Thần Ấn Vương Tọa

Chương 200: Ký sinh thể của Động Sát Ma Thần




*Phụt*

Máu sắc ám lam lại hiện ra, bên hông Khắc La Tắc Nhĩ để lại vệt máu dài. Ngoại linh lực ma thần tuy mạnh nhưng đối diện công kích vũ khí cấp sử thi, lực phòng ngự không đủ bảo vệ chính chúng.

Nhưng tuy Khắc La Tắc Nhĩ đã trúng đòn, vẫn an toàn lùi ra sau, tám phân thân khác xông lên, mỗi cái hình dạng giống hệt nhau, hỗn hợp với thực thể Khắc La Tắc Nhĩ rồi lại nhanh chóng tách ra.

Long Hạo Thần híp mắt, khẽ hừ. Hắn đột nhiên nhắm mắt lại, tay phải Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán làm ra động tác vung lên, một điểm sáng đỏ tựa như có mắt bay ra. Cùng lúc đó, một luồng sáng vàng bỗng bay tới sau lưng Long Hạo Thần, ánh vàng liên kết với hắn. Một luồng sáng trắng thì bắn ra đuổi theo điểm sáng đỏ bay hướng chín Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ.

"Ngươi quên kỵ sĩ có kỹ năng kêu Tỏa Định. Ngươi cũng quên kỵ sĩ có một loại linh lô gọi là Thánh Dẫn." Giọng Long Hạo Thần quanh quẩn trong tầng một Tháp Vĩnh Hằng.

Điểm sáng đỏ rất nhanh rơi vào người Khắc La Tắc Nhĩ, ngay sau đó, luồng sáng trắng trở thành cầu nối liên tiếp gã và Long Hạo Thần.

Chân phải giẫm đất, Long Hạo Thần lần nữa phóng lên, trên gười hắn lóe tầng sáng đỏ chói.

Hắn cảm giác được thời gian mình dung hợp với Hạo Nguyệt đang nhanh chóng trôi quá, số lần công kích ở trạng thái mạnh nhất đã không còn nhiều. Hắn nhất định phải trong thời gian ngắn nhất đánh chết đối thủ, nếu không thì thật chỉ có thể nghĩ cách trốn.

Hy sinh. Đã lâu rồi Long Hạo Thần chưa dùng kỹ năng này, lần này rốt cuộc cũng sử dụng.

Cùng là kỹ năng hy sinh, nhưng Long Hạo Thần kinh ngạc phát hiện lần này tăng phúc mạnh hơn mấy lúc trước nhiều. Đây là bởi vì ngoại linh lực và nội linh lực của hắn tăng cao. Thân thể chịu đựng càng nhiều, tiềm lực Thần Quyến Giả càng mạnh, kỹ năng hy sinh kích phát ra hiệu quả càng lớn.

Mũi Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung đều phát ra hai kiếm phong, linh cương ngưng tụ thoạt nhìn không khác gì bản thể thanh kiếm. Linh lực khủng bố khiến hai thần kiếm phát ra tiếng ù ù khe khẽ.

Tiếng rồng ngâm lảnh lót phát ra từ người Long Hạo Thần. Hắn không thèm để ý tám phân thân khác, bay thẳng tới bản thể Khắc La Tắc Nhĩ bị tỏa định.

Rồng vàng lao ra, hai thần kiếm tựa như hai ánh sáng rồng chói mắt, chính là kỹ năng Thăng Long Kích của Trừng Giới kỵ sĩ.

Mắt thấy Thăng Long Kích sắp đánh trúng Khắc La Tắc Nhĩ, chín cái bóng Khắc La Tắc Nhĩ đột nhiên vặn vẹo. Ngay sau đó Thăng Long Kích bị Thánh Dẫn Linh Lô và Tỏa Định kéo đột nhiên quay đầu đụng vào một cái bóng bên cạnh.

*Oành!*

Chín bóng dáng hợp thành một, Khắc La Tắc Nhĩ lảo đảo lùi ra sau. Tuy tám phân thân không đánh lừa được Long Hạo Thần, nhưng giây cuối gã nhanh chóng di chuyển bản thể, khiến công kích của Long Hạo Thần tạm thời bị ức chế. Nhưng dù là vậy, Long Hạo Thần trong trạng thái hy sinh có lực công kích quá mạnh. Các loại tăng phúc chồng chất cùng một chỗ, chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố hình dung.

May mắn lúc này cánh tay trái của Khắc La Tắc Nhĩ đã hồi phục lại. Tuy so tay phải thì còn hơi cứng nhưng đỡ hơn chiến đấu với Long Hạo Thần bằng một tay.

Xông lên, đột kích, Long Hạo Thần chớp mắt bộc phát thế công. Càng lĩnh ngộ kiếm ý sâu, bây giờ hắn đã có thể dung nhập kiếm ý vào kỹ năng. Trong trạng thái hai thanh kiếm dốc hết sức, uy lực kỹ năng nào cũng cực kỳ khủng khiếp.

Song kiếm Diệu Nhật Trảm, một da cam một xanh biếc, hai mặt trời cùng xuất hiện giữa không trung, nhanh chóng bắn hướng Khắc La Tắc Nhĩ.

