Thần Ấn Vương Tọa

Chương 57: Tam đại ma thần [1+2+3]




Đối diện Kim Văn Song Đao Ma, Long Hạo Thần dùng kỹ năng mạnh nhất của mình, Đấu Suất Toàn Viên Kiếm.

Sau khi tu vi tăng lên cấp năm, Long Hạo Thần đối với Đấu Suất Toàn Viên Kiếm có hiểu biết và biến hóa đôi chút. Đặc biệt là khi học xong Trì Tục Ngự, càng thêm hiểu rõ phương diện tá lực đả lực.

Lúc này thi triển ra, cả người hắn tựa như chong chóng kim sắc, nhờ lực công kích của Kim Văn Song Đao Ma, thân thể mau chóng xoay tròn, hầu như mắt thường khó thấy.

Sương mù vàng này bởi vì Lam Vũ, Quang Phù Dung thi triển tốc độ quá nhanh mà tản ra. Tiếng ma sát chói tai không ngừng vang lên. Tuy lĩnh chủ Kim Văn Song Đao Ma cực mạnh, nhưng thân thể nó rốt cuộc không sánh bằng song kiếm trong tay Long Hạo Thần. Hai chân trước không ngừng huy vũ ngăn cản, đã bị song kiếm của Long Hạo Thần lưu lại nhiều vết thương.

Nhìn tình cảnh trưởng mắt, Thánh Linh Tâm ngơ ngẩn.

Đấu Suất Toàn Viên Kiếm, lại là Đấu Suất Toàn Viên Kiếm. Có đa số người không nhận biết kỹ năng này, nhưng sao y có thể không biết?

Ký ức dường như trở lại hai mươi năm trước.

…………………………..

"Long đại ca, thật lợi hại! Chiêu vừa rồi kêu là gì? Vì sao tôi chưa từng thấy qua?"

"Tiểu cái đuôi, mau trở lại nỗ lực tu luyện, coi chừng ông nội cậu đánh mông bây giờ."

"Long đại ca, anh còn chưa nói chiêu này gọi là gì. Dạy cho tôi được không?"

"Được, cậu trở về ngoan ngoãn tu luyện, chờ khi đột phá cấp năm thì tôi sẽ dạy cho. Đây là chiêu tôi tự nghĩ ra cho kỹ năng Trừng Giới kỵ sĩ, tên là: Đấu Suất Toàn Viên Kiếm. Tá lực đá lực, bí kỹ lấy yếu thắng mạnh. Tuy cậu là thích khách nhưng cũng dùng vũ khí hai tay, miễn cưỡng có thể học tập."

"Oa, tốt quá! Tôi nhất định trong năm nay đột phá cấp năm!"

"Cậu chịu cố gắng thì tốt, đỡ ông nội cậu luôn nóng lòng. Nhưng cậu cần ghi nhớ, kỹ năng Đấu Suất Toàn Viên Kiếm này đối với thích khách như cậu thì thích hợp làm sát chiêu cuối cùng. Trước đó nên đắn đo kỹ, nếu trực tiếp dùng thì lấy lực phòng ngự yếu như thích khách các người, hơn nữa vũ khí không dài bằng kỵ sĩ chúng tôi, rất dễ dàng lộ ra sơ hở."

………………………………..

Lời nói văng vẳng bên tai, tựa như sự việc mới ngày hôm qua. Nhưng thân hình cao lớn hùng tráng kia đã nhiều năm không gặp.

Thánh Linh Tâm đột nhiên cảm thấy mắt cay cay, luồng sáng vàng trước mắt dường như càng thêm chói lòa.

Long đại ca, anh có khỏe không? Nhiều năm không gặp, anh đi nơi nào?

Đấu Suất Toàn Viên Kiếm, Long Hạo Thần lại biết dùng Đấu Suất Toàn Viên Kiếm. Khoan đã, hắn, hắn họ Long, chẳng lẽ hắn là…

Nghĩ tới đây, Thánh Linh Tâm chợt cảm thấy lông tơ dựng đứng, cả người tựa như bị điện giật.

Nếu, nếu hắn thật là con của Long đại ca, vậy mình sao có thể để hắn rơi vào tình cảnh nguy hiểm!

Đúng vậy, trong lúc Thánh Linh Tâm ngẩn người, Long Hạo Thần đã ở trạng thái cực kỳ nguy hiểm.

Lĩnh chủ Kim Văn Song Đao Ma so với hắn tưởng tượng càng mạnh nhiều. Đấu Suất Toàn Viên Kiếm tốc độ công kích siêu cường thêm phương pháp tá lực đả lực, phát huy sức mạnh của Long Hạo Thần. Nhưng hắn đối mặt Kim Văn Song Đao Ma không phải ma tộc cấp sáu mà là đỉnh cấp sáu, chỉ kém một bước là đi vào cấp bảy.

lĩnh chủ Kim Văn Song Đao Ma bị Long Hạo Thần ngăn chặn, Đấu Suất Toàn Viên Kiếm đúng là đem đến phiền phức không nhỏ cho nó. Nhưng sau khi nó ổn định thân hình, đôi chân trước bộc phát lực lượng khủng khiếp không gì sánh bằng.

