tan, chỉ sợ một lúc nữa ngươi liền thật sự c·hết, kỳ thực ta cũng cực kỳ hiếu kỳ, bị quỷ điều khiển ngươi ý thức vậy mà vẫn chưa hoàn toàn bị khống chế, ngươi làm sao làm được!?
Dương Gian một bên cũng mở miệng tiếp lời:
— Vì lẽ đó ngươi hiện tại đã thật sự c·hết, nếu không tin ngươi có thể sờ lấy cổ mình, cái kia bị đổi qua đầu v·ết t·hương vẫn còn, nếu ngươi không phải quỷ, khẳng là không có v·ết t·hương đó.
Lưu Cường theo bản năng sờ lấy cổ hắn, chỉ là làm hắn một khắc chạm vào cổ mình, phía trên lỗ hổng nhỏ bắt đầu bị vạch ra, máu tươi xen lẫn mùi tanh hôi tản ra.
— Ta làm sao có thể đ·ã c·hết, rõ ràng ta phía trước có thể còn sống thật tốt mới đúng, ta không tin, việc này không thể nào.
Lưu Cường vẫn tiếp tục sờ lấy phía trên cổ v·ết t·hương, việc này càng khiến v·ết t·hương trầm trọng hơn, lỗ hổng càng lúc càng lớn, xen lẫn máu tươi cùng da thịt đứt rời thân thể rớt xuống đất, cổ bị lệt ra một bên.
Hắn quay đầu tuyệt vọng nhìn Dương Gian lẫn Văn Nam, cầu xin mở miệng:
— Dương Gian các ngươi có cách nào hay không, ta thật sự không muốn c·hết.
Dương Gian lắc đầu, nghiêm túc mở miệng:
— Không thể, ta việc làm chỉ có thể là giúp ngươi liên hệ người nhà của ngươi báo tin giúp ngươi mà thôi, ngươi có việc gì muốn nói cho họ hay không.
Lưu Cường bàn tay run rẩy, cầm lấy trong tay điện thoại, hai hàng nước mắt chảy xuống, rõ ràng hắn muốn trước khi c·hết gọi điện cho người nhà, thông báo việc này cho họ.
Chỉ là phía trước bị hắn chọc phá v·ết t·hương lúc này đã sắp tách rời, vô pháp tiếp tục nối liền.
Làm đầu người di động, Văn Nam một tay nhanh chóng đụng vào đầu người của hắn, đầu nguyên bản chuẩn bị rớt xuống đất ngừng lại, nối liền như lúc đầu, chỉ là v·ết t·hương ở cổ vẫn còn đó, không biến mất, nhiều nhất chỉ là đầu vị trí trở về đúng vị trí mà thôi.
Lưu Cường hai hàng nước mắt chảy ra, khoé miệng khẽ mở:
— Cảm ơn.
Rõ ràng hắn biết, Văn Nam phía trước vừa giúp hắn, nếu không hắn hiện tại chỉ sợ vẫn không kịp báo tin cho người nhà bọn họ.
Văn Nam lắc đầu, mở miệng:
— Đây là trao đổi, ta giúp ngươi trì khoảng thời gian, đổi lại ngươi sau khi c·hết cơ thể cho ta mượn, đây là bình đẳng trao đổi.
Dương Gian ánh mắt ngưng trọng liếc nhìn Văn Nam, suy nghĩ mở miệng:
— Đây chẳng lẽ là năng lực của ngươi!?
Văn Nam gật đầu, giải thích:
— Ta khống chế là một con có thể chi phối ý thức lẫn thân thể kẻ khác, cho dù là quỷ chỉ cần không phải rất mạnh mẽ, ta điều có thể trong thời gian ngắn khống chế thân thể nó, đương nhiên ta chưa từng dùng nó khống chế thân thể quỷ bao giờ.
Dương Gian kinh nghi, hoảng sợ:
— Năng lực này làm sao điều giống như con quỷ trong thương trường này sức mạnh!?
Văn Nam sửng sốt, chợt nghĩ đến Quỷ Chi Phối năng lực, tiếp đó so sánh với không đầu Quỷ Ảnh, mở miệng :
— Dương Gian ngươi suy nghĩ nhiều, quả thật năng lực của ta có chút giống con quỷ trong thương trường, chỉ là không hoàn toàn giống.