Khắc La Tắc Nhĩ mạnh giơ đôi trường đao, ánh sáng ám lam hỗn hợp linh lực hắc ám bùng phát, một tầng sáng ám lam dày như tấm chắn dâng lên theo trường đao.

*Oành, oành!*

Hai tiếng chấn điếc tai, Khắc La Tắc Nhĩ tựa như bị điện giật lùi về sau, ánh sáng đen vỡ nát, đôi trường đao bị hõm một lỗ to. Kiếm ý linh lực không gì sánh được khiến trên người gã trùm một tầng sáng xanh ngọc và da cam.

Khắc La Tắc Nhĩ ngửa đầu, hướng Long Hạo Thần phun ra ngụm máu ám lam. Máu hỗn hợp linh lực màu da cam và xanh ngọc, trên không trung phát ra một chuỗi phập phập.

Dùng cách hộc máu phun ra kiếm ý của Long Hạo Thần để hóa giải lực phá hoại, có thể thấy kiếm ý thực tế đã xâm nhập vào người Khắc La Tắc Nhĩ.

Long Hạo Thần không tha người, thân hình màu tím vàng dán sát đất xông hướng Khắc La Tắc Nhĩ. Song kiếm cùng vung lên Diệt Ma Thiểm, vô số bóng sáng bao trùm hướng Khắc La Tắc Nhĩ.

Lúc này sắc mặt Khắc La Tắc Nhĩ đã trắng bệch, chợt quát một tiếng, bỗng ngồi xổm xuống. Ngay sau đó, một tầng sáng đen bỗng từ trán gã lan ra bao trùm cả người tựa như trái trứng to.

Trong một chuỗi tiếng vù vù chói tai, quả trứng to chợt biến thành thủng lỗ chỗ. Nhưng xuất hiện hình ảnh kỳ lạ. Trứng đột nhiên cũng bắn ra một bóng sáng, trứng vỡ ra, Khắc La Tắc Nhĩ bỗng xông tới, trường đao quét hướng Long Hạo Thần.

Lấy năng lực của Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ, đương nhiên gã nhìn ra được loại trạng thái đặc biệt của Long Hạo Thần không thể nào kéo dài lâu. Bởi vậy lúc trước gã luôn bị động phòng ngự, chỉ cần kéo dài đủ thời gian thì tất nhiên Long Hạo Thần sẽ tự sụp đổ. Nhưng gã rất nhanh phát hiện cách này phá sản. Bị động phòng ngự chỉ khiến Long Hạo Thần phát huy sức chiến đấu, gã sắp chống không nổi nữa.

Thế nên sau khi dùng mật pháp chặn Diệt Ma Thiểm, Khắc La Tắc Nhĩ lập tức phản công. Tấn công mới là phòng ngự tốt nhất.

Nhưng ngay lúc Khắc La Tắc Nhĩ định phản kích, lần này gã không thể đoán ra bước hành động tiếp theo của Long Hạo Thần. Vốn Long Hạo Thần nên tiếp tục tấn công lại đột nhiên hóa thành luồng sáng nhanh chóng lùi lại. Quang Tốc Thiểm sử dụng vào mặt thụt lùi thì tốc độ cũng rất nhanh, công kích của Khắc La Tắc Nhĩ bỗng chốc rơi vào khoảng trống.

Trong tiếng rồng ngâm lảnh lót, một con rồng to lớn màu xanh biếc bay ra khỏi tay trái Long Hạo Thần, chính lúc Khắc La Tắc Nhĩ công kích quá đà không kịp biến chiêu. Hơn nữa lúc trước Long Hạo Thần liên tục tiến công gây ra áp lực quá lớn cho gã, còn đang bị Long Hạo Thần tỏa định, muốn né tránh cũng không được.

Trong tiếng gầm kịch liệt, đôi trường đao trong tay Khắc La Tắc Nhĩ cứ thế bị gãy. Tuy trường đao của gã chưa tới cấp sử thi nhưng không khác biệt bao nhiêu, vậy mà bị Long Hạo Thần phá hủy, khiến Khắc La Tắc Nhĩ cực đau lòng. Chẳng qua trường đao vẫn là trường đao, dù gãy thì còn có một nửa từ chuôi đao trở lên. Thế nên Khắc La Tắc Nhĩ không vứt bỏ nó mà cố gắng thúc đẩy trường đao định giải quyết tình trạng khó khăn trước mắt.

Con rồng xanh sinh ra lực xung kích to lớn khiến Động Sát Ma Thần lần nữa hộc máu. Càng khiến gã kinh hoảng là con rồng xanh quấn quanh người, lực trói mạnh mẽ khiến gã không thể lập tức thoát khỏi.

Quang Vũ Song Long Dẫn, kỹ năng phụ kèm của Lam Vũ, Quang Phù Dung. Long Hạo Thần nhịn đến bây giờ rốt cuộc phát động công kích quyết định thắng bại. Sau một chuỗi tấn công và suy yếu, hắn tin tưởng Khắc La Tắc Nhĩ không thể chặn lại tuyệt chiêu cuối cùng của mình.

Song kiếm tách ra hai bên người, Long Hạo Thần hít sâu. Trong trạng thái hy sinh tập trung linh lực cuối cùng, sắc xanh biếc và da cam kinh khủng xuất hiện, giao nhau Thập tự Trảm.