Không sai, Đấu Suất Toàn Viên Kiếm của Long Hạo Thần nghiêng về mượn lực, nhưng khi lực lượng quá cường đại thì hắn còn có thể mượn nhiều ít?

Kim Văn Song Đao Ma đôi chân trước đồng thời đột nhiên chĩa lên. Trong tiếng va chạm kịch liệt, Long Hạo Thần biến thành đoàn sáng vàng bị ném văng ra. Giữa không trung, Long Hạo Thần ngứa họng, nhịn không được phun ra một búng máu.

Lực lượng cường đại đến khủng bố dường như muốn chấn vỡ thân thể hắn.

Chân sau to khỏe của Kim Văn Song Đao Ma đột nhiên đạp đất, đẩy thân thể khổng lồ đuổi hướng Long Hạo Thần. Đôi chân trước sắc như dao giơ lên, muốn dùng hết sức chém Long Hạo Thần. Chỉ sợ dù có cản lại thì Long Hạo Thần cũng sẽ bị thương nặng.

"Gràooo!" Một tiếng rống phẫn nộ vang lên, đó là Hạo Nguyệt.

Ánh sáng đỏ, vàng, xanh, ba đạo ánh sáng đồng thời phun ra. Ánh sáng chói mắt tựa như mũi tên trên không trung giao thoa ngang nhiên va chạm thân mình cứng rắn của Kim Văn Song Đao Ma.

Kim Văn Song Đao Ma thân hình quá to, trên không trung không cách nào né tránh. Ba luồng sáng ngưng tụ cùng một chỗ mơ hồ tỏa ra ánh sáng tím nhạt. Trong tiếng gầm gừ, Kim Văn Song Đao Ma đỉnh cấp sáu lại rớt xuống dưới, giáp xác trước ngực nứt một mảng to.

Nhưng Hạo Nguyệt phát ra một kích kia xong, sáu con mắt hào quang ảm đạm nhiều.

Cùng lúc đó, Thánh Linh Tâm động.

Khi phát hiện Long Hạo Thần dường như có quan hệ với Long đại ca trong lòng y, y không do dự nữa. Bóng đen trong trời đêm tựa như ảo mộng. Không xuất hiện một chút ánh sáng kim khí, vầng sáng đen kia dường như vụt qua.

Một chớp mắt quyết tuyệt khiến thân thể và nước trong phạm vi đóng thành băng.

Thực chất sát khí ảnh hưởng nhiệt độ không khí. Tốc độ khủng bố đến mức tận cùng.

Ngực giáp xác của lĩnh chủ Kim Văn Song Đao Ma đã xuất hiện tổn hại, sao có thể ngăn cản trùng kích lãnh liệt không gì sánh bằng.

Trong nháy mắt, một bãi chất lỏng xanh bỗng từ sau lưng Kim Văn Song Đao Ma mạnh phun ra. Thân hình to lớn của nó ngã phịch xuống đất.

Thích khách công kích đơn thể vĩnh viễn là cường giả mạnh nhất trong Lục Đại Thánh Điện. Huống chi Kim Văn Song Đao Ma dưới tình huống bị Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt hấp dẫn, Thánh Linh Tâm lại là cường giả đỉnh cấp bảy, đối phó một con Kim Văn Song Đao Ma dĩ nhiên là nhất kích tất sát.

Bá Vương Thứ.

Nếu Thải Nhi ở chỗ này, nhất định có thể cảm thụ ra kỹ năng Thánh Linh Tâm sử dụng là cái gì. Bá Vương Thử chẳng những có lực công kích mạnh, càng có cường đại trùng kích. Kim Văn Song Đao Ma ngã trên đất lộn một vòng mới xong.

Vừa lúc Long Hạo Thần rơi xuống đất. Hạo Nguyệt ra sức nhảy lên đỡ hắn.

Long Hạo Thần không hề do dự nuốt một đan dược lúc trước kẹp trong kẽ tay. Đó là bị Lâm Hâm gọi là thuốc tăng lực bích ngọc Hộ Thể Hoàn.

Làn da hắn xuất hiện ánh sáng ngọc. Long Hạo Thần chỉ cảm thấy lực lượng tăng lên nhiều. Đồng thời Tiểu Quang phóng Thánh Quang Tráo bao lấy người hắn, trị liệu nội tạng vừa bị chấn thương.

"Cậu sao rồi?" Thanh âm của Thánh Linh Tâm vang bên tai Long Hạo Thần.

Tất cả nói thì chậm nhưng thực tế xảy ra cực nhanh. Từ khi Long Hạo Thần thi triển Đấu Suất Toàn Viên Kiếm đến lúc hắn trở lại trên lưng Hạo Nguyệt chỉ mấy lần hít thở mà thôi. Kim Văn Song Đao Ma bị xử lý không mảy may ảnh hưởng quá trình xung phong của Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn.

Đại quân hai bên ngay giây phút này mạnh va chạm một chỗ.

Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn sau một thời gian dài xung phong, đôi cánh sắt thép dựng thẳng sau lưng chậm rãi giang ra hai bên. Nhờ tác dụng của đôi cánh to này, khiến trọng lượng tọa kỵ giảm thấp gánh nặng. Bên trên đôi cánh sắt thép tựa như lưỡi dao sắc bén. Dưới tác dụng xung phong, cường đại uy lực chớp mắt bạo phát, không ngừng xé nát thân thể từng cái ma tộc. Trọng đao trong tay kèm theo linh lực mạnh mẽ điên cuồng chém ra. Tấn công khiến đại quân ma tộc nháy mắt tán loạn. Đao phong hướng đến đâu thắng đến đó.

Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Khu Ma quan. Ba ngàn kỵ sĩ có thể nói là toàn bộ Khu Ma quan, thậm chí Ngự Ma sơn mạch, đội ngũ kỵ sĩ cường đại nhất. Là ba ngàn kỵ sĩ cấp năm! Cho dù Kỵ Sĩ Thánh Điện muốn tụ tập một đám lực lượng như vậy cũng không dễ dàng. Đổi lại là các thánh điện khác thì chưa chắc được Kỵ Sĩ Thánh Điện trợ giúp như vậy. Ai bảo Kỵ Sĩ Thánh Điện và Thích Khách Thánh Điện có quan hệ tốt nhất?

Hơn nữa sau lưng mỗi một Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đều ẩn tàng một người Thích Khách Thánh Điện, thích khách Ám Dạ Chi Thứ. Bọn họ cũng có tu vi cấp năm. Không lâu trước kia Cao Anh Kiệt từng nói cho Long Hạo Thần và Thải Nhi về Kỵ Thích nhất thể, thì bây giờ hoàn mỹ ứng trên người họ.

Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ xung phong có thể giải quyết hầu hết ma tộc dưới cấp năm. Dù có cá lọt lưới cũng không khả năng trốn thoát công kích của thích khách Ám dạ Chi Thứ. Một khi gặp đối thủ trên cấp năm, như vậy sẽ chứng kiến ít nhất mười cái bóng đen đồng thời phát ra. Trên chiến trường, lực lượng cá nhân rốt cuộc chỉ là nhỏ bé. Đối mặt lực công kích của mười mấy thích khách cấp năm, xem như là cường giả cấp bảy, nếu không có cường đại trang bị thì thật khó chống đỡ.

Trong khoảnh khắc va chạm, ít nhất hơn vạn đại quân ma tộc bị Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn cứng rắn phân tán. Số bị giết càng là đếm không hết.

"Tôi không có việc gì." Nghe Thánh Linh Tâm thanh âm thân thiết, Long Hạo Thần bản năng đáp.

Tuy hắn là Đại Địa kỵ sĩ nhưng Long Hạo Thần càng am hiểu ma pháp. Loại kỵ sĩ xông pha chiến đấu hắn không giỏi, nhưng khi xông ra, hắn chỉ có thể dốc sức ứng phó.

Vì sinh tồn mà chiến!

"Cậu chỉ cần nghe theo lệnh tôi xông tới trước. Không được ngừng lại, gặp kẻ địch tôi sẽ ra tay." Giọng hơi trầm thấp của Thánh Linh Tâm vang lên.

"Vâng."

Có câu nói này của Thánh Linh Tâm, Long Hạo Thần bỗng chốc giảm áp lực, cưỡi Hạo Nguyệt nhanh chóng xông lên. Trước mặt không ngừng xuất hiện ma tộc, nhưng chỉ cần ma tộc trên cấp bốn, bên người Long Hạo Thần sẽ có hàn ý băng lãnh bắn ra, không một ma tộc có thể ngăn cản hắn. Mấy cái tu vi thấp thì đương nhiên trở thành giá trị công huân của hắn.

Ngay lúc này, Long Hạo Thần đột nhiên cảm giác tầm mắt hơi mờ. Vốn đại quân ma tộc cùng bọn họ mạnh đụng một chỗ dường như phân tán. Đằng trước xuất hiện mảnh đất trống trải.

"Cẩn thận, là Địa Miễn Tộc, Ẩn Hình Giả." Tiếng nói của Thánh Linh Tâm đột nhiên biến lãnh khốc.

Long Hạo Thần chấn động, song kiếm nâng cao, một đoàn hỏa diễm vàng từ người hắn lan ra. Trong đêm tối tràn ngập máu me này, hỏa diễm vàng tựa như ánh sáng thần thánh thanh tẩy hắc ám. Trong chớp mắt chiếu sáng xung quanh đồng thời kèm hơi thở nóng bỏng, ngay cả mùi máu tươi chung quanh dường như cũng bớt nồng.

Thái Dương Hỏa.

Kỹ năng này Dương Văn Chiêu từng sử dụng. Khi tu vi đột phá cấp năm, Long Hạo Thần cũng từ nhẫn truyền thừa của phụ thân học được kỹ năng cường đại của Trừng Giới kỵ sĩ này.

Thái Dương Hỏa, cực kỳ tiêu hao linh lực, nhưng là một kỹ năng cực mạnh công phòng một thể. Khi Dương Văn Chiêu thi triển kỹ năng này kiên trì thời gian không lâu, nhưng Long Hạo Thần so với gã thì có ưu thế hơn nhiều. Dựa vào thể chất con trai quang minh, lúc thi triển Thái Dương Hỏa, hắn tiêu hao rất ít. Huống gì còn có Tiểu Quang hỗ trợ cùng với đan dược Lâm Hâm đưa.

