Chương 2: Thần Chiến
" Tuân lệnh tộc trưởng ! " Quỷ Thủ vội gật đầu đồng ý.
Cộc cộc.
Dưới người sói đen theo sự điều khiển đi đến trước đoàn quân, hắn toàn thân chấn động mãnh liệt, bốc lên cuồn cuộn sát khí, hai tay nắm chặt cự đao thét lớn.
" Toàn thể đệ bát Lang Nha quân nghe lệnh, theo ta xuất chiến ! "
" Nguyện Lang Thần vĩ đại phù hộ...chúng ta, tất thắng !!! "
Lời động viên vừa dứt, đám người bên dưới lập tức gầm thét vang dội.
" Tất thắng — — !!! "
" Tất thắng — — !!! "
Tru u u u — —
" Giết cho ta !!!"
Quỷ Thủ cường gằn thét to, cưỡi trên lưng sói đen một đường rít gào xông về phía bãi đá.
Hú u u u !
Gào — —
A a...
Cạch cạch cạch...
Đệ bát Lang Nha quân cũng ngay lập tức lao theo, hơn mười ngàn chiến binh kèm theo tọa kỵ sói đen cùng một lúc xông lên, khí thế như vũ bão tạo ra từng đợt chấn động mãnh liệt trên mặt đất.
" Tốt lắm, đệ cửu đệ thập Lang Nha quân nghe lệnh..."
Tộc trưởng một lần nữa ra lệnh, cử thủ hạ đắc lực đem hai chi Lang Nha quân vòng ra đằng sau chặn đánh đối phương.
Chờ đệ cửu đệ thập quân đoàn rời đi, tộc trưởng liền dẫn theo đệ lục đệ thất Lang Nha quân đuổi theo tiên phong đệ bát quân đoàn.
Năm mươi ngàn người rất nhanh đã không còn một móng, bất quá trước khi dẫn quân đi, tộc trưởng đã hướng về tue tế áo choàng đen cầu nguyện.
" Tư tế đại nhân, còn có vĩ đại Lang Thần, hãy nhìn kỹ, ta sẽ mang đến chiến thắng tuyết đội cho các ngài "
Dưới lớp áo choàng đen, xuất hiện một nụ cười hiếm khi có.
" Hay lắm, ta cùng Lang Thần chờ mong chiến thắng của ngươi, đi thôi "
" Đi " Tộc trưởng hiểu rõ, lập tức dẫn hai mươi ngàn đại quân lên đường.
"..."
Tư tế một người đứng giữa bình nguyên trống trãi, dưới chân là cỏ xanh mơn mởn, từng làn gió nhẹ thoảng qua kêu lên " vù vù ".
Dáng vẻ trông rất cô độc nhìn về phía xa, cho đến khi đội quân đã biến mất khỏi tầm mắt.
" Năm mươi ngàn chiến binh tín ngưỡng đồ đằng đấu với ba mươi ngàn phổ thông chiến binh đồ đằng ?"
" Một trận chiến với số lượng cùng chất lượng áp đảo, đúng là không cần quá nhiều mưu kế "
" Chỉ là không biết cuối cùng ai sẽ giành được chiến thắng đây... " Tư tế nhỏ nhẹ lẩm bẩm như thể lo lắng cho kết quả của trận chiến.
" Hắc ? "
Vào lúc này đột nhiên có một âm thanh vừa trầm thấp vừa mềm mại, khó mà phân biệt được giới tính vang lên bên cạnh tư tế
" Ai chiến thắng ? Ngoài Ma Lang bộ lạc ra thì có thể là cái gì nữa được nữa"
Giọng điệu mang theo sự tự tin tuyệt đối nhưng quỷ dị ở chỗ nơi đây không có người thứ hai ngoài tự tế mặc áo choàng đen.
Vậy ai nói !?
" Ha " Tư tế chỉ nhún vai kêu một tiếng, mặc dù tình huống rất quỷ dị nhưng trông hắn không có vẻ gì là kinh ngạc.
Bất chợt một tiếng " Phốc " vang lên, theo sau là vô số khói đen lan tràn ra từ phía sau lớp áo choàng.