Thập Tự Trảm, trong kỹ năng Trừng Giới kỵ sĩ của Long Hạo Thần thì cực kỳ bình thường. Nhưng khi thần kiếm trong đôi tay hắn sử dụng thì có thể biến giản thành tinh, mục nát thành thần kỳ, sinh ra hiệu quả như song kiếm hợp bích.

Lần đầu tiên Long Hạo Thần sử dụng hiệu quả này, cũng từng định dùng năng lực khác phát huy hiệu quả song kiếm hợp bích, nhưng sự thật chứng minh, tu vi hiện tại của hắn chỉ có giao nhau Thập Tự Trảm là hai thần kiếm đạt được giao điểm phù hợp.

Hai luồng sáng huyễn lệ cùng phát ra ánh sáng lấp lánh, linh cương cường đại dung hợp trên không trung, tiếng vù vù tựa như tiên nhạc quanh quẩn trong không khí. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung lại lần nữa phù hợp. Ánh sáng lam tựa như tia nắng ban mai đầu tiên chiếu sáng nơi chân trời. Nước và ánh sáng kết hợp, ý nghĩa sinh mệnh. Một kiếm này tựa như ảo diệu tìm kiếm nguồn gốc sự sống. Ánh sáng lam dịu dàng, giao nhau Thập Tự Trảm cuối cùng dung hợp thành một điểm, nhẹ nhàng nhập vào ngực Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ.

Cùng với thực lực tăng cao và hiểu biết về sức mạnh, Long Hạo Thần đánh ra một kích mạnh nhất sau nhiều lần tăng phúc rõ ràng tiến bộ hơn trước.

Khắc La Tắc Nhĩ đang hết sức giãy dụa cả người bỗng đông cứng, ánh mắt gã biến ngơ ngác. Lực trói buộc của Quang Vũ Song Long Dẫn, không, hiện tại nên gọi là Quang Vũ Bích Long Dẫn từ từ tán đi.

*Oành!*

Vố số ánh sáng xanh phát ra từ người Khắc La Tắc Nhĩ. Tia nắng ban mai từ trong hắc ám phá nát người gã.

Lúc này, Long Hạo Thần tiêu hao hết sức mạnh đã suy sụp ngã ngồi xuống đất. Hạo Nguyệt rời khỏi thân thể hắn, lập tức quay trở về không gian của mình. Nhã Đình cũng nhập vào người Long Hạo Thần, trạng thái mạnh nhất của hắn có thể kéo dài như vậy là nhờ Nhã Đình tăng phúc không ít.

Đôi thần kiếm đã mất đi ánh sáng, hắn thậm chí không còn lực lượng thu hồi chúng vào người. Nhưng ánh mắt Long Hạo Thần không bởi vì Khắc La Tắc Nhĩ nổ tan xác mà thả lỏng, ngược lại lộ ra cực kỳ kinh ngạc.

"Không ngờ đúng không, nhân loại." Vang lên giọng châm chọc của Khắc La Tắc Nhĩ.

Chỗ thi thể tan xác, một thân thể nhỏ xíu không tới nửa mét chui ra.

Chính vì hơi thở của Khắc La Tắc Nhĩ không biến mất nên Long Hạo Thần không thả lỏng cảnh giác. Tình thế trước mắt ra ngoài dự đoán của hắn, Khắc La Tắc Nhĩ đã chết rồi, vậy tại sao xuất hiện bản thu nhỏ của gã?

Sau lưng người cao chưa tới nửa mét cũng có sáu cánh đen, đầu rất to, gần như chiếm một nửa thể tích thân thể. Đỉnh đầu thưa thớt vài sợi tóc vàng, đôi mắt tỏa màu tím trắng, tứ chi cực kỳ nhỏ gầy, thân thể cũng vậy, hoàn toàn trái ngược cái đầu to, hàm răng vàng tỏa ra mùi hôi, hơi thở hắc ám mỏng manh không ngừng toát ra từ người gã.

Trên người gã có ít nhất hơn mười vết thương sâu tận xương. Cái đầu to thậm chí bị mất một góc, có thể trông thấy bên trong não trắng nhúc nhích như giòi bò, trông rất buồn nôn. Đặc biệt là giọng gã cũng biến cực kỳ khàn khàn, nghe tựa như quạ đang kêu.

"Ngươi…" Long Hạo Thần ngây ngốc nhìn "sinh vật ngoài hành tinh", thoáng chốc nói không ra lời.

Người lùn cười hì hì nói.

"Ta là Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ! Nói chính xác hơn thì ta là bản thể của Khắc La Tắc Nhĩ. Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, thực lực của ta không tính cái gì nhưng nói về năng lực sinh tồn, trong bọn họ không vài tên có thể so với ta. Ngươi giết chết chỉ là ký sinh thể của ta mà thôi. Nói đến thì, bồi dưỡng một ký sinh thể như thế rất khó, cần phải tìm trong nhân loại các ngươi một thân thể gần như hoàn mỹ mới khiến ta vừa lòng. Sau đó ta mất vài năm mới triệt để chiếm cứ, hơn nữa phải đem chín mươi phần trăm thực lực truyền vào. Nhưng khó khăn cỡ nào cũng có giá trị, ít nhất ký sinh thể hoàn mỹ như vậy, là sinh mạng thứ hai của ta. Mới rồi kỹ năng của ngươi đích thực khủng bố, thậm chí đủ sánh ngang với ba mươi sáu ma thần hàng đầu. Đáng tiếc, ngươi giết chết chỉ là ký sinh thể của ta mà thôi."