Long Hạo Thần từng đối đầu Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả, chỉ là một Ẩn Hình Giả đã suýt nữa làm hắn mất mạng. Trước mắt mờ ảo khiến hắn hoảng hốt, hơn nữa trên chiến trường, có thể nghĩ số lượng Ẩn Hình Giả nhiều bao nhiêu.

Mắt thấy đại quân ma tộc không ngăn được chính diện, đã phái ra số lớn Ẩn Hình Giả, định thông qua ám sát đến suy yếu thực lực của Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn.

Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn hiển nhiên không phải lần đầu ra trận. Lúc trước từng giao đấu, họ đã tích lũy một số kinh nghiệm đối phó ma tộc. Đây dù sao là kỵ sĩ và thích khách tổ hợp, hơn nữa họ đã lao ra Khu Ma quan một khoảng cách, mục sư Chân Ác Nhãn không thể chiếu rọi tới nơi này. Năng lực ẩn tàng của Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả tuyệt đối khiến kỵ sĩ và thích khách đau đầu. Các cường giả Ám Dạ Chi Thứ còn có thể dựa vào tốc độ và năng lực ẩn hình của mình né tránh. Nhưng Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ thì là mục tiêu sống.

Long Hạo Thần nheo mắt, cả người trạng thái tinh thần tăng tới tột đỉnh. Ý niệm máy động, hắn không hề do dự, tay trái Lam Vũ, Quang Phù Dung hướng bên trái phóng ra một Thiểm Điện Thứ.

Quang Phù Dung phóng ra công hiệu, trăm ngàn ánh sáng bao phủ một mảnh đất.

*Đinh, đinh, đinh, đinh--*

Một chuỗi tiếng nổ đì đùng, một thân hình như ẩn như hiện lộ ra trong tầm nhìn của Long Hạo Thần.

Thái Dương Hỏa lập tức phát ra, Thiểm Điện Thứ theo sau, tiếp đó là Quang Trảm Kiếm.

Quang Trảm Kiếm bình thường lực không kích không mạnh, nhưng Quang Trảm Kiếm kèm Thái Dương hỏa, uy lực có thể sánh bằng Diệu Nhật Trảm. Chói mắt hỏa diễm vàng hóa thành đao phong vụt qua.

Phốc một tiếng, một ma tộc cả người màu xám đã bị Long Hạo Thần chém thành hai nửa, đứt đoạn, cháy đen, đó là kết quả quang minh thiêu đốt hắc ám.

Nhưng đây chỉ là bắt đầu.

Ngay khi Long Hạo Thần giải quyết một Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả, đồng thời ba phương hướng truyền đến đao phong sắc bén.

Lúc này năng lực phản ứng khi Long Hạo Thần rèn luyện trong địa huyệt hiện ra tác dụng mấu chốt.

Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả thực lực đa số trên cấp bốn. Thánh Linh kiếm trong tay Long Hạo Thần nháy mắt huyễn hóa thành vô số hào quang. Có thể thấy rõ từng đoàn ánh sáng trắng không ngừng ở trước người Long Hạo Thần nở rộ. Mỗi một lần ánh sáng trắng lấp lánh đều vang lên một tiếng keng. Bởi vì xung phong hàng đầu, giờ khắc này Long Hạo Thần đối mặt Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả số lượng cũng nhiều nhất.

Ít nhất có bảy, tám Ẩn Hình Giả đang vây công hắn. Nhưng đôi trọng kiếm của Long Hạo Thần huy vũ lại có thể ngăn cản tất cả đòn tấn công, không lộ ra một chút sơ hở. Đồng thời dưới sự thiêu đốt của Thái Dương Hỏa, trên người Ẩn Hình Giả hoặc nhiều hoặc ít để lại chút dấu vết.

Quang thuộc tính có khắc chế lớn đối với ma tộc thiên về hắc ám thuộc tính. Trên người Long Hạo Thần Thái Dương Hỏa uy lực lại cực đại. Sau một chuỗi va chạm, đa số vũ khí của Ẩn Hình Giả đều bị đốt đỏ hồng.

Một luồng sáng hỏa hồng nháy mắt khuếch tán, đẩy ra Ẩn Hình Giả lực công kích bỗng yếu đi. Đó là Tiểu Hỏa phóng thích kháng cự hỏa hoàn.

Ngay sau đó song kiếm Long Hạo Thần chuyển một vòng, Quang Trảm Kiếm bộc phát. Quang Trảm Kiếm kèm Thái Dương Hỏa không phải Ẩn Hình Giả có thể ngăn cản. Bỗng chốc chém chết cả đám.

Thánh Linh Tâm luôn chú ý Long Hạo Thần, e sợ hắn bị Ẩn Hình Giả tập kích. Nhưng mắt thấy Long Hạo Thần ứng đối giỏi vậy, y thầm kinh ngạc.

Đây là loại trực giác cỡ nào? Lại có thể cảm thụ ra vị trí tập kích của Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả, ứng đối càng siêu hơn. Việc Long Hạo Thần sử dụng Thái Dương Hỏa thì y không cảm thấy kinh ngạc mấy. Nếu Long Hạo Thần là con của Long đại ca, chỉ là Thái Dương Hỏa thì tính cái gì?

Lần này Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả xông tới hơn một ngàn con. Quang Diệu kỵ sĩ xung phong tới trước, trên thân bộc phát tiếng chói tai kim khí va chạm.

