Chương 4: Diệt Thế Phong Bạo
Sau một trận đ·ộng đ·ất kinh thiên động địa, lôi điện tán loạn, ma sói đã từ năm trăm mét thu nhỏ còn hơn năm mét, chỉ là bây giờ trong tay hắn đang cầm một cái đầu già nua nhốm máu.
Trong mắt ma sói màu vàng nhạt dần dần thối lui, thân thể hắn từ từ thu nhỏ, lông đen bốc hơi thành khói đen tan biến, đầu sói trở lại thành đầu người.
Chờ đến lúc đã trở lại trạng thái con người hắn liền không biết từ nơi nào móc ra một bộ áo choàng đen phủ lên cơ thể thay cho chiếc áo choàng bị chèn hỏng lúc nãy.
Nhìn thoáng qua cái đầu nhốm máu trong tay, khuôn mặt điển trai nhếch miệng cười cợt: " Xem ra ta vẫn hơn một chút, thật đáng tiếc nha, coi trọng đến thế mà vẫn chưa đủ "
" Bất quá đừng lo lắng, thần linh của ngươi sẽ đi cùng ngươi mà thôi "
" An nghỉ đi... "
Lời vừa dứt, từ lòng bàn tay chui ra đáng sợ lôi điện, đưa cái đầu dính máu nghiền nát thành cát bụi.
" An nghỉ về thân thể thôi, chờ linh hồn của ngơi chính thức thành chất dinh dưỡng cho ta thì có thể vĩnh viễn an nghỉ rồi "
Đến lúc này hắn vẫn cố mà trêu chọc người đ·ã c·hết, hắn nhếch miệng vuốt vuốt mái tóc đen óng, đứng tại chỗ bình tĩnh chờ đợi Thần Chiến kết thúc.
Một trận gió nhẹ nhàng cuốn qua, đem mùi máu tươi trong không khí cuốn đi mất.
...
...
Trong tinh không, một trận tai họa không thể tránh khỏi đang tiến đến.
Một thân ảnh được hình thành bởi ánh sáng trắng đang đứng bên trên mảnh đại lục hình cá đuối.
Hắn ngẩng cái đầu không có ngũ quan nhìn về nơi xa.
Hắn thấy từng mảnh từng mảnh đại lục tan vỡ, vô số sinh linh không thể phản kháng c·hết đi, tan vào hư vô.
Hắn thấy tồn tại mạnh mẽ như thần linh nhảy vọt ra khỏi đại lục bỏ chạy về phía tinh không nhưng vẫn không thoát khỏi kết cục tiêu vong.
Hắn thấy một mảnh đại lục như sống lại, mọc ra hàng trăm cánh tay, hàng ngàn cái chân, muốn phản kháng nhưng cái kết vẫn chỉ có một.
" Diệt Thế Phong Bạo..."
Hắn không có miệng, nhưng âm thanh vẫn xuất hiện, chúng như một dạng tin tức lan truyền trong không gian, kéo dài về nơi xa.
Hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh hủy diệt đang tiến đến gần.
Hắn lập tức phóng lên, lao nhanh về phía đại lục hình cá đuối, làm không gian băng liệt vỡ vụn đến mức tận cùng.
Hắn một đường lao thẳng, bắn thủng mảnh đại lục, triệt để nghiền nát không gian rời khỏi mảnh vũ trụ sắp đi đến hồi kết này.
...
Tư tế lặng lẽ đứng giữa một mảnh phế tích, hắn cảm nhận được có thần linh đã ngã xuống, quyền hành của vị thần linh đó đã vô chủ.
" Kết thúc " Vui vẻ phun ra hai chữ, nhưng trong lúc hắn còn chưa kịp phản ứng một mảng đen nhánh không lồ liền xuất hiện ở trước mặt.
Lang Thần vượt qua không gian, vừa đến liền há rộng miệng, trong vẻ mặt mờ mịt không hiểu của tư tế, một ngụm đem đối phương nuốt vào trong bụng.
Cùng lúc này, không gian xung quanh lập tức sụp đổ, khắp nơi đều là một mảnh tối đen, năng lượng hủy diệt không thể chống lại lan tràn khắp đại lục.
Rống — — !!!!
Trong tiếng gầm thét rít rào đầy đau đớn của mình, thân thể Lang Thần từ từ vỡ nát, quy về hư vô.
Đại lục giữ nát, vũ trụ tịch diệt...
Diệt Thế Phong Bạo tiếp tục tiến lên phía trước, thực hiện vận mệnh hủy diệt chắc chắn sẽ diễn ra.
— — — — —
Ps: Thứ lỗi, chương kết thúc phần mở đầu nên hơi ngắn, giờ về địa cầu.