"Nghe giọng của ngươi chắc tuổi không lớn. Hy vọng thân thể ngươi đủ đẹp trai. Sử dụng cả kỹ năng hy sinh, chắc bây giờ ngươi muốn nhấc lên một ngón tay cũng khó. Mau lấy xuống mặt nạ để ta xem xem, nếu khiến ta vừa lòng, tuy linh hồn ngươi sẽ bị xóa mất, nhưng ít ra thân thể ngươi dung hợp cùng ta, đối với ngươi là vinh quang nhường nào!"

Nói tới đây, Khắc La Tắc Nhĩ nhịn không được cất tiếng cười to, nhưng trong tiếng cười tràn ngập lạnh lùng và tàn nhẫn.

Gã hận chết Long Hạo Thần. Bồi dưỡng một ký sinh thể là cực kỳ khó khăn. Khi ký sinh thể bị giết, gã muốn hồi phục thực lực vốn có thì phải mất ít nhất năm năm, lại thêm sẽ tổn thương nguyên khí. Nguyên khí hoàn toàn hồi phục thì lâu tận mười năm.

Cho nên bây giờ Khắc La Tắc Nhĩ hoàn toàn chiếm ưu thế, gã không hề vội vã muốn giết chết Long Hạo Thần, không hành hạ hắn chết đi sống lại thì gã sẽ không thỏa lòng.

Dường như Long Hạo Thần rất sợ, thân thể hơi run rẩy. Tay trái thả ra Lam Vũ, Quang Phù Dung, chậm rãi nâng lên, lấy xuống mặt nạ.

Giờ phút này hắn thật sự không nhấc nổi cả tay. Dung hợp với Hạo Nguyệt và kỹ năng hy sinh, tiêu hao hai đợt khiến hắn đã tới tình trạng sức cùng lực kiệt. Nhã Đình và Hạo Nguyệt cũng suy yếu, đã rơi vào ngủ say. Bốn Thánh Vệ thì sợ hãi uy nhiếp của Khắc La Tắc Nhĩ, không dám xuất hiện. Trước mắt dường như hắn chỉ còn con đường chết.

Lấy xuống mặt nạ có chút gian nan, cuối cùng lộ ra khuôn mặt tuy tái nhợt nhưng vẫn cực kỳ điển trai.

Bản thân con trai quang minh chính là hoàn mỹ. Ký sinh thể của Khắc La Tắc Nhĩ tuy tuấn tú nhưng so với Long Hạo Thần thì kém quá xa. Dù là khuôn mặt hoặc khí chất đều cách biệt như trời với đất.

Bởi vậy, khi Khắc La Tắc Nhĩ trông thấy diện mạo đẹp trai của Long Hạo Thần thì thoáng ngây ra, giận dữ bỗng chốc bị vui mừng thay thế. Năng lực Động Sát cho gã thấy được Long Hạo Thần mạnh hơn ký sinh thể gấp trăm lần. Khí chất và thân thể của hắn thật hoàn mỹ, nếu có thể dùng hắn làm ký sinh thể, vậy dùng năm năm hồi phục cũng là đáng!

Ngay lúc Khắc La Tắc Nhĩ hưng phấn muốn nhảy nhót thì một vệt sắc da cam không hề báo trước bắn ra. Ánh sáng da cam thật mỹ lệ, tựa như cầu vồng vẽ trên chân trời, bỗng chốc đâm xuyên cái đầu to của Khắc La Tắc Nhĩ.

Ánh mắt hưng phấn của Khắc La Tắc Nhĩ biến ngơ ngác, thân thể lắc lư lùi lại mấy bước ngã xuống đất. Đâm xuyên đầu gã, chẳng phải chính là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đó ư?

Ánh sáng da cam cấp sử thi lãnh liệt chính là ánh sáng mỹ lệ của thần kiếm này!

Long Hạo Thần ngã ngửa ra đất, thở hổn hển. Bên dưới Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp, vạt áo ướt đẫm mồ hôi. Lúc này hắn thật sự là yếu ớt không nhấc nổi một cây ngón tay, nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm Khắc La Tắc Nhĩ, mãi đến khi một đoàn sáng ám lam tựa như vương miện lao ra khỏi người gã, điên cuồng bay sang bên thì Long Hạo Thần mới thở phào.

Xuất hiện Vương Miện Ma Thần, có nghĩa là Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ thật sự đã chết.

"Năng lực của ngươi đích thực ngoài dự đoán của ta. Không uổng là một trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần." Long Hạo Thần cảm thán bật thốt. Tuy hắn không thể động đậy nhưng nói chuyện thì không thành vấn đề.