Những Ẩn Hình Giả thật đáng ghét, bọn nó tựa như thích khách của Thích Khách Thánh Điện, chuyên môn kiếm chỗ hở ra tay, hơn nữa tốc độ cực nhanh. Dù kỵ sĩ mặc bản giáp, trên người cũng không phải không có chỗ hiểm. Bởi vậy tốc độ xông lên của toàn bộ Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn bỗng chốc giảm thấp. Đám kỵ sĩ phối hợp với sau lưng Ám Dạ Chi Thứ chỉ có thể dựa vào trực giác và phán đoán ngăn cản Ẩn Hình Giả.

Thánh Linh Tâm nhíu mày, trầm giọng nói.

"Dường như có gì đó bất thường. Ma tộc không biết chúng ta khi nào lao ra, sao có thể mau chóng bố trí Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả mau chóng tiến tới ngăn cản? Chẳng lẽ chúng sớm có âm mưu?"

Nghĩ tới đây, Thánh Linh Tâm cảm thấy lòng trầm xuống. Đột nhiên từ tay y bắn ra một luồng sáng vàng, nóng vội quát Long Hạo Thần.

"Hướng bên trái vòng ra, trở về Khu ma quan!"

Làm một thống soái, mặc dù y không dám cam đoan mình đoán có đúng hay không, nhưng Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Khu Ma quan. Y vốn định đả kích kẻ địch, giết nhiều kẻ địch đồng thời uy hiếp ma tộc. Cùng lúc cho ma pháp sư, mục sư và các chiến sĩ trong Khu Ma quan có thời gian thở dốc.

Nhưng tình huống trước mắt rõ ràng không tốt. Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả tốc độ xuất hiện quá nhanh. Bọn họ chỉ mới xông vào đại quân ma tộc không lâu, còn chưa sản sinh ra lực sát thương lớn đã bởi vì Ẩn Hình Giả mà chậm lại. Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn ưu thế lớn nhất ở chỗ tốc độ và lực xung kích. Một khi tốc độ giảm, như vậy lực xung kích dĩ nhiên cũng tùy theo hạ thấp. Ma tộc ít nhất có hơn mười vạn đại quân ở chỗ này. Chẳng may bị bao vây, tốc độ không thể xông lên, dù năng lực chiến đấu của bản thân ba ngàn người mạnh cỡ nào, phối hợp Ám Dạ Chi Thứ, chỉ sợ cũng sẽ phơi thây chiến trường.

Bởi vậy Thánh Linh Tâm giữ bảo hiểm, không muốn lỗ mãng tiếp tục xông tới nữa. Lúc này trời quá tối, nếu kẻ địch có bố trí gì thì khó mà trông thấy.

Long Hạo Thần không hề thắc mắc mệnh lệnh của Thánh Linh Tâm, dựa vào trực giác hơn người thường và Thái Dương Hỏa, Ẩn Hình Giả rất khó tổn thương hắn.

Hạo Nguyệt dựa theo chỉ thị mau chóng chạy hướng bên cạnh. Bởi vì có Thái Dương Hỏa quá bắt mắt, phía sau Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn đương nhiên cũng dễ dàng theo mục tiêu.

Nhưng ma tộc phát động Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả số lượng rõ ràng vượt qua dự đoán của Thánh Linh Tâm. Tuy Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn đi theo Long Hạo Thần chuyển hướng, lại bị số lớn Ẩn Hình Giả công kích. Bọn họ tựa như lún xuống vũng bùn khó thoát thân, tốc độ không ngừng giảm thấp.

Đúng lúc này, cùng với âm thanh ngâm xướng trầm thấp, Tiểu Quang đột nhiên hất đầu ra sau, một đoàn quang cầu hư ảo bắn phía sau.

Ngay sau đó, một chùm ánh sáng trắng nhạt ở trên không trung tản ra, lan tràn phạm vi mấy trăm mét vuông.

Giữa không trung, lấp lánh một con mắt do ánh sáng trắng ngưng tụ mà thành. Bỗng chốc phía dưới vô số thân hình màu xám hiện ra.

Chân Ác Nhãn? Đó là Chân Ác Nhãn?

Thánh Linh Tâm kinh ngạc đồng thời quái dị xem tọa kỵ của Long Hạo Thần với cặp mắt khác xưa.

Hạo Nguyệt ba đầu không ngừng sử dụng ma pháp, cùng Long Hạo Thần phối hợp tựa như một con người. Nó còn có thể phóng ra Chân Ác Nhãn kỹ năng chỉ mục sư mới học, làm sao không khiến người chấn kinh?

Có nhiều lúc không phải kỹ năng uy lực mạnh thì tác dụng càng lớn. Chân Ác Nhãn chỉ là ma pháp cấp ba mà thôi, nhưng lấy tình huống trước mắt dùng đến, đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!

Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả thực lực chỉ khoảng cấp bốn, mà Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn chẳng những đều là cường giả cấp năm, hơn nữa còn đeo trang bị hoàn mỹ, có Ám Dạ Chi Thứ thích khách phụ trợ. Một khi Ẩn Hình Giả lộ thân hình, hẳn là một trận đồ sát máu me.

Trong phạm vi mấy trăm mét vuông, Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả hầu như là trong khoảnh khắc biến thành thịt vụn. Có hơn hai trăm Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ bởi vậy được giải vây.