Dương Gian nhíu mày, nắm lấy phía sau Giang Diễm lùi lại phía đằng sau, tiếp đó mở miệng:
— Nói đi, năng lực của ngươi với con kia quỷ không giống ở điểm nào!?
Văn Nam nhìn lấy động tác của Dương Gian liền biết hắn suy nghĩ gì, chỉ sợ nếu như hôm nay không giải thích rõ ràng, nói không chừng một giây sau giả trang ra sợ hãi thành vi một giây sau liền mở quỷ vực Dương Gian, tình huống đó hắn mới không muốn nhìn thấy.
Văn Nam mở miệng giải thích:
— Ta khống chế Quỷ gọi Quỷ Chi Phối, năng lực liền là khống chế thân thể người khác, đồng dạng con quỷ ta chưởng khống còn sở hữu quỷ vực.
Dương Gian ánh mắt ngưng lại, lùi lại động tác cũng dừng lại, một lúc sau gật đầu đáp:
— Thì ra là vậy, ta một tí nữa còn cho rằng ngươi thân phận chính là con quỷ kia.
Hắn vừa rồi bị Văn Nam giải thích năng lực làm cho phát sợ, thậm chí liên tưởng đến trong thương trường con quỷ kia. Bắt quá cẩn thận nghĩ đến tựa hồ không hoàn toàn giống con quỷ kia năng lực.
Hơn nữa lí do khiến cho Dương Gian dừng lại tất cả hành động, chính là Văn Nam nói hắn con quỷ hắn khống chế sở hữu quỷ vực, giống với bản thân Quỷ Nhãn năng lực.
Kì thực Dương Gian không biết Quỷ Nhãn của hắn về phương diện Quỷ vực so với Văn Nam Quỷ Chi Phối mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, ít nhất hiện tại Quỷ Chi Phối quỷ vực thua kém rất xa những cái kia sở hữu khủng bố ba tầng quỷ vực trở lên.
Lưu Cường một bên liên tục nhấn tin cho người nhà, làm xong hết hãy động tác, Lưu Cường lau sạch khoé mắt nước mắt, mở miệng:
— Cảm ơn ngươi, ta hiện tại khẳng là sắp hoàn toàn c·hết đi rồi đúng không!?
Văn Nam gật đầu, Lưu Cường không nói hắn sắp c·hết, bởi vì hắn cơ bản là n·gười c·hết, đến nỗi những việc vừa rồi Lưu Cường cũng không quan tâm.
Hắn thậm chí cảm thấy cho dù Văn Nam thật sự là con quỷ kia hắn ít nhất cũng không hoàn toàn hận Văn Nam.
Văn Nam vừa gật đầu, Lưu Cường đầu rớt xuống mặt đất, phần cổ dính đầy máu tươi chảy xuống thấp cơ thể hắn.
Giang Diễm ở một bên từ đầu chứng kiến tất cả chỉ là im lặng hoảng sợ núp phía sau Dương Gian.
Nhìn lấy tất cả Dương Gian động tác tiếp theo làm cho Giang Diễm sợ hết hồn.
Dương Gian đột ngột đè ép thân thể Giang Diễm vào sát vách tường vạch ra cổ áo nàng quan sát, khuôn mặt kinh ngạc mở miệng:
— Ngươi vậy mà không phải quỷ.
Giang Diễm vừa sợ hãi vừa tức giận mở miệng:
— Ngươi lại hoài nghi ta là quỷ!?
Văn Nam khoé miệng co giật, rõ ràng hắn biết đây là Dương Gian đơn thuần khẳng là ác thú vị.
Kỳ thật phía trước nói chuyện với hắn, Dương Gian một bên lùi lại liền đã lén lút quan sát cổ áo Giang Diễm, hành động này không thoát khỏi ánh mắt nhìn chăm chú của hắn.
Rõ ràng vừa rồi Dương Gian động tác khẳng là đang hù doạ nàng nhưng Văn Nam không biết vì cái gì cảm thấy Dương đang đùa nghịch lưu manh, chứng cứ là cặp mắt hắn trông thấy tất cả.