Tế tư như thể bị khói đen nuốt chửng, làn khói ngày càng nồng nặc, cho đến một mức độ nhất định liền nhào về một bãi đất trống trải.
Khói đen bành trướng từ cỡ một người trưởng thành cho đến cao bằng một tòa lầu năm tầng mới ngừng lại, bên trong đó ẩn ẩn hiện hiện một con quái vật khổng lồ phát ra âm thanh gầm gừ hung bạo.
" Gào gừ — — "
Sau ba giây, khói đen tảng đi, một con quái thú cao lớn quá năm tầng lầu xuất hiện, đôi mắt màu vàng nhạt phát quang ẩn chứa sự hung tàn tuyệt đối, miệng như chậu máu lộ hai đôi răng nanh ra ngoài, nước dãi theo nanh chảy xuống làm cây cỏ héo tàn bốc lên mùi khét.
Nó uốn éo cơ thể khổng lổ, lông tóc đen tuyền mềm mại vạch phá không khí phát ra âm thanh rít rào, số ít sợi lông theo đó bắn ra ngoài cắt đứt mặt đất thành vô số vết nứt.
Tứ chi chạm đất, móng vuốt sắc bén ẩn dưới lớp da lông lóe lên ánh sáng bạc chờ đợi con mồi, cơ thể phát ra âm thanh tí tách bôcd lên khói đen cuồn cuộn, chúng như những đám lửa kéo tới kéo lui khắp người, một thứ uy thế đáng sợ kéo dài vài ngàn dặm đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
" Gừ ừ — — " Quái thú khổng lồ hướng về áo choàng đen tư tế gầm nhẹ, trên cơ thể dâng lên hào quang u ám.
" Lang Thần..." Tư tế lộ ra dáng vẻ kinh ngạc, giọng nói đứt đoạn.
"....tỉnh ngủ ? "
"..." Khổng lồ cự lang trầm mặc vài giây.
" Ta không có ! Đừng nói bậy...thần linh thế nào lại ngủ đâu "
" Đây là nghỉ ngơi, nghỉ ngơi "
Khổng lồ cự lang như hóa thân chó con, bắt đầu vung vẫy đầu chó, động tác kết hợp với cơ thể uy mãnh đáng sợ cho người ta thấy quái quái.
" Ừm, tốt tốt, ngươi đúng "
Tư tế không nhìn thẳng khổng lồ cự lang, hắn trầm ngưng nhìn về phương xa, phía sau bãi đá.
Đằng sau nơi đó nằm một dãy núi rộng lớn, những ngọn núi cao hiện lên chọc qua tầng mây. Hình ảnh hùng vĩ, nhưng lúc này đây nó đang điên cuồng run lắc như thế sắp sụp đổ, vô số đất đá bay lượn đập xuống mặt đất.
" Đến "
Tư tế nói ngắn gọn, đôi mắt đằng sau mặt nạ hơi híp lại.
Uỳnh uỳnh — —
Hắn có thể cảm nhận được mặt đất đang nhẹ nhàng chấn động, sức mạnh đại địa từ bốn phương tám hướng như hóa thành dòng chảy, cuốn về phía dãy núi ở xa xa.
Khổng lồ cự lang cũng cảm nhận được, thần linh tứ chi chạm đất, uy mãnh đầu sói hướng lên cao, từ cổ họng phát ra tiếng tru kinh thiên động địa.
Rống — —
Xẹt xẹt xẹt
Lớp lông đen trên người thần linh lây động, lẫn nhau v·a c·hạm, từng tia lôi điện đen nhánh xung phong xuất hiện, bọn chúng như từng con lôi xà bay nhảy xung quanh cơ thể thần linh.
Hào quang u ám cũng theo đó dị biến, phạm vi ảnh hưởng trong nháy mắt bành trướng, bao trùm thiên địa, cả bầu trời bị mây đen bao phủ, không khí trở nên vô cùng trầm trọng.
Khổng lồ cự lang thỏa sức gầm gừ xong, liếc qua áo choàng đen một mắt, thần linh không nói gì thêm nhào về phải trước.