"Long Hạo Thần, để tọa kỵ của cậu tiếp tục phóng Chân Ác Nhãn, chúng ta giảm tốc độ." Thánh Linh Tâm quyết định rất nhanh. Không giải quyết xong Ẩn Hình Giả, bọn họ quay lại tốc độ quá chậm, đại quân ma tộc lại đã xông hướng bên này.

"Vâng." Long Hạo Thần đáp một tiếng.

Hạo Nguyệt dừng bước, một cái lại một cái Chân Ác Nhãn không ngừng từ miệng Tiểu Quang bắn ra, chiếu sáng đằng sau. Đa số Ẩn Hình Giả không ngừng dưới gót sắt của Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ thành một bộ phận của bùn đất và máu.

Vốn đám kỵ sĩ rất khó hiểu Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt tiên phong, nhưng lúc này lại tràn ngập vui mừng. Đây là kỳ binh tổng trưởng đại nhân chiêu mộ a! Lại có tọa kỵ biết thi triển Chân Ác Nhãn, đây đối với Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn là rất quan trọng. Bọn họ không phải lần đầu tiên chịu thiệt thòi dưới tay Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả. Tuy Tiểu Quang chỉ có thể một mình thi triển Chân Ác Nhãn, nhưng nó thi pháp tốc độ rất mau. Hơn nữa kỹ năng này bao phủ phạm vi rất lớn. Có nó tồn tại, đối với toàn bộ kỵ sĩ đoàn đã đủ rồi.

Giải quyết xong Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả, bên kia ma tộc ùn ùn kéo đến. Thánh Linh Tâm không hề do dự ra lệnh Long Hạo Thần tiếp tục quay trở lại. Bọn họ chỉ cần lao về phạm vi khoảng một ngàn mét ngắn ngủn là có thể đi vào phạm vi bảo hộ của Khu Ma quan.

Tuy lần này xuất kích thất bại, nhưng đồng dạng đã xử lý không ít ma tộc, vì Khu Ma quan tranh thủ không ít thời gian. Chỉ cần tổn thất không lớn, Thánh Linh Tâm có thể nhận được.

Khi Long Hạo Thần cưỡi Hạo Nguyệt rốt cuộc vòng trở lại, thu hồi Thái Dương Hỏa thì một cảnh tượng kỳ dị kéo màn che.

Trên con đường bọn họ phải trở lại, ba cột sáng khổng lồ đột nhiên phóng lên cao.

Mỗi một cột sáng đường kính hơn ba mươi mét. Dưới bầu trời tối đen, ba cột sáng cao hơn trăm mét rất bắt mắt.

Màu sắc ba cột sáng khác biệt. Cái giữa màu đỏ, hai bên là đen và xanh.

Mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong ba cây cột lớn dường như có một cây trụ chân chính. Cột trụ khắc vô số hoa văn mỹ lệ mà kỳ dị, ít nhất thì Long Hạo Thần chưa từng thấy qua.

Ba cây cột sáng tản ra uy nhiếp dày đặc. Nó ngăn cản con đường phải đi, khiến Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn không thể vượt qua.

Tình huống Thánh Linh Tâm không muốn gặp rốt cuộc vẫn phát sinh. Thực rõ ràng, ma tộc đã sớm bố trí cạm bẫy, chỉ đợi Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn đi ra. Cạm bẫy này tuyệt không thông minh, chỉ là ôm cây đợi thỏ mà thôi. Nhưng cho tới giờ, Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn vẫn là uy hiếp lớn đối với ma tộc. Là tổng trưởng quân sự Khu Ma quan, Thánh Linh Tâm không có khả năng điều động thực lực này gia nhập chiến đấu.

Dù sao kỵ sĩ chiến trường là bình nguyên mà không phải thủ thành. Rốt cuộc vẫn là bị kẻ địch ôm cây đợi được thỏ.

Thánh Linh Tâm hít sâu, cả người dường như tiến nhập trạng thái kỳ dị. Long Hạo Thần cảm giác được phía sau vị tổng trưởng quân sự này toàn thân dường như biến trong suốt, so với lúc trước càng thêm không có cảm giác tồn tại.

"Long Hạo Thần, chắc cậu biết Long Tinh Vũ chứ." Ở loại thời điểm này, ngược lại Thánh Linh Tâm hỏi Long Hạo Thần vấn đề như vậy.

"Dạ?" Long Hạo Thần lòng chấn động.

Thánh Linh Tâm mỉm cười nói.

"Thật không nghĩ đến tôi có thể gặp hậu nhân của Long đại ca. Không cần chối, Đấu Suất Toàn Viên Kiếm là kỹ năng Long đại ca sáng tạo ra. Nếu anh ấy không truyền dạy thì ai có thể học? Trên đời này biết kỹ năng đó theo tôi chỉ có ba người. Một đương nhiên là Long đại ca, một người khác là cậu." Nói đến đây y tạm ngừng một chút, dùng thanh âm cảm thán chậm rãi nói. "Cuối cùng một người, chính là tôi."

Long Hạo Thần quay đầu nhìn Thánh Linh Tâm. Hắn đột nhiên phát hiện, vị tổng trưởng quân sự này vẻ mặt vô cùng dịu dàng, ánh mắt nhìn mình không còn sót lại lãnh liệt.