Trận chiến vừa rồi để lại cảm xúc khắc sâu với hắn. Mặc dù hắn không bị thương, nhưng trận chiến này trình độ nguy hiểm thậm chí vượt qua lúc Thải Nhi thức tỉnh Thần Quyến Giả Tử Thần. Khi đó ít nhất Long Hạo Thần có thể thông qua khống chế Giai Điệu Vĩnh Hằng chạy trốn. Mà mới rồi hắn thật sự cùng đường.

Khắc La Tắc Nhĩ quá gian xảo, không ngờ thân thể gã là ký sinh thể, bản thể thì núp bên trong. Giây phút mấu chốt có thể thông qua ký sinh thể chạy trốn, Long Hạo Thần không bao giờ ngờ được, bất cứ ai cũng không ngờ nổi. Chỉ sợ đám ma thần cũng không biết năng lực này của Khắc La Tắc Nhĩ.

Khi Long Hạo Thần thấy Khắc La Tắc Nhĩ còn sống, trong lòng hắn có chút tuyệt vọng. Hắn có thể cảm nhận được thực lực của Khắc La Tắc Nhĩ lúc đó, ký sinh thể bị giết khiến Khắc La Tắc Nhĩ suy yếu rất nhiều, hơn nữa bản thể cũng bị trọng thương.

Xem từ linh lực thì Khắc La Tắc Nhĩ tối đa chỉ cỡ tu vi cấp bảy. Gã mất đi chín mươi phần trăm lực lượng thì đã rất yếu. Đặc biệt là thân thể, bởi vì luôn ký sinh trong thân thể cao to anh tuấn kia nên nghiêm trọng thoái hóa, ngoại linh lực gần như là số không.

Nhưng Khắc La Tắc Nhĩ như thế đối với Long Hạo Thần không thể nhúc nhích thì đủ trí mạng.

Vào giây phút sống chết, Long Hạo Thần cố gắng khiến mình tỉnh táo. Hắn biết, cơ hội của mình chỉ có một lần, chính là cơ may cuối cùng.

Khắc La Tắc Nhĩ thả lỏng, bởi vì trạng thái thân thể của Long Hạo Thần mà thả lỏng. Lấy năng lực Động Sát Ma Thần của gã, có thể cảm nhận được mức độ suy yếu của Long Hạo Thần, cho nên gã chẳng hề cảnh giác.

Long Hạo Thần tháo xuống mặt nạ là cho mình tìm một cơ hội tốt nhất. Tuy Khắc La Tắc Nhĩ rất yếu nhưng nếu đòn cuối bị chặn lại, vậy hắn sẽ không có cơ may sống sót. Linh lực trong người đã cạn kiệt, hắn không còn cách nào đối đầu với Khắc La Tắc Nhĩ, ngay cả truyền tống cũng không dám. Tình trạng thân thể như vậy, nếu truyền tống thông qua Giai Điệu Vĩnh Hằng, rất có thể sẽ bị thời không hỗn loạn xé nát.

Quả nhiên như Long Hạo Thần tính toán, Khắc La Tắc Nhĩ mất ký sinh thể rất cần một thân thể mới, khi trông thấy khuôn mặt Long Hạo Thần, cảm xúc hưng phấn khiến sự cảnh giác của gã giảm đến mức thấp nhất. Ngay lúc đó, Long Hạo Thần phát động công kích.

Thánh Hoa! Kỹ năng công kích tăng phúc cường đại của Trừng Giới kỵ sĩ. Long Hạo Thần thông qua tinh thần lực chia kỹ năng Thánh Hoa thành hai phần. Một phần kích phát Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, một phần khác trở thành lực đẩy của nó mới đâm xuyên qua đầu Khắc La Tắc Nhĩ được, một chiêu thành công.

Lực lượng Thánh Hoa này từ đâu mà đến? Nói tới thì Long Hạo Thần rất cảm kích Hiệp Giả Thánh Nguyệt. Kỹ năng Thánh Hoa của hắn đến từ Di Hoa Tiếp Mộc chỉ truyền cho huyết mạch từ Hiệp Giả Thánh Nguyệt Thích Khách Thánh Điện! Long Hạo Thần luôn lưu trữ trong người một kỹ năng này, để chuẩn bị khi cần dùng. Di Hoa Tiếp Mộc có hạn chế nhất định, kỹ năng quá cường đại, bá đạo thì không thể lưu trữ, nếu không sẽ tổn thương thân thể. Long Hạo Thần cho rằng Thánh Hoa là hữu dụng nhất, linh lực khổng lồ, có lợi cho chuyển hóa và tăng phúc, có hiệu quả đánh bất ngờ. Cho nên dưới tình huống bình thường hắn đều tích trữ Thánh Hoa trong người.

Không ngờ rằng hôm nay nhờ vào Di Hoa Tiếp Mộc cứu mạng hắn. Lúc Khắc La Tắc Nhĩ lật lá bài tẩy, gã không đánh chết Long Hạo Thần ngay lập tức là sai lầm lớn nhất.

Long Hạo Thần thắng trận chiến này do may mắn, âm mưu của Khắc La Tắc Nhĩ chỉ kém một chút đã thành công. Bây giờ nhớ lại tình hình vừa rồi, trong lòng Long Hạo Thần tràn ngập cảm giác nghĩ lại mà kinh.