Ầm — —
Xẹt
Cả thân thể khổng lồ của thần linh lập tức hóa thành lôi điện đen nhánh, vô số lôi điện cuốn lấy nhau như một cơn bão bay về phía trước.
" Bất Tử Thiên Tượng sao...hi vọng ngươi thật sự có thể bất tử "
Lầu bầu chế nhạo vài câu, tư tế liền giống như thân hình khổng lồ cự lang, hóa thành một đám lôi điện đen nhánh bay lên không trung, lao theo một hướng khác.
Vào lúc này, phía Đông đại lục, Thần Chiến...diễn ra !
...
Ầm ầm ầm — —
Mây đen đã chiếm trọn bầu trời, bọn chúng bổ ra từng tia đen nhánh lôi điện, không khác gì thiên phạt lao về phía dãy núi chọc trời.
Từng tia từng tia lôi điện liên tục bổ xuống phát ra âm thanh " uỳnh uỳnh" dãy núi bị chọc ra rất nhiều lỗ nhỏ, đất đá bay tứ tung, mặt đất bị chấn động tạo ra những rãnh sâu không thấy đáy.
Đen nhánh lôi điện bổ xuống ngày càng khủng bố, từng tia lôi điện ngày càng to lớn, có tia đã bành trướng quá chục mét.
Tia lôi điện to lớn đó nhảy nhót giữa không trung tản mát ra sức mạnh hủy diệt, cuối cùng nó thành công tích tụ đủ uy năng, ngay lập tức liền từ bầu trời lao thẳng xuống dãy núi, như thể muốn hủy diệt tất cả.
Chỉ là lúc nó đã muốn v·a c·hạm với dãy núi thì đã xuất hiện dị biến.
Ầm ầm ầm ầm !!!
Đất đá bay v·út, ngọn núi cao nhất trong đó bất ngờ sụp đổ qua hai bên, từ trong núi, một chiếc vòi khổng lồ toát ra ánh sáng vàng rực như hoàng kim bắn ra.
Chiếc vòi hoàng kim xé rách không khí bổ thẳng vào đen nhánh lôi đình, lôi đình như trứng chọi đá ngay lập lức tán loạn thành từng mảnh, không thể tạo ra cho chiếc vòi một vết xước, dù là nhỏ nhất.
Dị biến còn chưa kết thúc, theo sau đó chính là một tiếng gầm thét, rít rào vang tận chân trời, quét ngang mặt đất.
Ô ô ô — — !!!
Đất đá không trêu chọc đến ai, nhưng lại một lần nữa bị cuốn bay lên tận trời cao, vượt qua tầng mây.
Đất đá: " Con mẹ nó, ta đụng chạm đến ai, các ngươi đánh các ngươi, cứ đánh ta làm gì "
Chỉ là lần này nó không hề cô đơn, theo sau nó là rất nhiều cây cối bị cuốn tận gốc bay lên không trung.
Bọn chúng bay vượt qua tầng mây, sau đó lại rơi về phía mặt đất, số lượng khổng lồ như hóa thành mưa thiên thạch phá hủy tất cả những nơi chúng đến.
Vô số bộ lạc lân cận liền nằm trong tầm ngắm, thế là g·ặp n·ạn, người ngồi trong nhà họa từ trên trời rơi xuống.
" Ầm ầm " vài tiếng, một ngôi nhà liền bị tảng đá khổng lồ đè sập, người bên trong lập tức thành thịt nát.
Mấy trăm bộ lạc hóa thành phế tích, vượt quá triệu người lập tức thành oan hồn và đây chỉ là khung cảnh một nho nhỏ của Thần Chiến.
Quay lại phía dãy núi,... À, ừm chẳng còn dãy núi nào nữa, sau tiếng rít rào lúc nãy, nơi này đã bị san thành bình địa, vô cùng trống trải.
Ánh sáng vàng rực bao trùm nơi này, chiếu rọi tứ phía, như muốn đối chọi với hào quang u ám lan tỏa từ bầu trời.