"Tổng trưởng đại nhân, ngài…"

Thánh Linh Tâm nụ cười như cũ.

"Tôi từng là một trong số cái đuôi hâm mộ theo sau Long đại ca. Anh ấy là thần tượng của tôi. Trong lòng tôi, địa vị Long đại ca thậm chí còn hơn ông nội. Không nghĩ tới hôm nay trên chiến trường, lại lần nữa nhìn thấy Đấu Suất Toàn Viên Kiếm của Long đại ca. Anh ấy có khỏe không?"

Long Hạo Thần nhẹ lắc đầu, nói.

"Tôi cũng lâu rồi không gặp cha."

"Cha? Cậu quả nhiên là con trai của anh ấy. Ha ha, tốt, rất tốt. Xem ra Thải Nhi đúng là có ánh mắt." Thánh Linh Tâm thoải mái cười to.

Cách không xa là ba cột sáng khổng lồ quái dị, nhưng lúc này y lại vẫn có thể cười được.

"Tổng trưởng đại nhân, ngài làm sao vậy?" Trong lòng Long Hạo Thần dâng lên một tia bất an, hơn nữa càng lúc càng mãnh liệt.

Thánh Linh Tâm nhàn nhạt nói.

"Không có gì, chỉ là nhớ lại một ít việc quá khứ. Đám ma tộc nhãi nhép này có thể hủy diệt Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn của tôi sao? Thật buồn cười. Chờ một chút cậu đừng công kích, cưỡi tọa kỵ hướng bên trái đi. Tôi sẽ đối đầu kẻ địch."

"Vâng. Tổng trưởng đại nhân, ba cột sáng đó là cái gì?" Long Hạo Thần vừa nghe lệnh Thánh Linh Tâm vừa nhịn không được tò mò hỏi.

Thánh Linh Tâm đáp mà như không đáp.

"Đây là lần đầu cậu ra chiến trường phải không?"

Long Hạo Thần bản năng gật đầu.

Thánh Linh Tâm mỉm cười, khuôn mặt điển trai xuất hiện vẻ quái dị.

"Cậu may mắn lắm, lần đầu ra chiến trường đã tận mắt thấy cao tầng ma tộc. Có nghe nói qua bảy mươi hai Trụ Ma Thần chứ. Cái kia chắc là ba trong số đó."

Long Hạo Thần trợn mắt há hốc mồm ngoái đầu nhìn y. Hắn rất muốn hỏi vị tổng trưởng quân sự đỉnh cấp bảy nhưng gần với cấp tám này, vì cái gì y còn có thể cười được. Theo tri thức của Long Hạo Thần, trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, cho dù yếu nhất cũng là cường giả đỉnh cấp tám.

Đúng lúc này, Thánh Linh Tâm nâng tay, một ánh sáng bắn lên không trung. Vầng sáng khuếch tán, trên bầu trời hình thành đóa hoa lớn huyễn lệ.

Hiện tại Long Hạo Thần đã nhìn ra, trong đêm đen, đây là cách Thánh Linh Tâm mệnh lệnh cho Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn.

Quả nhiên cùng với vầng sáng khuếch tán, Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn đi theo sau bọn họ bỗng nhiên hạ thấp, hơn nữa bày trận hình. Trong thời gian cực ngắn trận hình chùy xung phong biến thành trận hình tròn phòng ngự. Tất cả Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ hướng ra phía ngoài, không còn tổng thể di động, rút trận hình làm tư thái phòng ngự hoàn chỉnh.

Lúc này Long Hạo Thần mới từ rung động về bảy mươi hai Trụ Ma Thần thanh tỉnh lại. Từ thuở bé thơ hắn đã nghe nói tồn tại của bảy mươi hai Trụ Ma Thần. Hơn sáu ngàn năm trước, chính là bảy mươi hai cây trụ ma thần này giáng xuống đại lục, đưa niên đại Huy Hoàng vào thời đại hắc ám.

Nhìn ba cây cột sáng gần như liên tiếp thiên địa, hắn bất giác cảm thấy chính mình thật nhỏ bé.

"Ngừng lại." Thánh Linh Tâm ra lệnh.

Long Hạo Thần vội vàng để Hạo Nguyệt dừng bước. Lúc này ba cây cột sáng khổng lồ bắt đầu di động. Thoạt nhìn chậm kỳ thật rất nhanh hướng bên này.

Thân hình chợt lóe, Thánh Linh Tâm đã đứng trước mặt. Y ngoái đầu nhìn Long Hạo Thần, nụ cười trên mặt y dường như biến ấm áp rất nhiều.

"Nhớ kỹ lời tôi, từ bên phải vòng trở lại, thực lực của cậu sẽ không khiến họ chú ý. Sau này phải đối xử tốt với Thải Nhi. Cậu là con trai của Long đại ca, tôi cũng yên tâm. Tôi chỉ có một đứa con gái."

Ông ấy là phụ thân của Thải Nhi?

Trong phút chốc, Long Hạo Thần rốt cuộc hiểu vì sao chính mình đi theo Thánh Linh Tâm xuất hiện trên chiến trường. Thì ra ông là phụ thân của Thải Nhi, cũng chính là chồng của đoàn trưởng ma pháp sư đoàn Lam Nghiên Vũ. Khó trách thái độ lúc trước ông đối với mình lạnh lùng như vậy. Nhưng lúc này bởi vì phụ thân mới thừa nhận mình.