Bảy mươi hai Trụ Ma Thần đúng là không dễ đối phó! Đây mới chỉ là ma thần xếp hạng bốn mươi chín, nếu thứ hạng càng ở hàng đầu? Sẽ mạnh tới đâu?

Bây giờ Long Hạo Thần còn nhớ rõ khi mình bị Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp kiềm chế, cảm giác vô lực đó, nếu không phải Tát Mễ Cơ Nạp xui xẻo gặp Tháp Vĩnh Hằng, chỉ sợ Long Hạo Thần đã sớm chết.

Rút kinh nghiệm xương máu xong, Long Hạo Thần chậm rãi nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Thân thể suy kiệt cần thời gian hồi phục, linh lực trong người cũng thế. Khắc La Tắc Nhĩ đã chết, hắn có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi. Còn về Vương Miện Ma Thần, nó trốn được mới lạ.

Nơi này chính là Tháp Vĩnh Hằng, không có Long Hạo Thần truyền tống, bất cứ sinh vật nào đều không thể tiến vào hoặc đi ra. Trừ phi Vương Miện Ma Thần đạt tới trình độ cỡ siêu thần khí mới có một chút cơ hội.

Vậy nên Long Hạo Thần không hề nóng vội, để mặc nó nhảy nhót trong Tháp Vĩnh Hằng.

Nghỉ ngơi tròn một tiếng đồng hồ Long Hạo Thần mới có sức ngồi dậy, ăn vài viên đan dược Lâm Hâm luyện chế lấy lại thể lực, rồi thông qua tu luyện hồi phục linh lực.

Không thể không nói, Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp không uổng là trang bị cấp sử thi. Trong thời gian Long Hạo Thần nghỉ ngơi, Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp đã hấp thu nhiều Quang nguyên tố chuyển hóa thành linh lực. Hắn mới bắt đầu tu luyện, lập tức lấy từ Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp nhiều linh lực bổ sung cho mình. Chỉ chốc lát sau, Long Hạo Thần đã hồi phục đủ hơn ba vạn linh lực, chẳng qua thân thể suy yếu cần thời gian điều dưỡng.

Đứng bật dậy, Long Hạo Thần dùng sức duỗi người. Tuy cảm giác suy yếu rất khó chịu, nhưng nỗi vui mừng và hưng phấn giết ma thần khiến tâm tình hắn rất tốt.

Vương Miện Ma Thần của Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ còn đang nhảy nhót trong tầng một Tháp Vĩnh Hằng. Chẳng qua khí thể hắc ám trong không khí đã bị thanh tẩy không còn một mảnh, thậm chí không giữ lại chút mùi máu.

Tháp Vĩnh Hằng còn tỏa ra nhiều Quang nguyên tố cho Long Hạo Thần hấp thu. Nói đến thì lần này Tháp Vĩnh Hằng cũng là kẻ chiến thắng, linh hồn ma thần là vật siêu bổ với nó.

Không nóng vội bắt lấy Vương Miện Ma Thần, Long Hạo Thần nhắm mắt lại, thông qua huyết khế liên lạc với Hạo Nguyệt. Hạo Nguyệt đã tới lằn ranh thăng cấp, nếu có thể được năng lượng Vương Miện Ma Thần thì sẽ giúp ích rất lớn cho nó.

Ánh sáng tím lấp lánh, Hạo Nguyệt lần nữa xuất hiện trong Tháp Vĩnh Hằng. Bởi vì trước đó dung hợp với Long Hạo Thần nên vẻ mặt nó hơi mệt mỏi.

"Hạo Nguyệt, ngươi hấp thu nó đi." Long Hạo Thần chỉ Vương Miện Ma Thần trên không trung.

Ánh mắt năm cái đầu Hạo Nguyệt đều lộ vẻ hưng phấn. Tiểu Quang ngửa đầu bắn tia sáng tím nhạt hướng Vương Miện Ma Thần. Thoáng chốc Vương Miện Ma Thần trước đó còn nhảy trái tránh phải lập tức đứng yên, giây lát đã bị hút tới trước mặt Tiểu Quang.

Tiểu Quang mở to miệng nuốt nó vào trong. Cùng lúc đó, ý niệm của Hạo Nguyệt vang trong lòng Long Hạo Thần.

"Chủ nhân, tạm thời ta chưa thể hấp thu nó, đợi chúng ta hồi phục rồi mới tính. Ta cần chủ nhân giúp đỡ."

Đương nhiên Long Hạo Thần hiểu ý của nó, Hạo Nguyệt đột phá cần người canh giữ. Có vết xe đổ, bây giờ Hạo Nguyệt đem thân thể tiến hóa tới gần lằn ranh rồi mới hoàn thành bước cuối cùng, cố gắng rút ngắn thời gian tiến hóa, nhưng vẫn có nguy hiểm. Có Long Hạo Thần bảo hộ thì dĩ nhiên an toàn hơn nhiều.

"Tốt. Đợi ta hồi phục sức mạnh lập tức giúp ngươi hoàn thành tiến hóa."

Hạo Nguyệt năm đầu thân thiết cọ người Long Hạo Thần.

Đúng lúc này, trong con ngươi vàng của Tiểu Quang lộ vài phần ngạc nhiên, cái đầu to đưa tới trước mặt Long Hạo Thần, há miệng, đầu lưỡi phấn hồng thè ra.

Long Hạo Thần còn tưởng nó định liếm mình, cười lùi lại một bước tránh né. Nhưng rất nhanh, trong mắt hắn lộ kinh ngạc. Trên đầu lưỡi Tiểu Quang là một viên bảo thạch trong suốt. Trong bảo thạch lấp lóe vầng sáng ám lam.

"Đây là cái gì?" Long Hạo Thần nghi hoặc nhìn Hạo Nguyệt.

Tiểu Quang không đáp mà là thì thào niệm vài câu chú ngữ. Một luồng sáng vàng rơi trên người Long Hạo Thần, bóng sáng nhấp nháy, Nhã Đình vẻ mặt mỏi mệt bị ánh sáng vàng kéo ra khỏi người Long Hạo Thần.

Hạo Nguyệt còn có loại năng lực này? Long Hạo Thần giật mình. Nhã Đình nhìn Hạo Nguyệt, dường như hơi sợ. Nhưng cô lập tức nhìn đến bảo thạch trên đầu lưỡi Hạo Nguyệt, thoáng chốc reo lên.

"Cái này cho ta hả? Cảm ơn ngươi, Hạo Nguyệt!" Nhã Đình không khách sáo cầm lấy viên bảo thạch nhỏ xinh, hưng phấn tới trước mặt Tiểu Quang, hôn lên trán nó.

Bởi vì cùng là quang thuộc tính, trong năm cái đầu Hạo Nguyệt thì Nhã Đình thân với Tiểu Quang nhất.

"Nhã Đình, đây là cái gì?" Long Hạo Thần tò mò hỏi.

Nhã Đình nói.

"Chắc là của tên xấu xa vừa rồi. Ai dà, ta thật muốn dung hợp với nó. Chủ nhân, có được không? Dường như nó có thể thúc đẩy Thánh Dẫn Linh Lô tiến hóa."

Long Hạo Thần mừng rỡ.

"Vậy hãy nhanh chóng dung hợp!"

Không ngờ Khắc La Tắc Nhĩ để lại thứ tốt như vậy. Long Hạo Thần rất e ngại Động Sát Thuật của gã, nếu Thánh Dẫn Linh Lô cũng có năng lực giống như Động Sát Thuật, sẽ có lợi ích rất lớn cho mình và đồng bạn trong hành động ở ma tộc.

Nhã Đình cười hì hì.

"Cảm ơn chủ nhân."

Nói xong cô lập tức biến thành luồng sáng lại dung nhập vào người Long Hạo Thần.

Hạo Nguyệt gật đầu với Long Hạo Thần, hóa thành ánh sáng tím trở về thế giới mình nghỉ ngơi. Lại sắp đột phá, nó cần điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất.

Long Hạo Thần lần nữa triệu hoán ra bốn Thánh Vệ, để chúng thu xếp thi thể Khắc La Tắc Nhĩ, sau do Thánh Vệ số mười một đóng băng thi thể.

Sợ đồng bạn lo lắng, hắn không chậm trễ nữa, mang theo xác Khắc La Tắc Nhĩ thúc đẩy Giai Điệu Vĩnh Hằng nở rộ ánh sáng vàng truyền tống.

Đông Nam Quan.

Bây giờ không khí một trong sáu tòa hùng quan của Liên Minh Thánh Điện nhân loại có chút quái lạ.

Đại quân ma tộc đã rút lui, bên ngoài để lại nhiều thi thể, có nhân loại, nhưng đa số là ma tộc.

Theo tình trạng chiến đấu trước kia, đến lúc này Đông Nam Quan nên là dọn dẹp chiến trường. Nhưng hôm nay không giống nhau. Sắc trời đã tối, Đông Nam Quan vẫn sáng ngọn đèn, tư thế sẵn sàng đón địch, không có ý định dọn dẹp chiến trường.

Phương xa tình huống ma tộc cũng khá kỳ lạ. Tuy đại quân đã lùi ra sau nhưng tám Trụ Ma Thần không biến đổi vị trí, vẫn lấp lánh ánh sáng. Bảy ma thần lấy Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông dẫn đầu kề sát Trụ Ma Thần của mình, nhìn hướng Đông Nam Quan.

Hai bên cứ thế ở khoảng cách xa giằng co, không bên nào có ý định rút binh.

Tình trạng này hiển nhiên là bởi vì Long Hạo Thần cùng Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ biến mất.

Lúc đó Khắc La Tắc Nhĩ hướng Long Hạo Thần phát động Động Sát Thuật, điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo đã phát hiện không đúng, lập tức dẫn dắt các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện tổng tấn công ma tộc.

Khâu Vĩnh Hạo mơ hồ đoán được thân phận của Long Hạo Thần, ông không thể không dốc hết sức. Một khi Động Sát Thuật thành công, Long Hạo Thần bị tám ma thần vây công, vậy sẽ chết chắc!

Nhưng khi ông dẫn dắt các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện cùng bảy ma thần chiến đấu, ai cũng không chiếm ưu thế thì kinh ngạc phát hiện, trong đám ma thần không có Khắc La Tắc Nhĩ. Lại nhớ tới lúc trước ánh sáng vàng đan xen cùng Động Sát Thuật, thoáng chốc đầu óc Khâu Vĩnh Hạo mơ hồ. Bởi vì ánh mắt đám Bái Mông cũng ngơ ngác.