Thánh Linh Tâm chỉ đơn giản nói xong một câu, chậm rãi đi hướng phía trước, nghênh đón ba cây cột sáng khổng lồ. Một tầng khí lưu xám nhạt từ trên người y ngưng kết, cả người tựa như tinh thể màu xám trong suốt. Một đôi cánh màu xám nhỏ hơn của Huy Diệu kỵ sĩ nhiều từ sau lưng y giương ra, sau đó khép lại kề sát lưng. Hai tay y đều có một đạo hào quang xám kéo dài ra, tựa như đoản kiếm.

Tình cảnh trước mắt khiến Long Hạo Thần quá rung động. Dưới bầu trời đêm đen, Thánh Linh Tâm một mình nghênh đón lực lượng ma tộc đỉnh cấp từ xa mà tới

Ba cây cột sáng khổng lồ càng lúc càng gần, so với ánh sáng của nó thì Thánh Linh Tâm nhỏ bé như vậy. Nhưng nhìn bả vai y không tính quá rộng lại như có thể ngăn cản tất cả, chống đỡ một góc trời.

Long Hạo Thần không có cưỡi Hạo Nguyệt lập tức từ bên trái vòng qua. Hắn ngơ ngẩn nhìn Thánh Linh Tâm tại nơi tràn ngập máu me từng bước một đi về phía trước. Hắn cảm thấy lồng ngực mình như nghẹn lại.

Hít sâu một hơi, không cần nói, trên chiến trường tràn ngập máu tươi, không khí chắc chắn ô nhiễm. Nhưng sau khi hít sâu ngụm khí này, Long Hạo Thần nhắm mắt lại.

Lòng hắn đang thiêu đốt, máu hắn đang cháy bỏng, linh lực hắn đang đốt cháy, còn có chiến ý cũng đang rừng rực cháy.

Mình thật sự cứ như vậy trở lại ư? Trước mặt Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn và Ám Dạ Chi Thứ, cứ như vậy quay về?

Quang vinh kỵ sĩ ở đâu? Nếu mình làm như thế, còn xứng là một kỵ sĩ ư?

Mình phải như thế nào đối mặt Thải Nhi? Mình bỏ lại phụ thân nàng một mình chạy trốn?

Chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt Long Hạo Thần tràn ngập kiêu ngao.

"Ta là con trai của người sở hữu Mạt Thế và Sát Phạt Thần Ấn vương tọa, Thần Ấn kỵ sĩ Phán Xét và Thẩm Phán Long Tinh Vũ. Coi như là chết trận sa trường, sao ta có thể làm đào binh?"

Lần nữa mở mắt ra, Long Hạo Thần trong mắt tràn ngập quyết tâm. Hạo Nguyệt ba cái đầu ngoái nhìn hắn, nhẹ gật đầu.

Long Hạo Thần và nó tâm linh tương thông, đương nhiên có thể cảm giác ra lòng Hạo Nguyệt. Giữa bọn họ có huyết khế, nếu Long Hạo Thần chết thì Hạo Nguyệt cũng không sống một mình. Cho nên hắn không kêu nó rời đi, nếu đã như vậy thì cùng sống cùng chết.

Sâu lắng nhìn Khu Ma quan xa xăm, Long Hạo Thần trên mặt hiện nét ôn nhu. Thải Nhi, nếu tôi còn có thể sống sót trở về, tôi muốn hôn lên mặt cô.

"Hạo Nguyệt, chúng ta đi!" Long Hạo Thần hét lớn một tiếng, đã nuốt đan dược trong tay. Trước tiên nuốt vào một viên Hồi Linh Đan, dốc sức thúc đẩy Thánh Dẫn Linh Lô vận chuyển trong cơ thể, cố gắng hồi phục linh lực đã tiêu hao.

Hạo Nguyệt bốn vó tung bay đã chạy tới bên cạnh Thánh Linh Tâm.

Thánh Linh Tâm đột nhiên quay đầu phẫn nộ quát.

"Sao cậu còn chưa đi!?"

Ánh mắt Long Hạo Thần kiên định mà chấp nhất nhìn chăm chú vào y.

"Tôi là một kỵ sĩ. Nếu tôi bỏ lại ngài mà đi, sao có tư cách cùng Thải Nhi một chỗ? Tôi là con trai của Long Tinh Vũ, chỉ có chết trận Long Hạo Thần, không có vứt bỏ đồng bạn một mình chạy trốn Long Hạo Thần."

Thánh Linh Tâm ngẩn ra. Nhìn con mắt Long Hạo Thần, dường như y lại thấy năm đó rong ruổi sa trường tung hoành vô địch Phán Xét và Thẩm Phán Thần Ấn kỵ sĩ.

Long Hạo Thần đôi mắt kiên định cho y biết rất nhiều điều, rằng hắn sẽ không bởi vì đối mặt cường địch mà rút lui. Khoảnh khắc này, trong lòng Thánh Linh Tâm đột nhiên vô cùng hối hận. Vì sao mình để Long Hạo Thần đi ra mạo hiểm chứ!


Giao diện cho điện thoại