Kết quả là hai bên giống như đã bàn bạc sẵn, ma tộc rút quân, Khâu Vĩnh Hạo dẫn theo các cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện quay trở lại quan ải, lập tức kêu gọi đám Vương Nguyên Nguyên hỏi tình hình.

Đương nhiên đám Vương Nguyên Nguyên sẽ không nói cho Khâu Vĩnh Hạo sự tồn tại của Tháp Vĩnh Hằng, chỉ nói Long Hạo Thần có một trang bị truyền tống rất cường đại, cùng Động Sát Thuật sinh ra cộng minh kỳ lạ, xuất hiện tình huống biến dị. Cụ thể ra chuyện gì thì chính họ cũng không biết.

Bởi vì tác dụng sinh mệnh cùng chung của Linh Hồn Xiềng Xích đã xuất hiện một lần, cho đám Vương Nguyên Nguyên biết ít nhất hiện tại Long Hạo Thần an toàn, nhưng rất có thể là đang chiến đấu với Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ. Đây là ma thần xếp hạng bốn mươi chín, cả đám ai cũng như đứng đống lửa nhưng không có cách nào. May mắn hiệu quả sinh mệnh cùng chung không liên tục xuất hiện, họ chỉ có thể sốt ruột chờ đợi.

Biến dị ý nghĩa tình trạng không xác định. Khâu Vĩnh Hạo cẩn thận suy nghĩ, không thể rút binh. Hàn Vũ chỉ nói là Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, không nói ra tên Long Hạo Thần, nhưng Khâu Vĩnh Hạo gừng già càng khẳng định suy đoán của mình.

Bên ma tộc cũng thế. Khắc La Tắc Nhĩ biến mất cùng với kỵ sĩ phe đối địch, đầu tường Đông Nam Quan không bị khói đen bao phủ nên chúng thấy rõ tình hình hơn. Chúng cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có thể chờ đợi.

Thời gian trôi qua từng phút giây, Bái Mông thỉnh thoảng quay đầu nhìn Trụ Ma Thần của Khắc La Tắc Nhĩ. Chỉ thấy vầng sáng trên Trụ Ma Thần không ngừng lấp lóe nhưng hoàn toàn ẩn giấu.

Đây có nghĩa là Khắc La Tắc Nhĩ đang chiến đấu, nhưng chỗ gã đang ở không thể nhờ vào lực lượng Trụ Ma Thần. Chẳng qua Trụ Ma Thần còn có ánh sáng ý nghĩa Khắc La Tắc Nhĩ chưa chết.

Quang hệ của Thiên Sứ Ma Thần Bái Mông và Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ rất tốt, lại là gã chủ động khiến Khắc La Tắc Nhĩ sử dụng Động Sát Thuật, trong lòng dĩ nhiên rất sốt ruột. Theo Bái Mông thấy thì sức chiến đấu của Khắc La Tắc Nhĩ không tốt lắm, nhưng năng lực kỳ lạ rất được Bái Mông chú ý. Có Động Sát Thuật của Khắc La Tắc Nhĩ hỗ trợ, dù là điều binh khiển tướng hay đánh lén đối thủ, gã bớt tốn sức rất nhiều.

Đang lúc hai bên đều sốt ruột chờ đợi rồi lại có thể khẳng định bên ta không có việc gì, xảy ra biến cố.

Trụ Ma Thần của Khắc La Tắc Nhĩ đột nhiên nhấp nháy nhanh hơn, tần suất kịch liệt khiến hai bên chú ý.

Khâu Vĩnh Hạo trợn to mắt, ông không hy vọng trông thấy Khắc La Tắc Nhĩ bình yên trở về, Long Hạo Thần chết trận. Hoặc là Khắc La Tắc Nhĩ mang theo Long Hạo Thần xuất hiện bên ma tộc. Lúc trước ông đã ra lệnh, tùy thời chuẩn bị dẫn dắt cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện lần nữa đánh bất ngờ.

Bái Mông cũng chấn kinh. Suy nghĩ của gã và Khâu Vĩnh Hạo trái ngược nhau. Trụ Ma Thần xuất hiện dao động dữ dội chứng minh tình hình chiến đấu bên Khắc La Tắc Nhĩ rất kịch liệt. Nhưng chiến đấu vượt không gian thì gã không có cách nào hỗ trợ.

Không khí hai bên ma tộc và nhân loại biến căng thẳng. Ngay lúc đó, Trụ Ma Thần của Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ đột nhiên tỏa ánh sáng chói lòa. Ánh sáng lóa mắt kia dù là đầu tường Đông Nam Quan cũng trông thấy rõ ràng. Ánh sáng bảy Trụ Ma Thần gần như bị nó che lấp đi.

"Đi…"

Đang lúc Khâu Vĩnh Hạo chuẩn bị hành động thì đột nhiên Trụ Ma Thần sáng ngời chợt tắt, tất cả ánh sáng thu lại hết, tất cả sức sống đều theo ánh sáng biến mất. Thoạt nhìn nó tựa như cây cột cực kỳ bình thường.


Giao diện cho điện thoại